Đại Ma Vương

chương 493: lục cơ mộc bay lên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hàn Thạc trải qua một đêm không tồi. Đầu tiên là cùng Tô Phỉ ăn một chút đặc sản nổi danh của Tạp Tây đế quốc, sau đó cùng tới thành ảo mộng chiêm ngưỡng cảnh đêm nổi tiếng ở đây.

Mãi đến quá nửa đêm, Tô Phỉ mới cảm thấy hài lòng mà buông tha Hàn Thạc. Nhưng nàng viện lý do không dám về nhà gặp cha nên cũng lấy một căn phòng liền kề ở cùng trong khách điếm nhỏ nơi Hàn Thạc đang lưu trú rồi tạm thời ở lại đó.

Đến khuya đợi đến lúc Hàn Thạc phát hiện Tô Phỉ đã ngủ say bèn luồn qua cửa sổ vô thanh vô tức rời đi thẳng đến cứ điểm của Ám Mạc tại Tạp Tây đế quốc.

Với thân phận tôn quý hiện giờ, Hàn Thạc tới cứ điểm của Ám Mạc thì lập tức được đối đãi rất chu đáo. Nghe bọn họ tường trình, hắn nhanh chóng biết được địa chỉ trang viên Bố Lạp Khắc tại Tạp Tây đế quốc. Đồng thời còn tìm được một ít tư liệu mà phòng đấu giá không muốn người ngoài biết.

Sau khi đã có được những tin tức cần thiết tại cứ điểm của Ám Mạc, Hàn Thạc thừa dịp đêm khuya yên tĩnh liền tuyệt không một tiếng động đi vào trang viên của Bố Lạp Khắc để tìm kiếm Lục Cơ Mộc ở bên trong đó rồi cướp đoạt luôn, đỡ phải tiêu tốn đến ba mươi vạn kim tệ.

Trang viên chiêm diện tích cực lớn. Hàn Thạc sau khi tới liền triển khai thần thức thì có thể cảm ứng được một chỗ có nhiều người lui tới nhất. Sau khi Lục Cơ Mộc bị thu hồi, hắn muốn lợi dụng thần thức cảm ứng nó cũng có chút khó khăn. Điều này làm cho hắn suy nghĩ xem có nên dùng tới một vài thủ đoạn đặc thù hay không.

Ngoài dự liệu của Hàn Thạc, khi hắn đang ẩn nấp ở chỗ bí mật trong bóng tối chuẩn bị động thủ thì đột nhiên thấy mấy nhân vật vô cùng quen thuộc là đại kiếm sư Gia Bố Lí Nhĩ và nguyên quân đoàn trưởng Sư thứu quân đoàn A Tư Cơ.

A Tư Cơ vốn là Thành chủ thành Ngõa Luân của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc đồng thời nắm giữ Sư thứu quân đoàn tại đây. Một thời lão có danh vọng cực cao, nhưng có dã tâm lớn nên cuối cùng bị Hàn Thạc, Lao Luân Tư, Ám Mạc hợp lực tìm ra chứng cớ làm phản. Sau khi mưu phản thất bại, lão đành phải trốn khỏi Lan Tư Lạc Đặc đế quốc.

Hai người con bảo bối của A Tư Cơ từng là địch thủ lớn nhất của Hàn Thạc, cuối cùng nối nhau chết ở trong tay hắn. A Tư Cơ bị tuyệt hậu, cuối cùng còn bị bức bách không còn đường chạy nên bây giờ mới đi tới Tạp Tây đế quốc. Gia Bố Lí Nhĩ lúc trước tại Nhật Diệu cốc từng hợp lực cùng Hồng Liêm dong binh đoàn thiếu chút nữa đả thương Ngài Mễ Lệ, sau lại bị đánh cho thương nặng chạy thoát.

Hai người này đi vào Tạp Tây đế quốc thì rất nhanh cùng Bố Lạp Đức Lợi ở thành Tây Trạch thành cấu kết với nhau. Không thể không nói tên A Tư Cơ này đích thực cũng có chút năng lực nên cho dù đến Tạp Tây đế quốc cũng liền được Bì Long gia tộc coi trọng nên hiện tại lão trông vẫn có vẻ còn khá phong quang.

Trang viên của Bố Lạp Khắc giống như là đang tổ chức yến hội tiếp khách gì đó. Bởi thế nên lúc này Hàn Thạc có thể trông thấy hai người Gia Bố Lí Nhĩ và A Tư Cơ thì cũng là hợp tình hợp lý. Chỉ có điều hắn nhất thời không hề nhớ tới hai người nên vừa nhìn thấy bọn chúng thì thật sự cũng có chút ngoài ý muốn.

Sau khi hai người A Tư Cơ và Gia Bố Lí Nhĩ tiến vào trang viên, Hàn Thạc lại thấy một số quyền quý của Tạp Tây đế quốc lục tục đi xe ngựa lộng lẫy kéo đến. Kẻ hôm nay đối đầu với hắn tại phòng đấu giá là đại thương nhân Tả Phỉ hiển nhiên cũng ở trong nhóm khách mời. Hàn Thạc đã sớm thấy được y đang nói cười vui vẻ ở bên trong.

Ngay cả vị phu nhân quyền quý từng trả giá tranh mua Lục Cơ Mộc không ngờ cũng ở trong đó. Bà ta mặc một bộ lễ phục dạ hội xinh đẹp, mặc dù thoạt nhìn dáng vẻ rất quyến rũ nhưng lại mặt ủ mày chau, hiển nhiên là có tâm tư rất nặng nề.

Ở trên một nóc nhà khác từ xa quan sát lại, Hàn Thạc suy ngược nghĩ xuôi xem có thể gặp Lục Cơ Mộc ở nơi nào, thần thức không ngừng dò xét khắp cả trang viên. Tất cả những người có khả năng tranh đoạt Lục Cơ Mộc nhất thì đều ở nơi này, Hàn Thạc tin tưởng Lục Cơ Mộc nhất định phải ở trong trang viên.

Đột nhiên, Hàn Thạc nhướng mày, sau đó cười khổ nhìn lại đằng sau:

- Tại sao ngươi cũng đến?

- Hì hì, ta đã thấy từ trước là tối nay ngươi lòng dạ cứ để đi đâu đó nên biết buổi tối ngươi nhất định sẽ làm chuyện xấu gì đó. Vì vậy ta mới lưu lại trên người ngươi một ít mùi hương rồi cứ theo đó mà truy theo. Hừ. Muốn bỏ qua ta ư, không có cửa đâu! - Tô Phỉ cưỡi phi mã nhanh chóng bay tới, cười vẻ đắc ý.

Hàn Thạc sửng sốt, sau đó lập tức nghĩ ra. Lúc trước khi đùa giỡn với Tô Phỉ, hắn từng mượn cơ hội cọ xát vào Tô Phỉ, đồng thời trên người cũng vương mùi thơm trên người nàng ta. Hàn Thạc tưởng rằng đâu chỉ là hiện tượng bình thường nên cũng không để ý, vậy mà thật không ngờ đó lại là Tô Phỉ cố ý làm ra.

- Đại tiểu thư, ngươi đi theo ta sớm muộn gì cũng sẽ phải chịu đau khổ đó!- Hàn Thạc thật sự không biết phải đối xử với Tô Phỉ như thế nào, nói vẻ bất đắc dĩ.

- Ta còn không sợ, ngươi sợ cái gì? - Tô Phỉ hừ một tiếng thánh thót, rồi chợt bừng bừng hứng thú:

- Ngươi hoài nghi vật kia là bị Bố Lạp Khắc lấy đi, sau đó tới điều tra kết quả, rốt cuộc sao rồi?

- Không phải! - Hàn Thạc đáp một câu, trong khi Tô Phỉ tỏ vẻ kinh ngạc thì tiếp tục gằn giọng:

- Ta tới là để cướp đoạt! Chỉ cần tìm được vật đó, ta sẽ bằng mọi giá cướp đoạt lấy nó, ai chống lại thì ta giết kẻ đó!

- Đừng lấy ngoáo ộp dọa ta, ta cóc sợ đâu. - Tô Phỉ tưởng Hàn Thạc nói giỡn với mình, vẫn như cũ hi hi cười đáp lại.

Hàn Thạc lắc đầu, thở dài một hơi, thầm nghĩ đàn bà quả nhiên thật kỳ quái, nói thật thì không tin, ngược lại nói dối thì lại tin là thực.

Bất quá hắn cũng không nói nữa mà đưa cặp mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào yến hội ở đằng xa. Đang suy nghĩ xem phải động thủ như thế nào để tìm kiếm được Lục Cơ Mộc thì đột nhiên hắn nghĩ tới Mộc Giáp thi. Là sinh vật kỳ dị được luyện chế ở Mộc tuyệt chi địa, Mộc Giáp thi với Lục Cơ Mộc cùng dòng cùng giống thì chắc chắn là sẽ có sức cảm ứng mạnh hơn.

Nghĩ vậy, Hàn Thạc lập tức lùi lại vài bước về phía sau. Cũng không chú trọng việc Tô Phỉ đang ở bên cạnh theo dõi, hắn lập tức triệu hoán Mộc Giáp thi đến.

- Ủa, ngươi gọi về một tên cương thi chiến sĩ để làm cái gì? - Tô Phỉ đối với cách làm của Hàn Thạc thì vô cùng kinh ngạc, hỏi với vẻ nghi hoặc.

Hàn Thạc không trả lời Tô Phỉ mà lợi dụng thần thức bắt đầu truyền tin cho Mộc Giáp thi giải thích về sự thần kỳ và lực lượng đặc thù của Lục Cơ Mộc. Khi Hàn Thạc giải thích, hắn có thể cảm ứng được sự hưng phấn của Mộc Giáp thi. Mặc dù nó được luyện chế ra trong thời gian không dài, nhưng mà nó cũng hiểu được Hỏa Liên hoa và Kim Cô bổng có ý nghĩa thế nào đối với Hỏa Giáp thi và Kim Giáp thi.

Giờ đây, nó cũng có cơ hội tương tự có được bảo vật của chính mình, Mộc Giáp thi tất nhiên hưng phấn vô tả!

Sau khi đem toàn bộ câu chuyện giải thích một lượt, Hàn Thạc lập tức thấy Mộc Giáp thi hưng phấn nhìn về trang viên ở đằng xa. Một loại lực lượng tự nhiên tươi mát từ từ phóng thích ra, dường như là nó thông qua phương pháp này để cảm thụ sự tồn tại của Lục Cơ Mộc.

- Ồ, vật đó có phải là ở trên người nó phải không? Tại sao ta cảm giác nó giống như là vật đó thế? - Tô Phỉ lấy làm kinh hãi, đột nhiên đưa tay chỉ vào Mộc Giáp thi, vô cùng kinh ngạc thốt lên nho nhỏ.

- Đương nhiên là không phải, nếu vật đó ở trên người nó thì ta còn tới đây làm gì? - Hàn Thạc phản bác một câu, sau đó giải thích thêm:

- Vật đó vô cùng có ích đối với nó. Sở dĩ ta nguyện ý bỏ ra một giá thật cao để mua chính là muốn cho nó sử dụng.

- Cho nó? Một tên cương thi chiến sĩ? Ngươi, ngươi là một người thật thú vị nha! - Tô Phỉ tỏ vẻ như chịu thua Hàn Thạc, bộ dạng dường như khó có thể tin nổi chỉ vào Mộc Giáp thi thốt lên kinh ngạc.

- Ngươi sẽ không hiểu được đâu! - Hàn Thạc không giải thích quá nhiều, chỉ chú ý tới Mộc Giáp thi.

Theo hành động của Mộc Giáp thi, thực vật chung quanh trang viên không gió mà lay động, thoạt nhìn phi thường kỳ dị. Cảm giác tươi mát tự nhiên tràn ngập khắp cả trang việc, tựa như là trang viên đang được Lục Cơ Mộc bao phủ.

Đột nhiên, Hàn Thạc thấy thân hình Mộc Giáp thi run rẩy. Thần thức của hắn cảm ứng thấy Mộc Giáp thi vô cùng hưng phấn, cái loại khí tức tự nhiên trên người nó càng ngày càng thịnh.

t r u y e n c u a t u i n e

T Hàn Thạc cả kinh, lập tức hiểu rằng Mộc Giáp thi nhất định đã cảm ứng được sự tồn tại của Lục Cơ Mộc, vội vàng ngạc nhiên vui mừng hỏi:

- Ngươi đã tìm được vật đó rồi à?

Mộc Giáp thi lập tức gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, vẻ hưng phấn khó tả chỉ vào đại sảnh ở đằng xa, truyền tin:

- Tại bên trong! Ở bên trong!

- Ở trên người ai? Hãy chỉ cho ta biết!- Hàn Thạc tỏ vẻ kinh ngạc, tiếng quát nhỏ này không phải là thần thức liên thông mà là bật ra thành tiếng thực sự.

Đúng lúc Hàn Thạc phát ra tiếng quát nhẹ này, Mộc Giáp thi chỉ vào các đại quý tộc đang tụ tập trong đại sảnh, vội vàng miêu tả cho Hàn Thạc:

- Tên kia... Tên kia... Rất béo... Là cái tên béo phì... Bên trong giới chỉ của y!

Tô Phỉ ở bên cạnh nhìn Hàn Thạc quát lên một tiếng với Mộc Giáp thi. Sau đó chỉ thấy Mộc Giáp thi tỏ vẻ gấp gáp chỉ vào người trong đại sảnh, như là đang miêu tả cái gì đó cho Hàn Thạc. Giờ khắc này, Tô Phỉ trợn mắt há mồm khó hiểu nhìn Mộc Giáp thi và Hàn Thạc, không đoán được rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra với một người một cương thi này.

Ở phía xa, tên béo phì Tả Phỉ đang cười cười nói nói với một người phụ nữ tao nhã xinh đẹp. Đột nhiên gian không gian giới chỉ ở trên ngón tay y nổ tung đánh “bụp” một tiếng, tay trái của y lập tức bị rách toạc máu me be bét. Trong khi Tả Phỉ kêu gào thảm thiết thì Lục Cơ Mộc từ bên trong không gian giới chỉ của y chầm chậm bay ra. Sau đó lúc Tả Phỉ đích rống lên thì nó mau chóng bay về phía Mộc Giáp thi với tốc độ khá nhanh.

Những quý tộc trong đại sảnh vốn nói cười ầm ĩ, nghe thấy Tả Phỉ đột nhiên rống lên thảm thiết thì ai nấy đều ra sức chú ý vào người Tả Phỉ. Bọn họ đều thấy rõ ràng tay trái của y máu me be bét, còn cái Lục Cơ Mộc gì đó đang từ từ bay về phía một chỗ có hình dạng như một tàng cây ở bên ngoài.

Đám người trong đại sảnh đứng đờ ra. Tô Phỉ đang tránh vào chỗ tối cũng ngây dại, ngay cả Hàn Thạc cũng lặng người, căn bản không biết là rốt cuộc Mộc Giáp thi làm như thế nào mà được như vậy.

- A, bắt lấy nó, giữ nó lại! - Trong khi kêu gào thảm thiết, Tả Phỉ vội vàng giơ tay phải chỉ vào Lục Cơ Mộc đang chầm chậm bay ra rồi hét lên.

Bố Lạp Khắc ở trong đại sảnh hơi biến sắc mặt, cũng không kịp phân phó thuộc hạ động thủ. Nhưng người phụ nữ quý tộc đã từng tham dự cuộc tranh giành tại phòng đấu giá kia đã tức thì xông ra ngoài, hai tay xốc hai bên váy, không thèm để ý đến nghi thức mà đuổi ngay theo Lục Cơ Mộc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio