Nghe Lôi Động có được thứ này vì sao lại không động tâm? Thứ này dùng lần đầu có thể hỗ trợ đột phá bình cảnh trên diện rộng.
Lôi Động cười khổ lắc đầu:
- Ma vương tiền bối, vật này ta tổng cộng chỉ có được ba bình, thật sự không còn. Nếu không ta sẽ đưa cho tiền bối một lọ, chính là điều đương nhiên.
- Như vậy sao?
Luyện Ngục Ma Vương có chút thất vọng lắc đầu, chỉ là hắn lại chợt phấn chấn lên:
- Đám cường giả chúng ta tụ họp ở đây cả đống người. Ai nấy đều nhàn rỗi cả, không bằng cùng nhau đến chém giết địa bàn đám điểu nhân kia, đoạt chút Sinh Mệnh Thần Thủy rồi về phân chia nhau thế nào?
Trên mặt Lôi Động hiện hắc tuyến, bảo các ngươi tới đây không phải để đi đoạt Sinh Mệnh Thần Thủy. Muốn cướp thứ này không phải lao sư động chúng như vậy. Chỉ là lời của Luyện Ngục Ma Vương vừa nói ra, đã có người bắt đầu chăm chú hẳn lên, có chút ý tứ một động thủ.
Để tránh tình hình càng thêm phức tạp, Lôi Động ho khan hai tiếng, nghiêm mặt nói:
- Ma vương tiền bối, Sinh Mệnh Thần Thủy chỉ là thứ nhỏ nhoi. Chuyện hiện giờ của chúng ta mới là đại mưu. Để một ít lợi nhỏ làm bại lộ chuyện tình chúng ta lén liên minh sẽ đánh rắn động cỏ, có chút cái được không bù nổi cái mất. Không bằng như này, chờ đến khi chúng ta làm xong, nếu Nhược tiền bối còn hăng hái sẽ tiến nhập vào Quang Minh Thánh vực, thống khoái cướp bóc?
Luyện Ngục Ma Vương cũng không phải kẻ ngốc, được nhiên biết cân nặng nhẹ. Nhất là sau khi nghe được nửa câu sau của Lôi Động, có chút tâm hoa nộ phóng, hung hăng vỗ vai Lôi Động, cười lớn nói:
- Hảo tiểu tử, ta thích tính tình này của ngươi. Chờ chúng ta xong xuôi đại sự sẽ đi thu thập đám điểu nhân mắt cao hơn người kia. Cướp hết không để lại chút lân phiến giáp nào. Thống khoái, quả nhiên là thống khoái. Tiểu lão đệ, ta xem trọng ngươi, không hổ danh ngay cả bảo bối của lão ma ta cũng dám đoạt.
Người không biết nội tình nghe đến đây đều trợn tròn mắt, gia hỏa Lôi Động dĩ nhiên còn đoạt lấy đồ vật gì đó của lão ma Luyện Ngục? Đáng sợ nhất là còn có thể sống êm đẹp với nhau, xưng huynh gọi đệ cùng với Luyện Ngục Ma Vương, bàn bạc đại kế, ngưu, thực sự quá ngưu a.
- Được rồi, ở đây là giữa không trung, đứng chỗ này không tiện để nói nhiều. Trở lại U Minh cung của ta, mọi người cùng nhau thương thảo đại kế.
U Minh quỷ đế tăng thêm hào cảm với Lôi Động vài phần, nguyên vốn tưởng rằng hắn đoạt được rất nhiều Sinh Mệnh Thần Thủy, thế nhưng lúc này nghe được mới biết chỉ có ba bình. Một lọ dùng để cứu nguoi, một lọ cho Dạ Xoa vương có ân với hắn, còn lọ cuối cho chính mình. Mà chính hắn và thê thiếp cũng không hề sử dụng. Ừm, phần nhân tình này cũng không nhỏ.
Mà Tà Phượng cũng cảm giác vui vẻ trong lòng, ba bình cho chính mình một lọ, nói vậy địa vị của mình trong lòng Lôi Động cũng không thấp a. Ngay cả Lý trưởng lão cũng cảm khái, quả nhiên Lôi Động tin ngươi, có ba bình Sinh Mệnh Thần Thủy liền cấp chính mình một lọ, hảo cảm đối với Lôi Động cũng tăng lên rất nhiều.
Đám người này đều là cường giả đỉnh phong, có được chỗ tốt đều biết đạo lý hạ thấp mình xuống, không ai có khả năng xông pha giữa thế giới lấy được Sinh Mệnh Thần Thủy như Lôi Động.
Sau khi vui vẻ một hồi xong, đoàn người tiến nhập vào U Minh cung.
U Minh cung của quỷ đế là một cung điện cực lớn, ở chính giữa là một gian phòng khách khổng lồ, lại có thêm trận pháp, thương nghị đại sự ở đây không sợ bị người khác nghe lén. Càng không sợ bị người khác đánh, hiện giờ ở đây có nhiều cường giả Hóa Thần tề tụ như thế, ai dám chạy tới nghe trộm thuần túy là tìm cái chết. Dựa theo thân phận địa vị mà phân cao thấp, tất cả mọi người đều ngồi xuống. Lôi Động bảo chính mình tu vi mới chỉ có Nguyên Anh cao giai, tuổi tác lại nhỏ cho nên khiêm tốn ngồi xuốngghế hạng bét, khiến cho một đám lão đại kia tăng thêm nhiều hảo cảm.
- Lôi Động, trước tiên ngươi nói tình huống cụ thể đi.
U Minh quỷ đế và Luyện Ngục Ma Vương cường đại nhất ngồi ở vị trí chính giữa. Quỷ đế mở lời đầu tiên:
- Ở chỗ này có rất nhiều các đạo hữu không biết tình huống cụ thể.
- Vâng, U Minh tiền bối.
Lôi Động nhìn bốn phía xung quanh một chút, ở đây đều là cường giả Hóa Thần. Bao gồm cả U Minh quỷ đế, Luyện Ngục Ma Vương, Tà Phượng, Ma Long đế, Huyền Xà, Dạ Xoa vương, Viêm Ma Vương, Lý trưởng lão, Lôi Long, Đông Phương Phức, Đinh Uyển Ngôn, Thiên Ma, Tiểu U, tính cả chính mình nữa tổng cộng có mười lăm cường giả đỉnh phong. Số lượng Hóa Thần kỳ có quy mô lớn như vậy tập kết cùng một chỗ từ trước tới giờ cũng là điều cực kỳ hiếm thấy. Mà để Lôi Động vô cùng tự hào chính làngoại trừ bộ phận người bên ngoài ra thì có thể nói còn lại đều là người một nhà. Màngười ngoài cũng trong phạm vi Lôi Động cảm giác đủ đoàn kết. Để Luyện NgụcMa Vương, Ma Long đế, Lý trưởng lão còn có U Minh ma tôn tới, đó chính là phương châm đoàn kết tất cả lực lượng có thể có của Lôi Động.
Mọi người ở cùng một chỗ cùng mưu tính đại sự, thành công thì lợi ích cùng chung, sẽ chia phần công bằng. Mà cùng nhau làm việc sẽ hình thành nên một mối quan hệ đặc thù. Về phần U Minh ma tôn, tuy nói bọn người Lôi Động xuất thân từ Âm Sát tông thế nhưng dù sao cũng là lão tiền bối, bản thân mọi người tiếp xúc không nhiều lắm, không có tình cảm quá sâu đậm, chỉ có thể tạm thời phân vào hàng ngoại nhân.
Lôi Động nói lại rõ ràng trận chiến giữa Thần Hi đại lục và Bạch Giáp Quân vô cùng tỉ mỉ. Còn mới nói hai câu, Ma Long đế đã giật mình nói:
- Cái gì, đội quân hơn một nghìn Nguyên Anh? Bạch Giáp Quân? Không có khả năng, đối thủ là Thần Hi Vương, nổi danh là quả hồng mềm dễ bóp, thế nào lại có khả năng tập kết quân đội một nghìn Nguyên Anh?
- Câm miệng.
Tà Phượng có chút bực mình:
- Lão Long, có chuyện nên nói có chuyện không nên nói. Ta và Lôi Động đã tiếp xúc qua rất nhiều, cũng hợp tác qua nhiều lần. Từ trước tới nay Lôi Động không phải hạng người nói năng bậy bạ. Hắn nói có chính là có.
Tà Phượng vốn là nhân vật Hóa Thần sơ giai đỉnh phong, trước đây Lôi Long và nàng giao thủ bị nàng đánh cho thảm liệt. Mà sau khi được Lôi Động cấp cho bình Sinh Mệnh Thần Thủy kia, nàng cũng giống như Dạ Xoa vương thuận lợi tấn cấp Hóa Thần trung giai. So với Ma Long đế còn mạnh hơn một bậc. Bởi vậy đối với chuyện nàng quát chính mình chỉ khiến Ma Long đế hơi chút kinh ngạc, vuốt mũi cười gượng hai tiếng, sau đó im miệng.
Nhưng những người còn lại dùng ánh mắt cực độ ám muội nhìn Lôi Động và Tà Phượng, thấy vậy Tà Phượng không khỏi hoảng hốt trong lòng, mạnh miệng nói:
- Nhìn cái gì vậy? Lẽ nào ta nói sai sao? Lôi Động vốn là một người vô cùng thủ tín. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
- Phải phải, quả thật Lôi Động rất thủ tín.
Dạ Xoa vương nở nụ cười ha ha nói:
- Chỉ là dường như Phượng đế cũng rất giảng nghĩa khí a, nói tốt cho Lôi Động.
Cả đám cáo già đều cười phá lên, có thể ngồi tại đây đều không phải kẻ ngu ngốc, Tà Phượng tiểu nữ nhi ôm ấp tình cảm có cảm giác dị thường với Lôi Động, ai lại không hiểu chứ?