Đại Ma Vương

chương 638: giết ngươi, ta sẽ là tân thần thủ hộ của đại lục kì áo!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Ở nguyên chỗ này, không được lộn xộn! - Hàn Thạc thần sắc ngưng trọng, quát khẽ ba nữ nhân.

- Bố Lai Ân, chuyện gì thế? - Ngải Mễ Lệ khẩn cấp vội hỏi. Nàng thấy Hàn Thạc không hề nói đùa. Hắn có vẻ khẩn trương mà trước đó chưa từng có, làm cho nàng hiểu được nhất định đang xảy ra đại sự nào đó.

- Không có thời gian giải thích nhiều với các nàng, nhớ kỹ, ở bên trong đừng loạn! - Hàn Thạc vội vàng căn dặn, theo cảm ứng về Long tức xông ra ngoài.

Hóa thân ngoại thân vừa mới bay ra, hóa thân ngoại thân Tử Vong hệ và bản thể cũng tới tấp thoát ra khỏi tu luyện, thành hai cái bóng nhàn nhạt chợt lóe lên rồi biến mất.

- Chuyện gì thế, rốt cuộc như thế nào? - Phỉ Bích hoảng loạn nói.

- Chàng khẳng định gặp phải phiền toái rất lớn, với thực lực chàng bây giờ, nhân vật mà có thể làm chàng ngưng trọng như vậy, tuyệt không phải là người chúng ta có thể trêu chọc. Chúng ta cứ dựa theo lời chàng ở lại trong này, đừng thành gánh nặng cho chàng là được! - Tới thời khắc mấu chốt, Ngải Mễ Lệ đã trải qua đủ mọi loại đại sự lập tức tỉnh táo nói hai nàng kia.

- Ngải Mễ Lệ, chúng ta vừa tới đây, địch nhân của chàng cũng tìm đến, là do chúng ta phải không? - Phạm Ny muốn nói lại thôi, vẻ mặt khổ sở.

- Có lẽ vậy, thôi, bây giờ không phải lúc tự trách, muốn trách cũng là do ta, ta không nên mang mấy muội tìm chàng! - Ngải Mễ Lệ thở dài một tiếng, khuôn mặt mềm mại tràn đầy vẻ hối hận, nàng nói không nên tự trách, song mình lại tự trách trước.

- Không trách tỷ được, mọi việc là bởi vì ta, mới tạo thành loại cục diện này! - Phỉ Bích cũng nhận trách nhiệm về mình.

- Thôi đi. Mấy lời này đừng nói nữa, chúng ta vào đó chờ chàng là được. Ta tin, Bố Lai Ân nhất định có thể gặp dữ hóa lành, không có vấn đề gì đâu! - Ngải Mễ Lệ cố làm vẻ cười vui, lôi hai nàng tiến vào giữa Tử Vong Mộ Địa.

Vừa ra khỏi kết giới, Hàn Thạc đã thấy viễn cổ Cự Long mang theo Long tức kinh khủng, thân thể cao lớn như một cây đại thụ chọc trời, một đường nghiền nát mọi thứ lao tới.

Viễn cổ Cự Long triển khai Thần chi lĩnh vực Địa hệ, Địa nguyên tố đậm đặc điên cuồng hội tụ khắp Long thân khổng lồ của hắn, trên đó hình thành một đại địa khải giáp dày cộp, làm cho thân thể hắn vốn vô cùng cao lớn, bây giờ lại còn ghê gớm hơn.

Thần thức triển khai, Hàn Thạc tìm kiếm rõ ràng lộ tuyến đi tới của viễn cổ Cự Long, thấy hắn sắp lao vào kết giới Tử Vong Mộ địa, Hàn Thạc tâm thần chợt động, hai hóa thân ngoại thân xuất hiện hai bên. Hóa thân ngoại thân Hủy Diệt hệ hóa thành Lục Ma Phong, kéo một đường máu đỏ tươi, bắn thẳng về phía viễn cổ Cự Long.

Hóa thân ngoại thân Tử Vong hệ tụ tập lực lượng nguyên tố Tử Vong, thúc đẩy thần lực trong cơ thể, hình thành một cái bạch cốt thuẫn bài thật lớn phía trước kết giới Tử Vong Mộ Địa. Bạch cốt thuẫn bài này như là một đám mây rất lớn, dưới ánh mặt trời phản xạ ra ánh sáng lấp lánh từ những khúc xương trong suốt, chặn đứng trước mặt viễn cổ Cự Long.

Lục Ma Phong bắn về phía viễn cổ Cự Long, tốc độ nhanh như thiểm điện, mục tiêu trực chỉ vào hai cái long nhãn to cồ cộ như cái đèn lồng của con rồng.

Chỉ là Lục Ma Phong chưa tiếp cận long nhãn thì viễn cổ Cự Long phun ra một cú Long tức. Long tức ngưng tụ Thần chi lĩnh vực lực lượng nguyên tố Địa hệ của hắn, ngưng kết thành một con thổ long (rồng đất) dài mười thước, đánh thẳng vào trên mặt Lục Ma Phong, hóa giải hoàn toàn một kích của Lục Ma Phong đâm vào long nhãn hắn.

Lục Ma Phong chưa kịp ngăn cản đạo công kích thứ hai, thân hình khổng lồ của viễn cổ Cự Long đã đánh sầm vào bạch cốt thuẫn bài khổng lồ do hóa thân ngoại thân Tử Vong hệ bố trí, chỉ nghe một thanh âm như thiên địa nứt ra, ầm ầm bộc phát.

Siêu đại hình bạch cốt thuẫn bài do nguyên tố Tử Vong và thần lực ngưng kết tạo thành, dưới một kích cuồng mãnh không chịu nổi lập tức bắn xương vụn ra đầy trời. Hàn Thạc kêu lên một tiếng đau đớn, hóa thân ngoại thân Tử Vong hệ sắc mặt tái nhợt.

Một cú đánh cuồng mãnh, viễn cổ Cự Long đã phá tung siêu đại hình bạch cốt thuẫn bài do hóa thân ngoại thân Tử Vong hệ Hàn Thạc ngưng kết thành. Thân thể hắn thoáng dừng lại một chút, rồi hướng về phía Tử Vong Mộ địa bao phủ dưới kết giới ép tới.

Bản thể Hàn Thạc chỉ cao có một thước chín, đột nhiên biến thành người khổng lồ cao mười trượng. Khi viễn cổ Cự Long vừa lao tới, một bàn tay như trái núi nhỏ chộp trúng vào thân hình khổng lồ của viễn cổ Cự Long, Ma Nguyên lực trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, hợp lực với sức mạnh biến thái này, đột nhiên chưởng hắn bay ra xa.

Long thân dài hơn mười thước của viễn cổ Cự Long, dưới một cú đánh trời giáng của Hàn Thạc, bay ngược về phía sau, ầm một tiếng rơi phịch xuống cách xa hai trăm thước, làm cả một khoảng khu vực, núi đá đều vỡ nát, mặt đất rung lên, cát bay đá chạy, hơn mười cây cổ thụ, toàn bộ bị gãy đoạn.

Đầu tiên là dùng hóa thân ngoại thân Hủy Diệt hệ buộc hắn phải phun ra Long tức, lại dùng bạch cốt thuẫn bài gánh chịu một cú đánh kinh người của hắn, thừa dịp hắn khựng lại trong chốc lát, sức mạnh lớn nhất của bản thể mãnh liệt bộc phát ra, hóa hình thành người khổng lồ ném thân hình hắn ra ngoài. Những động tác phát sinh liên tiếp như xâu chuỗi này hình thành nhanh như một tia chớp. Ba thân thể của Hàn Thạc cùng ra tay, chuẩn xác nắm chắc từng thời cơ một, cuối cùng hắn giảm được khí thế kinh khủng của con viễn cổ Cự Long này, không cho hắn phá hủy kết giới trên Tử Vong Mộ Địa.

Chỉ vài giây ngắn ngủi, Hàn Thạc như đã đại chiến một hồi lâu, cảm giác tinh lực tiêu hao thật lớn.

Viễn cổ Cự Long không hổ là Thần thủ hộ của đại lục Kì Áo mấy ngàn năm, chỉ là một cú đánh cuồng mãnh, đã làm ba thân thể Hàn Thạc toàn bộ xuất hết toàn lực, quả nhiên là đối thủ duy nhất của hắn ở đại lục Kì Áo!

“Phù phù...”

Vừa ném ra, bản thể Hàn Thạc thở phì phò, thân thể cao lớn rất nhanh khôi phục lại bình thường, thoáng cái đã tới khu vực của viễn cổ Cự Long.

Lúc này, viễn cổ Cự Long loạng choạng đứng lên, đứng trên mặt đất ngẩng đầu lên trời, bạo nộ hết nhìn đông tới nhìn tây.

Hàn Thạc không hề coi thường vọng động. Một kích vừa rồi, hắn biết trên người viễn cổ Cự Long bao trùm một tầng đại địa khải giáp, có lực phòng ngự cực kỳ biến thái. Từ nãy tới giờ, Hàn Thạc vẫn không thể khẳng định được lần này tới đây có phải chỉ có một người là viễn cổ Cự Long không, do đó hắn không dám xem thường.

- Là ngươi! Là ngươi huyết tẩy Long cốc ta? - Viễn cổ Cự Long bạo nộ, đột nhiên thấy Hàn Thạc vô cùng cẩn thận tiếp cận hắn, gầm thét rú lên, có vẻ cực kỳ tức giận.

- Đúng, mười mấy con Cự Long trong Long cốc, toàn bộ đã chết trong tay ta! - Nếu so với viễn cổ Cự Long đang bạo nộ, Hàn Thạc xem ra tỉnh táo đến mức khó tin. Hắn khẽ gật đầu, âm trầm thừa nhận.

đọc truyện với t

ui.net/ - Ngươi khốn khiếp thật, Quang Minh giáo hội quả nhiên không nói sai, ngươi là căn nguyên hỗn loạn của đại lục Kì Áo, lúc trước ta hẳn phải nên giết chết ngươi, chứ không phải chỉ cầm tù ngươi tại Thâm Uyên! - Nghe Hàn Thạc thản nhiên thừa nhận, viễn cổ Cự Long càng phẫn nộ, lắc lư thân hình liên tục ngửa đầu gầm thét.

- Đây đều là do ngươi tự tìm lấy. Năm đó ta hảo tâm hảo ý trợ giúp ngươi ngăn cản sự xâm lăng của sinh vật Thâm Uyên, ngươi chẳng những không cảm kích ta, lại còn thừa dịp ta còn ở trong thời không loạn lưu vực chặt đứt thông đạo vị diện, hại ta ở Thâm Uyên giới suốt năm năm, thiếu chút nữa vĩnh viễn không về lại được đại lục Kì Áo, ta huyết tẩy Long cốc của ngươi, tất cả đều là vì ngươi, tử tôn ngươi cũng vì ngươi mà chết! - Thấy hắn còn có mặt mũi nói về việc này, Hàn Thạc lãnh khốc nhắc lại nguyên do.

- Giảo biện, tộc nhân của ta là vì ngươi mà chết, ngươi phải thường mạng! - Viễn cổ Cự Long tựa hồ không muốn nói nữa, liên tục vặn vẹo cái cổ, thân thể cao lớn lại muốn xông lên.

- Chỉ một người thôi sao? - Trước khi viễn cổ Cự Long động thủ, Hàn Thạc đặt câu hỏi cuối cùng.

Trong khi nói chuyện với viễn cổ Cự Long, thần thức Hàn Thạc đã không ngừng dò xét bốn phía, nhưng không phát hiện ra còn có khí tức của cường giả nào khác. Nhưng Hàn Thạc cũng không dám khẳng định, bởi vì nếu người tới đây có cảnh giới vượt qua hắn, linh hồn có thể có sức mạnh để ngăn cách thần thức mình thăm dò. Do đó Hàn Thạc không dám khẳng định thần thức mình có thể cảm ứng được linh hồn của cường giả này không.

Trải qua một kích vừa rồi, Hàn Thạc đại khái có thể khẳng định viễn cổ Cự Long hẳn là còn chưa tới đạt tới Hạ vị thần mạt kì. Với cảnh giới viễn cổ Cự Long bây giờ, Hàn Thạc không tuyệt đối chắc thắng, nhưng tin mình tam hồn cộng sinh, cũng không thua hắn bao nhiêu. Chỉ là, nếu tới đây không chỉ có một mình viễn cổ Cự Long, vậy Hàn Thạc tuyệt không thể thủ thắng, chỉ có lập tức trở lại Tử Vong Mộ Địa, mang theo ba cô chạy thật xa.

- Một người thì sao, để giết ngươi như vậy là đủ rồi!

Viễn cổ Cự Long nghe Hàn Thạc đột nhiên hỏi vậy, trong cơn bạo nộ hơi sửng sốt một chút, rồi như cảm thấy mình bị sỉ nhục, một lần nữa gầm lên:

- Nhân loại nhỏ bé kia, đừng cho rằng bộ tộc Cự Long chúng ta cũng vô sỉ hèn hạ như ngươi!

- À, xem ra cường giả vị diện khác hẳn còn chưa phủ xuống rồi. - Hàn Thạc giật mình hiểu ra, tựa hồ căn bản không nghe tiếng gầm của viễn cổ Cự Long, gật đầu lẩm bẩm.

- Lúc trước ta hạ thủ lưu tình, tha cho ngươi một mạng, hôm nay ta sẽ không dẫm vào sai lầm nữa! Giết ngươi, hủy Tử Vong Mộ Địa, Tà Thần sẽ khó có thể phủ xuống, đại lục Kì Áo cũng có thể khôi phục lại cảnh an bình. Ngươi là nhân tố lớn nhất làm đại lục không ổn định, hôm nay ngươi không thể không chết! - Xem ra, viễn cổ Cự Long cũng biết được thân phận của Hàn Thạc ở Thiên Tai giáo hội, là chủ nhân của một trong hai vị diện truyền tống trận ở đại lục Kì Áo, hai người không cùng trận doanh, nhất định phải là tử địch.

- Lần trước ngươi không giết chết ta, đó chính là sai lầm lớn nhất của ngươi ở đời này. Vì hôm nay, ngươi muốn giết chết ta cũng chỉ là hy vọng xa vời! - Hàn Thạc cười lạnh. Từ khi biết viễn cổ Cự Long chỉ một mình đi tới, Hàn Thạc đã an tâm rồi. Hắn vừa thử qua thực lực của viễn cổ Cự Long, đích xác là rất mạnh. Nhưng Hàn Thạc cũng rất tự tin, hắn cũng không cho rằng mình thua sút viễn cổ Cự Long.

Hàn Thạc vừa nói như vậy, viễn cổ Cự Long cười ha ha điên cuồng. Trong tiếng cười ầm ĩ đó, thân thể cao lớn của viễn cổ Cự Long đột nhiên lao lên không, ngăn trở ánh sáng mặt trời, cái bóng đen bao phủ toàn bộ Hàn Thạc phía dưới.

Đột nhiên, Hàn Thạc thấy mặt đất dưới chân chấn động ầm ầm, giống như một trận động đất có cường độ rất cao, mặt đất bằng phẳng đột nhiên như sóng biển uốn lượn, sức mạnh đáng sợ xuyên thấu qua mặt đất đột nhiên đánh vào Hàn Thạc, những tầng đất dày dâng lên như những cơn sóng, muốn chôn sống Hàn Thạc trong đó.

Một khi bị sóng đất này chôn chặt, Hàn Thạc biết viễn cổ Cự Long nhất định có biện pháp lợi dụng sức mạnh Đại Địa mà công kích hắn. Do đó vừa cảm nhận được mặt đất rung động, Hàn Thạc liền lập tức bốc người lên, thừa dịp làn sóng đất chưa bao trùm bầu trời, hắn đã cấp tốc bay vọt lên trời cao.

- Giết ngươi, ta sẽ là tân Thần thủ hộ của đại lục Kì Áo! - Ngạo nghễ đứng đối diện với viễn cổ Cự Long trong hư không, Hàn Thạc trợn mắt nói một câu như vậy. Rồi ngay trước mặt viễn cổ Cự Long, mặt hắn từ từ mơ hồ đi, cho đến khi chẳng còn chút khí tức nào nữa.

Nhưng viễn cổ Cự Long lại đột nhiên không còn bạo hống. Từ sự im lặng quỷ dị này, hắn có thể cảm giác được Hàn Thạc đang ở xung quanh, vì có một loại uy hiếp mãnh liệt vẫn đang không ngừng khóa chặt trên người hắn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio