- Chuyện này cứ giao cho hai người bọn con là được rồi. Con sẽ kết hợp với An Đức Lệ Na an bài. - Hàn Kim vô cùng tự tin nói, xem ra việc liên lạc linh hồn với “người ta” làm hắn vô cùng hưng phấn.
- Không sai, chúng ta sẽ làm tốt việc này. Ngươi không cần lo lắng. - An Đức Lệ Na cười vui vẻ, trong lúc nói chuyện luôn quay đầu liếc nhìn Hàn Kim.
Hàn Kim tương đối rõ ràng bố trí của Ma Ẩn cốc. Thời gian trước lúc Hàn Thạc bố trí kết cấu các loại đại trận của cốc thì năm người Hàn Kim luôn bên cạnh hỗ trợ. Cho nên bọn họ là những người thực sự hiểu rõ đại trận Ma Ẩn cốc nhất ngoài Hàn Thạc.
Có Hàn Kim giúp đỡ An Đức Lệ Na, Hàn Thạc tin tưởng nàng có thể phát huy toàn bộ tài năng của mình. Nhìn hai người này rất có lòng tin, hắn tự nhiên sẽ để mặc cho bọn họ hành động, gật đầu cười nói:
- Cũng tốt. Vừa khéo ta cũng đang có chút chuyện cần phải làm.
Quay sang Hàn Kim dặn dò thêm vài câu, giải thích cặn kẽ một số thay đổi của trận pháp đặc biệt phải chú, Hàn Thạc giao tất cải tạo trong Ma Ẩn cốc cho hai người.
Lúc vừa rồi Tá Kỳ trở về đã báo cáo cho hắn một tin tức, các thế lực liên minh Liệp thần giả đã tiến vào Vùng Đất Hỗn Loạn. Đám Thái Nhĩ, La Cách, Ngõa Tây Tư, Áo Tác Ai ít ngày nữa sẽ đối mặt với công kích hợp lực của bọn thống lĩnh Liệp thần giả.
Nhìn từ bên ngoài thì mỗi thống lĩnh liên minh Liệp thần giả thực lực đều vô cùng mạnh mẽ. Bọn chúng mấy người một lại cùng hành động. Cứ theo tình hình này, mấy đại quân chủ của Vùng Đất Hỗn Loạn tất sẽ phải chiến đấu cực kỳ gian khổ.
Tuy nhiên, Hàn Thạc hiểu rõ tứ đại quân chủ chắc sẽ vẫn còn con át chủ bài riêng. Vùng Đất Hỗn Loạn dù sao cũng là địa phương bọn họ bố trí nhiều năm. Nếu như có thể lợi dụng hình thế đặc thù của Vùng Đất Hỗn Loạn một cách trọn vẹn, tập hợp lực lượng cường đại trong tay, sử dụng phương pháp đặc biệt tấn công, cho dù là một Bán thần cũng có phân lượng.
Mai Cốt quật mà La Cách nói tồn tại Tử Vong nguyên tố mãnh liệt mà hắn dày công bố trí nhiều năm. Chỉ cần ở trong đó, lực lượng của hắn sẽ đại tăng. Tại Mai Cốt quật, La Cách cho dù cùng với Thái Nhĩ giao chiến thì cũng có thể giành thắng lợi bởi vì hắn đã sớm hoà thành một thể với Tử Vong nguyên tố trong đó. Hắn có thể vận dụng tất cả lực lượng của Mai Cốt quật.
Nếu như bọn Liệp thần giả xâm phạm lại tiến vào trong quật, La Cách lợi dụng lực lượng hội tụ của rất nhiều thủ hạ Thượng vị thần để công kích một ai đó có cảnh giới Chủ thần như hắn, có thể trong nháy mắt làm cho đối phương bị thương nặng, thậm chí đánh tan thần hồn. Cũng như La Cách, Thái Nhĩ, Ngõa Tây Tư và Áo Tác Ai cũng không khác lắm, nếu lợi dụng tốt lực lượng trong tay, tạo một số lợi thế của địa đầu xà, họ không phải không có sức đấu một trận.
Nhưng nếu chiến đấu có xảy ra như hy vọng của bọn họ thì nó vẫn là thụ động.
Xuống đáy Ma Ẩn cốc, Hàn Thạc tìm một tia thần hồn Hàn Hạo bám vào phân thân:
- Bản thể ngươi còn phải bao lâu mới có thể trở về?
- Đã tiến vào Vùng Đất Hỗn Loạn, chắc sau ba ngày nữa sẽ về đến cốc. - Hàn Hạo nghĩ một lúc rồi trả lời.
Gật đầu, Hàn Thạc trầm giọng nói:
- Ta đã để một tia thần thức bám vào ma đầu thăm dò bọn Đạt Cách Mã. Lúc này bọn chúng vẫn đang hồi phục. Ta thấy không có mười ngày nửa tháng thì bọn chúng vẫn không dám tiến vào Ma Ẩn cốc. Có ngươi ở đây, thêm vào Ngũ Hành Giáp Thi, An Đức Lệ Na, Huyết Linh... Sử dụng tốt sức mạnh của Ma Ẩn cốc, khi ba tên Đạt Tạp đến công, trong khoảng thời gian ngắn cũng đừng mơ tưởng phá được phòng ngự của cốc.
- Người có chuyện phải đi? - Hàn Hạo sửng sốt một chút, lập tức ý thức được gì đó.
Hàn Thạc trả lời:
- Ừm. Ta đi ra ngoài một chuyến. Yên tâm đi, chuyện của ta một khi xử lý xong sẽ trở về ngay. Với lực lượng các ngươi mà ta bố trí ở Ma Ẩn cốc, khả năng bọn chúng lập tức tiến đánh vào đây sẽ không có vấn đề.
- Người đi đi. Con sẽ trông coi nơi này thật tốt. - Hàn Hạo gật đầu.
Đem công dụng các ma trận ở Ma Ẩn cốc và phương pháp sử dụng giải thích tường tận cho Tiểu Khô Lâu, sau khi Hàn Thạc bảo đảm hắn đã thấu triệt thì mời rời đi.
Đỉnh Tuyết Băng, Hàn băng động
Ngõa Tây Tư giống như là bức tượng băng ngồi xếp bằng bên trong. Cả người hắn bọc trong băng cứng toả ra từng luồng khí lạnh thấu xương.
Một bóng người ở cửa động cúi người, cung kính thưa:
- Đại nhân. Thu được tin tức chính xác. Thống lĩnh Liệp thần giả hai đại thần vực Thời Không và Vận Mệnh đang tiến tới đây.
“Rắc rắc rắc”
Bức tượng băng đột nhiên tan vỡ. Hàn băng lực lượng từ người Ngõa Tây Tư bỗng nhiên tỏa ra mãnh liệt. Trên người hắn bốc ra từng luồng hàn khí. Chậm rãi cử động tay chân, hàn khí trên người Ngõa Tây Tư như hoà làm một với hàn băng động.
- An Tiệp, tin tức chắc chắn không?
Cử động tay chân một hồi, lúc này hắn mới mở miệng.
Cũng tu luyện Thủy hệ lực lượng, An Tiệp lặng lẽ lùi về sau mấy bước. Từ trên người thủ lĩnh tỏa ra hàn khí thật đáng sợ, cho dù là An Tiệp cũng có chút không chịu nổi:
- Khẳng định không sai. Đang hành quân hướng đến đỉnh Tuyết Băng chính là thống lĩnh Liệp thần giả tại hai đại thần vực Thời Không và Vận Mệnh. Nghe nói đó là hai thống lĩnh thần bí nhất trong liên minh Liệp thần giả. Không có ai biết thực lực chân chính của bọn họ. Chúng ta phải làm thế nào?
An Tiệp nghiêm nghị, cung kính lên tiếng hỏi.
- Thời Không, Vận Mệnh.
Ngõa Tây Tư nhíu mày, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đó rất quan trọng.
Qua một lát, hắn mới tiếp lời:
- Thống lĩnh tu luyện hai loại lực lượng ý nghĩa thâm ảo này ta khá mong đợi. Nghe nói Vận Mệnh là một loại lực lượng thần kỳ nhất trong mười hai hệ lực lượng. Cao thủ tu luyện Vận Mệnh lực lượng có thể đạt tới cảnh giới Thượng vị thần vô cùng ít. Bọn họ đều là những nhân vật thần bí khó lường. Không biết cảnh giới thủ lĩnh Liệp thần giả này sẽ như thế nào đây.
- Đại nhân. Người tu luyện Thời Không lực lượng cũng vô cùng đáng sợ. Nếu như lại có Chủ thần, bọn chúng thậm chí thần bất tri quỷ bất giác tới được đỉnh Tuyết Băng. Chúng ta có phải nên chuẩn bị sớm? - An Tiệp có phần thấp thỏm. Ngõa Tây Tư tuy mạnh, nhưng dù sao cũng chỉ có một người. Nhưng đối phương lại là thống lĩnh Liệp thần giả đến từ hai đại thần vực. An Tiệp không biết mình Ngõa Tây Tư có thể ứng phó được một người hay không.
- Cần chuẩn bị đã sớm chuẩn bị xong.
Ngõa Tây Tư liếc nhìn gã thủ hạ, dường như đã nhìn thấu suy nghĩ của hắn, hờ hững nói:
- Tu luyện băng hệ lực lượng như chúng ta tâm phải như băng cứng, không sợ bất cứ uy hiếp gì. Ngươi nếu muốn tiến thêm một bước thì phải nhớ kỹ, dù cho lập tức phải chết trong lòng cũng không thể sợ hãi.
- Tạ đại nhân chỉ điểm. - An Tiệp thật lòng cảm kích, cung kính bái Ngõa Tây Tư.
Trong năm đại quân chủ ở Vùng Đất Hỗn Loạn, người không hợp tình hợp lý nhất là Ngõa Tây Tư. Nhưng hắn cũng có một ưu điểm có tiếng, chỉ cần là thủ hạ tu luyện Thủy hệ lực lượng, hắn thế nào cũng chỉ ra điểm mấu chốt trên phương diện tu luyện, thường có thể làm cho những kẻ đi theo hắn thực lực tăng tiến vùn vụt.
Mặc dù An Tiệp tu luyện Thủy hệ lực lượng đã đạt tới Thượng vị thần hậu kỳ, nhưng nếu được thủ lĩnh chỉ điểm sẽ càng tiến thêm một bước, đạt tới cảnh giới cùng như hắn. Ngõa Tây Tư cũng không có lòng đề phòng nên vẫn nói, dường như căn bản không sợ thủ hạ vượt qua mình.
Cũng bởi vì điểm này mà hung thần ác sát từ mười hai đại thần vực tới Vùng Đất Hỗn Loạn, chỉ cần là người tu luyện Thủy lực lượng thì tám chín phần đều sẽ nương nhờ dưới trướng Ngõa Tây Tư.
- Đi đi, nói cho bọn hắn biết không cần tiếp tục thủ ngoài đỉnh Tuyết Băng nữa, vào hết cả trong này đi. Ừm. Mở tất cả tháp năng lượng ra, hội tụ khí băng hàn lên đỉnh Tuyết Băng. Những người không tu luyện Thủy hệ lực lượng thì tạm thời vào trong lòng núi. - Ngõa Tây Tư trầm ngâm một hồi, đoạn bắt đầu truyền đạt mệnh lệnh cho An Tiệp.
An Tiệp liên tiếp gật đầu, chờ thủ lĩnh căn dặn xong lập tức rời đi, truyền đạt mệnh lệnh của hắn.
Nhưng mệnh lệnh An Tiệp vừa mới truyền đạt, thủ hạ Ngõa Tây Tư còn chưa bắt đầu thi hành thì bầu trời trên đỉnh Tuyết Băng đột nhiên nứt ra một kẽ hở không gian thật lớn. Vô số bóng người từ đó bay vút ra đáp xuống đỉnh Tuyết Băng, ánh mắt âm u lạnh lẽo bắt đầu tìm mục tiêu ra tay.
- Ngõa Tây Tư. Ta có thể đoán trước được bố trí của ngươi. Vận mệnh của ngươi đã định trước. Ra đi. Chúng ta kỳ thực có thể đàm luận, nếu như ngươi không muốn tất cả thủ hạ đều cùng đi con đường diệt vong với ngươi. - Một lão già ngực mang đồ án lục mang tinh (sao sáu cánh), tay cầm một quả cầu thủy tinh với ánh lục quang lấp lánh. Giọng nói của hắn mang theo sự mê hoặc kỳ dị, vang vọng khắp đỉnh Tuyết Băng.
Trong khi nàng nói chuyện. Bên trong vết nứt không gian phía sau rất nhiều nhân ảnh bay ra. Cuối cùng một lão nhân mi dài từ trong khe hở không gian chui ra. Hai tay. Hai tay cầm hai góc không gian. Đem thời không khe hở đóng lại tương tự như đóng cửa.
- Ngõa Tây Tư. Mai Tây Ti đã biết trước hành động của ngươi. Lại thêm ta phong bế không gian nơi này, ngươi trốn không thoát đâu. - Lão nhân mi dài sau khi đóng kín khe hở thời không liền cười ha ha tiến tới Hàn băng động. Hắn phất tay làm không gian uốn khúc, từng tầng gợn sóng bập bềnh toả ra.
Đám thủ hạ của Ngõa Tây Tư vốn định lập tức chui vào trong băng động, chợt phát hiện không gian nảy sinh biến đổi lớn, bị vây khốn không động đậy được, căn bản không có biện pháp giải trừ tất cả chuyện này, làm theo sự tình Ngõa Tây Tư đã phân phó.
- Một tên biết trước hành động của ta. Một tên phong tỏa không gian lại. Hai người các ngươi hợp tác thực là tổ hợp hoàn mỹ nhất. Ta thật sự may mắn. -Âm thanh của Ngõa Tây Tư vọng ra từ trong Hàn băng động. Khi thanh âm vừa dứt, hắn đã xuất hiện nơi cửa động với khuôn mặt lạnh lẽo, nhìn chằm chằm địch nhân.
- Ngõa Tây Tư. Không chỉ số kiếp của ngươi, mà ngay cả số phận của Vùng Đất Hỗn Loạn cũng đã được định trước. - Lão bà tên là Mai Tây Ti lão vẻ mặt nghiêm nghị nói, dường như bà ta là sứ giả quản lý tất cả, ngón tay xoay xoay thủy tinh cầu.
- Ngươi không phải Chủ thần. - Ngõa Tây Tư nhìn xoáy vào Mai Tây Ti, đoạn đột nhiên nói ra.
- Tu luyện Vận Mệnh lực lượng, ngoại trừ vị kia ra, không ai có thể đạt tới cảnh giới Chủ thần.
Mai Tây Ti chỉ về phương hướng Vận Mệnh thần vực, tiếp lời:
- Cho dù là nguỵ Chủ thần cũng không có. Chúng ta khác với các ngươi. Các ngươi không có thần cách cũng có thể đạt tới cảnh giới này. Nhưng chúng ta không có thần cách thì vĩnh viễn cũng chỉ là Thượng vị thần.
Dừng một chút, bà ta cười nói:
- Tuy nhiên như vậy cũng là đủ rồi.
Lời đến đây, Mai Tây Ti nhíu cặp lông mày, thủy tinh cầu sáng ngời, bà ta đột nhiên quát:
- Đan Ni Tư. Động thủ. Hắn dường như đang chờ người nào đó. Mà người này vậy mà ta không thể đoán được khi nào xuất hiện.