Đại Ma Vương

chương 572: lên trời không lối, xuống đất không đường

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trên trời dưới đất, lúc này lực trói buộc đột nhiên ép lại, bốn Đại Ma Vương lập tức cảm nhận được thiên địa dị biến, trong lòng kinh hãi vô cùng.

Thanh âm Hàn Thạc vừa cất lên, bốn người tự nhiên hiểu được không gian biến hóa này tất cả đều là do Hàn Thạc bày ra. Kinh nghiệm lần chiến đấu trước, bốn Đại Ma Vương đã biết Hàn Thạc có một loại vũ thuật thần bí khó lường, biến hóa không gian chung quanh cho bọn chúng cảm thấy vô cùng xa lạ hoảng hốt, họ hiểu rõ, tất cả những thứ này hẳn là do Hàn Thạc bố trí.

Bên trong Thần chi lĩnh vực, rốt cuộc không có lực lượng nguyên tố bốn hệ rót vào nữa. Mặt đất dưới chân cứng như sắt, đến cả cây kiếm bản to nổi tiếng sắc bén của Mạn Đề Kha Nhĩ cũng không thể hoàn toàn phá được, áp lực bao phủ bốn phía bắt đầu dần dần gia tăng.

- Nói đùa, chỉ bằng một mình ngươi mà có thể ngăn được bốn chúng ta à? Bối Hi Ma Tư đại nhân cũng không có thực lực này, ngươi lại càng không có khả năng! - Thanh âm băng hàn của Qua Lan Đức Nhĩ tràn đầy vẻ khinh thường, song ánh mắt lại không ngừng lóe ra, cũng không biết đang có tâm tư gì.

- Mặt đất cứng rắn thế nào thì các ngươi đã thấy rồi đó, chúng ta muốn phá vỡ được chắc cũng chẳng dễ dàng gì. Nhưng, bầu trời hư vô rất khó phòng bị, ta nghĩ chúng ta hẳn phải ly khai lên trên. - Mạn Đề Kha Nhĩ ngẩng đầu nhìn trời, đề nghị.

- Hay! - Qua Lan Đức Nhĩ đồng ý.

Quyết tâm xong, bốn Đại Ma Vương không còn lãng phí thần lực vào mặt đất nữa, ngẩng đầu nhìn lên hư không, nhìn màn sương khói mù mờ phía trên, công kích như lôi đình của bốn người lúc trước lại xuất hiện, cùng nhau đánh vào hư không.

“Ầm ầm...”

Sấm sét ì ầm, tiếng vang bất tận từ bốn phương tám hướng truyền đến, lúc này giống như tiếng trời rung đất chuyển, nơi nơi chỉ toàn tiếng nổ điếc tai nhức óc.

Song, bầu trời hư vô như được bao phủ lớp bông mềm dẻo, thần lực kinh khủng của bốn Đại Ma Vương đánh vào bầu trời, lại có một loại cảm giác như đá chìm biển rộng.

Mặt đất cứng rắn như sắt, bầu trời mềm mại đàn hồi như bông, hai lần công kích, toàn bộ không hề có hiệu quả gì.

Lúc này bốn Đại Ma Vương chính thức bắt đầu luống cuống. Đôi mắt đều hiện lên vẻ khiếp sợ. Cảm giác mình bị ngăn mọi liên lạc với ngoại giới, một loại cảm giác chán nản vô lực đột nhiên dâng lên từ đáy lòng.

“Làm sao bây giờ. Rốt cuộc phải nên làm cái gì bây giờ?” - Bốn người đều đồng thời nổi lên một nghi vấn như vậy. Đưa mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời chẳng biết phải làm như thế nào.

Có loại tình cảnh cực kỳ bức bối lên trời không đường, xuống đất không cửa. Bốn người hợp lực mà vẫn không thể rời khỏi nơi quái dị này làm họ rốt cục đều khiếp đảm.

Bên ngoài Thiên Thi Ngũ Hành đại trận, thần sắc Hàn Thạc vô cùng khẩn trương nhìn không gian đầy sương khói trước mắt. Thần thức và Ngũ hành giáp thi liên lạc với nhau. Hắn thấy được tình cảnh của chúng.

Hạ vị thần dù sao cũng là một vị thần chính thức. Huống chi là bốn tên? Thiên Thi Ngũ Hành đại trận bị bốn Đại Ma Vương hợp lực công kích, chặn đứng được hai đợt công kích trên trời dưới đất đã làm Hàn Thạc cảm thấy tự hào cho Ngũ hành giáp thi rồi.

Chỉ là, bốn Đại Ma Vương toàn lực ra tay, bốn loại thần uy đồng thời đánh lên. Thiên Thi Ngũ Hành đại trận của Ngũ hành giáp thi sau khi ngăn chặn tám lần công kích, chia đều công kích lên người Ngũ hành giáp thi, quả thật chúng cũng khó mà chịu nổi.

Sức mạnh phòng ngự mặt đất, chính là do hai loại sức mạnh Kim, Thổ dung hợp lại. Còn lực phòng ngự mềm mại như bông trên bầu trời, là do hai loại sức mạnh Thủy, Mộc giao dung. Sau khi bị hợp lực của bốn Đại Ma Vương đánh trúng, Ngũ hành giáp thi mặc dù dựa vào trận pháp mà chia sẻ hóa giải sức mạnh này, nhưng thần thức Hàn Thạc tương thông với chúng lại cảm nhận được rõ ràng sức mạnh trong cơ thể chúng đã bị thất thoát nhiều.

Thiên Thi Ngũ Hành đại trận không chỉ có sức mạnh phòng ngự và trói buộc, sức mạnh chủ yếu của nó là ở phương diện công kích. Song, vì thực lực của tứ đại Hạ vị thần đích xác kinh khủng, giữa hai lần ra tay lại cực kỳ ngắn ngủi. Điều này làm cho Ngũ hành giáp thi không thể không xuất toàn lực để phòng ngự. Trong lúc nhất thời căn bản không có dư lực để tổ chức đặc tính công kích của Thiên Thi Ngũ Hành đại trận.

Trong lòng Hàn Thạc hiểu được, nếu bốn Đại Ma Vương điên cuồng liên tiếp đánh liên tục xuống đất hoặc lên trời. Như vậy chẳng bao lâu, Thiên Thi Ngũ Hành đại trận này sẽ bị phá vỡ. Thực lực của Ngũ hành giáp thi dù sao cũng có hạn, căn bản không chịu được sự tiêu hao liên tục.

Thấy bốn Đại Ma Vương hoảng hốt, Hàn Thạc khẩn trương nhìn sự việc phát triển, trong lúc nhất thời không biết phải làm thế nào mới tốt. Thiên Thi Ngũ Hành đại trận do Ngũ hành giáp thi bố trí ra, hắn không hề đụng tay vào. Nếu tiến vào trong đó, bản thân Hàn Thạc cũng sẽ bị một vài ảnh hưởng của trận pháp, không thể phát huy toàn bộ thực lực trong đó.

Vào lúc này, Ngũ hành giáp thi đang cố hóa giải sức mạnh từ hai lần công kích của bốn Đại Ma Vương, chỉ cần họ của diệt trừ được ảnh hưởng của sức mạnh này, toàn lực phóng thích toàn bộ lực công kích đáng sợ của Thiên Thi Ngũ Hành đại trận ra, bốn Đại Ma Vương lúc này phải hết sức chống lại những công kích này, chắc chắc sẽ không có biện pháp tiếp tục tiến hành công kích liên tục trận pháp.

Bốn Đại Ma Vương Thâm Uyên giới, mỗi người đều có tâm chí cực kỳ kiên định. Bây giờ tuy trong lòng có hơi kinh hoảng, nhưng cũng không phát cuồng ra tay công kích loạn xạ. Dựa theo suy nghĩ của họ, một lần công kích không hiệu quả, vậy tự nhiên không thể dùng cách làm giống như thế mà đạt được hiệu quả. Chính vì họ không hay biết gì về trận pháp, nên mới cho Ngũ hành giáp thi một cơ hội thở lấy hơi.

Trong khi bốn Đại Ma Vương ở giữa Thiên Thi Ngũ Hành đại trận cau mày nghĩ ngợi làm sao có thể hủy được trận pháp, Ngũ hành giáp thi rốt cục đã thoát khỏi ảnh hưởng lúc trước, khôi phục lại như cũ. Không do dự gì, Ngũ hành giáp thi bỏ qua tất cả sức mạnh phòng ngự, cùng nhau bắt đầu dung hợp lực lượng, chuẩn bị phóng thích toàn bộ công kích của Thiên Thi Ngũ Hành đại trận.

- Nhìn bầu trời kia, có gì đó không đúng! - Mạn Đề Kha Nhĩ đầu óc tính toán rất nhanh, vừa suy nghĩ phương pháp thoát khỏi khu vực này, vừa ngẩng đầu nhìn lên, đột nhiên kinh hô.

Ba Đại Ma Vương kia nghe hắn hô như vậy, đồng thời ngẩng đầu nhìn lên trời. Vốn bầu trời sương khói lãng đãng, đột nhiên xuất hiện những đám mây lửa nóng cháy. Những đám mây đó bắn ra hỏa quang, nhiệt độ nóng hừng hực, từ từ ép xuống.

Cùng lúc đó, một luồng sức mạnh cực kỳ đáng sợ bao phủ trên đầu mọi người, hơn nữa di chuyển nhịp nhàng với đám mây lửa nóng cháy kia, từ từ ép xuống bốn Đại Ma Vương phía dưới.

Mặt đất bằng phẳng đột nhiên truyền đến những tiếng vang ầm ầm, từng vết nứt bị xé ra, những chông nhọn cứng như sắt từ sâu dưới đất đột nhiên đâm ra, giống như có mắt bắn thẳng đến bốn Đại Ma Vương.

Khu vực vốn không có một ngọn cỏ, chẳng biết khi nào lại sinh ra những dây leo, uốn éo như độc xà, quấn dưới chân bốn Đại Ma Vương.

Hư không trên đầu, màn mây lửa ép xuống, cây Kim Cô bảng hóa thành một tòa núi cao vạn trượng, mang theo trọng lực vô cùng kinh khủng, dùng một khí thế thái sơn áp đỉnh, bao phủ cả khu vực, tiếng nổ ầm ầm vang lên, đánh về phía bốn Đại Ma Vương.

Kim Cô bảng không ngừng biến lớn lên, phủ kín cả bầu trời. Bốn Đại Ma Vương trừ phi chôn mình xuống đất thì không thể tránh khỏi. Song họ cũng không thể dễ dàng ẩn trốn được. Những cây chông nhọn cứng như sắt, không chút khách khí cắm thẳng vào người họ. Lực lượng giao nhau, các loại công kích đủ dạng đua nhau tung ra, cả không gian rốt cuộc không còn chỗ đứng cho bốn Đại Ma Vương. Mỗi góc khắp bốn phương tám hướng đều dường như ẩn chứa những hung hiểm đoạt mạng, trong khu vực này, họ không có lấy một chỗ nào có thể che dấu bản thân, chỉ có miễn cưỡng dùng thần lực chống đỡ.

- Phụ thân, thế nào? - Tiểu Khô Lâu lúc này cưỡi một con Cốt Long, cách Hàn Thạc không xa truyền tin.

Trong lòng Hàn Thạc tràn đầy kinh hãi, khu vực đầy sương mù phía trước không thoát khỏi thần thức của hắn. Hàn Thạc cảm thụ sức mạnh công kích cuồng bạo trong đó, mặc dù vẫn đánh giá rất cao uy lực của Thiên Thi Ngũ Hành đại trận, song đến khi chứng kiến đại trận phát động, Hàn Thạc vẫn cảm thấy khiếp sợ trước uy lực của nó. Trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng, cả không gian, từng góc một, không chỗ nào chừa lại cho địch nhân dung thân. Công kích đến từ mỗi tấc đất, mỗi phân không khí, mỗi giọt nước...

Sức mạnh năm hệ một khi dung hợp, còn diễn sinh ra một vài sức mạnh khác mà đến cả Hàn Thạc cũng không rõ thuộc tính. Sức mạnh này cực kỳ quỷ dị thần bí, thường có thể phá vỡ thần lực phòng ngự của bốn Đại Ma Vương, làm chúng đau đầu nhức óc.

Ngũ hành giáp thi, một loại sinh vật do năm chiến sĩ Cương Thi bình thường, lợi dụng Thiên Thi ma công và Ngũ hành tuyệt địa luyện chế ra. Đến nay chúng có thực lực như thế nào thì bản thân Hàn Thạc cũng không rõ lắm. Chỉ là, hắn tin Ngũ hành giáp thi, cho dù tìm được chí bảo của năm hệ, thì Hỏa Giáp thi, Kim Giáp thi, Mộc Giáp thi, cũng tuyệt đối không mạnh được như Tiểu Khô Lâu. Họ giỏi lắm cũng chỉ có lực lượng Cơ Thần mà thôi.

Song, năm Ngũ hành giáp thi như vậy, sau khi tạo thành Thiên Thi Ngũ Hành đại trận, năm loại sức mạnh giao nhau, lại có thể phát huy lực công kích kinh khủng, khiến cho bốn Thâm Uyên giới Đại Ma Vương không cách nào ứng phó kịp!

Thiên Thi Ngũ Hành đại trận, quả nhiên không làm Hàn Thạc thất vọng!

Kim Cô bảng tràn ngập cả không gian, dung hợp với sức mạnh Thổ hệ, khi oanh kích vào người bốn Đại Ma Vương, lại đột nhiên bắn ra những tia lửa ghê rợn...

Cơ hồ đồng thời kêu lên một tiếng đau đớn, bốn Đại Ma Vương dưới Kim Cô bảng không gì không phá được, đã bị đánh đến đầu váng mắt hoa. Trong đó, Lợi Duy Thản đã bị trọng thương càng không chịu nổi. Vết thương đột nhiên bị xé rách, máu tươi phun ra như suối.

Đầu gối mềm nhũn, Lợi Duy Thản đã bị trọng thương từ trước, khụy cả người xuống đất, miệng ói máu không ngừng.

Giống như biết phải công kích người yếu, Thiên Thi Ngũ Hành đại trận tập trung sức mạnh, trong nháy mắt tụ cả vào người Lợi Duy Thản. Trong lúc nhất thời, hóa thành trăm ngàn đạo hào quang, oanh kích rất mạnh xuống người Lợi Duy Thản. Sức mạnh lóe lên trong người Lợi Duy Thản rồi chợt biến mất.

- Cứu ta, cứu ta! - Lợi Duy Thản cực kỳ sợ hãi, nhìn ba Đại Ma Vương kia, thất thanh gào thét.

“Bang!”

Giống như một quả pháo hoa nổ tung, Thần hồn và Thần thể của Lợi Duy Thản đột nhiên tan thành mây khói. Tên Hạ vị thần này đến đây đã chết thật rồi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio