Đại Ma Vương

chương 498: thù xưa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Khoa Lí, quả là đã lâu không gặp. Tuy nhiên, lần này ta đến Tạp Tây đế quốc không phải là muốn gây chuyện với Băng Tuyết thần điện các ngươi, cũng không có ý định tuyên truyền giáo lý của Tự Nhiên thần giáo chúng ta ở Tạp Tây đế quốc, các ngươi có cần phải hưng sư động chúng vì ta không chứ? - Lão nhân Khải Lợi cười nửa miệng nhìn Băng thần Khoa Lí đang căng thẳng như gặp đại địch, xem chừng cũng không hề sợ hãi nhân vật một tay che trời này của Băng Tuyết thần điện.

Hàn Thạc biết rằng Băng thần Khoa Lí chẳng những một tay che trời ở trong Băng Tuyết thần điện. Cho dù ở Tạp Tây đế quốc, hắn nói một câu thì đương kim hoàng thượng của Tạp Tây đế quốc cũng phải lắng nghe.

Bởi vì Băng thần Khoa Lí chính là trưởng bối lớn tuổi nhất của Bì Long hoàng thất gia tộc!

Bao nhiêu năm qua, Bì Long gia tộc vẫn vững vàng nắm quyền lực ở Tạp Tây đế quốc. Mỗi lần Tạp Tây đế quốc có bạo loạn đều có thể nhanh chóng trấn áp được là đều bởi vì có liên quan trực tiếp đến Băng thần Khoa Lí. Cho dù là đương kim Quốc vương bệ hạ của Tạp Tây đế quốc cũng biết Băng thần Khoa Lí có ý nghĩa như thế nào đối với Bì Long gia tộc, đối với Tạp Tây đế quốc bọn họ.

- Không được! Ngươi không dễ dàng rời khỏi tổng bộ của Tự Nhiên thần giáo, lần này đột nhiên đến Tạp Tây đế quốc chúng ta, ta khó tránh khỏi cho rằng ngươi muốn tìm chúng ta báo thù xưa! - Trong khi Khoa Lí nói chuyện với Khải Lợi, mặc dù trong hành động có ẩn chứa sát khí nhưng biểu hiện ra bên ngoài thì đầy vẻ tôn kính, vẫn khách khách khí khí như thường.

Băng Tuyết thần điện có quyền chủ động tuyệt đối ở Tạp Tây đế quốc. Từ khi Tạp Tây đế quốc mới thành lập, Băng Tuyết thần điện chính là quốc giáo của nó. Nhiều năm qua, Băng Tuyết thần điện lợi dụng sức ảnh hưởng không gì so sánh nổi của mình tại Tạp Tây đế quốc để phá tan tất cả những tổ chức tôn giáo có xung đột với mình.

Tự Nhiên thần giáo là một tổ chức tôn giáo có thế lực trải rộng khắp Kì Áo đại lục, nhưng tại Tạp Tây đế quốc cũng phải chịu những đả kích mang tính hủy diệt. Đến bây giờ, Tạp Tây đế quốc cơ hồ không còn lấy một ngôi thần điện của Tự Nhiên thần giáo nào nữa, ngay cả giáo đồ của Tự Nhiên thần giáo cũng rất ít xuất hiện trong đế quốc này.

Chính bởi vì cách làm cực đoan đó, Băng Tuyết thần điện đã khiến cho những cường giả luôn luôn không tranh đoạt với đời của Tự Nhiên thần giáo nổi giận, ngấm ngầm đấu đá một trận với Băng Tuyết thần điện. Trong đó thắng bại như thế nào thì Hàn Thạc cũng không biết rõ lắm. Hắn chỉ từ trong một số bản ghi chép của Ám Mạc mà biết được Tự Nhiên thần giáo đã từng chiếm thượng phong trong một giai đoạn ngắn.

Tuy nhiên, Băng thần Khoa Lí là trưởng bối của Bì Long gia tộc hoàng thất của Tạp Tây đế quốc nên đã ra mặt bảo hộ cho cả đế quốc. Trong cuộc chiến đấu lâu dài ở trong Tạp Tây đế quốc, Tự Nhiên thần giáo đương nhiên không phải là đối thủ của Băng Tuyết thần điện. Mặc dù chiếm thượng phong trong một giai đoạn ngắn nhưng cuối cùng thế lực của Tự Nhiên thần giáo cũng hoàn toàn bị xua đuổi khỏi Tạp Tây đế quốc.

Từ đó đến nay, khắp trong Tạp Tây đế quốc không tìm được một giáo đường nào của Tự Nhiên thần giáo, nên hiển nhiên có thể nhìn ra hai tôn giáo này đã mâu thuẫn với nhau như nước với lửa. Lần này, Tự Nhiên thần giáo ít nhất đã có Khải Lợi với thực lực bán thần đến đây nên Băng thần Khoa Lí vừa phát hiện ra thì hiển nhiên là lập tức mò ngay tới.

- Các người dân của Tạp Tây đế quốc, xin mời lập tức ra khỏi phòng đấu giá, chương trình đấu giá còn sót lại hôm nay có thể đổi ngày tiến hành! - Tuyết Thần Đế Á Na vẫn còn ở trên nóc phòng đấu giá đột nhiên ôn nhu hô lên.

Phòng đấu giá vẫn đang còn những thanh âm ồn ào ầm ĩ điếc tai kể từ sau khi người của Băng Tuyết thần điện xuất hiện bỗng đột nhiên tĩnh lặng. Khi bọn họ nghe thấy lời nói của Khoa Lí thì trong lòng dần dần hiểu ra một chút manh mối. Sau khi Đế Á Na dứt lời, tất cả đám người này đều lộ vẻ sợ hãi, không ai nói thêm một lời mà dè dặt thận trọng rời khỏi phòng đấu giá.

Tại Tạp Tây đế quốc, giới quyền quý thực sự đều hiểu rõ trong lòng ai là nhân vật đứng đằng sau những tín đồ tôn giáo cuồng nhiệt của Băng Tuyết thần điện. Bọn họ hiển nhiên sẽ không đối đầu với cái tổ chức khổng lồ nhất của Tạp Tây đế quốc này. Một số tiểu quý tộc không biết rõ thân phận của Băng thần Khoa Lí của Băng Tuyết thần điện, nhưng ngay cả những thế lực công khai của Băng Tuyết thần điện họ cũng không dám trêu vào nên tất nhiên cũng ngoan ngoãn theo số đông mà rời đi.

Huống chi tình thế bên trong phòng đấu giá đã hoàn toàn khác trước. Vừa rồi chỉ là một mình Hàn Thạc động thủ nhưng còn có Thánh kỵ sĩ Tố La ở tại đây. Hơn nữa Hàn Thạc cũng không thật sự hạ sát thủ, cho nên bọn họ mới lưu lại với ý định muốn xem náo nhiệt.

Nhưng khi đám tông giáo đồ cuồng nhiệt này của Băng Tuyết thần điện vừa xuất hiện, bọn họ hiểu rằng chuyện hôm nay sẽ tuyệt đối không phải là đơn giản. Nhất là ân oán giữa Băng Tuyết thần điện và Tự Nhiên giáo hội, chỉ cần là người của Tạp Tây đế quốc thì ai nấy đều hiểu biết không ít thì nhiều. Nhiều năm trước, hai tổ chức tôn giáo này đã từng gây ra một trận mưa máu gió tanh trong Tạp Tây đế quốc, từng làm chấn động những kẻ hữu tâm nên bị rất nhiều quý tộc biết được.

Bởi vậy, khi bọn họ phát hiện ra chuyện bây giờ có liên quan đến mối ân oán lâu đời giữa hai giáo hội thì lập tức hiểu rằng tại phòng đấu giá này sẽ có một hồi huyết chiến. Bọn họ đều có địa vị cao sang, tất nhiên sẽ không ở lại nơi này để mà đón nhận những nguy hiểm không biết đổ xuống đầu vào lúc nào, do đó bỏ đi càng xa càng tốt đương nhiên là lựa chọn sáng suốt nhất. Tự Nhiên thần giáo là giáo hội thờ phụng Tự Nhiên, tôn sùng việc giữ gìn tính mạng trân quý. Bọn họ cũng không đề cập tới việc lạm sát người vô tội, bởi vậy mặc dù Khải Lợi và Lệ Lan Ti biết rõ Tuyết Thần Đế Á Na làm như vậy chính là có ý định để khỏi phải băn khoăn khi thẳng tay đối phó bọn họ, nhưng cũng không hề ra tay lợi dụng dân chúng mà uy hiếp Băng Tuyết thần điện.

- Lão, lão tổ tông! - Bố Lạp Khắc ở trên lầu ba lập bập thốt lên. Gã từng được phụ thân cho biết quan hệ sâu xa giữa Băng Tuyết thần điện và Bì Long gia tộc, thậm chí còn thấy cả ma pháp tượng của Băng thần Khoa Lí. Nên khi Bố Lạp Khắc vừa từ lầu ba xuống tới nơi, đột nhiên phát hiện Băng thần Khoa Lí chính là nhân vật truyền kỳ của Bì Long gia tộc. - Băng thần Khoa Lí mà cha hắn kính trọng như thần minh thì không nén được kinh ngạc mà thốt lên.

Băng thần Khoa Lí mặc dù cực kỳ ít khi rời khỏi Băng Tuyết Thần giáo, nhưng vẫn nắm rõ như trong lòng bàn tay đối với thành viên và một số thay đổi nhân sự của Bì Long gia tộc. Thậm chí đối với những thay đổi nhân sự trọng đại thì hắn còn tự mình hạ mệnh lệnh, sau đó mới do Quốc vương của Tạp Tây đế quốc chấp hành.

Khi Bố Lạp Khắc thét lên một tiếng kinh hãi, Băng thần Khoa Lí đầu tiên khá sửng sốt, chợt nhìn Bố Lạp Khắc vài lần, nở nụ cười mỉm hiếm thấy:

- Ngươi là tiểu Bố Lạp Khắc hả? Ha ha, tiểu tử ngươi cũng không tệ, làm việc tốt lắm!

- Vâng, thưa lão tổ tông. Lão tổ tông cũng nhận ra con? - Bố Lạp Khắc luôn luôn có tâm cơ âm trầm, vậy mà khi nghe thấy lời khen ngợi của Băng thần Khoa Lí thì cũng không thể át chế được sự kích động, hưng phấn nhìn Khoa Lí, chừng như quên cả lão là ai vậy.

Băng thần Khoa Lí gật đầu:

- Ừ, ngươi cũng rời đi mau, không nên ở lại nơi này!

Nếu là bất cứ một người nào khác, cho dù là Quốc vương của Tạp Tây đế quốc hay là cha của hắn mà nói với hắn những câu này, Bố Lạp Khắc có lẽ còn miễn cưỡng một chút. Nhưng mà đối diện với nhân vật truyền kỳ này của Bì Long gia tộc, Bố Lạp Khắc không có một chút phản kháng, cung kính hướng về phía Khoa Lí làm một cái đại lễ của gia tộc, thuận miệng nói một câu “Vâng” rồi cực kỳ ngoan ngoãn đi ra bên ngoài.

Từ đầu đến cuối, hai người Khải Lợi và Lệ Lan Ti của Tự Nhiên thần giáo đều chỉ bất đắc dĩ nhìn Băng Tuyết thần điện bài bố. Không có bất cứ một ai ra tay ngăn chặn, cũng không hề bắt lấy một người nào để uy hiếp Băng Tuyết thần điện.

Tự Nhiên thần giáo có giáo lý như thế, mà bọn họ cũng không phải loại người không từ bất cứ thủ đoạn nào để đạt được mục đích. Lệ Lan Ti cũng vậy, mặc dù biết rõ Nữ thần chi thủ của Tự Nhiên thần giáo nằm trong tay Hàn Thạc, bà ta vốn tưởng rằng Hàn Thạc chỉ là một tên béo mập bình thường, dưới tình huống bên cạnh bà ta còn có cả Khải Lợi mà vẫn như cũ nhỏ nhẹ nhã nhặn khẩn cầu Hàn Thạc. Ý định thông qua giao dịch quang minh chính đại mà đổi lấy Nữ thần chi thủ trong tay hắn, chứ không hề lợi dụng thực lực cực mạnh của Khải Lợi để uy hiếp cưỡng bức Hàn Thạc.

Tự Nhiên thần giáo ở tại Kì Áo đại lục là một tôn giáo thuần túy chân chính. Giáo đồ lương thiện, chánh trực, không có nhiều dã tâm, thờ phụng tự nhiên, công bình.

Hàn Thạc quan sát một lúc, hơn nữa trước kia đã tiếp xúc với Đại Đức Lỗ Y Khải Tư Tân, trong lòng đương nhiên có hảo cảm đối với Tự Nhiên giáo hội. Nếu không phải Lục Cơ Mộc thật sự có tác dụng không thể đo lường được đối với Mộc Giáp thi thì nói không chừng Hàn Thạc thật sự sẽ không khó xử đối với bọn họ.

Thở dài trong lòng một hơi, Hàn Thạc nhìn nhìn Khải Lợi, lại nhìn Băng thần Khoa Lí đứng chắn đường ở trước cửa, đột nhiên có một quyết định.

Lúc này, cả phòng đấu giá đã có rất nhiều người đi ra, ngay cả Bố Lạp Khắc theo hiệu lệnh của trưởng bối Băng thần Khoa Lí cũng bước đi ra bên ngoài. Sau khi Thánh kỵ sĩ Tố La phát hiện Băng thần Khoa Lí đã đến, cũng đã kịp từ xa hành lễ thăm hỏi rồi chợt thừa dịp khi người ngoài không để ý, hung hăng ra hiệu cho Tô Phỉ còn mang hóa trang. Ánh mắt lão mang ý tứ rất kiên quyết, căn bản không để cho Tô Phỉ cự tuyệt.

Tô Phỉ dưới ánh mắt ra hiệu của Tố La, hiểu rằng cha nàng lúc này đã thật sự tức giận rồi. Nàng hiểu rõ tính khí nóng nảy của cha, biết dưới loại tình huống ở nơi này, nếu cô ta không thuận theo ý tứ của Tố La thì sẽ đối mặt với rất nhiều hậu quả nghiêm trọng.

Bởi vậy, khi dòng người ào ào đi ra bên ngoài, Tô Phỉ len lén nháy mắt ra dấu với Hàn Thạc, sau đó mặc kệ hắn có hiểu ý hay không, trong lòng thở dài một hơi rồi cũng hòa mình vào giữa đám người đi ra bên ngoài.

Hàn Thạc hiển nhiên thấy được Tô Phỉ ra hiệu nhưng hắn vẫn cúi đầu, không hề thay đổi sắc mặt. Trước hết hắn ẩn tàng hết lực lượng thần thức khổng lồ, sau đó cẩn thận từng li từng tý che dấu hết hoàn toàn lực lượng của bản thân, e sợ Băng thần Khoa Lí phát hiện ra hắn là địch nhân còn nặng cừu hận hơn cả Tự Nhiên thần giáo.

Đã hạ quyết tâm, Hàn Thạc không hề tiếp tục lưu lại nữa, thừa dịp tất cả mọi người không để ý, thần sắc có chút sợ hãi bất an, làm ra vẻ giống như người thường chậm rãi bước đi ra bên ngoài.

Nhất thời, cái bộ dáng khí thế mạnh mẻ vô song, đại sát tứ phương đột nhiên biến mất không còn tăm tích, giống như một tên béo mập rất bình thường ở giữa đám người, nhìn không thấy có chỗ nào thần kỳ.

Khi Hàn Thạc trà trộn vào giữa đám người, thoạt nhìn có chút khiếp đảm bước đi ra phía bên ngoài, nữ Đức Lỗ Y Lệ Lan nhìn bóng lưng Hàn Thạc, hơi hơi lộ ra vẻ tầm thường, thầm nghĩ nhân vật này vừa mới làm mưa làm gió ngông cuồng biết bao nhiêu. Tại sao ở trước mặt Băng Tuyết thần điện lại biến thành như kẻ bị uất ức như thế?

Nhưng Khải Lợi vẫn chú ý tới Hàn Thạc. Ngay từ khi thấy hắn trở nên khiếp đảm như vậy thì lộ ra vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, rồi khi thấy hắn bước từng bước một đi ra bên ngoài thì trên mặt lão xuất hiện nét cười mà không phải cười, có chút tán thưởng nhìn theo.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio