Đường Na dẫn Hàn Thạc đi tới một cửa hàng bán thần khí lớn nhất trên con đường này. Cửa hàng này chia làm năm tầng, tầng trệt chỉ bán một vài khí vật cho đám Bán thần và Cơ Thần, trên tầng thứ hai bán thần khí cho Hạ vị thần, tầng thứ ba bán thần khí cho Trung vị thần sử dụng, tầng thứ tư dùng để buôn bán một vài thần khí đặc thù, tầng thứ năm là nơi chủ nhân cửa hàng dùng để nghỉ ngơi.
Chỉ có mấy cửa hàng lớn nhất ở Chúng Thần đại lục mới bán Thượng vị thần khí, con đường này không thấy có những cửa hàng thần khí loại này.
Đi theo Đường Na vào cửa hàng này, hai người đi thẳng từ tầng thứ nhất đến tầng thứ ba, nhìn những khải giáp, pháp trượng và các loại thần khí thần thạch đến hoa cả mắt này, Hàn Thạc không thể không nói người trên Chúng Thần đại lục có thuật luyện khí vượt xa tất cả đại sư ở Kỳ Áo đại lục.
Tất cả khí vật nơi này chẳng những đều có công năng đặc thù, toàn bộ còn được chế tác tinh mĩ vô cùng. Một bộ khải giáp thường thường cũng có những hoa văn tinh xảo thần bí hoặc kết giới phong ấn đồ án, còn một vài pháp trận nữa. Các thần khí cũng đều thiết kế rất đẹp lại có bảo thạch có tác dụng đặc thù.
Nếu so những vũ khí do Tinh Linh chế tác trên Kỳ Áo đại lục với bất kỳ khí cụ gì được bày ở đây, bất luận về công hiệu thực tế, hay về trình độ tinh xảo đều thấp hơn một vài bậc.
Thị vệ trong cửa hàng đều nhận ra Đường Na. Khi Đường Na vừa vào, ai nấy đều gật đầu cúi người chào, rối rít chào hỏi ‘Đường Na tiểu thư’ không ngừng.
- Đừng xem, chúng ta lên thẳng tầng thứ tư, đợi lát nữa ngươi quay lại đây xem cũng không muộn mà. - Đường Na thấy Hàn Thạc rất hứng thú với tất cả mọi thứ, dường như hắn muốn mua tất cả chỗ này, không khỏi cười cười thúc giục.
- Không thể không nói những khí vật này được chế tác vô cùng tinh xảo, so với những thứ mà Tinh Linh làm ở đại lục chúng ta còn đẹp hơn nhiều lắm! - Hàn Thạc dời mắt khỏi một vương miện lam bảo thạch tinh xảo, ngẩng đầu lên nhìn Đường Na tán dương.
- Trên Chúng Thần đại lục cũng có bộ tộc Tinh Linh như ngươi nói, nhưng trình độ nghệ thuật luyện kim của họ thua xa bộ tộc Thần luyện, bình thường họ chỉ là thủ hạ cho tộc nhân của Thần luyện, nghệ thuật luyện kim của bộ tộc Tinh Linh trên đại lục các ngươi phỏng chừng cũng được truyền thừa từ những Tinh linh trên Chúng Thần đại lục, tự nhiên không thể so được với bộ tộc Thần luyện rồi! - Đường Na cười giải thích.
Trên Chúng Thần đại lục có rất nhiều chủng tộc, trong đó bộ tộc Thần luyện là một chủng tộc vô cùng cố chấp chỉ theo đuổi nghệ thuật, không khác gì với những vị Thần không ngừng theo đuổi sức mạnh, họ theo đuổi trên phương diện mĩ học đã đạt tới mức điên cuồng và biến thái. Khí cụ trên cả Chúng Thần đại lục thường thường sau khi được luyện thô đều phải trải qua sự hoàn thiện của họ, khiến cho những khí cụ này trở nên vô cùng hoàn mỹ, cái nào cũng tinh xảo tới mức làm cho người ta vừa thấy là thích ngay.
Hai người vừa nói vừa đi tới tầng thứ tư. Trong tầng này có một lão đầu đang nhắm mắt dưỡng thần, mặc một bộ trường bào đầy những hoa văn phức tạp, có vẻ rất quái dị. Lão vừa thấy Đường Na đi tới, đôi mắt đang nheo nheo đột nhiên sáng ngời, cười hà hà nói:
- Hóa ra là Đường Na tiểu thư nhà Lai Phất Tư đại giá quang lâm. Sao? Tính chế tạo một vài thần khí đặc biệt gì hả?
Đường Na lắc lắc đầu, nghiêng người cho Hàn Thạc đi vào, rồi cười duyên nói:
- Đa Ma Cát gia gia, lần này ông hiểu lầm rồi. Hôm nay ta không tới đây để xài tiền, mà muốn ngươi mua một vài thần khí thừa.
Lão đầu tên là Đa Ma Cát chỉ có thực lực Cơ Thần Tử Vong hệ, hắn đem đại bộ phận tinh lực vào việc luyện thần khí, nên về phương diện này có ánh mắt rất độc đáo.
- Khà khà, tiểu Đường Na nói đùa rồi, Lai Phất Tư gia tộc các ngươi giàu có vô cùng, cần gì phải nghĩ đến việc bán bớt thần khí cho chúng ta. Tiểu Đường Na cũng không thiếu chút tiền còm này mà. Thấy Đường Na xưng hô với mình là gia gia, Đa Ma Cát có vẻ rất vui, cũng không tiếp tục gọi Đường Na là tiểu thư nữa.
- Đương nhiên không phải là ta rồi, là một bằng hữu ta vừa đưa tới. Trong tay hắn có vài thứ thần khí vĩnh viễn không dùng đến, giữ lại cũng mệt, còn không bằng đổi ra tiền để sử dụng! - Đường Na cười ngọt ngào, ngồi vào chiếc ghế gỗ dẻ trước mặt Đa Ma Cát, rồi ngoắc Hàn Thạc.
- Vị bằng hữu này có gì cần bán thế?
Đa Ma Cát kinh ngạc đánh giá Hàn Thạc, rồi khẽ gật đầu cười, nói thêm:
- Yên tâm đi, nể mặt tiểu Đường Na, ta khẳng định sẽ không ép ngươi, có vật gì thì toàn bộ đem ra đi, ta sẽ cho ngươi một cái giá, ngươi thấy thích hợp thì coi như giao dịch xong.
- Không thành vấn đề! - Hàn Thạc sảng khoái lấy ra cái không gian giới chỉ, móc ra toàn bộ những thứ bên trong, nhất nhất đặt trước mặt Đa Ma Cát, trong đó có kiếm có khải giáp còn có một vài thứ linh tinh khác nữa.
Đa Ma Cát nhìn qua hai mươi mấy dạng vật phẩm trên bàn, đợi cho Hàn Thạc bày ra tất cả mọi thứ, mới lẩm bẩm tính toán gì đó, đến khi Đa Ma Cát thấy ba món thần khí của Ai Lí Khắc Sâm và Khải Tát, mắt lão mới hơi sáng lên.
[❊truyen cua tui đốt net
] - Ba món này là của Khải Tát và Ai Lí Khắc Sâm à?
Trong khi Đa Ma Cát cẩn thận lẩm nhẩm tính toán ba món đồ đó, Đường Na cũng đã phát hiện ra dị thường, nhìn Hàn Thạc vẻ kinh dị, hỏi:
- Sao nó lại lọt vào tay ngươi chứ?
- Hai người đó chết ở một chỗ rất cổ quái, vừa lúc ta bị lạc đường nên phát hiện ra, do đó tùy tiện lượm luôn ba món đó! - Hàn Thạc có vẻ rất tùy ý, nói qua loa cho qua chuyện.
- Vận khí ngươi quả là tốt!
Đường Na nhìn Hàn Thạc chăm chăm cười dài, rồi lại nhìn hắn một lần nữa:
- Sao cái gì tốt thì ngươi đều gặp được cả thế?
Nàng nhớ lại tình huống lúc trước, càng nghĩ càng nghi hoặc. Lúc trước hắn rõ ràng nói là mình cũng bị vây khốn, thật vất vả mới ra được, nhưng sao lại thu được thần khí của Khải Tát và Ai Lí Khắc Sâm chứ?
- Ai biết được? Ha ha...
Nhún vai, vẻ mặt Hàn Thạc làm như chẳng có gì khác lạ cả.
- Hừm, vài món Trung vị thần khí này coi như cũng đáng giá, mấy thứ khác thì không đáng bao nhiêu!
Một lát sau, Đa Ma Cát đã xem qua toàn bộ đống thần khí bày ở đây, ngẩng đầu lên nhìn Hàn Thạc và Đường Na, nói:
- Tổng cộng ba trăm hắc tinh tệ, ngươi cảm thấy có được không?
Miệng nói với Hàn Thạc, nhưng Đa Ma Cát chỉ liếc mắt nhìn hắn, cuối cùng lại nhìn chăm chú vào Đường Na. Rất rõ ràng, đối với Đa Ma Cát thì Đường Na của gia tộc Lai Phất Tư mới là nhân vật chính thức làm cho lão trọng thị, về phần Hàn Thạc thì chỉ là một tiểu nhân vật mà thôi.
- Bố Lai Ân, ngươi thấy thế nào? - Đường Na cười khẽ nhìn Hàn Thạc.
- Không thành vấn đề. - Có Đường Na tại đây, Hàn Thạc tin rằng Đa Ma Cát sẽ không lừa hắn, hơn nữa dựa theo những gì Hàn Thạc hiểu, ba trăm hắc tinh tệ cũng là một cái giá khá tốt rồi, do đó đáp ứng rất sảng khoái.
Đa Ma Cát còn đơn giản hơn Hàn Thạc, đến cả những thần khí trên bàn cũng chẳng thèm thu hồi, mà trực tiếp gọi người lấy ba trăm hắc tinh tệ giao cho Hàn Thạc. Lần giao dịch này xem như đã hoàn thành rồi.
Trên Chúng Thần đại lục một tử tinh tệ tương đương trăm lam tinh tệ, một hắc tinh tệ tương đương trăm tử tinh tệ. Lúc trước hắn vừa tới Chúng Thần đại lục, làm thần bài cũng chỉ cần năm mươi lam tinh tệ thôi. Cho dù phải thuê một cái trường huấn luyện cũng chỉ mất vài tử tinh tệ, đi vào Ám Ảnh thành một tử tinh tệ là đủ rồi.
Như vậy tính ra, ba trăm hắc tinh tệ coi như là một khoản tiền rất khá, chỉ cần Hàn Thạc không tiêu phí bậy bạ, không bỏ tiền mua những thần khí hoặc quyển trục cao cấp, ba trăm hắc tinh tệ cũng đủ cho hắn sử dụng rất lâu.
- Đúng, ngươi cũng được xem là một người khá giả rồi. Một tháng thuế thu của một pháo đài bên ngoài Ám Ảnh thành của Lai Phất Tư gia tộc chúng ta cũng năm trăm hắc tinh tệ thôi. Người vừa tới Chúng Thần đại lục mà có thể trong thời gian ngắn như vậy mà thu được tới ba trăm hắc tinh tệ, cũng chỉ có vài vị mãnh long quá giang như Trung vị thần đỉnh và Thượng vị thần thôi. Nhưng ngươi chỉ là một Hạ vị thần mà lại có số này cũng đủ để tự ngạo rồi! - Đường Na cảm thán.
Nàng vốn còn muốn dùng tinh tệ để ước thúc lôi kéo Hàn Thạc gia nhập gia tộc Lai Phất Tư, không ngờ hắn có biện pháp kiếm tiền như vậy, mới đến Chúng Thần đại lục đã tìm được một khoản tiền kha khá, xem ra việc dùng tinh tệ để lôi kéo Hàn Thạc chỉ sợ không dễ dàng gì.
- Nếu so với loại nhà giàu như ngươi, chút tiền còm của ta đã là cái gì! - Hàn Thạc khiêm nhường.
- Đa Ma Cát gia gia, ta không quấy rầy ông nữa, chúng ta xuống dưới chơi đây, nếu có gì thích hợp, đống tinh tệ này nói không chừng sẽ trả lại cho đó! - Đường Na đứng dậy.
- Ha ha, ta còn phải phân loại đống vũ khí này một chút, không đi cùng ngươi được. Hừm, thấy có gì hay, ta bớt cho ngươi hai mươi phần trăm, đi đi!
Hàn Thạc đi xuống tầng ba. Hắn chọn mấy chục nguyên tố tinh thể bản nguyên mà hắn đã sớm ngắm nghía từ trước, trông y hệt những thứ mà lúc trước Hàn Thạc tìm được trong tay Tộc Vương sáu sừng Hồn tộc ở hẻm núi Tháp Lạp Gia. Đây đều là những thứ mà Bán thần phải đạt tới tới nguyên tố chi hồn trước khi trở thành Cơ Thần. Ở Kỳ Áo đại lục chính là tinh thể bản nguyên trân quí vô cùng, ở cửa hàng này chỉ cần năm tử tinh tệ là mua được, cái này làm Hàn Thạc muốn phát cuồng vì sướng.
- Tinh thể bản nguyên này là những thứ ngưng kết ở trong những mỏ quặng năng lượng trên Chúng Thần đại lục, cũng chẳng có gì đặc biệt trân quý, hơn nữa chỉ hữu dụng khi Bán thần cần hình thành nguyên tố chi hồn để trở thành Cơ Thần, ngươi sớm đã qua cảnh giới này rồi, mua nhiều như vậy làm gì? - Đường Na kinh ngạc hỏi Hàn Thạc.
- Ta đương nhiên không cần, nhưng ở Kỳ Áo đại lục ta còn rất nhiều bằng hữu. Đối với họ thì tinh thể bản nguyên này là một thứ bảo bối có thể giúp họ một bước lên trời đó! Chà, Chúng Thần đại lục vì dư thừa nguyên tố, có rất nhiều vật phẩm thần kỳ mà trên Kỳ Áo đại lục của ta không có, khó trách các ngươi nói Kỳ Áo đại lục chỉ là vị diện cấp thấp! - Hàn Thạc cảm thán nói.
- Trên đại lục đó có phải là có tiểu tình nhân của ngươi không, nhìn cái vẻ mơ màng của ngươi thì hình như không quên được, ha ha! - Đường Na cười nói.
Đường Na vừa nói như vậy, Hàn Thạc đột nhiên nhớ tới mấy nàng Ngải Mễ Lệ Phạm Ny, cũng không biết các nàng bây giờ sống như thế nào, trong lòng hắn cũng có chút hoài niệm, nên không đáp lời Đường Na.
Vừa thấy Hàn Thạc trở nên như vậy, Đường Na biết ngay mình đoán trúng. Thấy Hàn Thạc có vẻ buồn bã nhớ nhung, không đáp lại mình, trong lòng nàng lại có hơi không thoải mái, điều này làm cho Đường Na giật mình kinh hãi, lập tức âm thầm mắng bản thân mình.
“Ta sao thế, ta không nên có tâm tình này. Lần trước việc xảy ra trong ảo cảnh ta cũng nên quên đi. Sao lại đột nhiên nhớ tới chứ?” - Đường Na sắc mặt cổ quái, nghĩ lung tung một chút.
Lời tác giả: Bàn phím có ba phím bị liệt rồi. Hai ngày vừa qua khổ sở quá, không chịu được nữa. Mẹ nó, đây là lần hỏng bàn phím thứ hai trong năm nay rồi đó. Chiều nay phải mua một cái mới. Đối với những người đánh máy như chúng ta, việc phím bị liệt quả là một sự đau khổ.