Ba La vừa lên tiếng, đám Liệp thần giả cũng không hỏi gì nữa, trong nháy mắt đã vây bọn Ngoã Tạp vào giữa, mỗi người đều chặn chết các khe hở.
Ngoã Tạp lòng thấy phát lạnh, quát lên:
- Ba La, ngươi dám động thủ thực à? Ta làm việc cho La Cách đại nhân, ngươi động đến ta, La Cách đại nhân sẽ không tha cho ngươi!
Chuyện đã tới nước này, Ngõa Tạp phát hiện thực lực bên mình thua xa đối phương, chỉ có thể đưa La Cách ra hù Ba La.
- Các ngươi đừng hòng có tên nào chạy thoát, con mẹ nó ai mà biết được các ngươi chết trong tay ai!
Ba La nhe răng cười ngông cuồng:
- Hơn nữa, dù La Cách biết thì thế nào? Hắc hắc, ngươi cho là đại nhân của chúng ta sợ hắn sao? Giết cho ta, không lưu lại một tên nào!
Lúc trước Ngõa Tạp vây giết ba người Huyết Linh, Bác Lan Tư cũng dùng giọng điệu này châm biếm họ. Ai dè chưa quá vài phút chính hắn lại mua dây buộc mình, chẳng những chịu vận mệnh tương tự mà còn bị Ba La châm chọc y chang.
Ngõa Tạp tức muốn ói máu. Với kẻ không nói đạo lý, hành sự tàn nhẫn như Ba La, hắn có cảm giác vô kế khả thi.
Ba La cũng không cho hắn cơ hội nói nhảm, bộ dạng hung ác vọt lên, cùng một Thượng vị thần hậu kỳ Lôi hệ lực lượng vây công Ngõa Tạp.
Đột nhiên, Bác Lan Tư, Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc trở thành khán giả. Bởi tất cả thủ hạ của Ngoã Tạp đều không có cơ hội ra tay với họ, toàn bộ đều bị người của Ba La tấn công.
Huyết Linh ngạc nhiên, nhìn Cát Nhĩ Bá Đặc nói:
- Ngươi nói thằng cha tên Hàn Hạo làm sao lại có một đám thủ hạ thực lực mạnh mẽ như vậy? Theo như lời ngươi nói thì lúc ở Kỳ Áo đại lục thực lực hắn cũng không quá mạnh. Tại sao trong vài chục năm ngắn ngủi có thể thu thập được nhiều thủ hạ lợi hại thế?
- Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai?
Hắc Long trợn mắt, cười hì hì:
- Bất quá tên đó thực vô cùng kỳ quái. Hắn luôn đi theo chủ nhân giết người phóng hoả, thời gian theo chủ nhân so với chúng ta lâu hơn rất nhiều. Hắc hắc, năm đó khi ngươi ở Thâm Uyên giới, chẳng phải lúc đó cũng trói gà không chặt hay sao? Vậy mà giờ không phải cũng diễu võ dương oai ở Chúng Thần đại lục sao! Tên đó theo chủ nhân lâu như vậy, căn cơ vốn đã tốt hơn ngươi, có tiến bộ thần tốc thế cũng đương nhiên thôi.
- Cũng phải. Từ lúc chúng ta ở Ám Ảnh thành phát triển Hàn gia, hắn cũng đã tích góp lực lượng của mình ở hẻm núi lớn Long Sâm rồi. Trước khi rời nơi đó, hắn mới là thủ lĩnh thật sự của Long Sâm. Thời gian lâu như vậy, thực lực của hắn đương nhiên càng cường đại hơn! - Bác Lan Tư biết chút ít tin tức về Hàn Hạo, lúc này mới giải thích thêm.
- Ta thật muốn được như hắn! - Huyết Linh trầm giọng nói.
Cho tới nay, Huyết Linh ở Hàn gia vẫn là người lợi hại nhất sau Hàn Thạc. Thời gian qua hắn tiến bộ rất nhanh nên không khỏi có chút kiêu ngạo. Bây giờ bỗng chốc xuất hiện một Hàn Hạo, vô luận là thực lực hay danh vọng đều áp chế hắn. Là một người trẻ tuổi, hắn tự nhiên có phần không cam lòng, muốn đua tranh cũng là tự nhiên.
Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc buồn cười liếc Huyết Linh. Dù không nói thêm điều gì nhưng hai người trong lòng đều hiểu, Huyết Linh mặc dù ở Hàn gia thực lực tiến bộ rất nhanh nhưng nếu đấu thực sự với Hàn Hạo thì chắc chắn không có cơ hội chiến thắng nào. Hắn tuyệt đối chỉ tự mình chuốc khổ!
Ngẫm lại mà xem, ngay cả thủ hạ của Hàn Hạo là Ba La cũng có thực lực Thượng vị thần hậu kỳ thì bản thân hắn tự nhiên sẽ không kém hơn Ba La! Từ điểm này mà xét, Huyết Linh lúc này mà muốn đấu một trận với Tiểu Khô Lâu căn bản không có đến một phần thắng, chỉ tự rước lấy nhục mà thôi.
Trong lúc ba người Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc, Huyết Linh đang nhỏ giọng đàm luận thì bọn thủ hạ của Ngoạ Tạp bị đánh đến gà bay chó chạy. Bị đám Liệp thần giả của Ba La săn giết, chỉ trong chốc lát bọn chúng đã tổn thất nặng nề.
- Huyết Linh, Cát Hĩ Bá Đặc! Các ngươi có thấy phương thức phối hợp của những Liệp thần giả này vô cùng quen thuộc không? - Bác lan Tư đột nhiên nói.
Huyết Linh, Cát Nhĩ Bá Đặc sửng sốt, nhíu mày quan sát cẩn thận một hồi, đoạn gật đầu.
Liệp thần giả thủ hạ của Ba La và đám thủ hạ của Ngoã Tạp khác hẳn nhau, họ đều biết cách phối hợp. Phương thức phối hợp và nhịp bước của họ rõ ràng đã trải qua huấn luyện ma trận. Mặc dù phối hợp không ăn ý bằng vệ sĩ Hàn gia huấn luyện nhiều năm cực khổ trong Bát Hoang Ly Hợp Luyện Ngục trận, nhưng so với bọn Ngoã Tạp lại cao minh hơn nhiều.
- Xem ra tiểu tử kia học được không ít thủ đoạn từ chủ nhân. Haha, khó trách hắn lại nổi trội trong đám Liệp thần giả thế! - Cát Nhĩ Bá Đặc liếc qua vài lần, đoạn cười nói.
- Ừm, quả nhiên không tầm thường. Xem ra Huyết Linh ngươi có đối thủ tốt rồi. - Bác Lan Tư liếc Huyết Linh, nói điềm đạm.
Hắn thầm biết những năm qua Huyết Linh tiến bộ rất nhanh, tâm tính đã xảy ra chút biến hoá vi diệu. Hiện giờ trong mắt hắn, ngoài sư phụ Hàn Thạc thì rất ít người được hắn xem trọng. Bác Lan Tư thấy việc này cũng chả tốt đẹp gì, nếu dựng lên cho hắn một tấm gương cũng không phải là chuyện xấu.
Nhất là đối phương cũng là người Hàn gia, đều là người một nhà, cạnh tranh hữu nghị với Huyết Linh quả là cách rèn luyện tốt nhất.
- Chúng ta cũng ra hỗ trợ chứ. Haha, không thể cứ đứng nhìn mãi được! - Cát Nhĩ Bá Đặc nhàn rỗi được một chốc đã thấy ngứa ngáy tay chân, lập tức hứng thú đề nghị.
Bác Lan Tư còn chưa phát biểu ý kiến, Huyết Linh hai mắt đỏ ngầu đã giết ra ngoài, mùi máu tươi nồng nặc trên người đột nhiên lan rộng. Dưới áp lực cường đại của Tiểu Khô Lâu Hàn Hạo, Huyết Linh dường như bị thúc dục ý chí chiến đấu, Huyết Thần Kinh có vẻ lại đạt được bước đột phá nào đấy.
- Ts, gã Huyết Linh này lại điên lên rồi. Luồng huyết tinh vừa rồi cực kỳ gay mũi, tên này không phải lại đột phá chứ? - Cát Nhĩ Bá Đặc và Huyết Linh đã quá quen thuộc, hai người vừa tới gần đã phát hiện mùi máu tươi trên người Huyết Linh càng thêm nồng nặc, bật thốt.
Bác Lan Tư vui mừng gật đầu, khoé miệng nở nụ cười hiếm có, nói:
- Huyết Linh đích thực lợi hại. Dựa theo tốc độ tiến bộ này, ta thấy sớm muộn gì hắn cũng có thể vượt trên Hàn Hạo!
- Cũng khó nói. Haha, ngươi vẫn chưa gặp Hàn Hạo, tên đó so với ngươi lại càng thêm lạnh lùng vô nhân tính. Huyết Linh mặc dù tiến bộ rất nhanh nhưng trên phương diện tu luyện tâm cảnh ta thấy còn xa mới bằng hắn. Hắn mới thực sự là lãnh khốc! - Cát Nhĩ Bá Đặc ngẫm nghĩ, thấy so với Tiểu Khô Lâu, Huyết Linh dường như thiếu thứ gì đó.
- Thật muốn gặp hắn! - Bác Lan Tư gật đầu, xem ra cũng vô cùng tò mò với Hàn Hạo.
- Động thủ đi, tiêu diệt tất cả bọn chúng! - Cát Nhĩ Bá Đặc không nhiều lời nữa, hô với Bác Lan Tư đoạn giết đến đám thủ hạ của Ngoã Tạp.
Vốn bên Ba La đã chiếm lợi thế tuyệt đối, giờ lại thêm nhóm Huyết Linh gia nhập liền khiến tốc độ tử vong của đám thủ hạ Ngoã Tạp tăng cực nhanh. Theo những tiếng gào khóc thảm thiết liên tiếp là đám Liệp thần giả thôn phệ thần lực đối phương.
Trong tích tắc, hơn trăm thủ hạ của Ngoã Tạp phơi thây khắp nơi, chỉ còn số ít mấy Thượng vị thần vẫn nỗ lực chống đỡ. Tuy nhiên xem tình hình cũng không còn kéo dài được lâu nữa.
- Ngoã Tạp, ngươi trốn không thoát đâu. Mẹ nó, đáng tiếc ngươi không tu luyện Huỷ Diệt lực lượng, nếu không lão tử hôm nay phát rồi! - Ba La và năm người đang vây quanh Ngoã Tạp, nhe răng trợn mắt cười sằng sặc, thái độ hung hăng càn quấy vô cùng.
- Ba La, mặc dù ngươi không thể hấp thu nhưng không phải còn có chúng ta sao? - Một tên Thượng vị thần tu luyện Tử Vong lực lượng tham lam liếm mép, cặp mắt hung tàn nhìn xuống người Ngoã Tạp, điệu bộ như sắp cắn nuốt hắn đến nơi rồi.
Bị bao vây trùng trùng, Ngoã Tạp thấy tuyệt vọng vô cùng. Nghe bọn Liệp thần giả này không hề cố kỵ bàn bạc việc thôn phệ thần lực của hắn như thế nào khiến hắn thê lương vô cùng. Mỗi khi hắn định sử dụng không gian giới chỉ đào tẩu liền bị đối phương công kích mãnh liệt gấp mấy lần, làm hắn không thể thi triển được thủ đoạn tối hậu.
Lực lượng bị bào mòn từng chút một khiến thương thế trên người Ngoã Tạp càng lúc càng trầm trọng. Dần dà, hắn cảm thấy mi mắt nặng vô cùng, năng lực suy xét của thần hồn cũng yếu dần đi.
- Độc, các ngươi... Các ngươi đã hoàn toàn chiếm thượng phong lại... Còn dùng độc?
Lực lượng của Ngoã Tạp suy giảm trầm trọng, dù muốn đồng vu quy tận cũng không làm được. Không cam lòng nhìn vẻ cười đểu của Ba La, hắn cố quát lên:
- Hèn hạ, vô sỉ cực kỳ, ngươi... Ngươi nhất định sẽ chết không yên!
- Hắc hắc, với thực lực của ngươi, nếu chúng ta dùng cách bình thường giết ngươi nhất định sẽ phải trả giá một chút. Xấu hổ à, ngươi cũng biết Hàn gia làm dược tề mà. Loại độc không màu không vị bôi trên vũ khí này là Tiết Thần Tán, do Bố Lai Ân đại nhân đặc biệt luyện chế ra. Ngươi cam chịu số phận đi! - Ba La cười vô cùng gian trá.
Hắn cho người bao vây Ngoã Tạp mà không hạ sát thủ chính là muốn cho gã này một chút hy vọng, không để hắn dùng phương thức chết chùm, thỉnh thoảng đâm bị thương Ngõa Tạp một nhát rồi chờ hiệu lực Tiết Thần Tán dần phát tác.
Tiết Thần Tán là độc dược do Hàn Thạc bí mật tự tay làm ra, chẳng những không màu không vị mà đối phương cũng không thể lập tức phát hiện độc tính phát tác. Nó từ từ ngấm vào thần thể, đến khi đối phương thực sự cảm nhận được sự tồn tại của Tiết Thần Tán thì đó cũng là dấu hiệu dược lực đã phát huy hoàn toàn.
Lúc này, thần thể và thần hồn của đối phương đều chịu ảnh hưởng, khó có thể tụ tập đủ lực lượng, chỉ có thể mặc cho người ta mổ xẻ, tuyệt không có đường đánh trả, càng đừng nói đến tự bạo thần hồn liều chết!
- Oa, hắc hắc..., chủ nhân quả nhiên ngày càng hèn hạ, ngay cả món đồ chơi Tiết Thần Tán này cũng làm ra được. Haha, ta trở về nhất định phải xin thứ này nhiều một chút. Dùng nó vây giết cường giả vô cùng hữu dụng đa. Bất tri bất giác bức đối phương đến đường cùng, chờ đến khi hắn phát hiện cũng là lúc giờ chết đã điểm! - Hắc Long nghe Ba La nói về công dụng của Tiết Thần Tán có vẻ vô cùng hưng phấn, miệng thì nói cách làm của Hàn Thạc hèn hạ nhưng nhìn bộ dạng của hắn có khác gì tán thành vô cùng, đầy sự khâm phục và kiêu ngạo.