Hàn Thạc đột nhiên tỉnh ngộ, cười cười có chút xấu hổ nói:
- Yên tâm, ta chỉ có hứng thú với mỹ nữ như Hải Mạn Na và Tây Nhĩ Phù thôi. Hắc hắc, vừa rồi chỉ là đang mải nghĩ tới một việc khác.
Nghe hắn giải thích như vậy, Nam Trát La thở phào một hơi, cười ha ha nói lớn:
- Lần này phải cám ơn ngươi rồi.
- Không cần khách khí, không phải chúng ta vẫn còn phải phá vòng vây ra sao?
Hàn Thạc quay đầu lại nhìn Độc Nha Bảo đuổi sát không tha, mắt thấy một vài sinh vật Thâm Uyên trong đại đội Tà La bên ngoài liên tiếp bị giết, không khỏi một lần nữa rút ra Khô Lâu pháp trượng ngâm xướng chú ngữ, cốt mâu và ao axit một được phóng thích ra khắp nơi, che kín phía trước đám truy binh Tam Nhãn tộc.
Không triệu hoán ra quân đoàn bất tử, hắn cũng không có ý nghĩ lợi dụng ma công ngăn cơn sóng dữ, Hàn Thạc chỉ dùng chú ngữ như trước, trợ giúp đại đội Tà La phía sau.
- Tốt lắm. Hải Mạn Na, Tây Nhĩ Phù, hai người các ngươi với sự trợ giúp của vị bằng hữu này, tăng thêm một trăm vệ sĩ ở phía sau, ta phụ trách phá vòng vây.
Nam Trát La hạ lệnh, không đợi Hải Mạn Na Tây Nhĩ Phù nói gì thêm, trực tiếp phi thân nhằm phía trước, hai tay như mãng xà thay nhau không ngừng, từng luồng sương khói hắc ám từ không trung bay vụt tới đánh vào những địch nhân Độc Nha Bảo chặn trước mặt hắn, không ngừng bức bách chúng lui về phía sau.
Hàn Thạc đang ở phía sau, đứng gần như chính giữa hai thiếu nữ dị tộc kiều mỵ Hải Mạn Na và Tây Nhĩ Phù, hai thiếu nữ này dựa vào Hàn Thạc, cùng hắn hợp lực chém giết truy binh phía sau, ra tay không chút lưu tình.
Huyết hoa tung tóe, chân tay gãy tung lên, cuộc chiến đấu của Hàn Thạc trở nên càng thêm kịch liệt. Hàn Thạc hiểu rõ qui tắc cường giả vi tôn ở Thâm Uyên Giới, mỗi lần ra tay đều lấy đi vài mạng sinh vật Thâm Uyên, Thiên Ma Lợi Nhận ở hai tay đan thành một tấm lưới ma quang, bao trùm dày đặc, nghiền nát những sinh vật Thâm Uyên lọt vào đó.
Hai thiếu nữ kiều mỵ Hải Mạn Na và Tây Nhĩ Phù bên cạnh, vừa ra tay giúp trợ Hàn Thạc, vừa liếc mắt nhìn hắn đang vung những lưỡi đao sáng loáng. Lúc này Hàn Thạc trong mắt các nàng càng trở nên hấp dẫn hơn.
Hàn Thạc chìm vào chiến đấu với vẻ mặt sung sướng, ra tay hung dữ tàn nhẫn, lại có hai thiếu nữ yêu mị bên cạnh, điều này làm cho hắn vô cùng thoải mái. Trong lúc chiến đấu thỉnh thoảng còn đá mắt mập mờ nhìn hai nàng.
Có ba cường giả là Hàn Thạc và Hải Mạn Na, Tây Nhĩ Phù gia nhập, quyết định phá vòng vây của đại đội Tà La coi như rất thuận lợi, nhất là diện tích vong linh ma pháp của Hàn Thạc đã gây ra phiền toái rất lớn cho sự chiến đấu của Độc Nha Bảo. Sau khi hai vong linh kết giới sợ hãi và suy yếu được bố trí xong, thế công của Độc Nha Bảo toàn bộ bị chậm hẳn xuống. Bởi vì sợ hãi nên uy lực cũng thua xa vừa rồi.
Một loạt cốt mâu và ao axit tạo thành sự hủy diệt trực tiếp cho Độc Nha Bảo. Đám quân Độc Nha Bảo truy kích, trong chốc lát những ai dám đến gần Hàn Thạc đều đã chết sáu bảy trăm người. Những tên còn lại vất vả lắm mới có thể vọt tới trước mặt hắn. Dưới sự liên thủ của Hàn Thạc và hai nàng Hải Mạn chẳng mấy chốc bị oanh sát thành cát bụi, một trăm vệ sĩ của Hải Mạn Na gần như không có cơ hội nhúng tay vào.
Vừa đánh vừa lui diễn ra chỉ trong chốc lát. Đại đội vệ sĩ Tà La do Nam Trát La một mình dẫn đầu phá vòng vây, cũng thành công mở ra một đường rút. Nhân lúc đó, mọi người cũng không lưu lại nữa, tốc độ đề cao đến mức tận cùng, vẫn do ba người Hàn Thạc chặn hậu, rất nhanh rời khỏi khu vực này.
Cả nhóm kết lại với nhau, đội ngũ không ngừng di chuyển, một mạch ngựa không dừng vó thật lâu, cuối cùng đã hoàn toàn dứt được truy binh phía sau.
- Bằng hữu, lần này đa tạ ngươi viện thủ, nếu không chúng ta không có khả năng dễ dàng phá được vòng vây.
Sau khi Nam Trát La cảm thấy chính thức an toàn, mới từ đội ngũ phía trước đi tới, cười sang sảng nói.
Hai cánh tay mãng xà của hắn đã khôi phục lại bộ dáng bình thường, chỉ có phía sau lưng vẫn có mấy cái gai như con nhím. Đại hán dị tộc này mặc dù cũng tu luyện hắc ám nguyên tố, nhưng trên người không có khí chất lạnh lùng như đám Hắc Ám hệ ma pháp sư Khảm Địch Đạt. Ngược lại vô cùng hào sảng, có lẽ là vì phương pháp tu luyện khác nhau.
Lúc này, Hàn Thạc và hai thiếu nữ Hải Mạn Na, Tây Nhĩ Phù đang cười đùa tán tỉnh nhau. Ở cái thế giới sùng bái cường giả này, Hàn Thạc trong lúc bất tri bất giác được hai thiếu nữ này chấm trúng. Hai thiếu nữ yêu mị ở Thâm Uyên Giới lúc này cũng trở nên phóng khoáng, liếc nhìn hắn không rời.
Nhất là Hải Mạn Na và Tây Nhĩ Phù vốn luôn luôn cạnh tranh nhau, hai người tựa hồ rất ăn ý đem Hàn Thạc làm chiến trường cạnh tranh. Giống như ai có thể chinh phục Hàn Thạc trước thì sẽ là người chiến thắng. Thái độ đối đãi với Hàn Thạc đều đột nhiên nhiệt tình lên rất nhiều, tất cả bày ra trước mắt hắn. Hắn tự nhiên được hưởng thụ miễn phí, cứ một đường cười hỉ hả vui không tả được.
Đến khi thanh âm Nam Trát La vang lên, Hàn Thạc mới chạy tới tiếp đón hắn một cách sảng khoái:
- Đừng khách khí, đừng khách khí.
Nam Trát La vừa đến, Hải Mạn Na và Tây Nhĩ Phù đã thật thà hơn một chút, không tiếp tục mập mờ tán tỉnh Hàn Thạc nữa. Từ miệng hai nàng, Hàn Thạc biết Nam Trát La là đại đội trưởng đại đội Tà La, ở Chiến Ma cốc cũng được tính là một người hơi có chút phân lượng.
- Tới Chiến Ma cốc, ta sẽ khoản đãi bằng hữu nhà ngươi tốt hơn. Hà, được rồi, nếu ngươi có hứng thú, ta thật ra có thể giúp dẫn tiến ngươi với Khắc La Tu Tư đại nhân.
Nam Trát La đã nghe hai nàng Hải Mạn Na nói, tựa hồ đã biết lai lịch và một vài sự tình về Hàn Thạc, nên đối đãi với hắn với thái độ rất hữu hảo.
- Vậy phải đa tạ rồi.
Hàn Thạc hiểu Khắc La Tu Tư mới là chủ nhân chính thức của Chiến Ma cốc, đối với những bí ẩn của Thâm Uyên Giới này, tỷ như những việc liên quan tới vị diện thủ hộ giả, phỏng chừng cũng chỉ có nước hỏi Khắc La Tu Tư mới có thể thu được tin tức hữu dụng.
- Đại nhân, ngươi sao lại đụng phải người của Độc Nha Bảo ở đó thế?
Hải Mạn Na không còn cười hì hì nữa, nghiêm túc hỏi Nam Trát La.
Hai thiếu nữ Hải Mạn Na và Tây Nhĩ Phù ở Chiến Ma cốc đều là những người cực kỳ có thiên phú, bây giờ hai người rõ ràng có một có thể lên chức đại đội trưởng, bởi vậy Nam Trát La đối đãi với hai nàng cũng có vẻ rất coi trọng. Nghe nàng hỏi vậy đành cười khổ giải thích:
- Lần này ta được lệnh của Khắc La Tu Tư đại nhân đi hái thuốc. Khi trở về chắc là bị thám tử của Độc Nha Bảo phát hiện, do đó họ phái ra ba đội nhân mã tới vây chặt chúng ta. May mà được hai người các ngươi và Hàn Thạc, nếu không muốn phá vòng vây khẳng định cũng chẳng dễ dàng như vậy.
- Hóa ra là như vậy, thời gian gần đây Độc Nha Bảo tựa hồ càng ngày càng kiêu ngạo. Nghe nói, trong cương vực của họ dường như phát hiện ra thông đạo vị diện, Qua Lan Đức Nhĩ Đại Ma Vương vì vị diện thông đạo đó đã phái ra vài tên cường giả tới Độc Nha Bảo. Có phải là vì mấy tên cường giả đó tới Độc Nha Bảo, nên chúng mới có thể đột nhiên càn rỡ như vậy không?
Thiếu nữ mắt tím Tây Nhĩ Phù suy nghĩ một chút, đột nhiên mở miệng hỏi.
Nghe Tây Nhĩ Phù nói như vậy, Hàn Thạc đột nhiên cả kinh, sau đó nhìn chăm chú vào Nam Trát La, xem hắn có biết tin tức này không. Hàn Thạc bây giờ rốt cục khẳng định lần trước trong sơn động xuất hiện thời không loạn lưu vực, hẳn là thuộc về phạm vi thế lực của Độc Nha Bảo. Hàn Thạc cũng từ đó mà đi lại vị diện này, nên đối với loại tin tức này hắn tự nhiên rất để ý.
- Căn cứ vào tin tức chúng ta, vị diện thông đạo đó đã hoàn toàn bị hủy rồi. Vài cao thủ do Qua Lan Đức Nhĩ Đại Ma Vương phái ra, chỉ sợ lần này cũng chẳng có thu hoạch gì. Đây chính là nguyên nhân chúng mới muốn thông qua việc này nhằm chiếm lĩnh Chiến Ma cốc chúng ta.
- Hừ, nhưng Chiến Ma cốc chúng ta do Khắc La Tu Tư đại nhân có kinh nghiệm phòng thủ bao nhiêu năm nay, không thể dễ dàng đối phó như vậy đâu. Các ngươi yên tâm đi, việc này Khắc La Tu Tư đại nhân sớm có kế hoạch, Chiến Ma cốc chúng ta sẽ không e ngại Độc Nha Bảo này đâu.
Nam Trát La tựa hồ phi thường sùng bái Chiến Ma cốc chủ nhân Khắc La Tu Tư, nói như chém đinh chặt sắt.
- Nhưng, lần này tới đây, nghe nói là U Ảnh Tướng, thủ hạ của Qua Lan Đức Nhĩ Đại Ma Vương đó!
Hải Mạn Na cau mày lo lắng nói.
- U Ảnh Tướng! Thật là U Ảnh Tướng hả?
Tây Nhĩ Phù chấn động, giống như rất kiêng kị cái tên này, đôi mắt cũng thoáng hiện vẻ sợ hãi.
Đến cả Nam Trát La cũng biến sắc, sắc mặt hơi cứng lại nói:
- Chắc không đâu, U Ảnh Tướng là át chủ bài trong tay Qua Lan Đức Nhĩ Đại Ma Vương, sẽ không vì một việc mù mờ nào đó mà đi ngàn dặm tới Độc Nha Bảo chứ?
- Ta mấy ngày hôm trước giết chết một Độc Mãng Lực Ma cao cấp của Độc Nha Bảo, khi thẩm vấn hắn mới biết được, hẳn là không sai đấu.
Hải Mạn Na sắc mặt đầy vẻ lo lắng, tựa hồ xem ra rất lo cho sự an nguy của Chiến Ma cốc. Nhìn hình dáng thì có vẻ đám U Ảnh Tướng thủ hạ của Qua Lan Đức Nhĩ Đại Ma Vương vô cùng đáng sợ.
- Nếu là thật, chúng ta phải nhanh chóng quay về Chiến Ma cốc, ta muốn lập tức báo tin tức này cho Khắc La Tu Tư đại nhân, U Ảnh Tướng chẳng những cường đại, mỗi tên đều là loại biến thái cuồng ma ghê gớm. Nếu chúng tới Độc Nha Bảo, lần này Chiến Ma cốc chúng ta gặp phải đại phiền toái thật rồi.
Nam Trát La vẻ ngưng trọng, thậm chí còn có chút e ngại. Xem ra U Ảnh Tướng hẳn là hung danh vang dội.
- Ừm, phải mau mau bẩm báo cho Khắc La Tu Tư đại nhân mới được, lỡ mà thật sự là U Ảnh Tướng, chúng ta cũng phải chuẩn bị sớm. Ít nhất Khắc La Tu Tư đại nhân cũng nên hồi báo về Hắc Ngọc Ma Vương thành.
Hải Mạn Na khẽ gật đầu, thanh âm có chút trầm trọng.
Hắc Ngọc Ma Vương thành là thành trì của Đại Ma Vương Mạn Đề Kha Nhĩ đang đóng. Trong lòng Hàn Thạc cũng biết, Hải Mạn Na đã nói như vậy, rõ ràng cũng không coi trọng thực lực Chiến Ma cốc bây giờ, hy vọng Khắc La Tu Tư có thể cầu viện chủ tử Mạn Đề Kha Nhĩ.
- Nếu thật sự là U Ảnh Tướng, chỉ sợ không kịp đâu!
Nam Trát La thở dài một tiếng, rồi vội vàng nói:
- Dùng tốc độ nhanh nhất hồi cốc. Ta muốn lập tức báo tin này cho Khắc La Tu Tư đại nhân ngay.