Đan Ni Tư và Mai Tây Ti hai người vui quá hóa buồn, chưa kịp giết Ngoã Tây Tư thì ngược lại chính mình đã bị nhốt một cách không rõ ràng. Khi bọn hắn kịp phản ứng thì phát hiện quanh người kiếm quang lạnh lẽo cực kỳ lăng lệ, sự sắc bén khiến cả hai tên vô ý thức lùi sát vào trung tâm.
Sự khống chế của cả hai đối với Ngõa Tây Tư bởi vì bản thân tay chân đại loạn mà sụp đổ. Lợi nhận do Không gian lực lượng hình thành cũng không thể duy trì sức mạnh đáng sợ của nó, vô pháp gây áp lực với Ngõa Tây Tư nữa.
Mai Tây Ti càng thêm sợ hãi, Vận Mệnh lực lượng trong thủy tinh cầu do dao động linh hồn của bà ta quá hỗn loạn nên bỗng chốc không còn tác dụng.
Ngõa Tây Tư chỉ cảm thấy người nhẹ đi, tay chân đột nhiên lại có thể động đậy, lực lượng vừa mới trói buộc hắn đã biến mất. Áp lực vừa nhẹ đi, màn sương trắng lượn lờ quanh người nhanh chóng ngưng tụ lại thành một luồng sáng, va chạm mạnh với không gian lợi nhận (lưỡi đao không gian).
Đan Ni Tư bị mười bảy thanh phi kiếm vây khốn, không thể tiếp tục cung cấp thần lực duy trì không gian lợi nhận. Đối mặt với một kích phát tiết cơn giận dữ của Ngõa Tây Tư, không gian lợi nhận không ngoại lệ bị đánh tan thành bạch quang rồi biến mất không thấy.
Băng hàn thần lực vận chuyển vài vòng, Ngõa Tây Tư quét sạch Vận Mệnh thần lực trong cơ thể, đoạn lạnh lẽo liếc xéo hai kẻ vừa suýt giết chết hắn đang bị mười bảy thanh phi kiếm vây lại.
- Là ai? Ra cho ta! - Đan Ni Tư thấy lạnh cả sống lưng. Hắn có thể cảm giác được nguy cơ mãnh liệt đang phục ở gần đó, nhưng trước sau vẫn không thể nắm được vị trí mà đối phương ẩn nấp.
Mai Tây Ti sắc mặt nghiêm trọng, thủy tinh cầu sắc lục trong tay bà ta phát ra ánh sáng nhạt, chiếu rọi khuôn mặt âm u đáng sợ của chủ nhân. Mai Tây Ti đã sớm không còn tiếp tục gây áp lực với Ngõa Tây Tư nữa, ngược lại chuyển toàn bộ tinh lực dùng để khám phá ra kẻ đang ẩn nấp trong bóng tối.
Hai kẻ thống lĩnh đều thầm hiểu, người đang ẩn nấp có thực lực vô cùng đáng sợ, hơn nữa hắn đang sử dụng lực lượng mà bọn họ không biết rõ. Vào giây phút này, một địch nhân không nắm được hành tung là một kẻ có sức uy hiếp rất mạnh, nhất là khi thực lực của hắn còn mạnh hơn cả Ngõa Tây Tư!
Không biết vì sao Mai Tây Ti sử dụng thủy tinh cầu lần nào cũng phát huy hiệu quả, nhưng đem áp dụng với người đang ẩn nấp kia thì lại không có tác dụng. Bất luận bà ta có đưa vào bao nhiêu Vận Mệnh thần lực, trong thủy tinh cầu cũng không hiện lên bóng dáng của người kia!
- Vẫn không tìm được hả? - Đan Ni Tư bắt đầu sốt ruột hỏi. Bởi vì khi băng cứng trên người Ngoã Tây Tư tan chảy hết, hắn ngay lập tức có thể khôi phục sức chiến đấu.
Một kẻ mai phục trong bóng tối mai phục làm cho cả hai như đứng trên đống lửa. Hơn nữa còn một Ngõa Tây Tư không bị khống chế, bọn chúng đều mơ hồ cảm thấy lần này có phần không hay rồi.
- Thật là kì quái, không tìm ra!
Giọng nói của Mai Tây Tư pha lẫn nét hoảng sợ. Sự tự tin của bà ta bây giờ và trước đây hoàn toàn khác.
- Chỉ cần toàn lực xuất thủ, ta gần như có thể đoán trước chiều hướng của Chủ thần không có thần cách. Nhưng người này rõ ràng đã ở chỗ này mà ta lại không thể nắm rõ được!
- Tình hình đã như vậy. Ý của ngươi như thế nào? - Đan Ni Tư nhích lại gần Mai Tây Ti. Bởi vì lưới mười bảy thanh phi kiếm dệt nên đang không ngừng thu hẹp lại, hắn cảm thấy bị uy hiếp mãnh liệt, cho nên không thể không cùng đứng chung với Mai Tây Ti ở dải đất trung tâm kiếm võng.
- Ngoài Chủ thần sở hữu thần cách hay mảnh thần cách, chỉ có người tinh thông linh hồn lực lượng mới có thể thoát khỏi sự trói buộc của Vận Mệnh lực lượng! Hắn hiển nhiên không thể là một trong mười hai đại Chủ thần! Hoặc là hắn sở hữu mảnh thần cách, hoặc là linh hồn lực lượng của hắn đã đạt đến mức độ có thể thay đổi Vận Mệnh! - Mai Tây Ti trầm ngâm một lát, đoạn trầm trọng nói.
Lời vừa nói ra, Đan Ni Tư có phần ngơ ngác. Chủ thần có mảnh thần cách do lo lắng sẽ bị mười hai đại Chủ thần đuổi giết nên sẽ không dám tuỳ tiện thể hiện lực lượng của mình, thậm chí không dám xuất hiện ở Chúng Thần đại lục. Thông thường họ đều ẩn nấp ở các vị diện hẻo lánh yên tĩnh tu luyện. Nhân vật như vậy vô cùng hiếm. Ít nhất mấy trăm năm, thậm chí mấy ngàn năm không chắc đã xuất hiện một người ở Chúng Thần đại lục.
Người không có mảnh thần cách mà có thể nhờ vào sự lĩnh ngộ sâu sắc của mình đối với linh hồn lực lượng để thoát khỏi Vận Mệnh tương tự cũng vậy! Bất luận là ai thì loại nhân vật này khẳng định tuyệt đối vô cùng cường đại, sự mạnh mẽ biến thái ấy làm cho Đan Ni Tư và Mai Tây Ti lòng thầm khiếp sợ!
- Chúng ta nhất định phải ra ngoài! - Mắt thấy lưới kiếm đang dần dần thu chặt lại, không bao lâu nữa sẽ bao vây bọn họ, Đan Ni Tư trầm giọng nói.
- Phương diện này ta không am hiểu... - Mai Tây Ti cười khổ. Bà ta tu luyện Vận Mệnh lực lượng, vốn không phải nhờ vào sức mạnh để tranh đấu, mà lưới kiếm hiển nhiên không chịu ảnh hưởng của Vận Mệnh lực lượng, cho nên bà ta bất lực.
Đan Ni Tư trầm mặc một hồi, bỗng nhiên Không gian lực lượng trên người dao động mãnh liệt. Hắn định dùng cách mở một không gian thông đạo để thoát ra.
Nhưng ngay khi phóng không gian thần lực, hắn đột nhiên lại phát hiện lực lượng mười bảy thanh phi kiếm đang vây quanh bọn họ vậy mà ảnh hưởng tới kết cấu vật chất của không gian. Hắn và Mai Tây Ti cảm thấy không gian bọn họ đang ở có đôi chút xa lạ, lạ là không ngờ không gian thần lực của hắn lại không thể mở ra một khe hở nhỏ trong không gian cho hắn rời đi.
- Làm sao vậy? - Mai Tây Ti kinh hãi, bà ta thấy cộng sự giật mình, rồi hắn đột nhiên cứ ngẩn ra, bèn dò hỏi.
- Tên này thật là đáng sợ! - Đan Ni Tư nói.
Thở sâu một hơi, dường như đã hạ quyết tâm, hắn nắm lấy Mai Tây Ti, cả hai như là một làn khói nhẹ, bay vào trong một quyển trục.
“Phù phù”
Quyển trục bồng bềnh tung bay, trong lưới kiếm truyền ra dao động không gian manh liệt. Một luồng ánh sáng cực mạnh loé lên, hai người đã biến mất khỏi võng kiến, rồi xuất hiện trên chín tầng trời đỉnh Tuyết Băng.
- Đan Ni Tư, ngươi, ngươi, ngươi phá huỷ không gian mà ngàn năm mới tạo thành rồi sao? - Mai Tây Ti đột nhiên la hoảng lên.
Đạt tới cảnh giới cường giả Không gian lực lượng như Đan Ni Tư, có thể nhờ vào thể ngộ về lực lượng không gian tạo ra một không gian nhỏ thuộc về chính mình. Ở trong không gian mà hắn tạo ra, hắn là thần không gì không làm được, tất cả mọi việc đều do hắn nắm trong tay!
Quyển trục vừa mới hư hỏng chính là nền tảng của không gian, bên trong có chứa một vị diện rất nhỏ, ngoại trừ không có sự sống của sinh vật thì tất cả như thung lũng hồ nước... Đều có hết, những thứ này đã hao tốn của Đan Ni Tư một ngàn năm. Hắn sở dĩ cùng đi với Mai Tây Ti chính là hi vọng một ngày kia có thể tìm được cho cộng sự một mảnh Vận Mệnh thần cách, rồi Mai Tây Ti có thể tạo cho không gian của hắn một chút Vận Mệnh lực lượng, rồi tiếp tục tìm kiếm cường giả Sinh mạng, làm cho vị diện chưa hoàn thành kia thật sự thành hình.
Một khi hắn đã tạo thành vị diện, sinh mệnh sẽ vận chuyển bình thường theo quỹ đạo của Vận Mệnh, hắn và Mai Tây Ti có thể hoàn toàn thoát ly khỏi Chúng Thần đại lục. Trong vị diện ấy, bọn họ không có thứ gì là làm không được, cho dù là Chủ thần có thần cách cũng không thể chiến thắng hắn trong không gian đó, thật sự tự do tự tại muốn làm gì thì làm!
Chủ thần có thần cách là vô địch, nhưng nếu như bọn họ có thứ này dựa vào, Chủ thần không lập tức giết chết bọn họ, thì chỉ cần trốn vào trong vị diện ấy là có thể bình yên vô sự rồi.
Một cái vị diện không gian khác thường chưa thật sự hoàn thành hôm nay đã hỏng hoàn toàn.
Mai Tây Ti thấy tâm huyết nhiều năm của mình và Đan Ni Tư bị một lửa tiêu hủy, còn kích động hơn so với chủ sở hữu, đột nhiên phun một ngụm máu tươi lên trên mặt thủy tinh cầu. Trong tích tắc, linh hồn bà ta và thủy tinh cầu dường như trở thành một thể, bên trong thủy tinh cầu vậy mà lại xuất hiện một bộ não người rõ ràng, tủy não, bán cầu trái, phải...
Một người sống nhất thiết phải có não. Trung tâm của thủy tinh cầu tất cả đều hiện ra rõ ràng, một luồng khói màu tro lờ mờ trôi lơ lửng, dường như là thần hồn của một người.
Dần dần, một bóng người từ từ hiện lên, từng cụm mây trắng ở xung quanh nhanh chóng di chuyển, bay về một hướng nào đó.
Đan Ni Tư hai mắt phát ra ánh sáng rạng rỡ kì dị, chăm chú nhìn bóng dáng hiện lên trong thủy tinh cầu.
Vài giây sau, Đan Ni Tư đột nhiên phát hiện được cái gì đó, khuôn mặt ngơ ngác ngẩng đầu lên nhìn trời.
Một bóng dáng nhạt nhòa trong đám mây phía trên đỉnh đầu hai người chợt vọt tới, phát ra sát khí nồng nặc, giống như là nước trong biển máu bị vỡ đê, cuồn cuộn ầm ầm cuốn xuống.
- Ở phía trên! - Đan Ni Tư chấn kinh, một tay nắm lấy Mai Tây Ti, lập tức dùng không gian di động né tránh, hơn nữa thuận tay vỗ vào Mai Tây Ti hai tay đang nắm chặt thủy tinh cầu.
Mai Tây Ti bỗng chốc tỉnh lại, trong mắt toàn là tơ máu dày đặc, hai dòng máu tươi đỏ thẫm từ bên trong mũi chảy ra.
Lấy linh hồn của mình làm trung gian, miễn cưỡng dò xét vốn là chuyện không nên làm, cho nên bà ta phải trả một giá khá đắt.
Phía dưới, bọn ma đầu lồng lộn khắp nơi. Thủ hạ của Ngõa Tây Tư toàn bộ vọt ra, hướng về những Liệp thần giả xâm phạm liều mạng. Còn hắn được giải thoát từ trong hàn băng, phát hiện Đan Ni Tư và Mai Tây Ti bị mười bảy thanh phi kiếm vây khốn, nhưng cũng không lập tức tiến lên liều mạng, mà đứng ở một bên nhìn chòng chọc vào hai tên, vừa ra tay chém giết không nương tay đám Liệp thần giả.
Khi Đan Ni Tư và Mai Tây Ti lợi dụng cấu trúc không gian vị diện ngàn năm rời đi, Ngõa Tây Tư đã đóng băng chín Thượng vị thần của liên minh Liệp thần giả.
- Ngõa Tây Tư, chúng ta giết đứa con gái trước! - Đột nhiên, phía trên đỉnh Tuyết Băng vọng xuống âm thanh của Hàn Thạc.
Tâm niệm vừa động, chín luồng hàn khí mịt mù từ Ngõa Tây Tư bắn ra, vừa khéo trúng người chín Thượng vị thần vừa đông cứng thành những bức tượng băng.
“Ken két! Ken két!”
Chín bức tượng băng chia năm xẻ bảy, thân thể của chín Liệp thần giả bị chia thành mấy trăm khối nhỏ, từng cục máu thịt bị băng bọc lại nứt bay ra ngoài, rơi cái “rốp” xuống đất!
- Tới đây! - Ngõa Tây Tư cười lạnh, bộ dáng cười dữ tợn âm u, không thèm để ý đến màn giết choc hỗn loạn trên đỉnh Tuyết Băng, nhìn lên Mai Tây Ti đang trào hai dòng máu tươi trên bầu trời nhếch mép, như là một ác ma khát máu!
Khi ở tại đỉnh Tuyết Băng, hắn trơ mắt nhìn mấy thủ hạ cao thủ vì hắn mà bị giết, nhưng lại bất lực. Khi đó Ngõa Tây Tư đã thề, chỉ cần mình có thể thoát khỏi, nhất định không tiếc trả mọi giá phải bắt được đôi cẩu nam nữ Liệp thần giả kia. Vào thời khắc gian nan thống khổ nhất, Ngõa Tây Tư đã chịu đựng được, thời khắc mà hắn tưởng chết chắc đã qua, bây giờ hắn đòi nợ máu phải trả bằng máu!
Hiện giờ Hàn Thạc tới rồi, hắn đã không còn phải đơn độc chiến đấu nữa!
- Đỉnh Tuyết Băng không phải nơi dễ xông vào đâu! - Ngõa Tây Tư phóng thẳng lên trời, hợp với Hàn Thạc một trên một dưới cùng giáp công hai kẻ xâm phạm.