Thời gian trôi mau, đã nửa tháng rồi.
Thần Trạch dược tề có sức ảnh hưởng kha khá trong thần vực Hắc Ám. Thần Trạch dược tề ở Ám Ảnh thành mặc dù đã hoàn toàn bị tiêu diệt, nhưng lực đả kích và ước thúc của gia tộc Tái Nhân Đặc đối với Thần Trạch dược tề cũng giới hạn ở Ám Ảnh thành và lãnh địa phụ thuộc thôi.
Trong thần vực Hắc Ám có bảy thành lớn với Ám Ảnh thành. Tổng bộ Thần Trạch dược tề đóng tại U Mạc thành, sức mạnh của gia tộc Tái Nhân Đặc vẫn không thể vươn tới những thành thị khác.
Chủ nhân chính thức của Thần Trạch dược tề đổ toàn bộ sự tình phát sinh ở Ám Ảnh thành lên người Tư Đế Nhĩ Tư, thanh minh rằng hắn chẳng biết gì về tất cả sự tình này, tất cả là do Tư Đế Nhĩ Tư tự làm, cũng không có quan hệ trực tiếp gì với Thần Trạch dược tề. Mặt khác, hắn còn cực lực khiển trách cách làm của gia tộc Tái Nhân Đặc, cho rằng gia tộc Tái Nhân Đặc không có quyền thu lấy tài sản của Thần Trạch dược tề ở Ám Ảnh thành, yêu cầu gia tộc Tái Nhân Đặc trả tất cả lại cho hắn.
Nhưng An Đức Liệt hiển nhiên sẽ không làm theo ý hắn. Các khu vực trong Ám Ảnh thành đều đã thông báo, truyền lưu những việc xấu xa của Thần Trạch dược tề, cũng nói là Tư Đế Nhĩ Tư đã thừa nhận tất cả những việc làm ở Ám Ảnh thành đều đã thông báo cho chủ nhân của Thần Trạch dược tề biết.
An Đức Liệt chẳng những thu hồi một vài tài nguyên và cửa hàng ở Ám Ảnh thành, còn yêu cầu thành chủ U Mạc thành bắt giam chủ nhân Thần Trạch dược tề, hai phương càng lúc càng căng thẳng.
Các loại lời đồn truyền bá rất nhanh khắp thần vực Hắc Ám, mâu thuẫn giữa gia tộc Tái Nhân Đặc và Thần Trạch dược tề thoáng cái thành những lời đàm tiếu của cả thần vực Hắc Ám. Những cửa hàng thuốc của Thần Trạch dược tề ở thần vực Hắc Ám lúc này cũng bị ảnh hưởng lớn, việc làm ăn thoáng cái giảm xuống rõ rệt.
Nhưng chủ nhân của Thần Trạch dược tề rõ ràng cũng không phải là một người dễ dàng đối phó. Việc làm ăn của Thần Trạch dược tề mặc dù bị ảnh hưởng, nhưng vì hắn làm việc kịp thời, sớm giũ sạch những sự tình xảy ra ở Ám Ảnh thành, do đó vẫn giữ được tài sản của Thần Trạch dược tề ở các đại thành thị chưa bị những nhà cầm quyền xâm phạm, chúng vẫn được tiếp tục làm ăn.
Từ phương diện này cho thấy Thần Trạch dược tề có vài phần ảnh hưởng ở hần vực Hắc Ám. Thế lực gia tộc Tái Nhân Đặc tuy lớn, nhưng chỉ có thể muốn làm gì thì làm trong thành thị mình quản hạt, đối với những thành thị khác thì hữu tâm vô lực.
Theo thời gian trôi qua, đấu khẩu giữa gia tộc Tái Nhân Đặc và Thần Trạch dược tề dần dần hạ xuống. Gia tộc Tái Nhân Đặc tự nhiên sẽ không giao tài nguyên của chúng ra, hơn nữa nói rõ là không cho phép bất kỳ nhân vật quan trọng nào của Thần Trạch dược tề tiến vào Ám Ảnh thành, một khi phát hiện lập tức bắt giữ ngay.
Chủ nhân Thần Trạch dược tề còn cố ý phát tán lời đồn về gia tộc Tái Nhân Đặc. Nói là gia tộc Tái Nhân Đặc hoành hành ngang ngược, mượn cơ hội nuốt chửng những cơ sở của Thần Trạch dược tề ở khắp nơi trong Ám Ảnh thành.
Đủ loại dư luận khác nhau lan khắp các đại thành thị ở thần vực Hắc Ám, nhưng tên một người trong đó được rất nhiều người nhớ kỹ - dược tề sư thiên tài Bố Lai Ân!
Nếu nói cuộc đấu khẩu giữa gia tộc Tái Nhân Đặc và Thần Trạch dược tề ai là người được lợi lớn nhất, vậy không thể nghi ngờ gì chính là Hàn Thạc. Theo đủ loại các lời truyền bá đồn đại khác nhau, Hàn Thạc vốn là một tên mạo danh không biết tí gì về luyện dược thuật, ngược lại thoáng cái đã trở thành luyện dược sư thiên tài.
Ám Ảnh thành vốn không thiếu những lời đồn đại về sự thần kỳ của thuốc men Hàn Thạc, cũng dựa vào lần này lại bùng lên, danh khí Thiên Cơ dược tề của Hàn Thạc và những sự tích về hắn đã nâng lên một bước cực cao. Chẳng những Hàn Thạc đương nhiên trở thành dược tề sư lợi hại nhất Ám Ảnh thành, hơn nữa cả thần vực Hắc Ám có rất nhiều người cũng nhân dịp này biết tiếng của Hàn Thạc, xem hắn là một luyện dược sư thiên tài trẻ tuổi.
Như vậy, nan đề vốn gây khốn quẫn cho Hàn Thạc đột nhiên được phá giải hoàn toàn.
Được một vài người cố ý tuyên truyền, tin tức Hàn Thạc muốn chiêu mộ luyện dược sư chuyên nghiệp thoáng cái truyền khắp cả thần vực Hắc Ám. Mặc dù những dược tề sư ly khai khỏi Ám Ảnh thành này không ngớt bỏ công sức bôi xấu Hàn Thạc, nhưng còn có rất nhiều luyện dược sư mê đắm vào luyện dược thuật như Cổ Lệ, căn bản không thèm để ý đến tính cách của Hàn Thạc, không ngại từ các thành thị cách ngàn dặm đi tới Ám Ảnh thành, cũng là vì có thể muốn tiến vào Thiên Cơ dược tề.
Những luyện dược sư này không chối từ khổ cực, tình nguyện chịu tính tình khó chịu của Hàn Thạc, về cơ bản họ đều là những người có chân tài thực học. Dưới sự lựa chọn của Cổ Lệ vốn rất quen thuộc với nghề luyện dược, dược tề sư của Thiên Cơ dược tề dần dần đã được bổ sung đầy đủ.
Dần dần, Thiên Cơ dược tề với cửa hàng ba tầng đã không còn chỗ dung nạp dược tề sư nữa. Hàn Thạc bây giờ chỉ còn chờ An Đức Liệt, chuẩn bị nhận tất cả tài sản của Thần Trạch dược tề.
Lại qua vài ngày, cuộc đấu khẩu giữa gia tộc Tái Nhân Đặc và Thần Trạch dược tề đã hoàn toàn không còn nữa. Lúc này An Đức Liệt cũng phái người mời Hàn Thạc tới gia tộc Tái Nhân Đặc một chuyến. Hàn Thạc mừng rỡ, dẫn An Đức Lệ Na lập tức đi tới đó.
Hàn Thạc trước hết tìm đến An Đức Liệt. Vừa thấy vẻ mặt khổ sở của An Đức Liệt, trong lòng hắn lập tức trầm xuống, cười khổ nói:
- An Đức Liệt đại nhân, ngươi có vẻ khó xử, không phải là việc này không được đó chứ? Ta đã chiêu mộ không ít luyện dược sư rồi, nếu không lấy được Thần Trạch dược tề, ngươi bảo ta làm như thế nào đây?
Vừa thấy Hàn Thạc tới, sắc mặt An Đức Liệt cũng khá lên, cười cười lắc lắc đầu, rồi mở miệng nói:
- Không thảm như ngươi nghĩ đâu, nhưng quả thật gặp một chút phiền toái. Ngươi cũng biết là gia tộc Tái Nhân Đặc có nhiều người lắm miệng, có đôi khi cho dù ta và đại ca ta cũng phải bận tâm về cảm thụ của những người trong gia tộc. Tài nguyên Thần Trạch dược tề này giá trị năm trăm vạn hắc tinh tệ, ý của ta cũng giống như lúc trước, chính là để ngươi bỏ ra một chút tinh tệ, sau đó khi ngươi ổn định xong Thiên Cơ dược tề thu được tiền lời rồi thì chậm rãi bổ sung sau. Nhưng thời gian gần đây trong gia tộc ta có những người làm lớn chuyện, cho rằng không thể cho ngươi tiện nghi lớn như vậy được, đề ra đủ loại điều kiện, chà, ta cũng rất khó khăn!
- Điều kiện gì? - Hàn Thạc cau mày, hắn cũng hiểu nỗi khổ của An Đức Liệt, biết có một số việc lão phỏng chừng cũng không thể làm được.
- Ý của những người này là xét về ngươi hai lần cứu Tạp Mai Lệ Tháp, sẽ để ngươi một lần xuất ra ba trăm vạn hắc tinh tệ, sẽ cùng gia tộc Tái Nhân Đặc hợp tác quản lý Thần Trạch. Kỳ thật cũng là do ngươi quản lý cho gia tộc Tái Nhân Đặc, tinh tệ lời lãi dựa theo tỉ lệ nhất định mà chia!
An Đức Liệt cười khổ, nói:
- Bố Lai Ân, trong gia tộc Tái Nhân Đặc có mấy đường thúc của ta và đại ca, thực lực họ mặc dù không ra làm sao, nhưng dù sao cũng có thân phận kha khá, khi cả gia tộc ai nấy đều không đồng ý, ta cũng rất khó làm.
đọc truyệN tại
ruyEncuatui.net/ Hàn Thạc không phải ngày đầu tiên tới Ám Ảnh thành, bây giờ cũng hiểu nhiều hơn về những tình huống các đại gia tộc. Trong gia tộc Tái Nhân Đặc, hai huynh đệ Hoa Lai Sĩ và An Đức Liệt tự nhiên có địa vị cao nhất, nhưng trên đầu hai người đích xác còn có mấy đường thúc. Những người này thực lực không cao, nhưng ai nấy đều có tư cách, đến cả hai người Hoa Lai Sĩ và An Đức Liệt cũng phải nể mặt họ.
Nhưng nếu nói hai người An Đức Liệt và Hoa Lai Sĩ thực sự không có lấy một điểm tư tâm thì Hàn Thạc cũng không tin! Tài nguyên của Thần Trạch dược tề không nhỏ, nhưng nếu hai người An Đức Liệt và Hoa Lai Sĩ có lòng giao cho mình, thì cũng không phải là khó khăn đến thế. Điểm này thì trong lòng hắn cũng biết.
Tổng giá trị tài nguyên Thần Trạch dược tề ở Ám Ảnh thành là trên năm trăm vạn hắc tinh tệ, muốn để bắt tay vào tự làm lấy thì căn bản không làm được. Hàn Thạc vốn cũng không những mình sẽ được cho không, định làm trước rồi tính sau, không ngờ sự tình lại xấu hơn hắn tưởng.
- Họ nói muốn chia như thế nào? - Hàn Thạc do dự một chút, rồi dò hỏi.
- Ba bảy, ngươi giữ ba thành, gia tộc Tái Nhân Đặc chúng ta giữ bảy thành! Như vậy, không cần ngươi bỏ ra chút tinh tệ nào cả! - An Đức Liệt do dự một chút, rồi nói vẻ hơi khó khăn.
Ba bảy, Hàn Thạc nhướng mày. Nếu dựa theo phương pháp chi này, tương lai tiền lãi của Thiên Cơ dược tề sẽ có một bộ phận rất lớn sẽ chui vào túi gia tộc Tái Nhân Đặc, hiển nhiên việc này không phù hợp với dự tính của Hàn Thạc.
- An Đức Liệt đại nhân. Ngươi giúp ta bán một chút Thần tinh? - Hàn Thạc do dự một chút rồi đột nhiên mở miệng.
- Thần... Thần tinh? Trong tay ngươi có Thần tinh à? - An Đức Liệt sửng sốt, hỏi lại vẻ không tin.
- Đúng, lúc ta vừa mới tới thần vực Hắc Ám không bao lâu từng phát hiện ra một mỏ quặng Thần tinh, khai thác được một ít. Ta biết Thần tinh giá trị không ít, bởi vì thực lực mình không đủ nên vẫn không dám bỏ ra. Việc đã đến nước này, ta cần tinh tệ gấp, không biết An Đức Liệt đại nhân có nguyện ý hỗ trợ không?
Nếu không phải tình huống đặc thù, Hàn Thạc khẳng định không muốn bỏ quặng Thần tinh này ra bán. Vì không muốn gia tộc Tái Nhân Đặc chiếm được lợi nhuận lớn của Thiên Cơ dược tề, hắn không thể không làm như vậy.
- Không thành vấn đề, ta mặc kệ ngươi lấy nó ở đâu ra, chỉ cần ngươi có thể bỏ ra ba trăm vạn hắc tinh tệ bịt miệng những người đó, Thần Trạch dược tề khẳng định sẽ là của ngươi. Kỳ thật, ta vốn định chỉ lấy của ngươi hai trăm vạn tinh tệ, để ngươi bỏ ra mấy vạn tinh tệ trước, rồi sau này phần còn lại bổ sung sau, nhưng những lão gia hỏa này không tin ngươi, do đó ta cũng bất lực, Bố Lai Ân, xin lỗi! - An Đức Liệt thở dài một tiếng.
- Không có việc gì! - Hàn Thạc cười đáp lễ rồi lấy mớ quặng Thần tinh trong tay ra, bày đầy trước mặt An Đức Liệt.
Quặng Thần tinh đoạt được lần trước, toàn bộ Địa hệ đã giao cho Thổ Giáp thi trước khi hắn ly khai. Hàn Thạc dùng hết Tử Vong hệ và Hủy Diệt hệ rồi, về phần Thần tinh Quang hệ và Sinh Mạng hệ, vì nơi này là thần vực Hắc Ám, Hàn Thạc đề phòng nên không dám bỏ ra.
Lúc này, Hàn Thạc lấy ra hai mươi hai khối Thần tinh Phong hệ, mười tám khối Thần tinh Lôi hệ, đặt đầy trước mặt An Đức Liệt hỏi:
- Thế nào, An Đức Liệt đại nhân là người rất giỏi, nhìn xem có đáng giá ba trăm vạn hắc tinh tệ không, nếu không đủ thì nói để ta nghĩ biện pháp khác.
Trong tay A Khắc Lợi vẫn còn một ít, Hàn Thạc có thể dùng nó để lấy Thần Trạch dược tề trước, làm xong rồi tính tiếp.
Kỳ thật thoáng cái xuất ra rất nhiều Thần tinh như vậy trước mặt An Đức Liệt đã là việc vô cùng mạo hiểm đối với Hàn Thạc rồi. Nhưng vì An Đức Liệt chính là một trong những người đứng đầu gia tộc Tái Nhân Đặc, tuyệt không phải không biết tình thế, Hàn Thạc tin hắn sẽ không vì chút này mà Thần tinh làm ra việc gì quá đáng. Chủ yếu nhất là Hàn Thạc tin vào An Đức Liệt, tin vào việc tồn tại của mình chỉ có lợi mà không có hại gì cho Ám Ảnh thành và gia tộc Tái Nhân Đặc, cho nên mới dám làm như thế.
- Thần tinh Phong hệ ở thần vực Hắc Ám đại khái sáu vạn hắc tinh tệ một khối, Lôi hệ thì quý hơn một chút, đại khái bảy vạn hắc tinh tệ, tổng giá trị đại khái hai trăm năm mươi vạn hắc tinh tệ!
An Đức Liệt ước lượng một chút, nhíu mày ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
- Như vậy đi, ta bổ sung phần còn lại cho ngươi, sau khi Thiên Cơ dược tề có lời, bỏ ra một thành cho Tạp Mai Lệ Tháp, như vậy thì rất nhiều việc của Thiên Cơ dược tề ở Ám Ảnh thành cũng sẽ rất dễ nói. Tạp Mai Lệ Tháp lấy của ngươi một thành cũng không tính là quá nhiều, nhưng chỉ cần một phần quan hệ này, có một số việc ngươi làm sẽ rất tiện lợi, ngươi nghĩ thế nào?
Một thành cũng không nhiều, hơn nữa lại để cho Tạp Mai Lệ Tháp, Hàn Thạc không hề do dự, lập tức sảng khoái đáp ứng ngay:
- Được!
- Ngươi chờ một chút, ta đi nói với họ một câu, chuyện này hẳn là không có vấn đề gì quá lớn! - An Đức Liệt như thở phào một hơi, nhanh chóng rời khỏi phòng này, rồi đi về một căn nhà lớn màu xanh đen trong gia tộc Tái Nhân Đặc.
Một giờ sau, An Đức Liệt cười đi vào, trong tay cầm một đống công văn, đưa cho Hàn Thạc nói:
- Văn thư này chứng minh là ngươi có tất cả quyền lợi ở Thần Trạch dược tề, từ hôm nay trở đi, những tài sản và cửa hàng của Thần Trạch ở cả Ám Ảnh thành và những thành trấn phụ thuộc toàn bộ đều quy về ngươi, chúc mừng ngươi, Bố Lai Ân!
- Cũng chúc mừng cả ngươi nữa, hắc hắc...
Hàn Thạc cười ha ha, giao đống quáng thạch này cho An Đức Liệt rồi hỏi:
- Tạp Mai Lệ Tháp sao rồi? Có tốt hơn không?
An Đức Liệt cũng không khách khí gì, thu lấy đống quặng Thần tinh, cười nói:
- Yên tâm đi, không có vấn đề gì quá lớn.
Dừng một chút, An Đức Liệt nói:
- Nói đến việc này ta lại phải cám ơn ngươi nữa, có quặng Thần tinh, chúng ta đang nghĩ tới việc đổi lấy một vài Thần tinh Hủy Diệt hệ cho Tạp Mai Lệ Tháp, để nha đầu này có thể khôi phục sớm một chút, gia tộc chúng ta đầu tư không nhỏ, hy vọng nó đừng thụ thương gì nữa.
Cầm đống văn thư trong tay, trái tim Hàn Thạc đã bay ra ngoài rồi, nghe vậy đứng dậy cười nói:
- Không có việc gì thì tốt rồi, ừm, ta bận vài việc ở Thần Trạch dược tề, sẽ không quấy rầy nữa.
- Ngươi phải làm việc cho tốt, đi đi. - An Đức Liệt tự nhiên biết sau khi hắn có được văn thư, đang muốn động thủ xử lý những việc của Thần Trạch dược tề và Thiên Cơ dược tề, cũng không khách sáo gì cả.
- Bố Lai Ân, ngươi nói tên gia hỏa này có tư tâm hay không? - Trên đường trở về, An Đức Lệ Na hỏi Hàn Thạc đạo.
- Khẳng định là có chứ!
Hàn Thạc khẽ cười một tiếng, nói:
- Thần Trạch dược tề có tài nguyên khổng lồ như vậy, thêm nữa thanh danh Thiên Cơ dược tề và thực lực của chúng ta, tương lai Thiên Cơ dược tề còn vượt qua cả Thần Trạch dược tề nữa ấy chứ. An Đức Liệt phỏng chừng cũng muốn chiếm chút lợi ích này cho gia tộc Tái Nhân Đặc, phương thức chia chác này rõ ràng có lợi cho gia tộc Tái Nhân Đặc, bằng không bằng vào thủ đoạn của Hoa Lai Sĩ và An Đức Liệt, mặc dù có chút khó khăn nhưng muốn áp chế ý kiến của những vị đường thúc này thì chẳng phải là vấn đề quá lớn, chỉ là An Đức Liệt khẳng định không ngờ là ta có nhiều quặng Thần tinh như vậy, ha ha.
- Hắn có nghĩ ra những phương pháp gây trở ngại không? - An Đức Lệ Na nhíu mày hỏi.
Lắc lắc đầu, Hàn Thạc cười nói:
- Yên tâm đi, hắn là người thông minh, huống chi chúng ta cũng cho hắn nhiều Thần tinh như vậy. Đối với gia tộc Tái Nhân Đặc mà nói, sự tồn tại của ta rõ ràng có lợi cho Ám Ảnh thành, họ nắm tất cả tài nguyên ở Ám Ảnh thành, tuyệt sẽ không vì nguyên nhân chút ích lợi này mà ép ta quá đáng, sau này họ còn nhờ ta nhiều!
Sau khi Hàn Thạc rời đi, An Đức Liệt cầm đống quặng Thần tinh trong tay, cười khổ nói:
- Tiểu tử này, ta càng ngày càng nhìn không thấu, hắn mới đến Chúng Thần đại lục được bao lâu chứ? Tìm đâu ra quặng Thần tinh nhỉ? Thất sách thất sách, giá trị tương lai của Thiên Cơ dược tề đâu chỉ ba trăm vạn hắc tinh tệ chứ, tiểu tử này... Quả là giảo hoạt!