Đại Ma Vương

chương 552: đàn ông phải giết người

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Dừng tay!

Tên Ác Ma cấp một quát lạnh, hắn liếc mắt nhìn Huyết Linh, sau đó nhìn Hàn Thạc lạnh lẽo, hỏi:

- Ngươi là ai?

Từ khi tên Ác Ma cấp một này vừa xuất hiện, Hàn Thạc đã từ quần áo cộng với tiêu chí trên ngực hắn, hiểu được thân phận hắn - Hắc Ma vệ!

Ở Hắc Ngọc Ma Vương thành, cũng chỉ có Hắc Ma vệ mới có thể cao ngạo lạnh lùng như vậy! Chỉ là tên Hắc Ma vệ đó không thuộc cấp cao lắm, thế mà hắn cũng vẫn đủ để diệu võ dương oai trước mặt người khác.

- Ta là ai, ngươi sẽ biết thôi, ta khuyên ngươi tốt nhất đừng lắm chuyện xen vào việc của ta.

Hàn Thạc không đếm xỉa đến tiếng quát của tên Hắc Ma vệ này, cười nhẹ, liếc mắt nhìn tên Ác Ma cấp một vừa quát Huyết Linh, rồi trầm giọng dặn:

- Giết mấy tên khốn khiếp đó cho ta, những việc khác ngươi không cần quản.

Thấy người đi tới, Huyết Linh cũng nhận ra thân phận của tên Ác Ma cấp một này. Ở Hắc Ngọc Ma Vương thành, Hắc Ma vệ tương đương với cánh tay trái phải của Mạn Đề Kha Nhĩ Đại Ma Vương, thực lực và quyền thế của họ làm mọi người đều phải kính sợ, huống chi Huyết Linh lại ở tầng chót trong xã hội? Tâm lý hoảng sợ thâm căn cố đế sớm đã xâm nhập vào sâu trong linh hồn hắn, quả nhiên không thể ngày một ngày hai mà thay đổi được.

Sau khi được Hàn Thạc trầm giọng dặn, Huyết Linh do dự nhìn tên Hắc Ma vệ thần tình âm trầm lãnh khốc, quay đầu lại nhìn thoáng qua khí thế thản nhiên của sư phụ thần bí, thầm nghĩ ngợi một chút, cơn giận của hắn lập tức phát tác, ánh mắt đột nhiên cứng rắn như sắt. Huyết Linh không còn thèm nhìn tên Hắc Ma vệ nữa, cúi đầu, ánh mắt cừu hận oán độc toàn bộ ngưng tụ vào tên thanh niên cầm đầu, lại một lần nữa kiên định tiến bước, từng bước từng bước đi tới tên thanh niên luôn luôn khinh thường mình.

- Ngươi tốt nhất đừng có vọng động! - Tên Ác Ma cấp một vừa thấy Huyết Linh không bận tâm tới sự tồn tại của hắn, nhướng mày, định dạy cho tên không biết tốt xấu này một bài học. Sát tâm dâng lên, đang chuẩn bị ra tay, chợt nghe một tiếng quát nhẹ đột nhiên vang lên bên tai.

Sau một khắc, một loại cảm giác tà ác làm hắn nổi da gà đột nhiên như thủy triều dũng mãnh tràn vào thân thể hắn. Người tên Ác Ma cấp một này đột nhiên cứng ngắc. Một đôi mắt băng hàn vô tình, đột nhiên nhìn thẳng vào người hắn. Nhìn Hàn Thạc vẫn nụ cười trước mắt, hắn âm trầm nói:

- Quả nhiên là một cường giả. Nhưng ở đây ngươi dám đắc tội với Hắc Ma vệ chúng ta ở Hắc Ngọc Ma Vương thành, có phải là muốn chết không?

Luồng sức mạnh tà ác phủ lên tên Ác Ma cấp một này không hề có dấu hiệu giảm bớt, khóe miệng cười cợt của Hàn Thạc chợt chậm rãi biến mất. Thay vào đó là một nụ cười lạnh có chút yêu tà quỷ bí, nói:

- Ngươi là một Ác Ma cấp một nho nhỏ, không đại biểu cho cả Hắc Ma vệ, hắc hắc, ta khuyên ngươi đừng có khinh cử vọng động, bằng không cho dù ta giết ngươi, ngươi cũng chỉ có chết oan, cả Hắc Ma vệ sẽ không vì một tiểu nhân vật như ngươi mà lựa chọn đối địch với ta!

Lời này vừa nói ra, tên Ác Ma cấp một này sắc mặt đại biến. Từ ẩn ý những lời Hàn Thạc vừa nói ra, hắn trầm giọng quát:

- Ngươi rốt cuộc là ai?

- Ngươi sẽ biết! Nhưng bây giờ ngươi cũng nên khôn ngoan làm một trong những người đứng ngoài mà xem đi!

Hàn Thạc liếc nhìn tên Hắc Ma vệ, buông ra một câu lãnh đạm như vậy rồi tập trung toàn bộ sự chú ý của mình vào đồ nhi vừa thu được.

Vài tên thanh niên hao phí rất nhiều tâm tư mới kéo được tên Ác Ma cấp một này tới trả thù Hàn Thạc, vô cùng nghi hoặc nhìn tên Hắc Ma vệ một mạch không hề động thủ, không rõ tại sao một Hắc Ma vệ vẫn hoành hành trong Hắc Ngọc Ma Vương thành, đột nhiên trở nên rút đầu rút cổ như vậy. Giống như tên này có họ hàng với con kiến, hiển nhiên chúng cũng không thể nhận thấy được áp lực kinh khủng mà Hàn Thạc ép lên người tên Hắc Ma vệ này.

- Đại, đại nhân... - Tên thanh niên cầm đầu mấp máy, tựa hồ muốn nói cái gì đó.

Quay đầu đi chỗ khác vẻ lạnh lùng, Ác Ma cấp một này dùng động tác cho thấy thái độ của hắn. Chỉ là vài Thâm Uyên vệ cấp thấp không có tiền đồ, không đáng giá để Ác Ma cấp một mạo hiểm sinh mạng bảo vệ cho chúng. Huống chi, tên thiếu niên tên là Huyết Linh, cũng không nhất định có thể có thực lực giết chết chúng.

Ác Ma cấp một này chẳng hề cảm ứng được sức mạnh của tám đại lực lượng nguyên tố, bốn pháp tắc lực lượng trên người Huyết Linh. Một thanh niên không có mười hai đại lực lượng, muốn giết chết vài Thâm Uyên vệ, việc đó căn bản là người mơ nói mộng! Trong lòng hắn cũng tràn ngập tò mò, do đó cũng chấp nhận là người đứng xem, định xem Huyết Linh sẽ động thủ như thế nào.

- Yên tâm đi, ta sẽ không đối phó với các ngươi. Việc giữa các ngươi và đồ nhi ta, sẽ do các ngươi tự mình giải quyết, ta sẽ không nhúng tay, cho dù các ngươi có giết hắn đi nữa! - Thấy lúc này mấy thanh niên đó không phải sợ Huyết Linh, mà là mình, Hàn Thạc sau khi hiểu ra điểm này, trong khi chúng còn đang bối rối không biết phải làm gì, đột nhiên mỉm cười cam đoan với chúng.

Đối với đồ nhi mới thu được, Hàn Thạc đích thật là cực kỳ hài lòng yêu thích. Chỉ là người tu luyện ma công phải lăn lộn vào trong chiến đấu tàn khốc mới có thể phát triển nhanh chóng được. Trong lòng Hàn Thạc càng yêu thích đồ nhi này, càng không dùng cách cưng chiều mà hủy hắn đi.

Nam nhân trên đời, phải một mình đương đầu với các loại hung hiểm, Huyết Linh là đồ nhi của Hàn Thạc, nếu muốn áp đảo được các cường giả, phải một đường giết chóc! Hàn Thạc không thể thay đổi được điều này!

- Thật sao, ngươi sẽ không quản hả? - Tên thanh niên đó như người chết đuối vớ được cọc, vui mừng nhìn Hàn Thạc hỏi.

Khẽ gật đầu, Hàn Thạc khẳng định:

- Không! Nếu các ngươi có thể giết hắn, ta sẽ quay đầu bước đi, không xen vào việc của hắn nữa!

- Hay lắm!

Thanh niên mừng rỡ, phất phất tay ngăn đám đồng bạn đang rục rịch phía sau, nói vẻ rất hào hùng:

- Các ngươi đừng giúp, một mình ra cũng đủ giết chết tên tạp chủng này rồi!

- Cơ Lộ Á, ta hận nhất người nào gọi ta là tạp chủng. Từ hôm nay trở đi, ai còn dám gọi ta là tạp chủng, ta sẽ giết chết hết. Còn ngươi, chính là người đầu tiên!

Đồng tử Huyết Linh bỗng đỏ ké lên, một mùi máu tươi nhàn nhạt từ trong cơ thể hắn thẩm thấu ra ngoài. Sau khi rít lên những lời này, Huyết Linh dậm mạnh chân, giống như một con báo vừa sổ lồng, bắn thẳng ra!

Hai dấu chân thật sâu, hiện rất rõ nơi lúc trước Huyết Linh đứng. Một đạo huyết ảnh đâm thẳng vào người Cơ Lộ Á, hai tay như lợi khí đâm rất mạnh, trong chớp mắt đã đến ngực Cơ Lộ Á, mùi máu tươi trên người đột nhiên trở nên vô cùng đậm đặc!

Cơ Lộ Á vội vàng đưa hai tay che trước ngực.

“Ầm!”

Hai thân thể toàn lực va chạm. Chỉ nghe vài tiếng lách cách, trong tiếng xương gãy vang lên, người Cơ Lộ Á giống như bị ma thú hung mãnh đánh trúng, bị ném văng lên trời, phịch một tiếng rơi xuống đất, thân hình co rút, không ngừng co quắp, máu phun ra như suối.

Ác Ma cấp một vốn rất lạnh lùng bàng quan, vừa nhìn thấy dấu chân của Huyết Linh, đồng tử đã co rút lại, miệng há hốc, kinh dị nhìn Huyết Linh, bị sức mạnh vừa bộc phát của hắn làm giật bắn cả người.

Một sức mạnh thần bí, không thuộc loại mười hai đại hệ, nhưng lại có lực công kích cực kỳ tà ác đáng sợ. Điểm này thì tên Ác Ma cấp một này có thể cảm nhận được rất rõ ràng! Khi hai tay Huyết Linh đánh thẳng vào hai tay đang đưa ra đỡ đòn của Cơ Lộ Á, hắn lập tức phát hiện ra máu trong cơ thể Huyết Linh tựa hồ đột nhiên sôi trào, lưu chuyển với tốc độ cao tập trung vào hai tay. Bàn tay vốn trắng nõn của Huyết Linh, đột nhiên như nhiễm đầy máu đỏ, lòng bàn tay xuất hiện những vằn máu, cực kỳ quỷ dị.

- Trời ạ, đây là vũ thuật gì thế? - Nghi vấn đầy trong lòng, Ác Ma cấp một cảm thấy rất kinh dị, ánh mắt tràn đầy ngạc nhiên, ngưng tụ trên người Huyết Linh.

- Sao lại thế, sao lại như thế được? - Cơ Lộ Á phun ra một ngụm máu, té trên mặt đất, cả người co quắp, nhìn Huyết Linh vẻ không thể tin, thần tình sợ hãi.

“Trong cơ thể ngươi kỳ thật vẫn có sức mạnh, chỉ có điều ngươi lại không biết cách lợi dụng được nó!” - Huyết Linh đột nhiên nhớ tới những lời này của Hàn Thạc, bất giác quay đầu lại nhìn sư phụ mình mỉm cười vẻ cảm kích.

Mỉm cười nhìn Huyết Linh, Hàn Thạc nói nhỏ:

- Đàn ông phải giết người! Làm đồ đệ của ta, lại càng phải như thế! Trong lòng chỉ cần có hận, vậy hãy phóng thích toàn bộ hận thù đó ra cho ta, dùng phương thức ngươi thích nhất mà phóng thích ra! Không cần quản người khác nhìn ngươi như thế nào, cho dù mỗi người đều cho ngươi là một tên cuồng ma giết người thì có sao chứ?

Mẫu thân của Huyết Linh trước khi bệnh chết cũng có nhan sắc. Trưởng bối của vài thanh niên trước mặt này từng có ý xâm phạm mẫu thân hắn. Vài tên gia hỏa này cũng hùa vào đó, thậm chí có tên còn tự mình động thủ mạo phạm mẫu thân Huyết Linh. Loại cừu hận này Huyết Linh một mạch chôn sâu trong lòng, sở dĩ hắn khao khát sức mạnh như vậy cũng là vì trả thù.

Nhận được đáp án từ Hàn Thạc, Huyết Linh nhắm mắt hít sâu một hơi, rồi mở mắt ra, đồng tử đỏ ké lộ ra tàn nhẫn sát ý, mang theo nụ cười dữ tợn, đột nhiên phi thân tới trước mặt tên Cơ Lộ Á đang giãy dụa thống khổ, cười man dại rồi cúi xuống người Cơ Lộ Á, dùng móng tay sắc bén xé thân thể gã từng chút một.

Tiếng rú làm người ta sởn da gà, tên gia hỏa Cơ Lộ Á trước giờ vẫn chửi Huyết Linh là tạp chủng, đã bị Huyết Linh dùng một loại phương thức cực kỳ huyết tinh tàn nhẫn, chậm rãi cho nếm những cơn thống khổ đến chết.

- Còn các ngươi nữa! - Huyết Linh đứng dậy nhìn nhìn vài tên thanh niên sợ đến cứng người, gào lên điên cuồng.

- Van ngươi tha cho chúng ta đi. - Mấy tên thanh niên đó bị sự điên cuồng của Huyết Linh lúc này dọa đến lạnh mình, miệng lắp bắp xin xỏ một cách vô thức.

- Trước đây ta đã nói những lời này rất nhiều lần. Còn các ngươi, có từng tha cho ta không?

Huyết Linh cười rú lên, giống như một con mãnh thú dã man đánh mạnh về phía mấy thanh niên đang cố gắng đào tẩu. Hắn đuổi theo từng tên một, lợi dụng sức mạnh vừa mới đạt được, giết chết một cách quyết đoán.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio