Cốt Long bị Cương Thi Vương ôm cứng, đến khi thanh âm Tiểu Khô Lâu vang lên, hắn biết đã tiêu đời rồi.
Một cơn sợ hãi xâm nhập linh hồn đột nhiên lan ra. Sau một khắc, Cốt Long cảm thấy linh hồn giống như bị giam cầm, sức mạnh tà ác này làm hắn chẳng biết phải làm gì. Mọi công kích đều không thể thi triển ra được.
Thân thể cao lớn của Cốt Long đột nhiên rung động, sức nặng như cả quả núi đè xuống cổ hắn, hắn tuyệt đối không thể địch nổi loại sức mạnh cường đại này. Dù giãy giụa ra sao, cả thân thể hắn vẫn không thể không từng tấc một bị ép xuống.
Thần thức Hàn Thạc không sót chỗ nào, cảm ứng rất rõ ràng một tay Tiểu Khô Lâu đặt trên cổ Cốt Long, tử khí khổng lồ chung quanh tụ tập trên tay nó ép dần con Cốt Long từ giữa không trung từng tấc một xuống đỉnh núi, cũng không để cho đối phương bất kỳ một cơ hội giãy giụa nào.
Tiểu Khô Lâu đã hình thành nên nguyên tố chi hồn và nguyên tố thể, thực lực cường hãn làm cho Hàn Thạc không dám tin, cho dù thần thức hắn có về lại với thân xác, chỉ sợ cũng không thể được như Tiểu Khô Lâu, tung hoành ở Vong Linh giới muốn làm gì thì làm.
Vong Linh giới có khí Tử Vong cực kỳ đậm đặc, Tiểu Khô Lâu kết hợp giữa nguyên tố chi hồn và nguyên tố thể, có thể thoải mái điều động khí Tử Vong hình thành các loại công kích khác nhau. Ở Vong Linh giới, hắn có ưu thế hoàn toàn áp đảo, chẳng trách Cương Thi Vương và Cốt Long căn bản không có lực hoàn thủ trong tay hắn.
Tới bây giờ, Hàn Thạc vẫn chưa hoàn toàn đánh giá hết được thực lực chính thức của Tiểu Khô Lâu, nhưng có thể khẳng định được nó ít nhất cũng có thực lực Bán thần. Nguyên tố chi hồn và nguyên tố thể ngưng tụ với nhau, nó chỉ cách Thần chính thức có một bước, Hàn Thạc đột nhiên phát hiện ở Vong Linh giới, hắn tựa hồ không cần phải lo cho Tiểu Khô Lâu nữa.
“Bang!”
Cốt Long bị Tiểu Khô Lâu ấn cổ, một mạch ép xuống tận ngọn núi, thân hình khổng lồ của nó đột nhiên quì rạp xuống đất.
- Ta... Ta phục rồi, Bất Tử vương giả.
Rốt cục, Cốt Long run lên, biểu đạt sự sợ hãi từ nội tâm.
- Cường đại, ta theo ngươi, đây là sự qui phục chính thức của chúng ta.
Sau khi linh hồn Cương Thi Vương được Tiểu Khô Lâu nhét vào trong thân thể, lợi dụng khí Tử Vong ở khắp nơi, lập tức khôi phục lại cái đầu vừa bị Tiểu Khô Lâu đánh cho nát bét, vội vàng biểu đạt sự trung thành của mình.
- Ừm, các ngươi có thể tiến hóa tới bước này đã rất không dễ dàng gì. Nếu ta hủy linh hồn đi, sau này cũng không cách nào tồn tại nữa. - Tiểu Khô Lâu nói một câu tràn ngập vẻ uy nghiêm, bỏ tay ra khỏi cổ con Cốt Long.
Đột nhiên, Tiểu Khô Lâu vọt ra ngoài, giống như một tia chớp. Trong nháy mắt đã tới trước mặt con Cốt Long cuối cùng. Cốt Long lúc nãy bị Cốt Thứ trong tay Tiểu Khô Lâu đâm gãy vài cái xương trên đầu, bây giờ bất chấp tất cả lao ra ngoài bỏ chạy. Xem ra hắn hiểu được mình cũng không phải là đối thủ của Tiểu Khô Lâu, nhân lúc sóng gió chưa lặng, định lẳng lặng rời đi.
Đáng tiếc, Tiểu Khô Lâu bây giờ có thực lực vô cùng cường đại, cũng không phải mức hắn có thể chống lại được, nhất là Cốt Thứ trong tay Tiểu Khô Lâu, đến bây giờ vẫn còn cắm trong người con Cốt Long này.
Một đạo hào quang lướt ngang chân trời, Tiểu Khô Lâu bỗng nhiên xuất hiện chặn đầu phía trước Cốt Long. Trước khi con Cốt Long kịp có phản ứng, hắn đã vươn tay chụp lấy Cốt Thứ trên người con Cốt Long này, Tử ma nhãn lóe lên hào quang lóng lánh, từ từ chuyển động cây Cốt Thứ trong tay. “Rắc”, vài đoạn xương trên người con Cốt Long gãy vụn ra.
Hắn đau đớn gào lên, giãy giụa kịch liệt không trung:
- Chủ nhân... Chủ nhân vĩ đại, ta biết sai rồi.
Không ngờ cũng là một nhân vật nhu nhược!
Ở Vong Linh giới, biết điều thì sinh tồn, sinh vật cấp bậc thấp mà đánh với sinh vật cấp cao hơn chỉ có hai con đường, một là thần phục, thứ hai là cường giả sẽ hấp thu sức mạnh linh hồn của hắn.
Từ lúc Vong Linh giới tồn tại tới nay, sinh vật bất tử cấp thấp cũng biết phải làm như thế nào để có thể sống sót trước mặt sinh vật cấp cao. Con Cốt Long này khi phát hiện mình đến cả bỏ chạy cũng không thể thoát, hiển nhiên biết hắn phải lựa chọn như thế nào rồi.
- Tốt lắm. Phụng hiến linh hồn ngươi ra đây, ký kết khế ước với ta. Từ nay về sau, ta là chủ, ngươi làm nô lệ, cho đến khi giữa ngươi và ta có một người linh hồn tan thành mây khói... - Tiểu Khô Lâu đứng sừng sững trước mặt con Cốt Long này, đưa tay làm ra một linh hồn khế ước kỳ quái, một lạc ấn ma pháp kỳ dị hình tròn đột nhiên xuất hiện giữa hai tay hắn.
Khi bị yêu cầu phóng thích linh hồn để ký khế ước, con Cốt Long này chỉ do dự có một khắc, sau đó ngoan ngoãn đưa linh hồn ra, chậm rãi rơi vào trong lạc ấn ma pháp giữa hai tay Tiểu Khô Lâu. Cách đó không xa một con Cốt Long khác và tên Cương Thi Vương cũng thi nhau ngoan ngoãn đi tới đây, không cần Tiểu Khô Lâu phân phó, chủ động đưa linh hồn của mình ra, rơi vào trong ma pháp lạc ấn do Tiểu Khô Lâu vừa chế ra. Ba linh hồn cực kỳ cường đại của sinh vật bất tử ở Vong Linh giới thay nhau rơi vào lạc ấn ma pháp trong lòng bàn tay của Tiểu Khô Lâu. Lúc này, một luồng sức mạnh tà ác đột nhiên từ lòng bàn tay Tiểu Khô Lâu bắn ra, còn nguyên tố chi hồn giữa đầu lâu nó cũng chầm chậm bay ra từ giữa những khớp xương, từng chút một bao vây chặt lấy ma pháp lạc ấn.
Một loại khế ước thần kỳ đến cả Hàn Thạc cũng không biết đột nhiên sinh ra. Hàn Thạc nhìn bốn linh hồn tiếp xúc với nhau, hiểu được linh hồn của Tiểu Khô Lâu đã hoàn toàn chiếm cứ vị trí chủ đạo, căn bản không cho ba sinh vật còn lại một chút quyền tự chủ nào.
Dần dần, nguyên tố chi hồn được Tiểu Khô Lâu rút lại vào sọ của hắn, sau khi hắn đánh ra một thủ ấn giữa hai tay, ba linh hồn sinh vật cường đại bỗng trở thành ba luồng sáng thẳng tắp, bắn trở lại vào thân thể chúng.
- Chủ nhân! - Hai con Cốt Long, một Cương Thi Vương đột nhiên quì rạp dưới chân Tiểu Khô Lâu, đồng thanh cung kính hô lên với chủ nhân của mình.
Ba sinh vật bất tử phẫn nộ và cường đại, đối mặt với Tiểu Khô Lâu đã tiến hóa tới một cảnh giới mới cơ hồ không có lực để phản kháng, cứ như vậy thay nhau bị buộc phải ký khế ước chủ nô, tuyên thệ thuần phục vĩnh viễn hắn.
Không thể không nói, Tiểu Khô Lâu đích xác càng ngày càng làm Hàn Thạc cảm thấy kinh dị, nhớ lúc trước bộ dạng hắn sáng sớm mỗi ngày giúp mình lau bụi bặm, Hàn Thạc thật sự cảm thấy nao nao trong lòng.
Ngắn ngủn mấy năm, Hàn Thạc từ một tạp dịch vô danh đã trở thành một thành chủ của đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, đã có thức lực có thể so được với Bán thần. Ngắn ngủn mấy năm, một Khô Lâu chiến sĩ cấp thấp gầy gò vô dụng, không ngừng tiến hóa đã đạt tới mức những con Cốt Long và Cương Thi Vương cũng phải thần phục tuyệt đối.
Nhân sinh có đôi khi cũng khó tin như vậy, tràn ngập biến hóa như vậy, thần kỳ như vậy!
- Tốt lắm, ba người các ngươi coi như biết điều, nếu không các ngươi bây giờ đã tan thành mây khói rồi, hoàn toàn bị xóa bỏ rồi. - Tử ma nhãn của Tiểu Khô Lâu hào quang chói lọi, nhìn ba tên nô lệ mới được thu phụ quì rạp trước mặt, ngạo nghễ nói.
- Chủ nhân, chỉ có đi theo người, chúng ta mới có thể tiến lên. Người là một tồn tại vĩ đại, nhất định có thể đưa chúng ta đến một chân trời rộng mở. - Con Cốt Long cuối cùng lập tức chụp lấy cơ hội bợ đít, xem ra hắn cũng rất thông minh.
So với những sinh vật bất tử cấp thấp đầy rẫy ở đây, đây là người đứng đầu cao nhất trên kim tự tháp, chẳng những có thực lực đáng sợ, mà trí tuệ cũng cao hơn đám sinh vật bất tử cấp thấp nhiều lắm, chỉ từ việc chúng thông minh, cuối cùng còn có loại bợ đít thô thiển như vậy là có thể thấy được chúng đều là những nhân tài có thể dạy dỗ được.
“Gừ...”.
Tiếng gầm rú vang lên hỗn hợp với một sức mạnh tà ác kinh khủng từ trên người Tiểu Khô Lâu phóng thích ra khắp nơi.
Trong lúc nhất thời, các sinh vật bất tử quì rạp khắp cả quả núi toàn bộ đều đứng lên. Chúng như nghe được lệnh của tướng quân phát ra cho binh lính, mỗi tên đều nhìn lên Tiểu Khô Lâu đang đứng trên đỉnh quả núi khổng lồ.
Sinh vật bất tử vô cùng mẫn cảm với cấp bậc. Ba tên từng là vương giả, giờ đột nhiên toàn bộ thần phục Tiểu Khô Lâu đã được chúng thông qua một thứ ngôn ngữ nào đó mà hiểu được cả. Bây giờ Tiểu Khô Lâu triệu hoán chúng tới đây đã chứng minh được sức mạnh cường đại của mình, đám sinh vật bất tử này cảm thấy một nỗi sợ hãi bản năng dâng lên từ đáy lòng.
- Từ nay về sau, ba người các ngươi vẫn thống soái đám thủ hạ trước đây của mình. Lấy tòa núi khổng lồ này làm trung tâm, hướng ra tất cả khu vực chung quanh mà khuếch trương, một khi đụng tới những thế lực mà các ngươi không thể chống lại, lập tức báo lại cho ta. - Tiểu Khô Lâu xem ra đúng là một vị tướng quân chỉ huy thiên quân vạn mã, có một sự chỉ huy rất có thứ tự mà không cần nắm quá nhiều lực lượng.
- Tuân mệnh, chủ nhân, vương giả uy nghiêm của ngài sẽ được chúng ta truyền bá tới mọi ngóc ngách ở Vong Linh giới. - Ba sinh vật bất tử cường đại đồng thanh hô.
- Tốt lắm, mang theo thuộc hạ trước đây của các ngươi, lui ra đi. - Tiểu Khô Lâu phân phó tiếp.
[ truyen cua
tui | NeT ] Được lệnh của Tiểu Khô Lâu, đám sinh vật bất tử vừa kéo tới lại chậm rãi lui ra khỏi quả núi khổng lồ này. Ba sinh vật bất tử lúc nãy còn hung hãn tiến tới, bây giờ trở thành nô lệ trung thành với chủ nhân, chuẩn bị mang theo quân đội của mình xung phong hãm trận, mở rộng lãnh thổ cho Tiểu Khô Lâu ngày càng rộng lớn hơn.
Lần này Tiểu Khô Lâu triệu hoán truyền ra làm cho sinh vật bất tử bên trong phương viên mấy trăm dặm đều biết tới một sự thật: Tiểu Khô Lâu mới là vương giả Bất Tử chính thức.
Ẩn dật rất lâu, Tiểu Khô Lâu lần này vừa xuất thế, khí thế quả nhiên cực kỳ kinh người. Hàn Thạc nhìn thấy mọi việc, đột nhiên phát hiện ra Tiểu Khô Lâu thay đổi thật sự rồi. Trong lúc bất tri bất giác, nó đã trở thành một cường giả không ai được phép xem nhẹ.
Ở Vong Linh giới, Tiểu Khô Lâu là đã một đế vương chính thức, tất cả sinh vật bất tử đều phải quì rạp dưới chân hắn.
Hàn Thạc tin rằng, có sự tồn tại của Tiểu Khô Lâu, hắn cũng sẽ có được thiên quân vạn mã đại quân bất tử. Tiểu Khô Lâu ở Vong Linh giới càng có thực lực cường đại thì căn cơ của hắn lại càng ngày càng dày thêm.
Lúc trước vô tình gọi Tiểu Khô Lâu tới, bây giờ phát triển đến nước này, trong lòng Hàn Thạc vẫn cảm khái không thôi.