Đại Ma Vương

chương 111: âm thanh dụ hoặc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Oo

Mặt đầm trải rộng ngút tầm mắt, bên trong đầm chỉ toàn bùn lầy màu xám, ẩn hiện xương cốt của người và động vật, xem chừng số lượng đã chết ở đây không ít. Ở một đôi chỗ nổi lên vẫn có vài loại thực vật cổ quái hình dáng xấu xí sinh trưởng, trên thân cành các loài này đều có gai nhọn, đâm tua tủa ra bốn phía, người ngoài nhìn vào không khỏi thấy kinh tâm khiếp đảm.

Xung quanh bờ đầm cũng có vài cây đại thụ, cành lá của chúng khi vừa rơi xuống bùn thì biến mất không còn tung tích trong nháy mắt, giống như có một ác ma thôn phệ ẩn tàng trong đó. Một mùi tanh hôi từ đất bùn xông lên làm thủy hệ ma pháp sư A Phù Lạp cùng nữ tinh linh Ni Á không khỏi nhíu mày bịt miệng, bộ dạng trông khổ sở vô cùng.

Chúng nhân ánh mắt đều nhìn cả vào mặt đầm, sau đó Đặc Lan Khắc Tư chỉ vào đám xương cốt giải thích:

- Thực vật sinh trưởng ở nơi này hết thảy đều rất nguy hiểm. Đầm lầy thì sẽ nhấn chìm tất cả người, thú dám tiến nhập vào bên trong, xú khí dày đặc ở đây thì chứa đựng chất mạn độc có thể làm cho cả người vô lực. Ngoài ra trong đầm còn có xà phát quái ẩn thân, có thể tùy ý xuất hiện hay lẩn trốn, thực sự rất khó đối phó.

Nghe Đặc Lan Khắc Tư giải thích, Hàn Thạc ánh mắt ngưng trọng, chăm chú nhìn vào đầm lầy rộng lớn này, bất giác chau mày, lặng lẽ suy xét.

Trầm ngâm một lúc, hắn thấp giọng nói:

- Chúng ta không có năng lực ngự không phi hành, một khi bước vào đầm lầy sẽ bị hãm lại bên trong không cách nào thoát ra được. Theo như lời ngươi nói, xà phát quái sinh sống bên trong đầm lầy, hoàn toàn có thể tùy ý ẩn hiện, tiến có thể công, thoái có thể thủ, chiếm hết tiện nghi. Nếu chúng ta phải động thủ với nó bên trong đầm lầy thì khó khăn thật sự quá lớn.

Đặc Lan Khắc Tư liếc nhìn Hàn Thạc:

- Ở trong đầm lầy, thực lực của quái xà dĩ nhiên sẽ phát huy cực đại, ma thú cùng cấp như hạt vĩ sư cũng không có khả năng đối phó. Chúng ta lại không có năng lực ngự không nên cơ bản thể gây ra thương tổn lớn đối với nó. Nhưng nếu xà phát quái rời khỏi đầm lầy thì lại là chuyện khác, mấy người chúng ta hợp sức có thể dễ dàng đánh bại nó. Chỉ là theo hiểu biết của ta, Xà phát quái tuyệt đối sẽ không dễ dàng rời khỏi đây”.

Hàn Thạc hỏi:

- Vậy cái gì có thể hấp dẫn quái xà?

Đặc Lan Khắc Tư lắc đầu:

- Ta không biết. Xà phát quái có thể phát ra thanh âm mê hồn để dụ hoặc người hay động vật. Chỉ cần người, thú đến gần đầm lầy, nó sẽ tấn công bất ngờ, sau đó tha con mồi xuống đầm, bởi vậy nó không cần lo lắng đến không có thức ăn mà phải rời khỏi đầm. Trừ việc đó ra, ta không biết rốt cuộc cái gì có thể hấp dẫn nó.

Nghe xong, Hàn Thạc lại tiếp tục trầm mặc, sau đó đột nhiên mỉm cười, nói:

- Đã như vậy, chỉ có thể dùng hạ sách. Chúng ta trấn giữ ở đây, khi nào xà phát quái phát ra thanh âm hấp dẫn con mồi, chúng ta xuất thủ giết chết con mồi của nó. Ta nghĩ, làm liên tục như vậy vài lần, xà phát quái không phát hiện thấy con mồi đến gần, nhất định không chịu được đói phải ra khỏi đầm lầy săn mồi, đến lúc đó, chúng ta nhất tề động thủ, khẳng định có thể giết chết nó.

- Được, dù là hạ sách, nhưng cũng chỉ có thể như vậy thôi. Nếu xà phát quái rời khỏi đầm lầy thì chỉ dựa vào ta và hạt vĩ sư cũng đã không cần sợ nó. Cộng thêm các người, ta nghĩ nó tuyệt đối khó thoát chết.

- Tốt lắm, vậy chúng ta bố trí một ít cạm bẫy đi.

Mọi người dự định bố trí một vài hố bẫy cùng với vòng rào thô sơ bên bờ đầm lầy. Nhưng khi bắt tay vào mới biết công việc thực sự không nhẹ nhàng chút nào. Đầm lầy này rộng mênh mông, nếu muốn hoàn toàn phòng ngự được cả bốn phía là một điều rất khó khăn. Vất vả nửa ngày trời, cho đến khi kiệt sức mọi người mới bố trí xong.

Nghỉ ngơi một đêm, sang ngày thứ hai, mọi người đều bịt kín lỗ tai, theo phương vị phân chia canh giữ khắp bốn phương tám hướng. Đầm lầy rộng đến mức, cho dù cả tám người, cộng thêm một Hạt Vĩ Sư vẫn chưa đủ. Cả ba Nguyên Ma cũng được Hàn Thạc phóng xuất, lượn lờ chung quanh bờ đầm tập trung quan sát động tĩnh.

Ngày mai phục đầu tiên, mọi người đều căng thẳng chờ đợi, nhưng tuyệt nhiên không thấy xà phát quái đi săn. Theo như lời Đặc Lan Khắc Tư, xà phát quái một lần săn cũng đủ ăn trên mười ngày. Mọi người cũng không có cách nào đoán được lần trước nó đi săn vào thời gian nào, chỉ có thể lựa chọn giải pháp chờ đợi mà thôi.

Ngày thứ hai, xà phát quái cũng không đi săn. Đến tối ngày thứ ba, Nguyên Ma của Hàn Thạc mới phát hiện tại giữa đầm có một đám bùn đột nhiên nổi lên, bên trong hiển lộ bộ dáng của xà phát quái.

Quả đúng như tên gọi, những sợi tóc dài trên đầu xà phát quái là những quái xà, cơ thể của những quái xà này rất dài, như là những xúc giác vươn đến khắp bốn phương tám hướng của đầm lầy. Diện mạo của xà phát quái dĩ nhiên là một mỹ phụ, mi đen, môi anh đào rất xinh đẹp, bất quá khi há miệng lại hiện ra tầng tầng răng nanh. Nửa thân dưới đã hơi hiển lộ ra là thân rắn, da màu nâu xám xấu xí, cùng với khuôn mặt xinh đẹp tạo thành một vẻ quái dị khó tả.

Xà phát quái há rộng cái miệng đầy răng nanh, nhưng lại phát ra thanh âm ưu mỹ, thê oán rất dụ hoặc. Bọn Hàn Thạc mấy người dù đã sớm nút lỗ tai, chỉ có thể nghe được một chút âm thanh yếu ớt nhưng cả thị giác và tâm hồn đều rung động, tựa như phải chịu một lực hấp dẫn không thể giải thích được, dục vọng trong người sôi sục.

May mà thanh âm khi xuyên qua các nút vải bịt tai đã bị làm cho nhỏ đi nhiều, hơn nữa trước đây đã được Đặc Lan Khắc Tư nhiều lần dặn dò nên lúc này mới kiềm chế được mà không đi về phía đầm lầy, vẫn kiên định ở lại nơi mai phục, ánh mắt không ngừng dò xét bốn phía.

Dần dần, xung quanh đầm lầy vốn tĩnh lặng đã thấy được những ma thú nhỏ bị âm thanh dụ hoặc ào ào cất những bước đi khoan khoái, tiến về phía bờ đầm một cách vô thức. Xa xa còn có một vài ma thú lớn đang tới.

Hàn Thạc và Đặc Lan Khắc Tư liếc mắt ra dấu, tạm thời không sử dụng những hố bẫy đã được chuẩn bị kỹ lưỡng. Giờ mới chỉ xuất hiện những ma thú có lực sát thương không lớn, căn bản chưa cần sử dụng hố bẫy đối phó. Mọi người phân chia hành động, cẩn thận vượt qua các hố bẫy, sau đó xuất thủ bất lưu tình triển khai đồ sát đám ma thú nhỏ đang chầm chậm đi đến.

Thương thế của Đặc Lan Khắc Tư xem chừng đã hồi phục. Trong mấy người hiệu suất của hắn nhanh nhất, thân hình liên tục xuyên qua giữa các lùm cây, tạo nên lớp lớp huyết lãng. Một lát sau, lớp ma thú gần nhất đều bị hắn giết sạch.

Hàn Thạc có Lục ma phong tương trợ nên tốc độ mặc dù so với Đặc Lan Khắc Tư chậm hơn một chút, nhưng so với những người khác vẫn nhanh hơn nhiều. Lục ma phong như là lưỡi hái của tử thần, xoay tít trong không gian đem đám ngũ, lục cấp ma thú thoải mái đồ sát sạch sẽ.

Sau khi thu thập xong những ma thú cấp thấp trong khu vực của mình, Hàn Thạc cùng Đặc Lan Khắc Tư hai người chia làm hai hướng trợ giúp mọi người đối phó với đám ma thú nhỏ đang ào ào kéo đến. Chỉ một lát sau hai mươi con ma thú loại nhỏ đang tiến vào đã bị mấy người tru sát toàn bộ. Loại ma thú nhỏ cấp bậc thấp cũng chẳng đáng giá nên Hàn Thạc cũng không thèm động thủ thu hoạch chiến lợi phẩm.

Lơi dụng khoảng thời gian nhàn rỗi ngắn ngủi, Hàn Thạc thảo bỏ nút vải bịt tai, vẻ mặt nghiêm nghị đứng thẳng tại chỗ. Hắn hành động liều lĩnh như vậy làm cho Đặc Lan Khắc Tư lúc này đang ở bên cạnh lấy làm kinh hãi, cuống quít hướng phía Hàn Thạc ra dấu.

Âm thanh ưu mĩ, thê oán như là tình nhân nỉ non nhỏ nhẹ bên tai, làm cho người ta không ngừng được ước muốn tới bên nàng, cùng nàng thổ lộ những tương tư, đau khổ. Loại hấp dẫn lực kỳ quái này trong chốc lát tràn ngập đầu óc Hàn Thạc, khiến hắn sinh ra ảo giác, giống như khắp nơi phía sau ao đầm đều có Phạm Ny đang kêu gọi hắn, làm cho hắn nhịn không được, cước bộ khẽ hướng phía ao đầm mà bước đến.

Bất quá, mới đi được vài bước, trong đầu óc Hàn Thạc đã tỉnh táo. Ý chí cường ngạnh của hắn lập tức ra lệnh cho thân thể ngừng bước, ngoan cường chống đỡ lực hấp dẫn xâm nhập. Thân thể hắn lúc này tựa như bàn thạch dừng lại tại chỗ không nhúc nhích.

Tu luyện ma công một thời gian dài như vậy đã khiến cho Hàn Thạc có lòng tự tin mạnh mẽ đối với ý chí của mình. Đối với âm thanh dụ hoặc của xà phát quái vốn không thể thông qua ma pháp hoặc đấu khí đối kháng, chỉ duy nhất ý chí lực ngoan cường, cứng cỏi mới có thể chống lại. Hắn chính là cho rằng bây giờ bản thân có thể chịu đựng được nên mới quả quyết thảo bỏ vải nút lỗ tai để nếm thử xem một chút hấp dẫn lực của xà phát quái rốt cuộc có thể lay chuyển ý chí lực sắt đá của mình hay không.

Kết quả cuối cùng chứng minh qua một thời gian dài tu luyện ma công, Hàn Thạc quả nhiên đã rèn luyện được ý chí lực kiên cường vượt quá khả năng của con người. Âm thanh tràn ngập sức mê hoặc vào tai Hàn Thạc lúc đầu có hấp dẫn lực rất mạnh, dần dần mất tác dụng, cuối cùng không còn ảnh hưởng đến tâm trí hắn nữa.

Hàn Thạc lui lại vài bước, rồi lai kiên định tiến lên phía trước, trên mặt lộ vẻ thoải mái tự nhiên, rõ ràng đã không hề bị âm thanh ma huyễn hấp dẫn nữa. Đặc Lan Khắc Tư ở phía xa kinh dị nhìn Hàn Thạc từ đầu gian nan chống đở, đến sau ung dung ứng phó, không khỏi hướng về phía hắn giơ ngón tay cái lên, tán thưởng ý chí lực ngoan cường của Hàn Thạc.

Năm sáu con tam, tứ cấp ma thú lại xuất hiện trong tầm mắt mọi người, thêm hai con Hàn sương phi ưng lượn tròn trên không trung. Hàn Thạc cùng Đặc Lan Khắc Tư mấy người vừa liếc thấy, lập tức khẩn trương tập trung chú ý vào Hàn sương phi ưng đang hạ dần độ cao.

Hàn sương phi ưng rõ ràng cũng đã chịu ảnh hưởng thanh âm thanh của Xà phát quái, xem chừng đúng là định hạ xuống mặt đầm, nếu không sẽ không bay thấp như vậy. Hàn Thạc nắm chắc cường lực cung, nhắm vào yết hầu một trong hai con Hàn sương phi ưng, sau đó một tiễn chuẩn xác phá không bay tới.

Cùng lúc đó, Ni Á cùng hai gã ma pháp sư cũng đồng thời xuất thủ, mục tiêu là con Hàn sương phi ưng còn lại. Hàn sương phi ưng thân thể không nhỏ, một khi rơi vào bên trong đầm, xà phát quái ít nhất năm sáu ngày không cần ra tìm thức ăn, như vậy bao nhiêu công sức bố trí lúc trước đều đổ xuống sông xuống biển, bởi vậy bọn họ tuyệt đối không thể cho phép Hàn sương phi ưng rơi vào trong đầm được.

Hàn sương phi ưng đang bị mê hoặc, sự cảnh giác rõ ràng không bằng bình thường. Mũi tên của Hàn Thạc bắn ra cắm thẳng vào cổ, phi ưng lập tức rơi thẳng xuống đất. Phía bên kia, đòn công kích của Ni Á và hai ma pháp sư dường như vô hại vì khoảng cách quá xa. Có mấy mũi tên Ni Á bắn ra chỉ trúng vào thân con hàn sương phi ưng, căn bản không tạo thành thương tổn quá lớn.

Thấy con hàn sương phi ưng chỉ bị thương lướt qua đỉnh đầu mọi người bay về phía đầm lầy, Hàn Thạc dường như có chút lo lắng. Lúc này muốn bắn phát tiếp theo còn phải mất thời gian rút tên rồi ngắm bắn, chắc chắn sẽ không kịp. Hàn Thạc vừa định sử dụng Lục ma phong thì Đặc Lan Khắc Tư đột nhiên xuất ra một thanh đoản kiếm. Đoản kiếm mang theo đấu khí của Đặc Lan Khắc Tư cắm vào đuôi hàn sương phi ưng.

Chiêu phi đoản kiếm xem ra đã mang theo toàn lực của Đặc Lan Khắc Tư, dĩ nhiên không phải là tầm thường. Tốc độ vẫy cánh của hàn sương phi ưng rõ ràng đã bị ảnh hưởng mạnh, từ từ rơi xuống. Sau đó hạt vĩ sư từ xa lao tới như thiểm điện, đến trước thân thể Hàn sương phi ưng, dùng song trảo dũng mãnh xé toạc hàn sương phi ưng thành hai phần bằng nhau.

Trên mặt đất, mấy con ma thú mắc bẫy cũng bị ba kiếm sĩ thanh trừ toàn bộ. Mọi người vừa mới thở dài một hơi, đột nhiên cách đó không xa xuất hiện một nữ tinh linh. Nữ tinh linh này tướng mạo thuần mỹ, trên người mặc quần áo hoa lệ, vẻ mặt mơ màng, tốc độ rất nhanh hướng về phía đầm lầy bước tới.

Hàn Thạc kinh hoàng lập tức lao ra chặn bước nữ tinh linh kia, quát:

- Dừng lại, dừng lại mau!

Đáng tiếc, nữ tinh linh này bị xà phát quái mê hoặc, hiển nhiên đã tạm thời mất đi lý trí, đối với khuyên bảo của Hàn Thạc coi như không nghe không thấy, cứ nhằm phía đầm lấy thẳng tiến.

- Không phải mỗi người đều có ý chí lực như ngươi, đừng khuyên bảo nữa, ôm lấy nàng nhanh lên!

Đặc Lan Khắc Tư đứng đằng xa, thấy nữ tinh linh từng bước từng bước càng lúc càng đến gần đầm lầy mà Hàn Thạc thì trước sau vẫn chỉ khuyên bảo bên tai nàng, rốt cục nhịn không được quát to tiếng.

Hàn Thạc ngẩn người, mắt nhìn nữ tinh linh đã đến sát gần đầm lầy, rốt cục xuất thủ nhanh như thiểm điện ôm nữ tinh linh này vào trong lòng, bất chấp phản kháng đưa nàng ra ngoài.

“Ca ca... Ca ca!” Nữ tinh linh miệng thì không ngừng kêu, thân hình thì không ngừng giãy dụa trong lòng Hàn Thạc, đến khi phát hiện không thoát ra được thì dùng tiểu quyền đầu bất thình lình đấm vào ngực hắn, miệng thê oán kêu hai chữ “Ca ca”.

Loại công kích này vào ngực Hàn Thạc hiển nhiên chẳng đau đớn gì, hắn cứ ôm chặt lấy thân thể nữ tinh linh rồi dần dần rời xa đầm lầy. Bên trong tiếng kêu ưu nhã của xà phát quái càng ngày càng dồn dập, bất quá chung quanh rốt cuộc cũng không có bóng dáng người hay thú xuất hiện.

Một lát sau vẫn thấy không có động tĩnh gì, xà phát quái cuối cùng cũng mỏi mệt ngừng phát ra thanh âm mê hoặc, thân hình vẫn ẩn náu bên trong đầm dần dần hiển lộ ra.

(Xà phát quái: Gần giống medusa nhưng lại có tiếng hát của nàng tiên cá)

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio