Đỉnh Linh có ý thức độc lập, là linh hồn trong Vạn Ma đỉnh, hắn hiểu Vạn Ma đỉnh như lòng bàn tay nên mang đến rất nhiều trợ giúp cho Hàn Thạc.
Dưới sự phân phó của Đỉnh Linh, hóa thân ngoại thân Hủy Diệt hệ trong cơ thể Hàn Thạc bay ra khỏi cơ thể, biến thành hình thái Lục Ma Phong lơ lửng trong Vạn Ma đỉnh. Ba con Linh Ma do Hàn Thạc luyện chế cũng bay ra, phiêu lãng trong cái đỉnh.
- Ngươi muốn làm như thế nào? - Sau khi đưa tất cả ra, Hàn Thạc mới hỏi Đỉnh Linh.
- Giúp ngài xóa sức mạnh ma khí và hồn lực bên trong, chuyển cho Linh Ma. Yên tâm đi, không có vấn đề gì đâu. - Đỉnh Linh trả lời.
- Ta có phải làm gì không? - Hàn Thạc hỏi.
- Chỉ cần ra khỏi đỉnh này, cứ theo ta hướng dẫn, lấy máu nhỏ vào trong đỉnh, hoàn thành quá trình nhận chủ là xong. Chỉ cần nhận chủ xong, có thể đến lượt ta sẽ chui vào thân thể ngài, chúng ta vẫn có thể lợi dụng loại phương thức này mà tùy thời nói chuyện! - Đỉnh Linh trả lời.
- Làm sao ta ly khai được? - Hàn Thạc đột nhiên sực nhớ ra, mình đang bị sức mạnh bên trong Vạn Ma đỉnh hút vào đây, lúc này không nhịn được buột miệng hỏi.
- Bay đi ra ngoài, sức mạnh hút ngài vào đây đã biến mất rồi.
Hàn Thạc sửng sốt, thử một chút, đột nhiên phát hiện ra sức mạnh trên đỉnh đầu hắn đích xác đã biến mất rồi. Tâm thần vừa động, Hàn Thạc lập tức nhún chân bay ra ngoài, bỗng nhiên hắn phát giác Ma Nguyên lực đã chuyển sang chất lỏng trong cơ thể bỗng cuộn lên như nước vỡ đê, nâng tốc độ bay nhanh đến mức Hàn Thạc nhất thời không thể thích ứng được. Lướt qua miệng đỉnh mênh mông, Hàn Thạc đột nhiên phát hiện ra mình đang ở ngay trận nhãn của cự hình Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận. Nhìn về phía cái động khẩu vừa rồi, chỉ thấy phía dưới có một cái đỉnh lớn ba chân cao một thước, màu xanh nhạt, trên đỉnh che kín những phù văn kỳ dị, lấp lánh màu xanh, trong đỉnh mờ mờ, không thấy rõ tình huống bên trong.
Dưới cái nhìn chăm chú của Hàn Thạc, Vạn Ma đỉnh từ từ bốc lên khỏi cái động khẩu này, dần dần bay tới trước mặt hắn, hơn nữa dần dần thu nhỏ lại, cho đến lúc lớn bằng bàn tay, Hàn Thạc có thể nâng lên được.
- Lấy máu nhỏ vào trong đỉnh. Từ hôm nay trở đi, ngài chính là chủ nhân mới của Vạn Ma đỉnh! - Thanh âm của Đỉnh Linh lần này từ miệng chiếc đỉnh truyền đến.
Hàn Thạc nghe Đỉnh Linh nói như vậy, lập tức theo hướng dẫn của Đỉnh Linh, cắt ngón giữa tay phải một vết rách, để máu bắn ra, rơi vào trong Vạn Ma đỉnh.
- Đủ rồi! - Đỉnh Linh bên trong Vạn Ma đỉnh hét một tiếng.
Mấy giọt máu phun vào bên trong Vạn Ma đỉnh lập tức làm Vạn Ma đỉnh hào quang đại thịnh. Những phù văn ngoài đỉnh toàn bộ như sống dậy, ngọ ngoậy như những con giun. Từ xa nhìn lại, những con giun này vẫn như những phù văn lúc trước, hình thành một đồ án dữ tợn đáng sợ, có vẻ vô cùng tà ác thần bí.
Từ mấy giọt máu của Hàn Thạc bắn ra bỗng xuất hiện một sự liên lạc huyền ảo giữa hắn và Đỉnh Linh.
Ánh mắt Hàn Thạc nhìn chăm chú vào Vạn Ma đỉnh lấp lánh, bảo trì tư thế này vài giây, đột nhiên thần thức hắn một lần nữa thu được tin tức từ Đỉnh Linh:
- Được rồi, từ bây giờ, ngài cũng là tân chủ nhân của ta!
Sau tin tức này, Vạn Ma đỉnh trong lòng bàn tay hắn xoay vòng, giữa màn khí lục quang đùng đục, từ lòng bàn tay hắn bay vào thân thể. Thần thức phát hiện trong người Hàn Thạc ra Vạn Ma đỉnh thu nhỏ lớn bằng bàn tay, như một bộ phận nội tạng của thân thể hắn, bám vào bụng dưới hắn.
- Chủ nhân, tất cả nơi này vì ta rời đi sẽ sụp đổ tiêu tan. Đây là việc mà Ma tôn đã sớm bố trí từ trước. Nơi này tương lai sẽ có một sự thay đổi long trời lở đất. Trước khi nó phát sinh, ngài cần phải sớm ly khai nơi này, đỡ bị dư chấn của sự sụp đổ Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận. - Đỉnh Linh nhắc nhở Hàn Thạc.
Hàn Thạc ngạc nhiên, sau khi nghe Đỉnh Linh nói như vậy, cẩn thận cảm nhận những biến hóa chung quanh, đột nhiên phát hiện ra đúng như Đỉnh Linh vừa nói, tất cả nơi này đều tựa hồ đang từ từ biến hóa. Bên trong mấy dãy núi nguy nga phát ra những tiếng ầm ầm trầm đục. Đưa mắt nhìn quanh, hắn có cảm giác lung lay muốn ngã.
- Bao lâu mới hoàn toàn hủy diệt? Mặt khác, từ khi ta bắt đầu hấp thu Huyền Âm khí bên trong đỉnh cho đến bây giờ là bao lâu rồi? - Hàn Thạc vội vàng hỏi.
- Nơi này sẽ bị hủy trong vòng hai giờ, sẽ không lưu lại dấu vết gì nữa. Ma tôn đã bố trí tất cả, người của vũ trụ hẳn không ai có thể phát hiện ra bất kỳ thứ gì ở đây cả, ngài có thể yên tâm. Ngài ở bên trong đỉnh tổng cộng chín ngày. Sau chín chín lần tuần hoàn, bây giờ là chín ngày sau! - Đỉnh Linh trả lời.
Hàn Thạc rất kinh ngạc. Hắn không phải kinh ngạc vì mình ở trong đỉnh quá lâu, ngược lại, hắn kinh ngạc vì thời gian ngắn ngủi quá. Căn cứ vào kinh nghiệm của Hàn Thạc, mỗi một lần đột phá cảnh giới, càng về sau thì thời gian phải càng dài. Khi ở cánh cửa đột phá, việc cường hóa thân thể cũng phải mất mấy tháng, đột phá hoàn toàn còn dài hơn, hắn vốn tưởng rằng mình ở bên trong đỉnh hẳn là mấy năm thậm chí hơn mười năm, không ngờ vẻn vẹn chỉ có vài ngày!
- Tình huống nơi này do Ma tôn tự mình bố trí, nên cũng khá là đặc thù. Còn nhờ ta thi hành một vài thủ pháp có tác dụng đặc thù, do đó thời gian này mới rút ngắn lại chín ngày, ngài đừng lấy làm lạ! - Trong khi Hàn Thạc đang trầm mặc, Đỉnh Linh như hiểu được ý nghĩ của hắn, truyền tấn.
Đỉnh Linh vừa nói như vậy, Hàn Thạc mới giật mình hiểu ra. Cảnh vật kinh khủng mà Ma tôn Cổ Thiên Tà bố trí, hơn nữa còn có Vạn Ma đỉnh chấn nhiếp vạn ma, có thể rút ngắn thời gian này trong vòng chín ngày thì cũng hợp lý thôi.
- Những người ở trong trận pháp này thì sao? Có phải là toàn bộ sẽ chết không? - Hàn Thạc sực nhớ ra, đột nhiên hỏi.
- Còn chưa đâu. Ngài muốn họ chết, họ có thể chết! Nếu ngài muốn họ sống, họ có thể sống! - Đỉnh Linh trả lời.
- Ý gì đây? - Hàn Thạc hỏi.
- Trước khi Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận còn chưa hoàn toàn bị hủy, ta còn có thể điều khiển tất cả nơi này. Khi ngài vào đỉnh, ta lợi dụng trận pháp mà Ma tôn khi còn sống bố trí ra chia cách và cầm tù những người này, họ bị trận pháp cầm tù và thao túng. Chỉ cần ngài nguyện ý, ta có thể cho chúng tùy thời muốn chết lúc nào thì chết.
Đỉnh Linh trả lời vẻ bình thản. Ý hắn nói là có thể lợi dụng những ma trận còn chưa bị hủy ở đây có thể hủy diệt đám Thần như Khải Tát và Ai Lí Khắc Sâm, kể cả Áo Nhĩ Đức rất nhanh chóng.
- Rất tốt, nhưng có những người ta muốn tự mình giết chết. Còn có vài người nếu không chết thì sau này ta còn có thể lợi dụng được! - Hàn Thạc phân phó.
- Không thành vấn đề! - Đỉnh Linh trả lời.
Mười mấy con Huyền Ma một mạch xoay chung quanh, khi Hàn Thạc chuẩn bị ly khai, đột nhiên gầm lên bay về phía hắn, làm Hàn Thạc giật bắn cả người. Nhưng chưa đợi hắn kịp phòng ngự, hắn lập tức cảm ứng được Đỉnh Linh trong cơ thể hắn khẽ run lên, Hàn Thạc đã phát hiện ra Vạn Ma đỉnh lộ ra cái miệng đỉnh từ bụng dưới hắn, hút lấy mười mấy con Huyền Ma này.
- Chủ nhân, ta có thể hút những linh hồn cường đại, trực tiếp hình thành ma đầu bên trong đỉnh. Vạn Ma đỉnh ngoại trừ có thể chấn nhiếp vạn ma ra, tên nó còn có nghĩa là bên trong đỉnh có thể dung nạp vạn ma. Sức mạnh chủ yếu của ta cũng là do số lượng và độ mạnh yếu của ma đầu bên trong quyết định.
- Trước khi Ma tôn chưa chiến đấu với cường giả của vũ trụ này, bên trong đỉnh có ước chừng vạn ma đầu, trong đó có gần ngàn con mạnh như mười mấy con Huyền Ma này. Còn có hơn hai trăm con mạnh hơn những Huyền Ma này. Rất nhiều đối thủ của Ma tôn không cần đợi Ma tôn tự mình ra tay, chỉ dựa vào gần vạn ma đầu trong cơ thể ta là trực tiếp giết chết rồi!
- Nhưng sau khi đại chiến với người nọ, ta đã hao hết gần vạn ma đầu, cho nên mới suy yếu tới mức này. Đến cả mười mấy ma đầu này cũng là trước khi thần thức Ma tôn hoàn toàn tiêu tán, gặp phải những tên tìm tòi bí mật nơi này mới bị thu thập.
Đỉnh Linh giải thích.
- Có phải là chỉ cần trước khi cường giả chết vây chặt linh hồn hắn, để ngươi có thể hút vào trong đỉnh là có thể trực tiếp luyện thành ma đầu à? Ma đầu mà ngươi hình thành bên trong đỉnh càng nhiều, có thực lực càng mạnh, cũng có nghĩa là sức mạnh của ngươi càng lớn hơn? - Trong lòng Hàn Thạc cực kỳ khiếp sợ, vội vàng hỏi lại.
Trong Lục Ma Phong cũng có mấy vạn linh hồn. Nhưng những linh hồn này nếu so với vạn con ma đầu bên trong Vạn Ma đỉnh thì quả thực tựa như con kiến so với quả núi vạn trượng, căn bản không so được. Ma đầu hình thành trong Vạn Ma đỉnh, tỷ như những con Huyền Ma này, có thể làm cho một vị Thần khổ sở không chịu nổi. Còn Lục Ma Phong lúc trước tụ tập vô số linh hồn hình thành ra hung hồn, cũng chỉ so được với mười mấy con Huyền Ma bên trong Vạn Ma đỉnh mà thôi.
Xem ra, Huyền Ma do Đỉnh Linh dùng linh hồn Thần hình thành vẫn chưa phải là ma đầu cường đại nhất trong Vạn Ma đỉnh. Dựa theo phương pháp này suy ra, Vạn Ma đỉnh lúc trước kinh khủng đến như thế nào? Điều này thì Hàn Thạc quả thực không dám tưởng tượng.
- Đúng. Bên trong đỉnh càng nhiều ma đầu, thực lực của ma đầu càng mạnh, thì sức mạnh của ta cũng càng lớn, tác dụng cũng càng nhiều. Nhưng những linh hồn có thể hình thành ma đầu bên trong đỉnh thì kém nhất cũng phải được như linh hồn ngài dùng luyện chế Linh Ma. Những ma đầu này thụôc loại cấp thấp nhất ở đây. Nếu sức mạnh linh hồn yếu hơn nữa, sẽ không thể hình thành ma đầu bên trong đỉnh, chỉ có thể làm ma khí cho mấy con ma đầu thôn phệ.
Lời nói bên trong đỉnh đả kích Hàn Thạc không chút khách khí.
Hàn Thạc cười khổ. Không ngờ chỉ có linh hồn Bán thần mới có thể hình thành ma đầu bên trong đỉnh. Hơn nữa chỉ là ma đầu cấp thấp nhất. Như vậy xem ra, hắn lợi dụng linh hồn của đám Thú Nhân Tát Mãn luyện chế Linh Ma thì căn bản là chẳng ra gì.
- Ặc, Linh Ma ta luyện chế ra có thể tiến hóa có tính là lợi hại chưa? - Hàn Thạc hỏi Đỉnh Linh vẻ bi quan.
- Cơ sở và cấp bậc nguyên liệu mà ngài dùng để luyện chế Linh Ma quá thấp, Linh Ma sau khi thành hình sẽ không có không gian phát triển, vẫn không lợi hại bằng Huyền Ma ta luyện chế. Chờ ngài có thể thu thập được linh hồn cường đại, ta sẽ luyện chế Linh Ma cho ngài, ngài lúc đó sẽ biết khác nhau đến đâu! - Đỉnh Linh tiếp tục đả kích Hàn Thạc.
Trung vị thần, Hạ vị thần cho vào trong đỉnh chỉ luyện chế ra được Huyền Ma. Vậy muốn luyện chế ra Linh Ma cao cấp, phải cần linh hồn loại nào đây? Thượng vị thần hả?
Hàn Thạc quả thực không dám tưởng tượng!
Nghĩ lại những lời Đỉnh Linh lúc trước, nói là có khoảng hai trăm con ma đầu mạnh hơn Huyền Ma ở đây, phỏng chừng cũng chính là Linh Ma! Điều này có nghĩa là gì? Hai trăm linh hồn cường giả cỡ thượng vị Thần!? Hàn Thạc không dám nói gì.
Hàn Thạc đột nhiên cảm thấy ba Linh Ma mình luyện chế so với Vạn Ma đỉnh thì quả thực tựa như tiểu hài tử so với ông nội. Đột nhiên, hắn không còn hứng thú với ba con Linh Ma tân tân khổ khổ mới luyện chế được. Người so với người mà cách nhau xa đến thế ư? Hàn Thạc lắc đầu cười khổ.
- Ngài là chủ nhân của ta, ma đầu bên trong đỉnh cũng đều do ngài chi phối. Ba con tiểu Linh Ma đó ta sẽ để lại bên trong đỉnh cũng được. Sau này khi ngài thu hoạch được sức mạnh linh hồn, có vài linh hồn yếu đuối không thể hình thành ma đầu thì để cho chúng hấp thu chút ma khí, ngài thấy thế nào? - Bên trong đỉnh hỏi ý kiến Hàn Thạc.
- Tùy ngươi. Đi thôi, chúng ta cần rời khỏi nơi này. Ta tới chỗ Ai Lí Khắc Sâm, trước hết giết chết hắn rồi tính tiếp! - Hàn Thạc đột nhiên cảm thấy mọi việc trở nên vô vị, nghe Đỉnh Linh nói vài lời, rốt cụôc không còn hứng thú gì với ba con Linh Ma nữa, thúc giục nó.
Đỉnh Linh chỉ vị trí mà Hàn Thạc phải đi cho hắn, rồi yên lặng không nói gì cả.
Cửu Địa Huyền Âm Tụ Linh trận chưa hoàn toàn bị hủy, tất cả chỗ này còn chịu sự chi phối của Đỉnh Linh, cũng có nghĩa là ở đây Hàn Thạc thành chúa tể. Thông qua Đỉnh Linh, thần thức Hàn Thạc triển khai, đột nhiên phát hiện ra sau khi đạt thành liên lạc với Đỉnh Linh, phạm vi thần thức được đề cao lên vài lần, chỉ trong nháy mắt đã thu được tất cả cảnh chung quanh vào lòng.
Trong chớp mắt, Hàn Thạc biết rõ tất cả biến cố chung quanh, phát hiện ra bọn người Đường Na, Lệ Vi vẫn ở nguyên trong góc chết. Cái duy nhất bất đồng là phương pháp ly khai khỏi khu vực này đã biến hóa, họ không hiểu sự huyền bí của trận pháp thì ai cũng bị vây khốn không thể thoát được.
Hai người Ai Lí Khắc Sâm và Khải Tát đứng trong một khu vực bị ảo trận vây khốn, xem ra vẫn đang kiệt lực đi loanh quanh trong một khu vực không lớn.
Hai người Áo Nhĩ Đức và Khải Lợi ở một chỗ khác. Áo Nhĩ Đức tựa hồ không còn cố gắng tốn công vô ích nữa, nằm luôn tại chỗ, giống như đang ngủ. Còn Khải Lợi sờ đông sờ tây một chút, vẫn cố tìm kiếm đường ra.
Thông qua miêu tả của Đỉnh Linh, Hàn Thạc biết thực lực Áo Nhĩ Đức cường đại nhất. Khu vực mà Đỉnh Linh vây khốn hắn là một tổ hợp ma trận, cái này nối với cái kia. Trước khi Hàn Thạc tỉnh vài ngày, Áo Nhĩ Đức đã thử tất cả các phương pháp mà không thể đi ra khỏi tổ hợp ma trận này, mấy ngày nay đã an tĩnh lại.
- Ta không biết ngài và họ có quan hệ gì, do đó không giết bất kỳ ai, chỉ vây khốn toàn bộ thôi. - Đỉnh Linh truyền tấn.
- Tốt lắm, có mấy người có giá trị lợi dụng cho ta, tạm thời không giết. Có hai tên ta muốn chúng lập tức chết ngay. Còn có hai tên ta tạm thời còn chưa quyết định xem có muốn giết chúng hay không! - Hàn Thạc vừa truyền tấn Đỉnh Linh, vừa đi về phía Khải Tát và Ai Lí Khắc Sâm.
Trước khi tìm được Vạn Ma đỉnh, Hàn Thạc đã có thể đi lại khắp nơi không hề bị cản trở, bây giờ càng không có lấy một trở ngại nào cả.
Chẳng mấy chốc, hắn đi tới nơi hai người Ai Lí Khắc Sâm và Khải Tát rơi vào ảo cảnh. Trong khi hai người kiệt lực tìm kiếm đường ra, thân ảnh Hàn Thạc đột nhiên xuất hiện giữa màn sương mù mênh mang.
- Hai vị, vẫn còn muốn ra ngoài sao? - Hàn Thạc cười khẩy, nhìn Ai Lí Khắc Sâm và Khải Tát vẻ mặt tiều tụy tuyệt vọng.
Liên tiếp chín ngày luôn đi loanh quanh một chỗ, bất kỳ ai cũng phải tuỵệt vọng tiều tụy.
Sự xuất hiện của Hàn Thạc như một hy vọng. Hai tên chật vật không chịu nổi, đột nhiên thần sắc chấn động, nhìn hắn vẻ ngạc nhiên, đồng thời hô:
- Sao ngươi tới được đây? Tới từ nơi nào?
- Từ ngoài tới, hắc hắc, nhìn hình dáng các ngươi quả thật thú vị. - Hàn Thạc vẫn thong thả, nói khinh khỉnh.
- Tiểu tử, mặc kệ ta có thể ra được hay không, ta cũng muốn trước hết phải giết ngươi? - Nghe Hàn Thạc chọc tức như vậy, Ai Lí Khắc Sâm âm trầm nói.
- Tốt quá, ta tới đây cũng là muốn tự mình tiễn các ngươi một đoạn đường, vậy xem ai chết trước nhé! - Hàn Thạc cười ha ha. Vừa lúc lợi dụng hai người này để thử cảnh giới Thiên Ma!
Lời tác giả: Tiểu Nghịch kêu gọi mọi người bỏ nguyệt phiếu giúp cho. Xin các huynh đệ làm ơn cho một chút, hu hu, van các vị đó!
Wm: Vẫn theo thói quen cũ, tôi cũng dịch cả những đoạn này vào để các bạn gần gũi tác giả hơn.