Đại Ma Vương

chương 152: chỉ cần một lần là ta có thể giết ngươi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Oo

Vong linh ma pháp sư vốn dĩ đã rất ít kẻ tu luyện, hơn nữa đạt tới cấp bậc Ma Đạo Sư thì lại càng hiếm có. Bởi vậy, khi một gã vong linh pháp sư xuất hiện lập tức khiến cho bên kia phát ra nhiều tiếng kinh hô.

Hàn Thạc sử dụng Ma Động Cửu Thiên thuật từ khu vực khác bay tới, đột nhiên phát hiện có biến hóa, do dự một chút rồi thân hình bay ngược trở lại, xuyên qua mấy mái nhà ở chung quanh theo đường cũ trở về.

Gã vong linh pháp sư sau khi xuất hiện liền sử dụng vong linh triệu hoán thuật gọi về các loại hắc ám sinh vật từ dị giới. Sự xuất hiện của hắc ám sinh vật đã khiến cho các quân binh đang truy đuổi chịu ảnh hưởng rất lớn, nhất là bọn ácc tăng chiến sĩ có thân hình to lớn cùng đám thạch tượng quỷ đang bay thành hàng ở trên không.

Ác tăng chiến sĩ với thân thể khổng lồ tay cầm cự đại thiết côn, nếu đập xuống thì có thể đem một binh sĩ một kích nát bấy. Thạch tượng quỷ có tính cơ động rất cao, thiết trảo sắc bén chộp xuống cũng đều là những uy hiếp rất lớn.

- Quỷ tha ma bắt, để ta đi giết hắn!

Khắc Lạp Khắc gầm lêm một tiếng kéo mạnh dây cương, cả người cùng với chiến mã mạnh mẽ lao ra. Một cây trường thương xuất hiện trên tay, nhằm theo hướng của tên vong linh pháp sư kia đánh tới.

Tiếng gót sắt điên cuồng dập xuống đất của chiến mã phối hợp cùng trường thương sáng loáng càn quét khiến cho khô cốt chiến sĩ cùng cương thi trên đường căn bản không tạo thành bất cứ trở ngại nào cho y. Chính là vì kỵ sĩ nhờ lực phi nước đại của chiến mã có thể đem thực lực của mình đề cao một bậc, nên giờ một người một ngựa tạo thành một chỉnh thể quét một vệt thẳng tắp không thể ngăn cản.

Lúc này, bởi vì có sự xuất hiện của vong linh ma đạo sư, quân binh xung quanh phải căng ra đối phó với những hắc ám sinh vật được gọi về nên không thể trợ giúp gì cho Khắc Lạp Khắc. Cao cấp kỵ sĩ Tạp Nhĩ Phí Đặc vẫn đứng tại chỗ chỉ huy các binh lính hành động, bọn họ cố gắng kéo thời gian đợi quân chính quy tới tiếp viện, trước mắt đã ổn định được đội hình để phản kích lại, khiến cho hàng loạt khô cốt và cương thi chiến sĩ tiên phong ngã xuống.

Tên vong linh ma đạo sư này tinh thần lực mặc dù rất cường đại nhưng số lượng hắc ám sinh vật được triệu hồi ra vẫn không thể so sánh được với quân binh. Nhất là đám thực thi quỷ cùng với khô cốt chiến sĩ, tác dụng với cục diện chiến trường là vô cùng nhỏ, thường thường chỉ cần binh lính của Sư Thứu quân đoàn đâm một kiếm là bị phá hủy. Cho dù là như vậy nhưng ác tăng chiến sĩ với thân hình khổng lồ kèm theo thạch tượng quỷ trong bóng đêm gào thét vẫn có ảnh hưởng rất mạnh mẽ, chớp mắt đã giết được vô số quân binh. Đáng tiếc, chỉ có năm ac tăng chiến sĩ và sáu bảy con thạch tượng quỷ, số lượng thật quá ít ỏi.

Một lúc sau, quanh người mỗi tên ác tăng chiến sĩ đều bị vài tên binh lính của Sư Thứu quân đoàn bao vây, tiếp đó liền có hai tên bị hạ. Tiếng ngâm nhẹ một lần nữa phát ra từ miệng của tên vong linh pháp sư, hai tên ác tăng chiến sĩ vừa ngã xuống đột nhiên nổ tung ra, ma pháp Thi Bạo liên tiếp xuất hiện trong nháy mắt làm mười mấy binh lính của Sư Thứu quân đoàn ở chung quanh chết rất thê thảm.

Tên vong linh pháp sư định tiếp tục ngâm xướng vong linh chú ngữ thì Khắc Lạp Khắc cỡi trên chiến mã đã vọt tới trước mặt gã. Ngân thương trong tay xuất ra đấu khí màu trắng sữa, nhờ vào sự trùng phong của chiến mã, Khắc Lạp Khắc cả người mang theo trường thương bay lên nhanh như một tia chớp đánh tới tên vong linh pháp sư đang trôi nổi trên không.

Mấy mảng xương trắng lớn đột nhiên hiện ra trên không trung, rồi với tốc độ cực nhanh hợp thành một tấm chắn làm bằng bạch cốt cao ba mét rộng hai mét đem tên vong linh pháp sư che kín ở bên trong. Bạch cốt trắng tinh lóng lánh ánh sáng kết hợp lại với nhau không chừa bất cứ một khe hở nào, một vài miếng bạch cốt bén nhọn còn hợp thành những cái nanh ở trước thuẫn bài thoạt nhìn thấy quỷ dị vô cùng.

“Ba” một tiếng vang lên, một chiêu trùng kích được ngưng tụ khí thế cuồng mãnh của Khắc Lạp Khắc trong giây lát đánh vào mặt trên của thuẫn bài. Mặc dù là thuẫn bài cao cấp nhưng dưới chiêu trùng kích mãnh liệt này cũng phải vang lên những tiếng “rốp rốp” mà vỡ vụn ra, các mảng bạch cốt sáng bóng bị trường thương đâm trúng vỡ vụn, bột xương bay tứ tung.

Rên lên một tiếng, gã vong linh pháp sư quỷ mị lui ra phía sau, xem chừng cũng nhận thức được Khắc Lạp Khắc thuộc dạng khó chơi nên định trước tiên giữ một khoảng cách nhất định với hắn rồi mới tính tiếp.

Sau một thương mạnh mẽ bung ra, thân thể của Khắc Lạp Khắc thuận thế hạ xuống mặt trên của một mái nhà, thu trường thương lại đổi thành trường kiếm rồi chạy qua lại giữa các mái nhà như một con thoi, hai mắt không rời gã vong linh pháp sư.

Lại thêm một cái Hắc Ám Mê Vụ ma pháp được phóng ra, gã ma pháp sư kia lập tức lui vào trong đám sương mù, thân thể chợt lóe lên rồi biến mất, nháy mắt đã không thấy tung tích.

Ngay lúc đó ba cây cốt mâu cùng lúc phá không đánh tới, mục tiêu nhắm thẳng Khắc Lạp Khắc, ngược lại vị trí thân hình của vong linh pháp sư sau khi phóng xuất ba cây cốt mâu cuối cùng cũng bị Khắc Lạp Khắc đoán ra.

Cùng lúc, cặp mắt sắc bén của Hàn Thạc chợt nhìn thấy một khối hình tảng đá trên mái nhà trước mặt Khắc Lạp Khắc bỗng hơi nhúc nhích. Phát hiện này làm trong lòng Hàn Thạc nhảy lên một cái, thân thể lập tức dừng lại, sau đó nằm phục xuống tại một góc khuất trên một mái nhà.

Lục Ma Phong theo tinh thần khống chế lẳng lặng không một tiếng động tiếp cận với Khắc Lạp Khắc.

Hừ lạnh một tiếng, Khắc Lạp Khắc đang xông tới chợt đổi hướng, trường kiếm trong tay vung lên, chém gãy mấy cây cốt mâu.

Sau đó, Khắc Lạp Khắc cuối cùng cũng đến bên cạnh cái vật hình tảng đá nhô lên kia. Vốn dĩ khối vật thể kia đang bất động, thình lình bắn ra một đoàn hàn quang mờ mờ rồi đột nhiên xuất hiện phía sau lưng Khắc Lạp Khắc.

Vừa mới phá vỡ cốt mâu, Khắc Lạp Khắc cũng ngờ tới đòn tập kích bất ngờ này. Đấu khí mới ngưng tụ được phân nửa nhưng cũng phải miễn cưỡng giơ kiếm lên đỡ. “Keng keng”, tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên giữa bầu trời đêm, thân thể của Khắc Lạp Khắc không tự chủ được liền bị quăng từ nóc nhà xuống đất.

Trong lúc Khắc Lạp Khắc rơi xuống, một tiếng hét lớn đột nhiên vang lên, sau đó một ngọn tử sắc hỏa diễm dài mảnh xuất hiện. “Phốc” một tiếng, bắn tới phía sau lưng của Khắc Lạp Khắc rồi trong nháy mắt biến mất vào trong cơ thể của hắn.

“Aaaa” tiếng gào thê lương chợt vang lên từ trong miệng của Khắc Lạp Khắc, đợi tới khi hắn chạm tới mặt đất thì toàn thân đã bùng lên một ngọn tử sắc hỏa diễm. Thân hình của Hàn Thạc quỷ dị bay tới trước người Khắc Lạp Khắc, lạnh lùng nhìn hắn đang bị ngọn lửa thiêu đốt khắp nơi. Tinh thần lực khẽ động, Lục Ma Phong từ trong ngực của Khắc Lạp Khắc phá không bay ra, không hề dính một giọt máu nào rơi trở lại trong tay của Hàn Thạc.

- A aaa, không ngờ lại là... Ngươi? - Toàn bộ lục phủ ngũ tạng giờ đã bị huyền hàn khí xâm nhập, thân thể cũng bị Lục Ma Phong cấp tốc phá hư, nhìn Hàn Thạc bỏ mặt nạ hiển lộ ra khuôn mặt, Khắc Lạp Khắc khó khăn phun ra được mấy tiếng, hàm răng run rẩy đánh vào nhau, vẻ mặt hiện lên nét khó tin cực độ.

- Đúng thế, đúng là ta. Ngươi muốn giết ta hai lần rồi đều không thành, nhưng ta chỉ cần một lần là có thể giết chết ngươi a.

Hàn Thạc lãnh khốc nói một câu, tay phải mạnh mẽ vung lên, Huyền Băng Ma Diễm Quyết được phóng ra. Một ngọn lửa màu đỏ lọt vào bên trong thân thể của Khắc Lạp Khắc, vốn hắn đã bị huyền hàn khí xâm nhập cũng sẽ chết ngay chốc lát, giờ lại bị ma diễm đốt cháy lần nữa, chớp mắt liền biến thành một vũng máu, tốc độ nhanh tới mức làm người ta khó có thể tin được.

Lúc này đột nhiên xuất hiện ba cây cốt mâu bay thẳng vào Hàn Thạc, tiếng xé gió làm cho Hàn Thạc cả kinh. Thân thể nhảy lên một cái, Lục Ma Phong cầm trong tay xoay một vòng đem một cây cốt mâu chặt đứt rồi hướng phía Lạp Kì quát:

- Chết tiệt, như thế nào mà ngay cả ta cũng đánh?

- Ta cũng không nhận ra hắn.- Lạp Kì trả lời một tiếng rồi nhanh như tia chớp tránh khỏi công kích, bởi vì tên vong linh pháp sư kia ngay cả Lạp Kì cũng không tha.

Hóa ra không phải phe ta, Hàn Thạc kinh ngạc nói thầm rồi nhảy mạnh ra bên cạnh tránh thoát.

Tên vong linh pháp sư kia vừa thấy Hàn Thạc chạy đi không ngờ lại tiếp tục quấn theo hắn, từ phía sau đuổi sát theo không có ý định buông tha.

Tên vong linh pháp sư này vừa xuất hiện đã có chút kỳ quái, thêm nữa hình như cũng không phải là người của Lao Luân Tư, điều này làm cho Hàn Thạc nghi hoặc vô cùng, không biết gã thuộc về thế lực của bên nào. Bây giờ Khắc Lạp Khắc đã chết, Hàn Thạc nhìn thấy Lạp Kì bí mật ẩn hình lẻn về hướng Tạp Nhĩ Phí Đặc, xem ra là định tiện tay giải quyết luôn hắn. Còn đối với cái tên đồng hành kia, Hàn Thạc không mảy may biết một chút gì về hắn. Mắt thấy tên này theo dõi chính mình, Hàn Thạc cảm thấy đúng là dở khóc dở cười, không định cùng hắn tiếp tục dây dưa, bằng tốc độ nhanh nhất hướng bên ngoài thoát đi.

Hàn Thạc chạy ra khỏi nhà của Tạp Nhĩ Phí Đặc khoảng vài trăm mét, với nhãn lực kinh người của hắn liền phát hiện ra xe ngựa của Lao Luân Tư. Trong lòng vui vẻ liền nhanh chóng hướng xe ngựa bước tới. Tên vong linh ma pháp sư ở sau lưng triệu hồi ra mấy con thạch tượng quỷ bám theo phía sau Hàn Thạc, cho đến khi hắn tới được bên cạnh xe ngựa Lao Luân Tư thì cả đám đột nhiên thối lui.

Lao Luân Tư thấy Hàn Thạc xuất hiện, lập tức từ trong xe ngựa nhô đầu ra, lo lắng hướng về phía Hàn Thạc hỏi:

- Bố Lai Ân, sao lại thế này, các ngươi như thế nào mà ngay một chút tín hiệu cũng không phát ra, mà bên kia lại loạn xà ngầu lên vậy?

- Đừng nói nữa, chuyện đêm nay có chút quái dị. Ta cùng Lạp Kì không biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên vô duyên vô cớ bị phát hiện tung tích, thiếu chút nữa đã bị Khắc Lạp Khắc bắt được, sau đó đột nhiên xuất hiện một tên vong linh ma đạo sư, nhưng mà tên pháp sư này xuất hiện liền công kích vào bọn Khắc Lạp Khắc, cuối cùng không ngờ là công kích luôn cả chúng ta, thật không biết là chuyện gì xảy ra? - Hàn Thạc nói lớn.

- Vậy Lạp Kì thúc thúc ra sao? Khắc Lạp Khắc đã chết chưa? - Lao Luân Tư lại hỏi.

- Lạp Kì tiên sinh đang lẻn tới gần Tạp Nhĩ Phí Đặc, tựa hồ định giải quyết luôn hắn. Ài! Khắc Lạp Khắc xong đời rồi, ngươi không cần lo lắng nữa. - Hàn Thạc trả lời.

Trên mặt Lao Luân Tư không dấu được vẻ mừng rỡ như điên, sau đó thống khoái cười to:

- Chết là tốt, chết đi là quá tốt, Ngõa Luân thành chắc lại bắt đầu đại loạn rồi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio