Cứ điểm Bá Cách Lạp Tư. Hàn gia.
Thời gian Hàn Thạc rời đi không lâu. Sau khi hắn trở về, cứ điểm Bá Cách Lạp Tư cũng không xảy ra biến đổi gì, hoàn toàn như cũ. Có thay đổi chăng là bản thân Hàn Thạc. Lúc đi hắn đi một mình, lúc về bên cạnh lại thêm một nữ thần nhện yêu mị La Ti.
La Ti không thích ở chung với người khác, luôn luôn trầm lặng theo sau Hàn Thạc. Về đến cứ điểm Bá Cách Lạp Tư cũng không tỏ vẻ hứng thú với bất kỳ cảnh vật và người xung quanh nào, từ đầu đến cuối không nói một lời, im lặng như đá.
Nhóm người Khảm Địch Đạt bận bận rộn rộn vì cứ điểm Bá Cách Lạp Tư. Mấy người bọn họ có kinh nghiệm quản lý thành trì. Sau khi nắm quyền lực trong tay, từng người hưng phấn cao độ, sử dụng năng lượng tinh thạch mà Hàn Thạc cấp cho trang bị lên mấy tháp năng lượng tháp kết giới trên cổng thành, tăng cường lực phòng ngự cho toàn thể cứ điểm.
Dừng lại ở Hàn gia một chút, Hàn Thạc thấy tất cả đã đi vào quỹ đạo, liền không lưu lại quá lâu, lại dẫn theo La Ti đi đến sơn cốc nọ huấn luyện các Thần vệ Đội năm.
Trong sơn cốc, Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận bị Đỉnh Linh khống chế, từng trận âm phong, sát khí xung thiên. Từng luồng ánh sáng đủ màu sắc đan chéo nhau bên trong trận pháp. Từng tiếng gào thét thê lương từ trong đó truyền tới. Những Thần Vệ đó dưới sự thao luyện hung ác của Đỉnh Linh, chưa từng có một khắc lơi lỏng.
Trong sơn cốc ngoài Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận, còn có mười mấy Thần Vệ thản nhiên ngồi xếp bằng ở đó. Vẻ mặt từng người chuyên tâm, thỉnh thoảng trên người có luồng sáng khác thường lóe lên. Thần chi lĩnh vực không xâm phạm nhau.
Chỉ nhìn thoáng qua, Hàn Thạc đã biết mười mấy thần vệ ở bên trong Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận đã trải qua rèn luyện tàn khốc. Về mặt tâm chí đã nâng cao với phạm vi lớn. Đối với ý nghĩa thâm sâu của việc tu luyện sức mạnh có lĩnh ngộ mới. Để có thể khiến cho bọn họ thu được toàn bộ lĩnh ngộ đột nhiên có được vào đáy lòng, Đỉnh Linh đã đuổi mấy người này từ trong trận pháp ra ngoài. Làm cho bọn họ có thể tĩnh tâm lại nhận ra được một cách tỉ mỉ ý nghĩa thâm ảo của lực lượng, để có thể càng tiến bộ thêm một bước.
Cát Nhĩ Bá Đặc cũng là một trong số những người này. Hắn vẻ mặt nghiêm túc, ngồi xếp bằng trên một tảng đá. Trên mặt không có vẻ suồng sã như ngày thường, trầm tĩnh lĩnh ngộ điều tâm đắc thu hoạch được bên trong trận pháp. Cát Nhĩ Bá Đặc lúc ban đầu tới Chúng Thần đại lục, cảnh giới cũng vừa mới đạt tới Hạ vị thần sơ kỳ hệ Hắc Ám. Lúc này càng có thể tiến thêm một bước rất dễ dàng, dưới sự tôi luyện của trận pháp có thể đột phá không ngoài suy nghĩ của Hàn Thạc.
Nữ thần nhện La Ti đi theo sau Hàn Thạc mà không nói một lời, đến sơn cốc tỏ ra có chút kinh ngạc. Trước khi tiến vào nàng ta đã thấy xung quanh sơn cốc ngụy trang tầng tầng lớp lớp kết giới. Bình thường người thực lực thấp muốn phát hiện tình hình bên trong sơn cốc tuyệt đối không dễ dàng. Sau khi vào La Ti càng kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong sơn cốc. Cực kỳ hiếu kỳ đối với sức mạnh kỳ lạ bên trong Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận, nàng ta cẩn thận phóng ra một tia thần lực hắc ám để thăm dò một chút. La Ti lập tức phát hiện khí tức bên trong trận pháp và khí tức trên người Hàn Thạc có chút tương tự.
Quay đầu liếc mắt nhìn La Ti phía sau, Hàn Thạc mỉm cười nói:
- Thế nào?
- Không, không có gì!
La Ti cuống quít trả lời một câu, lại dò xét tình hình xung quanh một chút rồi đột nhiên hỏi:
- Chỗ kia dùng để làm gì? Ta có thể cảm nhận được khí tức trên người ngài ở trong đó!
- Huấn luyện!
Hàn Thạc chỉ vào đại trận, giải thích:
- Những người đó là thủ hạ Đội năm Thần Vệ của ta. Thực lực của bọn họ còn cần phải nâng cao. Ta cần bọn họ thích ứng với tốc độ nhanh nhất với hoàn cảnh ác liệt. Cho nên để cho bọn họ ở bên trong đối diện với nguy hiểm đáng sợ!
- Chỗ nào có thể rèn luyện bọn họ? - La Ti hơi kinh ngạc. Nàng ta có thể cảm nhận được nguy hiểm bên trong, nhưng lại không cách nào biết một số tác dụng tuyệt vời của ma trận.
Hàn Thạc cười mà không trả lời, bắt đầu kết nối với Đỉnh Linh.
- Chủ nhân. Những tên đó xem ra không tệ. Đại đa số đều nắm chắc và phối hợp được thành trận pháp. Có một bộ phận khi đối diện với nguy cơ sinh tử đã lần lượt đột phá, xem ra thành tựu tương lai chắc hẳn không thấp. Nhất là ba người đó càng tiến bộ thần tốc. Không hổ danh là người tu luyện ma công.
Nghe Đỉnh Linh nói như vậy, trong lòng Hàn Thạc khá mừng rỡ. Nhất là nghe được ba người Huyết Linh, Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc tiến bộ thần tốc càng khiến cho hắn cảm thấy vô cùng hài lòng. Bọn họ từ nay về sau sẽ là cánh tay trái phải của hắn. Chỉ có thực lực của ba người dần dần lớn mạnh thì tương lai Đội năm mới có thể đững vững ở thành Ám Ảnh.
Đội năm Thần Vệ lớn mạnh cũng có nghĩa là Hàn gia có thể triệt để thoát khỏi danh hiệu nhà buôn yếu đuối. Chỉ dựa vào một mình Hàn Thạc dũng mãnh là rất thiếu, Hàn gia nhất định phải giống như gia tộc Tái Nhân Đặc, cường giả như mây. Số lượng Thượng vị thần phải nhiều thêm một chút mới được. Mà bọn người Huyết Linh, Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc tương lai cũng có thể là nhân vật đảm đương một phương. Hàn Thạc đương nhiên hy vọng thực lực bọn họ càng mạnh càng tốt.
- Tiếp tục huấn luyện bọn họ!
Dặn dò Đỉnh Linh, Hàn Thạc suy nghĩ một chút rồi lại nói:
- Không có hai người chúng ta chủ trì đại trận, bên trong vỏn vẹn chỉ dựa vào một ma đầu dùng thần hồn Vưu Kim chế luyện thành mà khống chế đại trận, có thể duy trì công hiệu của đại trận hay không?
Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận rất ích lợi đối với đám Hạ vị thần và Trung vị thần đó. Sau khi thử qua hiệu quả của trận pháp, Hàn Thạc cảm thấy đám lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ, bao gồm cả nhóm Phỉ Bích, Ngải Mễ Lệ cũng nên rèn luyện trận pháp một phen. Tin rằng một thời gian ngắn ở trong trận pháp mỗi người bọn họ đều có thu hoạch lớn.
Chỉ là Hàn Thạc và Đỉnh Linh không thể trấn giữ mãi bên trong trận pháp. Cho nên hắn mới hỏi câu này.
- Nếu chỉ dựa vào một ma đầu trấn thủ bên trong, hiệu quả của trận pháp chắc chắn sẽ giảm nhiều.
Đỉnh Linh trả lời. Dừng lại một chút, nó tiếp:
- Nhưng mà đối với những thần đẳng cấp thấp mà nói, trận pháp có bị giảm nhiều cũng có thể huấn luyện đầy đủ cho bọn họ. Chủ nhân nếu muốn ma luyện nhóm tới từ Kỳ Áo đại lục, uy lực trận pháp cũng đã đủ rồi.
Đỉnh Linh vừa nói như vậy, Hàn Thạc lập tức yên lòng. Chuẩn bị chờ sau khi nhóm Thần Vệ này ra khỏi trận pháp sẽ cho từng người của Hàn gia đi vào.
Nhưng mà, thành Ám Ảnh cách nơi này mười mấy ngày đi đường. Tới tới lui lui có chút không thuận lợi lắm. Hàn Thạc bắt đầu suy xét đem toàn bộ chỗ này hủy hết đi. Đến Hàn gia ở thành Ám Ảnh ta sẽ đặc biệt tìm một chỗ bí mật mới để làm chỗ tu luyện Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận.
Thời gian trôi nhanh. Chớp mắt lại là nửa năm.
Thấy kỳ hạn tỷ đấu giữa bảy đội càng ngày càng gần, cuối cùng Hàn Thạc hạ lệnh bảo Đỉnh Linh tạm dừng Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận cho tất cả Thần Vệ từ bên trong ra ngoài.
Thời gian ngắn ngủi nửa năm, lại có mấy Thần Vệ có lý giải mới về ý nghĩa thâm ảo của sức mạnh mà bản thân tu luyện. Mấy chục Thần Vệ ở trong Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận tổng cộng hơn một năm. Trong khoảng thời gian này mỗi thời mỗi khắc của bọn họ đều trải qua các loại nguy hiểm đáng sợ. Sau khi ra khỏi sắc mặt của từng người lạnh lùng, khí tức điềm tĩnh, rất có phong thái kiên cường của người đã từng một phen giết chóc.
Thời gian chỉ hơn một năm mà khí thế của các Thần Vệ sáng bừng hẳn lên. Chẳng những thực lực được nâng cao cực lớn mà tâm chí mỗi người cũng vô cùng kiên cường. Bây giờ cho dù lại gặp phải nguy hiểm đáng sợ cũng sẽ không từ bỏ một cách dễ dàng. Cho dù đứng trước Thượng vị thần cũng sẽ không run rẩy sợ hãi.
Sau khi đám Thần Vệ này từ bên trong Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận đi ra ngoài, ánh mắt nhìn Hàn Thạc đã hoàn toàn không giống trước. Bớt đi cảnh giác và hoài nghi trước kia, tăng thêm một chút thật tâm kính sợ và tin phục.
Lúc trước các Thần Vệ không cho rằng Hàn Thạc có thể thống lĩnh bọn họ. Nhưng mà hắn chỉ dựa vào Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận thì có thể khiến mấy Thần Vệ đó nhận thấy được hắn không tầm thường. Mãi cho đến lúc này mấy người bọn họ cũng còn chưa rõ kinh nghiệm trải qua chiến trận khủng bố của bản thân hình thành như thế nào nữa. Bọn họ chỉ có thể khẳng định là những trận chiến đó toàn bộ đều đến từ sự bố trí của Hàn Thạc.
Chắc chắn điểm này thì cũng đủ để các Thần Vệ tin phục, đủ để bọn họ kính sợ hơn đối với Hàn Thạc.
Nhất là mấy Thần Vệ đột phá trong Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận càng tràn đầy lòng dạ cảm kích thực tâm đối với Hàn Thạc. Những thần trên Chúng Thần đại lục có được sự đột phá thường kèm theo năm tháng dài dằng dặc. Lần này đối mặt với áp lực lại ào ào đột phá, đem lại cho bọn họ lợi ích mà chỉ có bản thân họ mới biết.
Cát Nhĩ Bá Đặc sau khi tỉnh lại, nhìn La Ti bên cạnh Hàn Thạc một cách kỳ quái hỏi:
- Chủ nhân, cô gái tóc trắng này là ai? Ta từ trước đến giờ chưa từng gặp qua. Là nữ nhân mới của chủ nhân sao?
Ánh sáng sắc lạnh trong mắt La Ti vừa xuất hiện thì một sợi tóc dài nhanh như chớp bay ra bắn thẳng về phía Cát Nhĩ Bá Đặc. Hắn vẫn chưa kịp phản ứng lại đã bị nó giống như là có thể kéo dài vô tận cuốn lấy, bỗng chốc ném bay lên. Lúc rơi xuống hắn đau đớn không dứt, lớn tiếng hét:
- Ả tóc trắng, ngươi làm gì vậy?
đăng❊nhập //truyencuatui.nEt/ để đọc truyện
Hai người Huyết Linh và Bác Lan Tư trong mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ.
Họ đều kinh ngạc nhìn vẻ mặt thản nhiên của La Ti, lập tức lưu tâm đến người phụ nữ tướng mạo xuất chúng thực lực khủng bố này.
Hai người Huyết Linh, Bác Lan Tư biết thực lực của Cát Nhĩ Bá Đặc. Thấy La Ti vỏn vẹn chỉ dựa vào một sợi tóc dài gần như có thể thu thập được Cát Nhĩ Bá Đặc, bọn họ lập tức biết rằng bản thân chống lại La Ti không có một chút phần thắng. Hai người cũng thấy kỳ lạ, bên cạnh Hàn Thạc từ khi nào đột nhiên có thêm một cao thủ như vậy?
- Tóc của ta là màu bạc, không phải màu trắng!
La Ti lạnh lùng nhìn Cát Nhĩ Bá Đặc nói:
- Còn nữa, ta cũng không phải nữ nhân mới của hắn.
Cát Nhĩ Bá Đặc hùng hùng hổ hổ đứng dậy. Hắn biết bản thân không phải là đối thủ của La Ti, lầm bầm nói:
- Ngươi không phải nữ nhân mới của chủ nhân, vậy ngươi là ai?
- Cũng giống như ngươi, ta là nô bộc của hắn. - La Ti do dự một lát, liếc mắt nhìn Hàn Thạc đang tủm tỉm cười, trả lời có phần không tình nguyện.
- Ôi.
Cát Nhĩ Bá Đặc hú lên quái dị, lớn tiếng nói:
- Nô bộc à. Hắc hắc. Nô bộc xinh đẹp như vậy, chủ nhân ta thật có phúc.
Lúc nói chuyện Hắc Long nháy nháy mắt. Mấy Thần Vệ xung quanh thấy hắn nói như vậy, thần sắc từng người ám muội, vẻ mặt biểu lộ cổ quái.
- Ngươi! - La Ti hiển nhiên nghe được ý Cát Nhĩ Bá Đặc muốn ám chỉ. Từ biểu hiện xấu xa của các Thần Vệ xung quanh đại khái cũng có thể đoán được bọn họ suy nghĩ gì. Nét mặt nghiêm lại, chuẩn bị nổi cơn giông bão nữa.
- Được rồi!
Hàn Thạc quát nhẹ, nói với mấy Thần Vệ kia:
- Các ngươi quay về thành Ám Ảnh trước đi!
- Đại nhân, ngài không cùng về với chúng tôi sao? - Ba Đức Nạp trải qua thời gian một năm đã dần dần thừa nhận thân phận của Hàn Thạc, lập tức lên tiếng hỏi. Hắn trong thời gian một năm đã trải qua rất nhiều rèn luyện, thực lực thu được tiến bộ lớn, bắt đầu tôn kính Hàn Thạc hẳn lên.
- Ta còn có chút việc phải làm, cũng sẽ trở về rất nhanh. Ừm, tạm thời đội do ngươi dẫn dắt. - Hàn Thạc gật gật đầu.
- Tuân lệnh! - Ba Nạp Đức khom người trả lời, sau đó dẫn đám Thần Vệ đang lưu luyến không muốn rời Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận. Đối với bọn họ mà nói, trận pháp tràn đầy nguy hiểm đáng sợ đó đã trở thành một hồi ức quan trọng nhất trong cuộc đời. Bọn họ vô cùng lưu ý đối với kinh nghiệm đã trải qua bên trong.
Sau khi mấy thần vệ đó rời đi, Hàn Thạc nói với ba người Huyết Linh, Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc:
- Cùng ta phá hủy chỗ này đi. Không lưu lại thứ gì! Sau khi về Hàn gia, chúng ta còn phải phục hồi lại toàn bộ trận pháp.
Ba người Huyết Linh, Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc mới là thân tín thật sự của Hàn Thạc. Ba người cũng có chút hiểu rõ ma công mà hắn tu luyện. Việc này đương nhiên phải bảo bọn họ cùng đi giúp.
Ba người Huyết Linh vừa nghe Hàn Thạc nói như vậy, lập tức dựa theo dặn dò của hắn mà động thủ. Lại bắt đầu khí thế ngất trời mà tháo dỡ Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận. Mỗi một cột đá ở bên trong, mỗi một khối nham thạch ở dưới lòng đất cũng không bỏ qua. Rất nhiều tài liệu đặc biệt lại càng cẩn thận chôn xuống đất, sợ rằng làm hỏng rồi tương lai không phục hồi lại được.
Sau khi mọi thứ đã sắp xếp xong, mấy người bọn Hàn Thạc nhất loạt động thủ, xóa sạch tất cả dấu vết bên trong sơn cốc. Sau khi xác định không còn một chút dấu vết, Hàn Thạc mới dặn dò ba người bọn Huyết Linh:
- Các ngươi về thành Ám Ảnh trước. Trước khi bắt đầu cuộc tỷ thí giữa bảy đội, ta sẽ nhanh chóng trở về.
- Sư phụ, người đi chỗ nào?
- Chủ nhân, người muốn đi đâu? Mang theo Hắc Long ta đi! - Huyết Linh và Cát Nhĩ Bá Đặc cùng nói. Bác Lan Tư trầm lặng, ánh mắt lại mang theo hy vọng.
- Giải quyết một số tai họa ngầm. Đem theo ba người các ngươi rất bất tiện. Đợi sau khi các ngươi có thực lực săn giết được Thượng vị thần, ta mới có thể yên tâm dẫn các ngươi ra vào long đầm hổ huyệt. - Hàn Thạc mỉm cười cự tuyệt.
Bị Hàn Thạc nói như vậy, ba người có chút ủ rủ. Chỉ là sự thật bày ra đó, họ đành chịu không có cách nào. Theo yêu cầu của Hàn Thạc, theo sau mấy Thần Vệ kia cùng đi về thành Ám Ảnh.
Hàn Thạc không quay về thành Ám Ảnh, mang theo một mình La Ti hướng về phía thành U Mạc mà đi.
- Ngươi muốn làm gì? - La Ti thấy phương hướng của Hàn Thạc không phải là thành Ám Ảnh, ngay lập tức mở miệng hỏi. Trong đôi mắt trong trẻo lạnh lùng tràn đầy nghi hoặc.
- Mang ngươi đi giết người!
Hàn Thạc quay đầu nhếch mép cười nói:
- Chúng ta tới thành U Mạc, tiêu diệt trước một bước mấy kẻ thù uy hiếp gia tộc của ta.
Từ sau khi nghe Thanh Lâm và Hắc Thiên nói lại hành tung của Ngải Phất Lý, Hàn Thạc liền quyết định phải trừ khử người này. Nhất là khi Hàn Thạc biết được hắn và Cáp Tư Cách Lâm ở cùng, ý nghĩ diệt trừ hai người này của Hàn Thạc càng gia tăng mãnh liệt.
Đúng như Thanh Lâm và Hắc Thiên nghe nói, Ngải Phất Lý và Cáp Tư Cách Lâm tuyên bố sẽ không bỏ qua cho hắn và Hàn gia. Thực lực của hai người không tầm thường. Cáp Tư Cách Lâm lại nắm giữ Thần Trạch dược tề to lớn. Nguy cơ ẩn núp trong tối lớn như thế này, Hàn Thạc cảm thấy có chút vướng víu nơi cổ họng. Hắn không sợ Cáp Tư Cách Lâm và Ngải Phất Lý đối phó hắn. Nhưng mà chúng có ý định ra tay với Hàn gia, hắn không thể bảo vệ chu toàn hết mọi người.
Trong tình huống này, cách thỏa đáng nhất chính là thừa dịp hai người còn chưa ra tay, sớm chém sạch hai cái tai họa ngầm này.
Mà Hàn Thạc hiện nay quả thật có thực lực này.
Cáp Tư Cách Lâm và Ngải Phất Lý đều ở thành U Mạc. Cáp Tư Cách Lâm lại là khách quý trong thành đó.
Quý tới mức được thành chủ thành U Mạc coi trọng. Hàn Thạc lần này đi thành U Mạc để chém chết hai người, biết rằng sẽ không dễ dàng như vậy. Thực lực của ba người bọn Huyết Linh tuy đột nhiên tăng mạnh, nhưng dù sao cũng không phải là Thượng vị thần. Ba người ở trong thành U Mạc không có cách nào giúp Hàn Thạc, ngược lại có khả năng trở thành gánh nặng. Cho nên hắn không thể dẫn họ theo.
La Ti không giống với bọn họ. Nàng ta có thực lực Thượng vị thần trung kỳ. Cho dù hắn gặp phải nguy hiểm rơi vào hoàn cảnh khó khăn tại thành U Mạc, cũng có thể ung dung dẫn theo La Ti chạy thoát. Nhờ vào sự giúp đỡ của ma đầu ở bất cứ chỗ nào cũng có thăm dò khác thường, Hàn Thạc tin tưởng thành U Mạc căn bản không làm khó được hắn, cho nên mới tự tin dẫn theo La Ti đi hành động.
- Giết người nào? - La Ti cũng không phải là người nhân từ nương tay, nghe Hàn Thạc nói như vậy không chút kinh ngạc, hỏi có vẻ vô cùng bình thường.
- Đến rồi ngươi sẽ biết. - Hàn Thạc mỉm cười, biểu hiện vô cùng hài lòng đối với La Ti, nhưng lại không nói tình hình cụ thể cho nàng ta.
Bá Cách Lạp Tư ở biên giới thành Ám Ảnh, chỗ này cách thành U Mạc cực kỳ gần. La Ti bởi vì không có hứng thú nói chuyện với Hàn Thạc cho nên hai người trên đường đều cắm đầu mà đi. Mấy ngày đã vượt qua dải đất rộng lớn giữa hai thành, tiến vào vùng biên giới của thành U Mạc.
Thành U Mạc giống như thành Ám Ảnh, thành chính ở trung tâm, xung quanh toàn bộ đều là cứ điểm lớn nhỏ và làng mạc nhỏ. Sau khi tiến vào biên giới của thành U Mạc, hành động của Hàn Thạc không hề càn quấy. Hắn cùng với La Ti tránh xa hết mức Thần Vệ và đám người của thành U Mạc. Cứ như vậy cố gắng tránh chút phiền toái không cần thiết.
La Ti thân là một Thượng vị thần, khí tức khủng bố trên người quá rõ ràng. Dưới yêu cầu mãnh liệt của Hàn Thạc nàng mới thu hồi khí tức trên người lại. Làm cho mấy Hạ vị thần, Trung vị thần thực lực không bằng nàng sẽ không khiếp sợ như vậy, tận lực làm cho người ta buông lỏng cảnh giác.
Bản lĩnh che dấu khí tức của Hàn Thạc vượt xa La Ti. Chỉ cần không sử dụng Ma Nguyên lực trong cơ thể, Hàn Thạc mượn hóa thân Trung vị thần thuộc hệ Tử Vong và hóa thân hệ Hủy Diệt thì có thể che dấu bản thân một cách hoàn mỹ nhất. Ngay cả La Ti cũng không nhìn ra được thực lực chính xác của hắn. Hạ vị thần và Trung vị thần bình thường đương nhiên càng không biết sự đáng sợ của Hàn Thạc.
Đã đi được mười tám ngày ở biên giới thành U Mạc, hắn và La Ti cuối cùng đã đến trước cổng thành chính.
Tên thần bài mà Hàn Thạc sử dụng là Bố Lai Ân. Trên Chúng Thần đại lục, thần rất đa dạng, người trùng tên trùng họ cũng rất nhiều. Các Thần Vệ trong thành U Mạc căn bản không nghĩ tới hắn chính là chủ nhân của Thiên Cơ dược tề nổi danh ở thần vực Hắc Ám thời gian gần đây, rất thờ ơ để Hàn Thạc đi vào.
La Ti mặc dù không thích chỗ đông người, nhưng mà giống như mỗi thần đều có thần bài. Mà hình dạng thần bài của La Ti lại không giống với Hàn Thạc, có vẻ vô cùng cổ xưa. Lúc Thần Vệ của thành Ám Mạc tiếp nhận thần bài của La Ti, nét mặt khá tôn kính, giọng nói cũng có vẻ vô cùng khách sáo. So với lúc đối xử với Hàn Thạc thì ngạo mạn hoàn toàn khác hẳn.
La Ti vẻ mặt kiêu căng đi vào thành U Mạc, lúc đến bên cạnh Hàn Thạc ngẩng cao đầu nói:
- Thần bài của ta là loại cổ xưa nhất. Thần còn sống mà có được thần bài này thông thường thực lực sẽ không kém đâu! Bất luận ở chỗ nào, các Thần Vệ sẽ không tiếc sự tôn kính của bản thân đối với người thực lực cao cường. - Lúc nói lời này La Ti có một chút kiêu hãnh, dường như cảm thấy bản thân nô bộc này được đối xử còn tốt hơn so với chủ nhân. Nó khiến cho nàng cảm thấy tìm được chút tôn nghiêm, trong lòng mừng thầm.
Hàn Thạc cũng không để ý điểm này, mỉm cười gật gật đầu nói:
- Vậy ngươi chắc hẳn rất rõ tình hình của Chúng Thần đại lục. Rất tốt. Có thời gian thì kể lại một số chuyện cổ xưa của Chúng Thần đại lục cho ta. Ta rất có hứng thú.
- Cái này không thành vấn đề! - La Ti đối với thái độ khiêm tốn thỉnh giáo của Hàn Thạc hơi kinh ngạc. Nghe vậy gật đầu trả lời lại, thầm nghĩ tên này vẫn còn có một chút ưu điểm.