Đại Ma Vương

chương 699: ta sẽ bảo hộ ngươi!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hàn Thạc đã đi tới Chúng Thần đại lục được một thời gian, tự nhiên cũng nghe nói về thuyết pháp Thần thạch trời ban. Có vài địa phương hình thành loại nham thạch kỳ diệu này. Trên đó thường thường ẩn chứa những ý nghĩa thâm ảo một cách tự nhiên của mọi hệ sức mạnh. Mỗi một vị Thần theo đuổi sức mạnh ý nghĩa thâm ảo đều có thể thông qua sự lĩnh ngộ về nó của những sức mạnh trên Thần thạch để tạo thành đột phá cho mình.

Thần thạch trời ban so với Thần tinh các loại hệ còn thưa thớt hơn nhiều. Mức độ trân quý đương nhiên cũng không thể đánh đồng được. Thần tinh có thể làm tăng trưởng thần lực. Còn Thần thạch trời ban còn có thể làm cho người tu luyện thể ngộ được chân lý của sức mạnh mà tăng tiến. Hơn nữa rất thích ứng với những người đồng hệ, nên luôn luôn làm cho người ta phải đỏ mắt vì ham muốn.

Khối Thần thạch trời ban màu xanh lam lóng lánh tỏa ra những ánh sáng màu xanh nhạt mờ ảo, thêm nữa còn có những điểm sáng lập lòe lưu động rất đẹp mắt. Thoạt nhìn Thần thạch trời ban này giống như một bầu trời đầy sao tỏa sáng mênh mông thần bí, một vì sao chói mắt trong đó di động chầm chậm theo một quỹ tích kỳ diệu nào đó, làm cho người ta như lạc vào một loại mộng cảnh huyền ảo.

Một vị Thần tu luyện Sinh Mạng pháp tắc chỉ cần nhìn chăm chú vào khối Thần thạch trời ban này mà tu luyện, lĩnh ngộ những quỹ tích di động của những vì sao lấp lánh này cho tốt, chắc chắn thu được lợi ích thật lớn về sự lĩnh ngộ Sinh Mạng pháp tắc. Người tu luyện sức mạnh Sinh Mạng mạo hiểm nguy hiểm sinh mạng trải qua ngàn dặm đi tới nơi này, đương nhiên cũng là vì một khối Thần thạch trời ban thật lớn này.

Thần thạch trời ban có thể chia làm hai loại. Một loại có thể di động. Còn có một loại sinh ra theo địa thế đặc thù. Bình thường khi rời khỏi nơi sinh ra nó, loại Thần thạch trời ban này sẽ lập tức mất đi tác dụng kỳ diệu của mình. Còn hòn đá trong động dung nham này hiển nhiên là loại thứ hai, thuộc loại không thể di động. Bằng không những người này sớm đã lấy đi khối nham thạch lớn này, tuyệt không còn lưu lại đây.

Tạp Mai Lệ Tháp vừa thấy Thần thạch trời ban này, tự nhiên muốn bất chấp tất cả hủy diệt nó đi. Nếu không tùy ý cho tên tu luyện sức mạnh Sinh Mạng thể ngộ, thực lực tên đó khẳng định sẽ càng ngày càng mạnh.

Cụôc chiến đấu trong động dung nham đã tới thời khắc mấu chốt. Dưới sự ra tay toàn lực của hai Thượng vị thần, cô gái xấu xí Tạp Mai Lệ Tháp thiên tài của Ám Ảnh thành này đã rơi vào hạ phong. Chẳng những khó có thể tiếp cận với khối Thần thạch kia nửa bước, còn không thể không liên tục thoái lui, hơn nữa trên người đã bị thương.

“Nữ nhân ngốc. Nhân cơ hội này chạy đi mới là vương đạo. Còn sống ra khỏi dãy Chướng Vân này, trở về Ám Ảnh thành đem theo nhiều Thượng vị thần tới hủy diệt chỗ này chẳng phải là tốt nhất à!” - Hàn Thạc thấy Tạp Mai Lệ Tháp cố gắng hủy diệt Thần thạch trời ban dưới sự giáp công của hai Thượng vị thần đồng cấp, trong lòng thầm mắng.

Chẳng mấy chốc, sáu Trung vị thần toàn bộ tu luyện sức mạnh Sinh Mạng đã tạo thành kết giới hình dạng lục mang tinh trận (trận pháp sao sáu cánh), bịt kín đường lui duy nhất của Tạp Mai Lệ Tháp, phòng ngừa nàng thoát khỏi động dung nham.

- Địch Tư Tạp tiên sinh. Ngươi còn do dự gì nữa!? Nếu không hạ sát thủ, một khi nữ nhân điên này mà thoát được, ngươi rốt cuộc đừng mơ an tâm ở lại đây lĩnh ngộ sức mạnh Sinh Mạng. Hơn nữa chúng ta phỏng chừng cũng rất khó có thể ra khỏi Thần Vực Hắc Ám! - Mỹ nữ lạnh lùng diễm lệ, mái tóc dài màu trắng bay phần phật, băng giá la lên.

Lão đầu vẫn nương tay vừa nghe như vậy, rốt cục tỉnh lại không còn do dự nữa, có lẽ vì sự hấp dẫn của Thần thạch trời ban là thật sự quá lớn, đến cả người tu luyện sức mạnh Sinh Mạng luôn luôn không đẩy người vào chỗ chết lúc này cũng không thể không chính thức hạ sát thủ, khai triển toàn lực.

Lúc này, Tạp Mai Lệ Tháp sớm đã mỏi mệt vô cùng, tình thế lại càng nguy cơ hơn. Dưới sự vây bọc của từng đạo dây tơ màu xanh lục mờ ảo từ nhánh cây của ông già này, mỹ nữ đầu bạc lãnh khốc lần lượt đẩy ra những tia sáng băng hàn bắn vào cơ thể Tạp Mai Lệ Tháp, không chỉ phá sự phòng ngự từ Hủy Diệt thần lực của Tạp Mai Lệ Tháp mà còn làm cước bộ nàng bắt đầu loạng choạng.

Sáu Trung vị thần kết thành kết giới, vững vàng thủ chặt cửa vào duy nhất. Động dung nham này chẳng những chắc chắn vô cùng, muốn phá vỡ không biết những tầng nham thạch dày này để thoát đi thì cơ hồ không có khả năng. Tạp Mai Lệ Tháp chẳng mấy chốc lâm vào nguy cơ chính thức. Tới bây giờ chẳng những khó có thể hủy Thần thạch kia, mà muốn còn sống rời khỏi đây cũng là một vấn đề.

Đến lúc này thì Hàn Thạc mới phát hiện ra trong mắt Tạp Mai Lệ Tháp hiện ra sự hối hận và vẻ mặt lo lắng. Đáng tiếc nữ nhân điên cuồng này tỉnh táo lại đã quá muộn.

Mắt thấy Tạp Mai Lệ Tháp sắp táng thân dưới tay hai Thượng vị thần, Hàn Thạc do dự một chút, rồi quyết định ra tay cứu giúp. Quyết tâm một chút, hắn lập tức lợi dụng sức mạnh của Kim Giáp thi, âm thầm hình thành vài huyệt động trong cái động dung nham này. Những huyệt động này chỉ phủ một lớp đá rất mỏng, rất dễ phá vỡ. Kim Giáp thi có thiên phú thần thông về phương diện này, đến cả hai Thượng vị thần cũng khó có thể cảm ứng được tiểu động tác của hắn. Chẳng mấy chốc, hắn đã giúp Hàn Thạc an bài xong

Hàn Thạc thông qua những thông đạo do Kim Giáp thi đào ra trong động dung nham, không ngừng bay chung quanh, cố gắng kiếm được một vị trí thích hợp để đột nhiên ra tay kéo Tạp Mai Lệ Tháp vào.

“Ha ha!”

Mỹ nữ đầu bạc vươn tay chĩa ra cây băng kiếm, xảo quyệt đâm vào bụng Tạp Mai Lệ Tháp.

Tạp Mai Lệ Tháp rú lên một tiếng chói tai, thân thể không tự chủ được bắn về phía mội cái động được Kim Giáp thi vừa đào ra. Hàn Thạc mừng quá, vội vàng bay tới khu vực đó.

“Ầm”, tầng đá mỏng trực tiếp bị thân thể nàng phá tan. Lúc này Hàn Thạc cũng vừa tới nơi, vươn tay bắt được mớ quần áo sau lưng của Tạp Mai Lệ Tháp, toàn lực bỏ chạy vào trong tầng đá sâu thẳm.

Cùng lúc đó, Kim Giáp thi phối hợp ăn ý với Hàn Thạc, lợi dụng bản năng thiên phú rất nhanh khép lại nham động phía sau Hàn Thạc. Lúc trước vài nham động bị Kim Giáp thi động tay động chân làm ra, bây giờ lại bắt đầu chầm chậm di động liền lại một cách thần kỳ.

Trong động dung nham, hai Thượng vị thần hiển nhiên sửng sốt một chút, không hiểu tại sao động dung nham này lại đột nhiên không chịu nổi một kích như vậy. Đợi khi chúng có phản ứng, đột nhiên phát hiện ra động khẩu vừa bị vỡ tan lúc nãy lại tự động khép lại. Đầu bạc mỹ nữ đó kêu sợ hãi:

- Mau đuổi theo!

“Ầm ầm... Ầm ầm...”

Mụ ra tay rất nhanh, oanh kích nham động mà Kim Giáp thi đang khép lại, song tầng đá trong động dung nham này đích xác cứng kinh người, dưới thần lực oanh kích của mụ, mặc dù động dung nham truyền ra những tiếng ầm ầm ghê rợn, nhưng tầng nham thạch lại không hề vỡ vụn. Xem ra dưới sự thiêu đốt liên tục của nhiệt độ rất cao, nham thạch đã sinh ra những biến hóa vô cùng kỳ diệu.

- Có thể nói, nữ nhân này khẳng định không phải một mình tới đây. Chúng ta chỉ cần giết chết toàn bộ những người này, như vậy chúng ta mới có thể ngăn cản người khác phát hiện ra khối Thần thạch trời ban này! - Mỹ nữ lãnh khốc tu luyện sức mạnh Thủy hệ quả nhiên là một Thượng vị thần tỉnh táo hơn nữa rất ác độc. Mụ thấy không thể phá được nham thạch, lập tức quyết đoán thay đổi chủ ý.

Sự đã đến nước này, Địch Tư Tạp cũng không thể không dựa theo ý của mụ, hắn gật đầu nói:

- Một mình ta lưu tại đây trông chừng Thần thạch kia, sự tình bên ngoài làm phiền ngươi rồi!

Mỹ nữ đầu bạc hờ hững gật đầu. Quay sang phân phó cho sáu tên Trung vị thần tu luyện Sinh Mạng pháp tắc:

- Đi theo ta. Các ngươi chỉ cần phụ trách cản trở những người chạy trốn là được. Việc giết người giao cho ta!

Mụ cũng biết để những người tu luyện Sinh Mạng pháp tắc này giết người thì quả có chút khó khăn.

Nữ nhân đầu bạc mĩ lệ tâm ngoan thủ lạt này vừa dẫn sáu Trung vị thần rời khỏi động dung nham, lập tức đại khai sát giới. Mọi người phân tán ra truy tìm tung tích của Thần Vệ gia tộc Tái Nhân Đặc vừa mới tới, toàn bộ đều là Trung vị thần. Hơn nữa còn không ở cùng nhau. Đối mặt với sự sát phạt rất quyết đoán của nữ nhân Thượng vị thần này, căn bản không có lấy một ai có thể địch nổi, trong lòng quả núi này không ngừng vang lên những tiếng rú thê thảm.

Thiên tài xấu xí Tạp Mai Lệ Tháp được Hàn Thạc đỡ tay. Vừa rồi bị dính vài vết thương nhẹ, cuối cùng lại bị mỹ nữ đầu bạc một kiếm đâm thẳng vào bụng, nên thương thế càng thêm nghiêm trọng. Vào thời điểm mấu chốt này lại lâm vào trạng thái thiêm thiếp, căn bản không thể giúp cho Hàn Thạc cái gì.

Mắt thấy mọi Thần Vệ bên trong núi đều bị giết, Hàn Thạc cũng không làm gì được hơn. Dựa vào sức mạnh của Kim Giáp thi, hắn không ngừng đi theo những thông đạo vừa mới được đào, hướng về phía ngoài quả núi.

Khi sắp ra ngoài núi, Hàn Thạc đột nhiên phát hiện ra mụ mập độc nhãn Tạp Lâm Na vừa thoát ra. Mụ này hiển nhiên hiểu được bên trong núi đang phát sinh cái gì. Bất chấp tất cả muốn chạy ra ngoài quả núi này. Đáng tiếc những thông đạo bên trong rất ngoằn ngoèo, dưới sự nóng lòng mụ căn bản không tìm ra đường về, chỉ chạy loanh quanh trong một phạm vi nhỏ.

Dựa theo thăm dò từ những ma đầu của Hàn Thạc, Hàn Thạc tin rằng một khi nữ nhân tu luyện sức mạnh Thủy hệ giết sạch đám Thần Vệ gia tộc Tái Nhân Đặc này, Tạp Lâm Na chắc chắn khó thoát chết!

“Mẹ nó, đem theo một người hay theo hai người thì cũng mệt như nhau thôi! Trong lòng Hàn Thạc do dự một chút, rồi cũng quyết định giúp cho mụ mập Tạp Lâm Na.”

Lệnh cho Kim Giáp thi cách đó không xa phá ra một thông đạo, rồi Hàn Thạc đột nhiên chui ra, quát to:

- Theo ta!

Tạp Lâm Na đột nhiên thấy Hàn Thạc từ một vách tường đá chui ra giật bắn cả người, trong lúc vô tình chuẩn bị công kích hắn. Khi sắp ra tay mới phát hiện ra không phải là địch nhân. Trong lúc này Tạp Lâm Na tâm hoảng ý loạn, vừa thấy có người dẫn đường bèn không chút nghĩ ngợi chui vào ngay.

Tạp Lâm Na vừa tiến vào huyệt động, Hàn Thạc vội vàng tiếp tục lao như điên về phía trước. Tạp Lâm Na không chút nghĩ ngợi, không nói một câu gì, cắm cúi đi theo phía sau. Kim Giáp thi ẩn thân trong vách đá, cũng nhân cơ hội này bịt kín lại lối đi mà Tạp Lâm Na vừa vào.

Ma đầu lúc trước thả ra không ngừng thăm dò mọi tình huống bên trong lòng núi, thêm nữa lại có Kim Giáp thi là vương giả bên trong ngọn núi này, Hàn Thạc chẳng mấy chốc đã lợi dụng con đường vừa mới mở ra ngoài ngọn núi này, mang theo Tạp Mai Lệ Tháp đang thiêm thiếp, tiếp tục bắt đầu đại kế đào mạng của mình, hướng thẳng về phía trước lao đi.

Phía sau, Tạp Lâm Na cắm cúi đi theo Hàn Thạc, vừa đi vào lòng núi tối tăm, mụ lập tức phát hiện ra Tạp Mai Lệ Tháp trong tay Hàn Thạc, kinh hãi thất thanh nói:

- Tiểu thư làm sao vậy, tiểu thư làm sao vậy?

Trong thanh âm mụ mang theo sự quan tâm rất thực tình, có vẻ rất lo lắng.

Là một Trung vị thần, tốc độ Tạp Lâm Na tự nhiên chẳng chậm hơn Hàn Thạc bao nhiêu. Đợi mụ tiếp tục chạy tới gần hơn, Hàn Thạc bày vẽ linh tinh về những sự tình Tạp Lâm Na vừa trải qua miêu tả một lần, rồi quát khẽ:

- Tạm thời bây giờ không phải lúc nói, ngươi ôm Tạp Mai Lệ Tháp, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi dãy Chướng Vân. Chỗ này có hai Thượng vị thần thực lực phi phàm, còn có Thần thạch trời ban. Chúng ta chỉ có thoát chỗ này mời cao thủ tới mới có thể nắm chắc phần thắng.

Tiếp nhận Tạp Mai Lệ Tháp từ tay Hàn Thạc, mụ mập độc nhãn cũng biết tình thế khẩn cấp, bay nhanh hướng về phía bầu trời trên dãy Chướng Vân. Muốn dùng tốc độ nhanh nhất đưa Tạp Mai Lệ Tháp rời khỏi quả núi nguy hiểm này.

- Xuống đây!

Hàn Thạc hét lớn. Dưới ánh mắt nghi hoặc của Tạp Lâm Na, hắn vội vàng giải thích:

- Dãy Chướng Vân là chướng ngại thiên nhiên. Chỗ này chướng khí khắp nơi, hơn nữa chướng khí kỳ lạ còn có tác dụng làm trở ngại Thần hồn thăm dò. Chúng ta chỉ có chạy trong dãy Chướng Vân này rồi từ từ ra ngoài mới là an toàn nhất. Một khi ngươi bay lên trời, thoát ly khỏi sự bao phủ của chướng vân, chúng ta sẽ mất đi chướng ngại thiên nhiên này, lập tức bị phát hiện truy giết sát ngay!

Tạp Lâm Na chỉ vì quá bối rối về tình huống của Tạp Mai Lệ Tháp nên mới sơ ý như vậy, bây giờ vừa nghe Hàn Thạc giải thích, lập tức hiểu được phương pháp của hắn mới là tốt nhất. Mụ vội vàng lao người xuống dưới, rồi thoáng nhìn Hàn Thạc vẻ cảm kích, rồi bay về phía ngoài dãy Chướng Vân.

Lúc này dựa vào tầm mắt của ma đầu, Hàn Thạc phát hiện ra mỹ nữ đầu bạc dẫn sáu Trung vị thần tu luyện Sinh Mạng pháp tắc, hai tay đầy máu từ trong núi vọt ra. Thần hồn mụ quét qua, hết nhìn đông tới nhìn tây vẻ nghi hoặc, cuối cùng đuổi tới bên Hàn Thạc và Tạp Lâm Na, tốc độ cực nhanh, rõ ràng nhanh hơn hẳn Tạp Lâm Na.

- Mụ đuổi đến nơi rồi!

Hàn Thạc biến sắc, vội vàng nói với Tạp Lâm Na đang hoảng hốt:

- Đi theo ta. Ngàn vạn lần không được phá hỏng bất kỳ cỏ cây gì, nếu không sẽ bị mụ tìm được tung tích chúng ta!

Mỹ nữ đầu bạc chính vì phát hiện ra dấu vết do Tạp Lâm Na lúc trước vội vàng mà để lại, mới có thể phán đoán ra chính xác phương vị. Hàn Thạc sợ Tạp Lâm Na một lần nữa trong lúc hoảng loạn mà thiếu cẩn thận, vội vàng nhắc nhở.

- Ngươi giữ tiểu thư, dẫn nàng rời khỏi đây bình an nhé. Ta sẽ nghĩ biện pháp dẫn truy binh đi ra xa!

Tạp Lâm Na liên tiếp lầm lẫn, tựa hồ ý thức được mình cũng không thể đưa Tạp Mai Lệ Tháp còn sống ra khỏi dãy Chướng Vân. Mụ thấy Hàn Thạc dưới tình huống này lại bình tĩnh đến đáng sợ, cảm thấy để mụ dẫn truy binh ra xa, thì tỷ lệ Tạp Mai Lệ Tháp còn sống mới có thể lớn nhất. Do đó căn bản không hỏi ý kiến của Hàn Thạc, đưa Tạp Mai Lệ Tháp ấn vào tay Hàn Thạc, còn mình thì cố ý lưu lại một vài tung tích. Chạy về phía một phương hướng khác. Hàn Thạc thậm chí chưa kịp ngăn cản mụ làm chuyện điên rồ này, thân ảnh mập mạp của mụ đã biến mất không thấy nữa. Nhìn hình bóng mụ dứt khoát đi xa, trong lòng Hàn Thạc nhất thời sinh ra vài phần kính ý. Biết nữ nhân này mặc dù đối xử với người khác lạnh lùng hơi bất lưu tình một chút, nhưng khi đến lúc mấu chốt quả thật có thể tín nhiệm được.

Mụ vừa đi như vậy, Hàn Thạc biết mụ rất có thể dữ nhiều lành ít. Nhưng đây là quyết định của mụ nên Hàn Thạc cũng không cản trở. Vào thời khắc mấu chốt này cũng không tiếp tục cảm khái nữa, hắn sai một con ma đầu đi theo mụ, còn mình thì đi ngược lại với hướng của mụ.

Có mụ liều chết dẫn dụ, Hàn Thạc quả nhiên phát hiện ra nữ nhân băng giá đó hướng về phía mụ đuổi tới, dãy Chướng Vân không đâu không có chướng khí, tầm nhìn cực thấp, lực cảm ứng Thần hồn cũng bị ảnh hưởng nhiều. Vừa rời khỏi Hàn Thạc, Tạp Lâm Na dự tính làm vật hy sinh ngược lại trở nên tỉnh táo lạ thường, rốt cuộc không phạm một sai lầm ngớ ngẩn nào nữa, dựa vào tình thế đặc thù của dãy Chướng Vân, thủy chung bảo trì một khoảng cách thích hợp với truy binh.

Ba ngày sau, khoảng cách giữa hai người chia nhau hai đường càng lúc càng lớn. Còn Hàn Thạc cũng đã tới phía ngoài dãy Chướng Vân. Ma đầu trong dãy Chướng Vân không thể duy trì liên lạc với Đỉnh Linh ở khoảng cách quá xa, do đó Hàn Thạc không thể không thu con ma đầu đi theo sau Tạp Lâm Na trở về. Từ nay hắn sẽ không biết sinh tử của Tạp Lâm Na nữa.

Đi ra khỏi dãy Chướng Vân không lâu lắm, phía trước Hàn Thạc xuất hiện một con sông lớn rất rộng. Không hề do dự, Hàn Thạc mang cô gái xấu xí Tạp Mai Lệ Tháp vẫn còn thiêm thiếp đi tới. Sau khi thăm dò không có ai, Hàn Thạc dùng Ma Nguyên lực phát ra Ma Động Cửu Thiên thuật. Tốc độ được đề cao đến mức tận cùng. Mất một thời gian khá lâu mới qua được con sông lớn này, đi tới một cái đầm lầy.

“A... À...”

Mãi đến lúc này, Tạp Mai Lệ Tháp thiêm thiếp mấy ngày rồi bây giờ mới dần dần tỉnh lại.

Cặp mắt lờ mờ mấy hôm bây giờ dần dần khôi phục. Thần hồn Tạp Mai Lệ Tháp đã từ từ được điều chỉnh. Còn Hàn Thạc lúc này cũng nhân cơ hội đặt Tạp Mai Lệ Tháp lên một cái gò nhô lên giữa đầm lầy, bảo trì khoảng cách vài bước với Tạp Mai Lệ Tháp, đợi cho nàng hoàn toàn tỉnh hẳn.

Tạp Mai Lệ Tháp sở dĩ thiêm thiếp như vậy đều là vì sức mạnh Sinh Mạng của Địch Tư Tạp làm ảnh hưởng tới Thần hồn của nàng, hình thành trói buộc sinh mạng năng lượng của nàng, hơn nữa Thần thể lại bị thương nặng từ mụ mỹ nữ lãnh khốc diễm lệ, do đó đến lúc này mới tỉnh lại được.

- Đây... Đây là nơi nào? Tại sao chỉ có một mình ngươi. Những người kia đâu? - Rốt cục Tạp Mai Lệ Tháp cũng chầm chậm mở đôi mắt tam giác. Nàng liếc mắt thấy Hàn Thạc đứng cách đó không xa, nhíu mày hỏi vẻ rất suy yếu.

Hàn Thạc khẽ thở dài một tiếng, nói:

- Họ hẳn là toàn bộ đã chết rồi. Đến cả Tạp Lâm Na chỉ sợ cũng dữ nhiều lành ít. Ai...

Thở dài một chút. Hàn Thạc đem mọi việc phát sinh ở dãy Chướng Vân thuật lại cho Tạp Mai Lệ Tháp một lần.

Nàng chăm chú nghe Hàn Thạc nói về mọi việc xảy ra, vẻ mặt vẫn thản nhiên, nhưng hắn lại phát hiện từ con mắt tam giác của nàng sự bi thương và thương tâm.

- Đã chết rồi. Đã chết rồi à... Đến cả Tạp Lâm Na cũng đã chết rồi... Là lầm lẫn của ta. Là ta không ngờ tới sẽ có hai Thượng vị thần. Nếu không phải ta làm việc lỗ mãng thì họ đã không chết... - Lát sau, con mắt tam giác của Tạp Mai Lệ Tháp ngập nước mắt, thì thào tự trách mình.

Cô gái xấu xí này quả hơi khó nhìn, nhưng khi Hàn Thạc nhìn thấy nàng thật sự thương tâm vì những người đã chết vì nàng, hắn cảm thấy nàng thật sự là một thủ lĩnh không tệ. Lúc này Hàn Thạc cảm thấy mình hẳn phải nên làm cái gì đó. Suy nghĩ một chút, hắn trầm giọng nói:

- Không phải lầm lẫn của ngươi. Ngươi đừng nên tự trách mình. Trước mắt cũng không phải là lúc ngươi tự trách. Chúng ta bây giờ phải mau chóng trở lại Ám Ảnh thành, tập hợp cao thủ trong thành tới dãy Chướng Vân diệt những người này đi, hủy diệt Thần thạch trời ban trong ngọn núi này!

- Không sai. Ta muốn cho chúng nợ máu trả bằng máu. Những tên này đừng mơ sống sót rời khỏi dãy Chướng Vân! - Tạp Mai Lệ Tháp phẫn nộ gầm lên, thoáng cái đã đứng lên, chuẩn bị dùng tốc độ nhanh nhất trở lại Ám Ảnh thành. Nhưng khi nàng vừa đứng lên, đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, nhận ra bụng đã được băng bó những vết thương.

- Là ngươi giúp ta băng bó hả? Trong lòng núi cũng là ngươi mang ta ra ngoài à? - Tạp Mai Lệ Tháp vô tình nhìn xuống bụng, đôi mắt tam giác ngắm Hàn Thạc vài giây, hỏi vẻ nghi ngờ.

- Ừ, ngươi bây giờ bị trọng thương, tốt nhất đừng vọng động thần lực. Ta sẽ dẫn ngươi mau chóng quay lại Ám Ảnh thành! - Hàn Thạc khẽ gật đầu.

Thấy Hàn Thạc thừa nhận, Tạp Mai Lệ Tháp dò xét Hàn Thạc trong chốc lát vẻ quái dị, lát sau dứt khoát cam đoan nói:

- Chuyện này cho qua đi. Từ hôm nay trở đi, ta sẽ bảo hộ ngươi trong Ám Ảnh thành. Vô luận ngươi trêu vào ai ở đó, ta cũng sẽ trợ giúp ngươi! Cho dù ngươi và Đường Na gây thành mâu thuẫn, ta cũng sẽ giúp ngươi!

- Vậy ta cảm ơn trước! - Hàn Thạc cười cười, bước tới vươn tay nắm cánh tay Tạp Mai Lệ Tháp, toàn lực mang nàng đi về hướng Ám Ảnh thành.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio