- Quá tốt!- Tái Á Lộ động lòng nói, nếu Tát Lạp Tư tình nguyện cùng hắn đối phó với bọn Đạt Tạp thì bên bọn hắn càng nắm chắc hơn phần thắng. Trong lòng cả ba đều hiểu rằng kết giới trong sơn cốc cũng không thể vây khốn bọn Đạt Tạp lâu được, chuẩn bị sẵn sàng từ trước mới giúp mình có thể ở vào thế bất bại!
Nghĩ đến đây, Tái Á Lộ không khỏi ra ám hiệu cho Mễ Lặc, Lôi Cát Tư, bảo hai người mau giúp Tát Lạp Tư mau giết chết Ngõa Tây Tư.
Tuy một mình Ngõa Tây Tư thì khó có thể gây ra ảnh hưởng gì đến kế hoạch của bọn họ nhưng việc có một Chủ thần đối địch vẫn là không ổn, nếu có thể giết chết được hắn ta thì tất nhiên là không gì tốt hơn.
- Ha ha, Ngõa Tây Tư ơi là Ngõa Tây Tư, vừa rồi bảo ngươi hãy sớm tránh đi thì ngươi không nghe, giờ thì đừng có trách chúng ta nhé! - Lôi Cát Tư cười một tràng dài. Đột nhiên có một đạo quang điện đỏ rực phát ra từ phía Tái Á Lộ và Mễ Lặc đánh về phía Ngõa Tây Tư ở gần đó.
Hai người Lôi Cát Tư và Tát Lạp Tư cùng tu luyện lực lượng Lôi Điện, giờ đòn giáp công một trước một sau này cũng đều là lực lượng Lôi Điện, hai lực lượng cùng hệ đồng thời công vào Ngõa Tây Tư lập tức khiến hắn lâm vào tình cảnh gian nan.
Mễ Lặc hơi nheo mắt, chưa vội gia nhập vòng chiến mà nhằm về một phương hướng di chuyển không nhanh không chậm ra xa khoảng mười trượng - phương hướng đó chính là tuyến đường duy nhất mà Ngõa Tây Tư có thể tránh né!
Mễ Lặc với ánh mắt cực kì độc ác đã chặn mất con đường thoát thân của hắn.
Ánh mắt lạnh lẽo của Ngõa Tây Tư thoáng hiện lên vẻ hoảng sợ rồi tắt ngấm. Bị ba người ngầm có ý vây công thì hắn cũng khiếp đảm trong lòng, khí tức băng hàn sắc bén trên thân thể cũng suy kiệt, khí thế của hắn cũng tan theo.
Nụ cười nơi khóe miệng Lôi Cát Tư càng thêm đậm, trong lòng bất giác càng thêm khinh thị đối với Ngõa Tây Tư. Một Chủ thần không thể vứt bỏ hết thảy khi giao chiến thì cho dù có đạt tới cái cảnh giới này cũng sẽ không đáng sợ lắm.
Ý niệm này vừa xuất hiện thì Lôi Cát Tư không còn coi hắn là cao thủ ngang bằng về cấp bậc nữa. Lòng bàn tay hắn chợt lóe hồng quang, bắn mạnh ra điện mang chói mắt khiến Ngõa Tây Tư hoảng sợ tránh né luống cuống hết cả chân tay.
Đúng vào lúc này, Tát Lạp Tư đang đứng phía đối diện nhìn chằm chằm vào Ngõa Tây Tư cũng hóa thân thành cầu vồng đột ngột đánh thẳng vào thân hình Ngõa Tây Tư. Một tia chớp to đùng cuộn quanh cánh tay hắn đánh trúng vào lồng ngực Ngõa Tây Tư khiến đối phương phải phun ra một ngụm máu tươi!
- Hắc hắc, Ngõa Tây Tư. Ngươi cũng có ngày hôm nay! - Tát Lạp Tư nhe răng cười. Những đạo tia chớp to như cánh tay mãnh liệt bổ vào lồng ngực Ngõa Tây Tư. Hắn dùng tay túm lấy Ngõa Tây Tư rồi bằng một lực lượng cực mạnh ném thẳng gã này về hướng Lôi Cát Tư.
- Lôi Cát Tư. Tiễn hắn đoạn đường cuối cùng đi! - Tát Lạp Tư lạnh lùng hét bảo.
Lúc này Lôi Cát Tư đứng ở phía lưng Ngõa Tây Tư, hai người Ngõa Tây Tư và Tát Lạp Tư lại dính chặt vào nhau. Theo những tia chớp không ngừng bắn ra từ trên người Ngõa Tây Tư thì có thể đoán được rằng hắn đã bị trọng thương nên tạm thời mất năng lực phản kích.
- Được thôi! - Lôi Cát Tư sảng khoái đáp lời, thầm nghĩ Ngõa Tây Tư chẳng qua chỉ thế thôi, bị phá vỡ sức phòng ngự nhanh như vậy.
Tái Á Lộ ngước mắt nhìn trời, sắc mặt có chút kinh ngạc, tựa như không ngờ Ngõa Tây Tư lại thật sự không chịu nổi một đòn, chịu bại trận nhanh như vậy trước sự liên thủ của hai người Tát Lạp Tư, Lôi Cát Tư.
Ở một hướng khác, Mễ Lặc thì lại cười lạnh, cũng không cảnh giác nghiêm mật nữa bởi vì Ngõa Tây Tư lúc này rõ ràng đã không hành động được nên không cần khóa chặt tuyến đường chạy trốn duy nhất của gã nữa.
Đúng lúc này, dị biến nổi lên!
Một luồng sương mù lạnh thấu xương đột ngột phát ra từ sau lưng Ngõa Tây Tư vốn phải đã mất tất cả lực lượng, trong nháy mắt bao trùm lên Lôi Cát Tư bị bất ngờ không kịp phòng ngự.
Lôi Cát Tư đang định xuất thủ giáng cho Ngõa Tây Tư một đòn trí mạng bỗng nhiên bị một tầng băng cứng bao trùm lên toàn thân thể trông phảng phất như một cái tượng bằng băng thật lớn, hàn khí loáng thoáng từ trên người hắn bốc ra!
- Không hay! - Tái Á Lộ kinh hãi, cũng chẳng còn quan tâm đến Hàn Thạc đang bị Linh hồn châu hấp thu linh hồn nữa mà vội vàng bay vọt lên trên không trung.
Mễ Lặc cũng tương tự kinh hãi biến sắc mặt, biết là không ổn nên vội vọt thẳng về hướng Lôi Cát Tư, miệng hét lớn:
- Tát Lạp Tư, ngươi muốn chết!
- Hắc hắc! - Tiếng cười quái dị của Tát Lạp Tư vang lên, điệu cười âm trầm đắc ý.
Đột nhiên, Ngõa Tây Tư vừa mới rồi miệng còn phun máu tươi bỗng dưng xoay người, hơn nữa còn hơi nghiêng người khiến cho Tát Lạp Tư lộ hẳn ra.
Một ngọn băng trùy cực lớn bỗng nhiên xuất hiện, đâm cực mạnh vào người Lôi Cát Tư đã thành tượng băng. Cùng lúc đó, Tát Lạp Tư cũng đột ngột xuất thủ, một đạo Lôi Điện thật lớn từ trên trời bổ xuống, giáng thẳng vào đầu gã này.
“Rắc rắc! Rắc rắc!”
Từ người Lôi Cát Tư vang lên tiếng xương vỡ lách cách, khớp xương tay chân máu phun ra tóe loe. Khi băng phủ trên người vỡ vụn thì thấy hai tròng mắt hắn đã thất sắc, thần quang ảm đạm, máu tươi từ hai lỗ mũi chảy ròng ròng dọc theo cổ xuống dưới ngực.
Dính một đòn này, Lôi Cát Tư nghiễm nhiên đã mất sức chiến đấu!
- Tát Lạp Tư, ngươi chán sống rồi! - Tái Á Lộ thét to, truyền Đại Địa thần lực vào cánh tay khiến cánh tay hắn trong chốc lát nặng thêm cả vạn cân làm cho người khác có cảm giác nặng nề như núi.
- Ai chán sống thì ngươi cứ chờ một lát sẽ biết!
Tát Lạp Tư cười lạnh, thoáng nhìn sang Ngõa Tây Tư đang lau vết máu trên khóe miệng và hỏi:
- Thịt ai trước?
- Mễ Lặc! - Ngõa Tây Tư lạnh giọng đáp.
Không chút chần chừ, cả Tát Lạp Tư và Ngõa Tây Tư đột nhiên cùng bay ra, đánh thẳng về hướng Mễ Lặc đang ở gần họ hơn một bước. Mễ Lặc tu luyện Phong hệ lực lượng, tốc độ tránh né và công kích linh mẫn mau lẹ hơn hai người rất nhiều. Mặc dù hắn phản ứng chậm hơn Tái Á Lộ một giây nhưng ngược lại khiến Tái Á Lộ càng đến gần Tát Lạp Tư hơn.
- Lũ hèn hạ, không nhờ đánh lén thì các ngươi thắng được ai! - Mễ Lặc sầm mặt. Hắn nói câu này thì cũng giảm tốc độ xuống một chút, không lỗ mãng phát sinh xung đột với hai người Ngõa Tây Tư trước Tái Á Lộ.
Rất hiển nhiên việc Lôi Cát Tư bị đánh trọng thương là kết quả của âm mưu thâm hiểm mà hai người Ngõa Tây Tư đã xếp đặt từ lâu. Không bị hai người bất ngờ đánh lén lúc không đề phòng thì với lực lượng của mình, Lôi Cát Tư tuyệt đối sẽ không dễ mất sức chiến đấu như vậy.
Dưới mắt Mễ Lặc, giờ mình đã hiểu rõ dụng tâm hiểm ác của hai người thì sẽ không cho họ thừa dịp đánh lén lần nữa.
Chỉ là, đôi khi lại phát sinh những chuyện bất ngờ! Mễ Lặc tuyệt đối không thể tưởng tượng được rằng kế hoạch nhằm vào ba người bọn họ lần này là một vòng liên hoàn kết hợp vô cùng chặt chẽ!
“Ầm ầm! Ầm ầm!”
Gian mật thất cứng rắn như sắt đá tràn ngập thần quang ngũ sắc ở dưới chân Mễ Lặc đột nhiên sập mất một góc, một cái la bàn tinh quang lóng lánh đột ngột phát ra lực lượng thần bí mênh mông sâu thẳm như dải ngân hà trên trời cao cuốn chặt lấy hắn!
Trong chốc lát, linh hồn Mễ Lặc tựa như bị sa vào trung tâm chiếc la bàn thần bí sâu thẳm vô bờ, linh hồn lập tức mất mất cảm nhận về đối thủ.
“Không hay!” Mễ Lặc ngầm ý thức được là không ổn, cảm giác linh hồn từ từ trầm luân nhưng cũng cảm thấy dưới sự uy hiếp của hai người Ngõa Tây Tư, Tát Lạp Tư, Phong hệ lực lượng mà hắn khổ tu nhiều năm đã ngưng tụ lại với tốc độ cực nhanh, hình thành nên những lớp lá chắn Phong lực vững chắc bao trùm lên thân thể hắn.
Một thanh Cốt Thứ từ phía dưới mật thất đâm xiên lên. Cốt thứ vừa xuất hiện, tất cả Tử Vong nguyên tố trong cốc đều rung động, phảng phất trong chốc lát Tử Vong nguyên tố yếu ớt nhất trong thiên địa đều được ban cho tính mạng, khoan khoái nhảy múa theo quỹ tích của thanh Cốt Thứ.
“Phập!”
Thanh Cốt Thứ đâm xuyên qua những lớp lá chắn Phong lực của Mễ Lặc. Trong phút chốc, chúng bị phá tan không còn sót lại chút gì, Mễ Lặc hoàn toàn lộ ra trước mặt Tát Lạp Tư và Ngõa Tây Tư!
- Tránh mau! - Tái Á Lộ gầm lên rồi bằng tốc độ nhanh nhất lao về phía Mễ Lặc.
Đột nhiên, một lực lượng tà ác âm trầm lờ mờ từ phía sau Tái Á Lộ phóng ra. Hắn kinh sợ, không kịp cứu giúp Mễ Lặc mà cuống quít quay người nhìn ra đằng sau.
Một ngọn chưởng mang thiên địa sát khí đỏ như máu đột ngột giáng xuống, phóng ra lực lượng mạnh như đê vỡ! Lực lượng tà ác hung tàn đánh Tái Á Lộ bay như một chiếc lá khô, máu tươi từ trên người hắn đổ xuống ròng ròng như mưa.
- Sao có thể được!? - Tái Á Lộ bị đánh bay không còn khống chế được bản thân, mặt tràn đầy vẻ kinh sợ như không dám tin vào mình nữa.
Phía trước, bất ngờ lại là Hàn Thạc đang cười tà ác! Còn ở trên mặt đất dưới chân hắn là một Hàn Thạc khác đang bị Quả cầu Linh hồn giam giữ!!
“A...”
Cùng lúc đó, một tiếng kêu la thảm thiết xé rách trời cao đột ngột từ miệng Mễ Lặc vang lên. Hắn máu nhuộm trời cao, vô lực rơi xuống dưới đất.
Đột nhiên, gian mật thất hàm chứa thần quang ngũ sắc lại mở ra một cái cửa có vẻ hơi nhỏ một chút.
Ba ngọn trảo lớn đỏ như máu chợt hiện ra, đồng thời chộp lấy ba người Lôi Cát Tư, Tái Á Lộ và Mễ Lặc, siết chặt lấy bọn chúng rồi nhét luôn vào cái cửa nhỏ ẩn chứa thần quang ngũ sắc kia. Thân thể ba người vừa vào trong thì cửa động cũng tự động khép lại phẳng như gương, không còn một tý khe hở.
- Biến đi! - Hàn Thạc nhếch miệng cười, từ tay của thân hình xuất thủ đánh lén Tái Á Lộ bắn ra một luồng khí đen nhằm thẳng vào Quả cầu Linh hồn rực rỡ hào quang ở phía dưới.
“Choang!”
Quả cầu Linh hồn nổ tung, những luồng dị quang dày đặc từ bên trong quả cầu tán ra rồi một Hàn Thạc khác, hai tròng mắt lóe anh sáng xanh, há mồm hút những luồng dị quang kia vào. Trí nhớ bị hấp thu khỏi linh hồn lại bị hắn một lần nữa thu về không thiếu một chút nào.
Cái thân ngoại hóa thân này bật cười lớn, hóa thành một bóng ảnh nhàn nhạt bay vào trong bản thể, biến mất ở ngực hắn không thấy đâu nữa.
- Tái Á Lộ, Lôi Cát Tư, Mễ Lặc, hắc hắc, ba người đều là kẻ hào hùng một phương của Liên minh Liệp thần giả.
Hàn Thạc cười cười, cúi đầu nhìn Tiểu Khô Lâu đang từ trong mật thất đi ra và nói:
- Nếu con đã nghĩ đến việc tiếp quản Liên minh Liệp thần giả thì hãy tạm giữ lại tính mạng của ba người này, chờ khi kết thúc trận chiến chúng ta sẽ có biện pháp khuất phục bọn chúng!
- Cám ơn phụ thân! - Tiểu Khô Lâu vui sướng, phất tay thu hồi thanh Cốt Thứ vừa đâm phá những lớp phòng ngự của Mễ Lặc.
Khi hắn nhốt ba người Tái Á Lộ, Lôi Cát Tư, Mễ Lặc vào bàn tay đỏ như máu trong một gian mật thất thì nguyên khí biến ảo thành những sợi tơ cũng tràn về “Thiên Tuyệt trận” đang giam cầm Đạt Tạp. Một bộ phận rất lớn nguyên khí trong gian mật thất rộng rãi dưới đất cũng quay trở lại các khu vực khác nhau của Ma Ẩn cốc, chỉ lưu một bộ phận ở trong gian thạch thất nhỏ đang giữ ba tên Mễ Lặc.
- Thật khổ cho hai vị. Thật sự không ngờ rằng hai vị còn có tài năng về mặt này, lúc trước thiếu chút nữa thì ngay cả ta cũng phải tin! - Đã xử lý xong mọi việc, Hàn Thạc quay đầu sang nhìn Ngõa Tây Tư, Tát Lạp Tư, cười khen ngợi.
Ngõa Tây Tư lộ sắc mặt cổ quái, tựa hồ không vui khi được Hàn Thạc tán thưởng. Hắn chỉ chỉ vào Áo Tác Ai còn đang đánh nhau sống chết với A Sắt Nhĩ Tư Đặc và hỏi:
- Hắn thì sao?
- Hắn đáng chết hơn bất cứ ai khác! - Hàn Thạc lạnh mặt đáp.