Hồng y giáo chủ Tạp Thác Tư của công quốc Bỉ Tư Lợi vừa thấy Thiên không kỵ sĩ Ách Mỗ Bối Kì bị Hàn Thạc tàn nhẫn giết chết, sự sợ hãi trong lòng thúc giục hắn không ngừng lui về phía sau.
Liếc xéo Tạp Thác Tư, Hàn Thạc di động với tốc độ cao, không đợi hắn kịp phản ứng đã phóng tới trước mặt hắn, bàn tay như tia chớp chộp lấy cổ Tạp Thác Tư, nhấc hắn lên giữa không trung.
- Khụ, khụ! Quỷ tha ma bắt, ngươi rốt cuộc muốn làm gì? - Tạp Thác Tư hai tay nắm chặt bàn tay Hàn Thạc đang chế trụ, hai chân đá đạp loạn xạ, mặt đỏ gay khó khăn hét lên.
- Bố Lãng Đặc đang ở đâu? - Hàn Thạc một tay bóp cổ Tạp Thác Tư, lãnh khốc hỏi.
- Đừng đừng... Ta không biết... Thật sự... - Tạp Thác Tư bị treo giữa không trung ra sức giãy giụa, đáng tiếc không thoát khỏi cái bóp chặt của Hàn Thạc.
- Hắc hắc, ngươi tưởng rằng ngươi không nói thì ta không có biện pháp sao? - Hàn Thạc cười lạnh nói, tức thì tay trái chợt ấn lên đầu Tạp Thác Tư, giữa tiếng kêu gào thảm thiết thê lương của hắn, năm ngón tay Hàn Thạc khẽ nhấn, liền cắm ngập vào trong sọ hắn.
Ma Môn bí kĩ Đại Sưu Hồn Thủ được Hàn Thạc thi triển, năm làn khói nhẹ đen kịt theo năm ngón tay trái hắn chui vào trong kinh mạch Tạp Thác Tư, lại thông qua thần thức của Hàn Thạc tới nơi bảo vệ trí nhớ trong não hải gã.
Hồng y giáo chủ Tạp Thác Tư bị làm phép gào khóc thảm thiết giãy giụa điên cuồng, dường như đang phải chịu đựng nỗi thống khổ đáng sợ nhất thế gian, cái loại tiếng kêu gào này làm người ta rợn tóc gáy.
Đại Sưu Hồn Thủ một khi thi triển, đối với đối tượng bị lục soát linh hồn sẽ sinh ra sự thống khổ đích xác khó có thể chịu đựng nổi, Hàn Thạc trong khi tra xét linh hồn Tạp Thác thì năm ngón tay ngoáy loạn trong óc hắn, loại đau đớn này tuyệt không phải người bình thường có thể chịu được.
Khi Hàn Thạc lợi dụng bí kĩ để lấy trí nhớ trong óc Tạp Thác Tư thì trong cơ thể hắn có một luồng lực lượng thần thánh chợt vận chuyển. Rất nhanh nó liền hội tụ tới não Tạp Thác Tư, cố gắng chống lại lực lượng tà ác đang phá hỏng não hắn, đáng tiếc luồng lực lượng này đối với Hàn Thạc mà nói quá yếu, còn chưa kịp hội tụ lại đã bị hắn đánh tan.
Dưới tác dụng của Đại Sưu Hồn Thủ, sinh cơ trong mắt Tạp Thác Tư biến mất từng chút một, trong chốc lát tròng trắng hiện ra, tiếng thét thảm cũng theo đó biến mất, sau khi linh hồn hoàn toàn biến mất hắn cũng hoàn toàn không còn khả năng tái sinh.
Rút bàn tay đang cắm trong óc Tạp Thác Tư ra, Hàn Thạc lấy ra một cái khăn tay trắng tinh lau chùi sạch sẽ não tương dính vào, thuận tiện xử lý luôn vết tích ở chân, lúc này mới thủng thỉnh bước ra bên ngoài đại đường.
Phía bên ngoài thi thể đầy đất. Thần điện kỵ sĩ và Quang Minh tế tự nơi này căn bản không phải là đối thủ cùng cấp bậc với hắn, đối mặt với Hàn Thạc chỉ có đường bị giết sạch. Rất nhiều giáo hội nhân viên ào ào chạy tứ tán, một quân đoàn công quốc Bỉ Tư Lợi đồn trú cách đó không xa nhận được tin tức đang tiến về bên này.
Hàn Thạc dõi về nơi xa, biết mục đích hành trình lần này tới công quốc Bỉ Tư Lợi xem như đã đạt được, Ách Mỗ Bối Kì của công quốc Bỉ Tư Lợi - một trong bảy đại công quốc đã chết, giáo đường Quang Minh giáo hội lớn nhất cũng bị tắm máu một lượt, địa vị của Quang Minh giáo công quốc Bỉ Tư Lợi tương lai đã bị thách thức trước đó chưa từng có.
Đối với thần điện kỵ sĩ Ách Mỗ Bối Kì này của Quang Minh giáo hội, vốn Hàn Thạc chỉ định lợi dụng một con Huyền ma phụ thể khống chế hắn. Chỉ có điều sau đó Hàn Thạc mới phát hiện bên trong thân thể hắn có khí tức thần thánh, có tính chất bất đồng hoàn toàn với Huyền ma.
Trừ phi Hàn Thạc diệt trừ toàn bộ lực lượng thần thánh trong cơ thể Ách Mỗ Bối Kì, mới có thể để Huyền ma phụ thể vào trong não hắn. Chỉ có điều trên người không có lực lượng thần thánh, Ách Mỗ Bối Kì sẽ rất nhanh bị người của Quang Minh giáo hội nhìn ra manh mối. Cho nên Hàn Thạc mới không thể không áp dụng phương pháp dứt khoát gọn gàng giết chết hắn.
Tại công quốc Bỉ Tư Lợi còn có một số giáo đường của Quang Minh giáo hội, chỉ là so sánh với tòa giáo đường này thì những chỗ đó có vẻ không cùng cấp bậc, Hàn Thạc cũng không có nhiều thời gian nhất nhất quét sạch tất cả giáo đường trong công quốc này, bởi vậy hắn cũng không dừng lại tại đây, trực tiếp dùng Ma Động Cửu Thiên thuật phá không bay đi.
Từ trí nhớ thu được của Tạp Thác Tư mà Hàn Thạc lấy được rất nhiều tin tức hữu dụng. Địa vị Tạp Thác Tư này tại Quang Minh giáo hội không kém, có quan hệ với một số chức vị phân bố khắp Quang Minh giáo hội, còn có một số lực lượng bí mật. Hàn Thạc cũng từ đó hiểu rõ một chút, Quang Minh giáo hội là một tổ chức tôn giáo khổng lồ. Thế nhưng lực lượng vũ trang của tổ chức tông giáo này cũng vô cùng kinh khủng, ngoại trừ số lớn Quang Minh tế tự cùng thần điện kỵ sĩ đoàn ra, Quang Minh giáo hội còn có ba tổ chức ngầm: Dị đoan tài quyết sở, Thần thánh thiên sứ đoàn, Thần ân tín đồ.
Dị đoan tài quyết sở, Thần thánh thiên sứ đoàn, Thần ân tín đồ- ba cơ cấu này là thế lực bí mật của Quang Minh giáo hội không muốn người khác biết. Trong ba cơ cấu này cao thủ nhiều như mây, một số hành động bí mật của Quang Minh giáo hội thông thường đều do ba tổ chức này thực thi, so sánh với lực lượng Thần điện kỵ sĩ đoàn mọi người đều biết thì ba tổ chức ngầm này càng thêm đáng sợ.
Hàn Thạc sau khi biết được thực lực chính thức của Quang Minh giáo hội mới hiểu được tại sao tổ chức này trên cả đại lục lại có ảnh hưởng lớn như vậy. Vừa kinh ngạc nhưng đồng thời sát tâm hắn cũng nổi lên, thực lực Hàn Thạc tăng vọt nên giờ đối với Quang Minh giáo hội cũng không còn tâm lý sợ hãi nữa. Cừu hận Thổ Giáp thi thụ thương mấy năm nay, còn cả việc Quang Minh giáo hội hùng hổ hăm dọa khiến cho Hàn Thạc hiểu được cừu hận với tổ chức này đã không thể hóa giải được nữa.
Chỉ là trong trí nhớ của Tạp Thác Tư, Hàn Thạc cũng không thu được tin tức chính xác về Bố Lãng Đặc, chỉ biết Bố Lãng Đặc trải qua hai năm tu dưỡng trong tổng bộ Quang Minh giáo hội tại đế quốc Áo Đăng. Thương thế lần trước đã khôi phục lại, còn như giờ Bố Lãng Đặc có phải vẫn còn ở đó không, Tạp Thác Tư lại không biết.
Hàn Thạc đối với Bố Lãng Đặc có sát tâm cố chấp, từ Tạp Thác Tư không thể lấy được tin tức xác thực, suy nghĩ trong chốc lát hắn đột nhiên nhớ tới tồn tại của Thiên Tai giáo hội, tâm tư vừa động, Hàn Thạc liền bay tới công quốc Bảo Lai Tháp.
Lần trước bảy đại công quốc vọng đồ liên hợp đối phó thành Bố Lôi Đặc Nhĩ, lần đó Hàn Thạc trong lúc ẩn núp đã hiểu rõ thân phận của đại công tước Bá Đặc Tề Lợi công quốc Bảo Lai Tháp. Triệu hoán sư cùng Vong Linh Đại ma đạo sư Ốc Úc Phu gặp gỡ đã cho Hàn Thạc biết hắn đến từ Thiên Tai giáo hội.
Bá Đặc Tề Lợi nếu đã là nhân vật quan trọng của Thiên Tai giáo hội, nói không chừng có thể biết một số vị trí chỗ Thánh kỵ sĩ Bố Lãng Đặc. Thiên Tai giáo hội cùng Quang Minh giáo hội là tử địch, đôi bên nhất định vô cùng lưu tâm hành động đường đi nước bước của đối phương. Là một tổ chức tông giáo khổng lồ như Quang Minh giáo hội, Thiến Tai giáo hội đích thật là đối tượng mà Hàn Thạc có thể lợi dụng.
Công quốc Bảo Lai Tháp, phủ công tước của đại công tước Bá Đặc Tề Lợi, Hàn Thạc thừa cơ màn đêm đen kịt lẻn vào.
Trong màn đêm, dưới lòng đất phủ đệ đại công tước, Bá Đặc Tề Lợi đang ngồi ngay ngắn giữa một tế đàn, những làn khói đậm màu xanh đen lượn lờ xung quanh. Vẻ mặt Bá Đặc Tề Lợi âm trầm đáng sợ, chung quanh có rất nhiều bộ phận thân thể ma thú, cả tế đàn tà ác tràn ngập đủ loại bộ phận của ma thú cấp cao, khiến cho tế đàn này trông giống như là một ma thú quái dị dùng các loại thân thể chắp vá vào.
Giữa tế đàn, một cái đồ án hình thoi dùng máu phác họa thành dưới tay Bá Đặc Tề Lợi tỏa ra từng luồng khí tức tà ác âm u lạnh lẽo, từng âm thanh kinh khủng không giống tiếng người từ giữa đồ án tru lên, làm cho người ta có một loại cảm giác hoảng sợ mãnh liệt.
- Đừng... Bảo bối, ra đi, nhanh một chút ra đi! - Hai mắt Bá Đặc Tề Lợi nhìn chằm chằm vào đồ án giữa tế đàn, vẻ mặt dịu dàng mỉm cười, ôn hòa thở nhẹ.
Đồ án hình thoi như thông tới vực sâu địa ngục dị giới, từng tiếng kêu kinh khủng càng ngày càng dồn dập, nụ cười trên mặt Bá Đặc Tề Lợi cũng càng lúc càng mê người, hai tay hắn đặt lên đồ án không ngừng kéo lên phía trên, giống như là kéo sợi chỉ ma vật vô hình nào đó ra.
Một con quái thú xanh biếc dính đầy chất lỏng chỉ có ba móng vuốt bén nhọn, chậm rãi từ giữa đồ án thò ra, một luồng khí tức âm u lạnh lẽo khiến kẻ khác buồn nôn từ từ đi ra.
- Hà hà, đến đây đi, ra đi! - Bá Đặc Tề Lợi khá hưng phấn thốt.
“Grào!”
Một tiếng rít thê lương đột nhiên từ giữa đồ án hình thoi vang lên, một sinh vật đáng sợ giống như là con thằn lằn biến dị, da xanh toàn thân, với chất lỏng phát buồn nôn, hình thể dài năm mét với hai cái đuôi thoát ra. Trên mình sinh vật này có mùi tanh hôi rất nồng, mồm mọc hai cái sừng nhọn giống như ngà voi.
Vừa thoát ra từ trong đồ án, ma vật này bắn thẳng tới một góc tối ngoài tế đàn, tứ chi kỳ quái giống như là ngọn lao lợi hại sắc bén chộp tới góc tối đó.
Một tiếng “ồ” khẽ đột nhiên từ góc tối đó truyền lại, một loại lực lượng hung ác chợt ngưng kết giữa không trung, ma vật đang bay qua với tốc độ cao thình lình như bị lực lượng nào đó nhốt chặt lại, tư thế duy trì sự dữ tợn liền đờ đẫn một cách quỷ dị giữa không trung.
- Ai đó? - Bá Đặc Tề Lợi trong lòng hoảng sợ, lúc này mới kinh hãi hô lên, khá sợ hãi nhìn về góc tối phát ra tiếng “ồ” khẽ.
Nơi dưới lòng đất hắn luyện tập triệu hoán ma vật này bí ẩn sâm nghiêm thế nào, chỉ có chính Bá Đặc Tề Lợi biết. Người này vô thanh vô tức tiến vào được đây hiển nhiên đã làm cho hắn cực kỳ chấn động, càng thêm đáng sợ chính là ma vật cao cấp Đát Già bị giữ chặt giữa hư không không hề nhúc nhích.
Ma vật cao cấp Đát Già này có thực lực có thể giết chết một Đại kiếm sư, thực lực trong lúc phi với tốc độ cao là đáng sợ nhất, song nó lợi hại như vậy nhưng trước mặt người lạ chỗ góc tối kia giống như là không có bất cứ năng lực phản kháng gì vậy.
Người này rốt cuộc đáng sợ đến thế nào, Bá Đặc Tề Lợi quả thật không dám tưởng tượng!