Đại Ma Vương

chương 861: độ kiếp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tát Lạp Tư bất lực trơ mắt nhìn dị biến trên đỉnh Thiên Thần, đám thủ hạ dưới sườn núi chịu ảnh hưởng tử thương trầm trọng, mà bản thân hắn cũng không có biện pháp giúp đỡ bọn chúng chống lại, chỉ đành gầm lên giận dữ:

- Cút ngay, cút hết cho ta!

Đám thủ hạ kia trong lúc trời đất dị biến bị từng chùm ánh sáng bắn trúng, không gian phía trên đỉnh Thiên Thần không gian như bị xé rách, những tảng thiên thạch cực lớn trên bầu trời cứ rơi thẳng xuống, thiên lôi, tia chớp... Những lực lượng do Tát Lạp Tư triệu tập cũng đều không bị khống chế nữa, cùng giáng xuống.

Tát Lạp Tư đang chuẩn bị xuất thủ đối phó Hàn Thạc, đột nhiên cảm thấy mình chỉ có thể sử dụng độc mỗi lực lượng trong cơ thể, mối liên hệ giữa lôi điện đầy trời kia cùng hắn dường như bị một thanh vũ khí sắc bén vô hình chặt đứt, khiến cho hắn không thể mượn ngoại lực giết đối phương.

Mà bên cạnh Hàn Thạc, lực lượng nguyên tố lộn xộn đang hội tụ tầng tầng lớp lớp dày đặc làm ngay cả hắn cũng không thể nhận ra được sự dị thường của bức tường chắn thiên nhiên. Hắn còn chưa đến gần đã phát hiện từng luồng lực lượng đều hướng phía hắn đè xuống, bức bách làm cho hắn không ngừng lùi về phía sau.

Cẩn thận cảm thụ một chút, Tát Lạp Tư chợt phát hiện dị biến trên đỉnh Thiên Thần đích thực đều đến từ Hàn Thạc, chỉ có điều chúng dường như mang tính công kích rất mạnh, mà mục tiêu lại hoàn toàn là Hàn Thạc.

Tát Lạp Tư cực kì kinh ngạc, không biết Hàn Thạc rốt cuộc là thông qua phương pháp gì có thể làm cho nhiều hệ nguyên tố lực lượng hội tụ lại như vậy. Ngay khi hắn phát hiện những lực lượng kia công kích chủ yếu là Hàn Thạc, bỗng nhiên thả lỏng, không hề mưu toan phá vỡ những ngăn cản trùng trùng điệp điệp công kích Hàn Thạc, mà lựa chọn thái độ bàng quan.

Ở bên trong các loại lực lượng nguyên tố, thân hình hùng vĩ của Hàn Thạc lập lòe hắc quang. Ma nguyên lực tràn ngập từng ngõ ngách trong cơ thể, dưới sự nhắc nhở của Đỉnh Linh, hắn bình tĩnh đối diện với ma kiếp sắp giáng xuống.

Lực lượng đầy trời tích súc rất lâu, dần dần hình thành thế công kinh thiên động địa phía trên đỉnh đầu Hàn Thạc. Đến đầu tiên chính là Lôi điện lực do Tát Lạp Tư tập hợp, trong tiếng thiên lôi rầm rầm, một đạo thiểm điện to như cự long giáng thẳng xuống đỉnh đầu hắn, uy thế không yếu như Tát Lạp Tư sử dụng trước đó.

Đối mặt với công kích của tia chớp, Hàn Thạc huy động mười bảy thanh phi kiếm hình thành màn chắn chống chọi lại. Trong tiếng vang rền trời, hắn sởn hết cả gai ốc, tay chân cứng nhắc, toàn thân bốc lên khói nhẹ.

Thân thể vừa mới bị Tát Lạp Tư đánh thương tổn, giờ lại bị thương, Ma Thể càng thụ thương nặng thêm!

Phía sau còn có vài đợt sức mạnh ngưng tụ trên không. Một tảng thiên thạch đỏ rực kích thước như một tòa núi nhỏ đang xé rách hư không, dần dần lộ ra. Chỉ nhìn cái khí thế kinh người kia Hàn Thạc cũng đã biết nó ẩn chứa sức mạnh lớn đến thế nào.

- Chủ nhân. Không biết vì sao uy lực của ma khí ở vũ trụ này dường như được tăng cường!

Ngay lúc này, Đỉnh Linh đột nhiên lại truyền tin:

- Dựa theo uy lực hiện tại mà xét, chủ nhân muốn chống đỡ toàn bộ sẽ vô cùng gian nan. Ngài nhất định phải nghĩ biện pháp thích đáng mới được!

Hư không thiên thạch vẫn đang tích trữ. Từng khối thiên thạch nhỏ rải rác như bị nam châm hút bám ào ào lên khối thiên thạch cực lớn kia. Khối đại thạch trên bầu trời kia dừng lại trên chín tầng mây trên đỉnh đầu Hàn Thạc. Hắn có thể cảm giác được nó đang khóa chặt hắn. Dường như... Hắn là một khối nam châm khác có thể hấp dẫn thiên thạch va chạm.

- Có biện pháp gì không? - Hàn Thạc yên lặng. Vào giây phút này, hắn căn bản không nghĩ ra nên dùng biện pháp gì để đối phó với công kích của ma kiếp.

- Chủ nhân. Nếu như đốt cháy lực lượng linh hồn của ma đầu, ta có thể giúp ngài giảm bớt được mấy đợt công kích. Như vậy có thể vượt qua được ma kiếp lần này! - Do dự một chút, Đỉnh Linh đề nghị.

Trong Vạn Ma Đỉnh có hàng trăm hàng ngàn các loại ma đầu. Là ma môn chí bảo, nó diệu dụng vô cùng. Dùng sức mạnh của ma đầu để chống đỡ ma kiếp cũng được tính là một phương pháp.

- Được rồi, ma kiếp nhằm vào chính là linh hồn của ta, mà ta lại có ba cái linh hồn, ngươi nói khi ma kiếp giáng xuống, có thể chia thành ba luồng hay không? - Hàn Thạc chợt nhớ đến chủ ý này, linh quang lóe lên, vội vàng hỏi Đỉnh Linh.

- Không đâu, ma kiếp chỉ nhằm vào linh hồn bản thể có dấu ấn thần thức ma công. Hai linh hồn kia không tu luyện ma công, ma kiếp sẽ không phân ra chút lực lượng nào vì bọn chúng đâu!

Hàn Thạc ngẩn ngơ, nhưng ngay lúc này, khối thiên thạch trên đầu hắn đã tích súc xong, đột nhiên như một ngôi sao băng đỏ rực phóng xuống chỗ hắn. Hỏa nguyên tố ở gần đó bỗng chốc đều chui hết vào bên trong thiên thạch, dường như lực lượng của Hỏa Giáp Thi và Kim Giáp Thi liên tiếp quấn vào nhau, làm cho thiên thạch rừng rực lửa.

Thanh tuyệt thế hung khí Lục Ma Phong được Hàn Thạc luyện chế đầu tiên, giờ được Hàn Thạc quán chú Ma nguyên lực vào. Giờ phút này, hắn như quên hết tất cả, khống chế Lục Ma Phong nghênh đón thiên thạch đỏ rực đang phóng xuống. Cùng lúc đó, mười bảy thanh phi kiếm phi thẳng lên, sử dụng phương thức “A Tì địa ngục” biến hóa thành kiếm quang đầy trời, phối hợp với Lục Ma Phong đồng thời công kích lên khối thiên thạch.

Trên đỉnh Thiên Thần chợt vang lên một tiếng hủy thiên diệt địa. Hàn Thạc thần thức chấn động, tâm thần hắn tương thông với mười bảy thanh phi kiếm và Lục Ma Phong nên trực giác hắn như bị một tòa cự thạch tỉ tỉ cân đánh trúng, màng nhĩ kêu “ong ong”, toàn thân tê dại.

Vô luận là Lục Ma Phong hay là mười bảy thanh phi kiếm đều là tuyệt thế thần binh có sức mạnh vô địch, cho dù là thiên thạch hình thành trong ma kiếp nhưng cũng bị xé ra một khe hở nhỏ. Hàn Thạc cố nhịn những đau đớn như khoan vào tim, tập trung sức mạnh của nhóm phi kiếm cùng Lục Ma Phong, dán mắt vào khe hở kia rồi dồn sức tấn công.

Trong tiếng “đinh đang đương”, khối thiên thạch vĩ đại trên bầu trời kia cuối cùng cũng không chịu nổi sự tấn công lặp đi lặp lại của hai loại hung khí, đột nhiên vỡ vụn ra, biến thành từng cột lửa cuộn xuống Hàn Thạc. Bởi vậy, hắn có thể đánh tan từng cái, cố hết sức giảm lực xung kích từ chúng.

Mỗi khi những cột lửa kia rơi xuống cạnh Hàn Thạc, lập tức trở thành vật chết, không hề có dị động gì, dường như hắn chính là điểm cuối cùng của chúng. Mặc dù không thể đụng đến người Hàn Thạc, nhưng chỉ cần đến được vị trí của hắn là sứ mạng của chúng cũng hoàn thành rồi.

Tốn sức lực cùng với tinh lực, đợt công kích này coi như thoát.

Lấy từ trong không gian giới chỉ ra một bình Hồi nguyên đan, Hàn Thạc không chút nghĩ ngợi, như nhai đậu nuốt trộng. Hai phân thân không hề trốn tránh, Lục Ma Phong và Khô Lâu Pháp Trượng từng cái hóa thành một Hàn Thạc khác, thần chi lĩnh vực mới một lần nữa được dung hợp.

Thần chi lĩnh vực mới dung hợp từ hai đại thần chi lĩnh vực Hủy Diệt, Tử Vong không biết có phải hay không chịu sự ảnh hưởng của các nhân tố hoàn cảnh đặc biệt chung quanh không mà lần thứ hai sinh ra biến hóa kì diệu. Những lực lượng nguyên tố trong trời đất rải rác kia, dưới thần chi lĩnh vực mới vừa hình thành của Hàn Thạc không tiếp tục đánh xuống đỉnh đầu hắn nữa, mà hội tụ thành sức mạnh mới.

Trước khi thần chi lĩnh vực mới hình thành, ma kiếp trên đỉnh đầu vẫn đang tiếp tục tích súc, chuẩn bị đợt công kích tiếp theo càng thêm hung ác tàn nhẫn. Nhưng khi thần chi lĩnh vực mới lan rộng ra, những thiên địa nguyên tố kia dường như chịu sự ảnh hưởng, cũng không tiếp tục tăng uy lực cho chúng nữa.

Không chỉ như thế, Tử Vong nguyên tố lực lượng trong hư không, các lực lượng mặt trái như sợ hãi, oán hận... Chịu sự lôi kéo của thần chi lĩnh vực mới do hai đại lực lượng Hủy Diệt, Tử Vong dung hợp thành, ngược lại chậm rãi tràn vào trong thần chi lĩnh vực mới của Hàn Thạc, hơn nữa tự nhiên hình thành một tầm màn chắn như tầng mây dày, che trên không chỗ đỉnh đầu hắn.

- Quá thần kỳ, chủ nhân xem ra được cứu rồi! - Đỉnh Linh lập tức cảm giác được biến hóa trong trời đất, hô to.

Khắp bầu trời phong đao đánh đến, hàn băng biến thành kiếm đâm tới, ánh sáng diệt thế lan khắp nơi...

Các đợt công kích mới với thế công liên tiếp giáng xuống, mà còn cùng công kích một lúc. Thần chi lĩnh vực mới nỗ lực chống đỡ được mấy chục giây, cuối cùng cũng không thể bảo vệ hoàn toàn được, nhưng chia sẻ cho Hàn Thạc rất nhiều sức mạnh rồi. Với công kích sau đó, Hàn Thạc phóng toàn bộ Ma nguyên lực trong cơ thể ra, hình thành một tầng hộ thân cương tráo mỏng như cánh ve để ngăn cản.

Khi Ma nguyên lực sắp hao hết, Hàn Thạc bắt đầu sử dụng sức mạnh của ma đầu trong Vạn Ma Đỉnh, linh hồn lực lượng của chúng cứ nối tiếp nhau bị đốt cháy để đổi lấy quyền lợi sống sót của Hàn Thạc.

Thời gian cứ thấm thoắt trôi đi...

Hàn Thạc quên hết tất cả, chỉ máy móc vận dụng tất cả Ma nguyên lực ở trong cơ thể hình thành hộ thân cương tráo vững chắc nhất, đến cuối cùng ngay cả hộ thân cương tráo cũng bị nứt ra rồi phá hủy, máu tươi của hắn cũng lai láng.

Vào giây phút này, tâm ma lại đột kích. Hắn chợt phát hiện mình lại biến trở về gã nghiện máy vi tính, games, phim hoạt hình người lớn ở địa cầu trước kia, dốt nát, không có năng lực, trong tay không có gì, vô cùng bất lực đối diện với cuộc sống nhàm chán...

Sinh mạng chết trong tay hắn đến hàng ngàn hàng vạn, lúc này ào ào hóa thành ác quỷ xông tới, mà hắn lại không có sức mạnh để phản kháng. Thân thể bị xé rách, huyết nhục bị gặm nhấm, không cách nào chịu nổi thống khổ bị phóng đại vô hạn trong đầu, hắn dường như có thể cảm thấy ngay cả linh hồn cũng bị lửa địa ngục đốt cháy...

Cảm giác mất đi sức mạnh vô cùng tuyệt vọng, đối diện với ác quỷ đầy trời công kích, hắn cảm thấy mình quá bất lực, cảm giác sợ hãi đã lâu không thấy một lần nữa lại xuất hiện...

“Không, ta không còn là tên vô dụng kia, ta có lực lượng, ta là Hàn Thạc mới, cho dù không còn chút lực lượng nào, ta cũng không muốn tiếp tục bị động đối diện tất cả!”

Thầm hét lớn, Hàn Thạc đã mất đi lực lượng bắt đầu điên cuồng dùng tay xé rách những ác quỷ kia, dùng răng, dùng thân thể đụng, dùng phương pháp nguyên thủy nhất dã man nhất để đối phó với những ác quỷ cứ quấn lấy kia. Hắn trở nên điên cuồng hơn ai hết, càng giống ác quỷ hơn so với những con ác quỷ kia.

Dần dần, Hàn Thạc phát hiện những ác quỷ đang quấn lấy mình kia bắt đầu sợ hắn, sức mạnh mất đi cũng dần trở về.

Không biết qua bao lâu, Hàn Thạc rơi vào một loại cảnh giới kỳ diệu chợt tỉnh táo lại. Ánh sáng mạnh chói mắt chiếu rọi thẳng lên người hắn, nó không giống như cường quang mãnh liệt vừa rồi có lực sát thương lớn, ngược lại ấm áp rất thoải mái, không có một chút uy hiếp.

Chung quanh dường như bỗng chốc trở nên yên tĩnh, không có bất cứ một âm thanh gì. Hàn Thạc ngẩng đầu nhìn lên, bầu trời quang đãng vạn trượng, không có các loại lực lượng khủng bố tích súc chờ phát động, không có mây đen đè ép, không có thiên lôi thiểm điện nhằng nhịt nữa...

Nhìn bốn phía xung quanh, hắn phát hiện mình đang ở trên đỉnh Thiên Thần gần như đã bị san phẳng thành đất bằng, xung quanh khắp nơi là thi thể. Cách đó không xa, Tát Lạp Tư ánh mắt phức tạp nhìn hắn, dường như đang do dự có nên xông tới bây giờ không.

- Tát Lạp Tư, chúng ta sẽ còn gặp lại! - Hàn Thạc cười ôn hòa, sau khi nói một câu như vậy với đối thủ, một chùm sương máu bao bọc hắn lại, huyết quang lóe lên, hắn đã biến mất không thấy đâu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio