Các Thần Vệ U Mạc thành tản ra từ Thần Trạch dược tề trước đó, nay ào ào từ lân cận đổ về. Trùng hợp lại thấy hai người Hàn Thạc và La Ti từ tòa nhà cao nhất của Thần Trạch dược tề bay đi, bọn họ lập tức đuổi theo.
Cùng lúc đó, từ hướng bọn họ chạy tới truyền đến một tiếng gầm nóng nảy giận dữ:
- Con mẹ nó. Đó chỉ là một ảo giác!
Âm thanh phát ra từ Thần Vệ trưởng Đội sáu Tát Lạc Hào Kỳ. Hắn dẫn một đám Thần vệ truy kích đã nửa ngày rồi. Ma đầu hóa thành La Ti, thật vất vả mới đuổi kịp. Tát Lạc Hào Kỳ lập tức cảm giác được khí tức trên người ma đầu có gì đó không đúng. Sau khi ma đầu biến hóa rồi nhanh chóng tan biến, hắn biết ngay cái mà bọn họ chỉ truy kích chỉ là ảo giác mà thôi.
Tát Lạc Hào Kỳ có thể cảm nhận được quỹ đạo phi hành của ma đầu kia. Tuy nhiên lúc này ở phía sau truyền đến tiếng kinh hô. Hắn lập tức biết đây là kế điệu hổ ly sơn. Cũng mặc kệ ma đầu kia bay đi đâu, hắn nhanh chóng quay trở về, cùng với đội Thần Vệ kia truy đuổi theo hướng của Hàn Thạc và La Ti.
- Cáp Tư Cách Lâm chết rồi! Cáp Tư Cách Lâm chết rồi!
- Chủ nhân chết rồi. Chủ nhân bị giết!
Bên trong Thần Trạch dược tề vang vọng tiếng kêu la của Thần Vệ U Mạc thành và người của Thần Trạch dược tề. Tin tức Cáp Tư Cách Lâm bị ám sát bỗng chốc truyền ra. Những Thần Vệ phụ cận đó lập tức nhận được tin này.
Trong U Mạc thành tất cả Thần Vệ đều bị kích động. Trong vòng phòng ngự chặt chẽ tầng lớp như thế, bàn tay đen vậy mà quay lại được Thần Trạch dược tề giết chết Cách Tư Cách Lâm. Thủ pháp đuổi tận giết tuyệt, cả gan làm loạn ở U Mạc thành này quả thực không coi Thần Vệ ở đây ra gì, coi họ như không khí.
Khiến cho bọn họ khó chấp nhận nhất là hung thủ lại còn thành công nữa!
Làm nhục. Điều này chẳng khác nào trắng trợn sỉ nhục cùng khiêu khích họ!
- Cái gì?
Tát Lạc Hào Kỳ như trúng đòn nghiêm trọng, phẫn nộ như núi lửa bộc phát. Hắn như là hóa thành một con mãnh thú cuồng bạo, thở phì phò từng ngụm, sau đó dữ dội quát:
- Mẹ nó, ngăn bọn chúng lại cho ta. Hôm nay hai tên đó không chết thì các ngươi chết cho ta!
Tất cả Thần Vệ U Mạc thành đều điên cuồng rồi, từ mỗi ngõ ngách vọt ra truy đuổi không ngừng về phía Hàn Thạc và La Ti. Những Thần Vệ khác gần đó cũng vừa nghe tin tức mà đến. Quảng trường khu này bỗng chốc náo loạn cả, trong vòng mười mét thể nào cũng có một Thần Vệ.
Ở nơi tập trung nhiều Thần Vệ vây giết như vậy, Hàn Thạc dù có bản lãnh thông thiên cũng đừng mơ tưởng ẩn giấu triệt để tung tích. Bốn phương tám hướng đều là Thần Vệ U Mạc thành. Mỗi người đều nhìn chòng chọc hai người. Trừ khi hắn có thể ẩn hình giống ma đầu, nếu không thì đừng hòng bỗng dưng biến mất được dưới ánh mắt theo dõi của chúng.
La Ti theo sát Hàn Thạc. Hai người đều không có ý chiến đấu, nên chọn khu vực có nhóm người lỏng lẻo mà xông ra. Đụng phải đại đội Thần Vệ cản đường cũng đành mạnh mẽ đột vây, không dám để mình bị bao vây.
Mấy trăm Thần Vệ tụ tập ở vùng quảng trường này. Một khi Hàn Thạc cùng La Ti tạm thời bị vây khốn, những Thần Vệ của khu vực khác có thể còn không ngừng cuồn cuộn kéo tới. Đến lúc đó tất cả cường giả đều tập hợp ở khu vực này, hai người thật sự sẽ bị vây chết. Cho dù họ có thực lực siêu phàm nhưng muốn mở một đường máu chỉ sợ còn khó hơn lên trời.
Không có ý định chiến đấu, Hàn Thạc không nói một lời, đột vây trong bóng tối ở chung quanh các tòa nhà, cố gắng né quá những khu vực tập trung nhiều Thần Vệ. Dù vậy, vẫn có Thần Vệ phát hiện được tung tích hai người, từ bốn phương tám hướng lập tức tụ lại. Lúc này Hàn Thác lập tức tìm khe hở, nhanh chóng sớm rời đi.
Từng ma đầu rải rác ở chung quanh quảng trường không ngừng hoạt động thay đổi vị trí, chuyển hành tung của tất cả Thần Vệ gần đó cho Hàn Thạc. Còn hắn bình tĩnh, tâm, thần, thể đạt tới cảnh giới dù có sóng gió vẫn bất động, nhanh chóng nhớ kỹ tất cả tầm nhìn của ma đầu rồi bằng tốc độ nhanh nhất để tìm phương pháp xử lý thích hợp nhất.
Trong U Mạc thành đầy các tháp năng lượng và tháp kết giới. Bên trong thành các Thần Vệ trưởng có phương pháp liên hệ đặc biệt. Vốn đám Thần Vệ trưởng kia tìm kiếm tung tích hai người ở mỗi khu vực, nhưng rất nhanh đã nhận được tin tức chủ nhân Thần Trạch dược tề Cách Tư Cách Lâm bị người giết chết. Họ cũng đều nhận thấy hung thủ rất ngông cuồng.
Tất cả Thần Vệ trưởng đều bị chọc giận, đều bị hành vi to gan lớn mật của Hàn Thạc làm nổi điên lên. Cảm nhận được việc bị sỉ nhục, các Thần Vệ trưởng ào ào triệu tập thủ hạ chủ lực của mình, bằng tốc độ nhanh nhất hướng về khu vực Thần Trạch dược tề vội vàng đuổi theo. Cả U Mạc thành nơi nơi đều có tiếng kêu to chói tai.
Đêm nay thế nào cũng không bình lặng được. Trong màn đêm khuya yên tĩnh, vô vàn Thần Vệ bay lượn, nơi quát khẽ, nơi gào ầm lên. Mỗi người bọn họ mặt đỏ tới mang tai, miệng hùng hùng hổ hổ. Hoặc là sắc mặt âm u như là kiềm nén một bụng oán khí, đằng đằng sát khí nhanh chóng lên đường ở trong thành.
Đêm khuya một số tiểu gia tộc và thần bình thường thấy thế, đều biết ngay rằng U Mạc thành đã xảy ra biến cố lớn. Ai nấy đều hoảng sợ, phòng thủ chặt cửa nhà mình. Bỗng chốc rất nhiều kết giới phong ấn mở ra. Cả U Mạc thành tháp năng lượng và tháp kết giới được cung cấp năng lượng đột nhiên sáng chói.
Trong chốc lát, đêm khuya đột nhiên biến thành trời sáng sủa. Cả U Mạc thành bây giờ đã sáng như ban ngày.
Bởi vậy, hoàn cảnh của hai người Hàn Thạc và La Ti lúc này càng thêm gian nan khó khăn. Không thể nhờ vào tình thế đêm tối đặc thù để né tránh tầm quan sát của Thần Vệ. Nhất cử nhất động của hai người nhanh chóng bại lộ.
La Ti thấy hơi luống cuống. Tháp năng lượng của U Mạc thành đột nhiên phát sáng mạnh, điều đó có nghĩa hai người bọn họ đã kinh động toàn bộ các đại gia tộc trong thành rồi. Tình thế đối với hai người càng ngày càng bất lợi.
Tháp năng lượng đột nhiên phát sáng mạnh chỉ làm Hàn Thạc nhíu nhíu mày. Dường như chỉ hơi gai mắt với ánh sáng lòe loẹt đó. Hắn còn hừ lạnh một tiếng, khóe miệng nhếch lên khá coi thường, vẫn như con thoi tiến nhanh về phía trước.
Dần dần, bởi vì tháp năng lượng chói sáng và Thần vệ các đội ở xa cũng nhanh chóng đến nơi, Hàn Thạc và La Ti cất bước cũng gian nan, muốn tìm được một khe hở để đột phá cũng trở nên khó khăn hơn.
Lòng lạnh lùng, vốn Hàn Thạc không có kế hoạch đại khai sát giới U Mạc thành. Nhưng xem chừng U Mạc thành như là chuẩn bị bằm hắn và La Ti nát thành cám. Việc đã đến nước này, Hàn Thạc cũng không cố kỵ nữa làm gì. Mười bảy thanh phi kiếm mang theo tiếng rít chói tai rạch ngang bầu trời. Ánh sáng của chúng rực rỡ chói mắt.
Các Thần vệ chắn ở phía trước Hàn Thạc vừa mới hình thành vòng vây, liền sớm một bước bị phi kiếm đánh tan bay ra. Mười bảy thanh phi kiếm sắc bén cực kỳ, còn mang theo độc axit và hàn độc cực kỳ khủng bố. Chỉ cần bất kỳ Thần Vệ nào bị chúng đâm trúng, thần thể lập tực bắt đầu hòa tan, cuối cùng chỉ còn lại một bãi máu loãng.
Hàn Thạc không nói lấy một lời, dùng ma đầu xem xét tình hình chung quanh coi có xảy ra dị thường nào không. Mười bảy thanh phi kiếm ở phía trước hắn gào thét quét tới, lập tức chém sạch tất cả những kẻ dám cản đường. Hành động quyết đoán!
Mười bảy thanh phi kiếm đã đem ra sử dụng. Trong ánh sáng chói mắt, từng Thần Vệ cản đường trong một khoảng thời gian ngắn ngủi toàn bộ đều bị chém chết dồn dập. Gần ba mươi Thần Vệ có thực lực từ Hạ vị thần tới Trung vị thần đều biến thành một vùng máu lênh láng. Vạn Ma Đỉnh tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội thăng tiến thực lực này, lập tức từ trong cơ thể Hàn Thạc rú lên bay ra, hấp thu sạch sẽ thần hồn của từng người.
Hàn Thạc vẻ mặt bình tĩnh, vững như bàn thạch. Hai mắt bỗng phát ra ánh sáng kì dị, chiếu rọi ra hình ảnh của mười bảy thanh phi kiếm.
Nhờ có chúng mở đường, những Thần Vệ cản đường không đợi Hàn Thạc đến gần đều bị giết chết, căn bản không thể hình thành vòng vây, ngay cả một khắc cũng không duy trì nổi. Từng vòng phòng ngự do đám Thần Vệ tạo ra mặc cho Hàn Thạc một mạch giết chóc, xông thẳng ra ngoài.
Nơi nào Hàn Thạc và La Ti đi qua đều lưu lại xác chết bị hóa tan. Xung quanh một số Thần Vệ mắt thấy Hàn Thạc ra tay như sát thần giết bất cứ ai chống đỡ, hơn nữa ra tay rất thâm độc, đều ào ào do dự. Vốn một đội Thần Vệ đang chắn trước mặt hắn, thấy mười bảy thanh phi kiếm gào thét mà đến, vậy mà lại sợ hãi để lộ ra một thông đạo.
Vừa thấy có thông đạo tách ra, mười bảy thanh phi kiếm biến thành mười bảy chùm sáng rít lên vút qua. Chúng cũng không lãng phí thời gian chút nào, tranh thủ chém giết những Thần Vệ nhường đường. Mười bảy phi kiếm vừa thông qua, bóng dáng của Hàn Thạc và La Ti cũng lóe lên rồi biến mất, từ trong vòng vây của một nhóm người đột phá thoát ra.
Sau khi mười bảy thanh phi kiếm xuất hiện, Hàn Thạc một mạch gặp thần sát thần. Độc axit và hàn độc làm cho những Thần Vệ chặn đường chết như ngả rạ. Tất cả Thần Vệ thấy được thảm cảnh này đều sợ hãi không thôi. Có nhóm đầu tiên nhường đường, các nhóm sau cũng bắt đầu nhường đường, mặc cho Hàn Thạc xông thẳng ra trong vòng vây tầng tầng lớp lớp.
Đỉnh Linh trở thành một cái bóng đen mở ảo, theo sát mười bảy đạo phi kiếm, tập trung tâm trí thu những thần hồn chết dưới phi kiếm này. Đôi khi nó còn thả ra vài ma đầu giúp đỡ một phen. Trên đường đi họ không hề gặp tình huống một Thượng vị thần nào nên một mạch thông suốt, trực tiếp lao ra từ quảng trường chỗ Thần Trạch dược tề bên này.
Vừa mới lao ra khỏi quảng trường. Thần Vệ trưởng Đội hai vội vã lao tới. Hắn vừa tới lập tức nhìn thấy Hàn Thạc đằng đằng sát khí. Bị hành động cuồng vọng của Hàn thạc làm cho nổi giận, vị Thần Vệ trưởng này không nói hai lời, tức tốc lướt tới hướng Hàn Thạc, âm u lạnh lẽo nói:
- Để ta xem ngươi còn chạy đi đâu!
Vừa thấy một gã Thượng vị thần trung kỳ mang một đại đội Thần Vệ đến, xung quanh rất nhiều Thần Vệ cũng đang nhanh chóng vọt đến, lòng Hàn Thạc trầm xuống. Hắn tức thì biến đổi phương hướng, né qua Thần Vệ trưởng Đội hai, phóng về một phương hướng khác.
Mặc dù là mười bảy thanh phi kiếm phát huy “A Tì địa ngục” đến cực hạn, Hàn Thạc cũng không có khả năng chính diện tiêu diệt một Thần Vệ trưởng có thực lực Thượng vị thần trung kì. Bây giờ là lúc phải tranh thủ từng phút từng giây. Chỉ cần lãng phí vài giây ở đây, Thần Vệ trưởng Đội sáu phía sau sẽ đuổi đến. Những Thần Vệ trưởng của U Mạc thành ở xa hơn cũng sẽ nhanh chóng xuất hiện. Một khi rơi vào vòng vây của chúng, Hàn Thạc cũng đừng hòng mơ tưởng chạy thoát mà còn sống.
[ truyen cua tui . nEt ] Cho nên hắn không thể lãng phí một giây nào với tên Thần Vệ trưởng này, né luôn qua hắn, từ những khu vực yếu xung phong liều chết xông ra.
Mười bảy thanh phi kiếm phát ra những tiếng rít cực kỳ chói tai. Mấy người ở địa phương kia căn bản là không kịp đề phòng, trong nháy mắt đã bị chúng xuyên qua thần thể. Người còn chưa hòa tan thành máu loãng thì đã bị quẳng lên cao. Máu tươi vọt như tên bắn khắp bốn phương tám hướng.
- Không được lui. Chết cũng ngăn hắn lại cho ta! -Thần Vệ trưởng Đội hai thấy lực sát thương khủng bố của mười bảy thanh phi kiếm bức từng Thần Vệ lui bước theo bản năng, lúc này hét tướng lên.
Vốn định lánh mũi nhọn, nghe vậy các Thần Vệ mạnh mẽ ra tay, ôm quyết tâm cho dù phải chết cũng thúc đẩy tất cả thần lực trong cơ thể. Thần khí trong tay không công kích mười bảy thanh phi kiếm đoạt mạng kia, ngược lại không cần mạng viễn công về phía Hàn Thạc.
Từ Thần Trạch dược tề một mạch xông ra đến giờ, bởi vì tốc độ của Hàn Thạc và La Ti quả thực quá nhanh, thêm nữa ở trên không không có bất cứ cái gì ngăn cản, cho nên các Thần Vệ đều không ra tay công kích từ cự ly xa. Đó là bởi vì bọn họ không hề đuổi kịp tung tích của Hàn Thạc và La Ti, có mạnh mẽ ra tay cũng không thu được bất cứ hiệu quả gì.
Mười bảy thanh phi kiếm sau khi đem ra sử dụng, những Thần Vệ chắn ở phía trước vốn có cơ hội ra tay. Nhưng lực sát thương từ đám phi kiếm thực sự biến thái nên ai nấy chỉ có thể cố tự bảo vệ mạng sống của mình, quên mất phải công kích chủ nhân của phi kiếm là Hàn Thạc.
Nhưng mà khi Thần Vệ trưởng Đội hai hét to một tiếng, một ít Thần Vệ Đội hai cũng kiên quyết quẳng đi nỗi sợ hãi tử vong, quyết tâm cho dù phải chết cũng mặc kệ nhóm phi kiếm. Thần khí cầm trong tay quán chú tối đa thần lực trong cơ thể, vòng qua mười bảy thanh phi kiếm đánh thẳng về phía Hàn Thạc và La Ti.
Đám phi kiếm không có gì bất ngờ đều hạ xuống người bọn họ, đâm mấy tên Thần Vệ thành tổ ong. Nhưng mà mấy người này trước khi chết cũng đã dùng thần khí chính diện đánh tới. Hàn Thạc và La Ti một mạch lao đi có muốn tránh cũng không thể thoát. Hai người không thể tạm hoãn tốc độ, ra tay ngăn cản thần khí phóng tới.
Mấy Thần Vệ kia mặc dù chỉ có thực lực Trung vị thần, nhưng mà trước khi chết toàn lực công kích thì không thể xem thường được. Hai người Hàn Thạc và La Ti mặc dù phá được công kích của tất cả thần khí, có điều cũng làm họ bị trì hoãn chốc lát. Trong thời gian ngắn ngủi chỉ có vài giây, gần trăm Thần Vệ đã kịp xông lên bao vây lấy hai người.
Một khi Hàn Thạc và La Ti dừng lại, đám Thần Vệ kia có mục tiêu là có thể từ cự ly xa mà ra tay. Trong nháy mắt, mấy trăm thần khí với ánh sáng chói mắt và hình thù kỳ lạ nhắm thẳng hướng Hàn Thạc và La Ti công kích. Vốn dùng mười bảy thanh phi kiếm để giết người cho nên Hàn Thạc lúc này không thể lập tức thu lại bên cạnh để ngăn cản đủ loại công kích này.
Những sợi tóc trên đầu La Ti chẳng những múa loạn lên mà còn rất nhanh chóng phóng ra Hắc Ám thần lực bố trí trên từng đạo kết giới, phòng hộ đám Thần Vệ chung quanh liên thủ công kích từ cự ly xa.
Hàn Thạc sợ nhất chính là rơi vào tình trạng này. Cho dù hắn và La Ti thực lực cường đại, đối mặt với mấy trăm Thần Vệ vây công cũng vô cùng phiền toái. Nhất là trong đó lại có một Thần Vệ trưởng Đội hai. Mà Đội sáu cùng mấy Thần Vệ trưởng khác cũng đang nhanh chóng tới đây. Dựa theo tình thế đang xảy ra, hắn và La Ti thực sự rất khó khăn để thoát khỏi nơi đây.
Hàn Thạc lập tức biết mình rơi vào hoàn cảnh bất lợi và khó khăn nhất. Dưới tình huống như vậy hắn không thể trong thời gian ngắn lao ra ngoài vòng vây. Một khi vài Thần Vệ Trường khác tới thì có lẽ hôm nay e rằng rất khó còn sống sót thoát ly.
Một mặt vẫn yên lặng như cũ, Hàn Thạc bình tĩnh không chế mười bảy thanh phi kiếm hình thành “A Tì địa ngục” phá hết tất cả các loại công kích, trong lòng không ngừng suy nghĩ phương pháp phá vòng vây.
Bên cạnh, sắc mặt La Ti càng ngày càng khó coi. Trong lòng nàng dần dần dâng lên một loại cảm giác tuyệt vọng. Đối mặt với nhiều Thần Vệ bao vây, chung quanh còn có nhiều Thần Vệ vội vàng tới, La Ti biết hôm nay có lẽ rất khó sống sót để rời khỏi U Mạc thành rồi.
“Ùm!”
Hắc Ám kết giới do La Ti bố trí bị Thần Vệ trưởng Đội hai phá tan. Vài đạo thần lực của Trung vị thần thừa thế oanh kích trên người La Ti làm người nàng hơi lắc lư một chút. Thần Vệ trưởng Đội hai vừa thấy La Ti dường như là kẻ yếu hơn trong hai người, lập tức cười lạnh tập trung công kích vào nàng.
Hàn Thạc biến sắc nhưng vẫn bình tĩnh hạ lệnh cho Đỉnh Linh:
- Thả tất cả ma đầu ra. Ta muốn làm một trận kinh thiên động địa ở U Mạc thành!