Hàn Thạc lúc này tạo cho bọn hắn một loại cảm giác uy hiếp vô cùng khủng bố. Áo Tác Ai chỉ là Chủ thần không có thần cách, cơ hồ không có sức đánh trả, trong nháy mắt đã bị giết chết. Lực lượng Hàn Thạc hiện thi triển dường như không hề kém so với Chủ thần có thần cách.
Đối với nhân vật đáng sợ chỉ một cái giơ tay nhấc chân là có thể xử lý Áo Tác Ai, toàn thể đám này đều khiếp sợ, sáng suốt lập tức rút lui, e sợ lưu lại thêm một giây là sẽ bị Hàn Thạc tiện tay xử lý.
Hư ảnh sau khi lực lượng sáu thân ngoại hóa thân Tử vong, Hủy diệt, Lôi điện, Hắc ám, Phong, Thủy chồng lên trôi nổi giữa không trung, giống như là một cự thần đội trời. Thần chi lĩnh vực mang theo khí tức cuồng bạo ngạo nghễ trước tất cả, tập trung sáu hệ lực lượng từ bốn phương tám hướng tụ lại.
- Phụ thân, bọn chúng chạy rồi! - Ở bên cạnh, Tiểu Khô Lâu đột nhiên hô lên.
Ngoài dự kiến của hắn, Hàn Thạc không lập tức truy kích, hư ảnh cực lớn trôi nổi giữa không trung kia vẫn không nhúc nhích, nhìn chằm chằm Cam Đạo Phu – kẻ duy nhất lưu lại.
Không phải Hàn Thạc không muốn truy đuổi. Hư ảnh sau khi dung hợp sáu hệ lực lượng Tử vong, Hủy diệt, Lôi điện, Hắc ám, Phong, Thủy không có thần thức kiểm soát được lực lượng, nên không có khả năng tùy tâm sở dục phóng thích lực lượng. Mặt khác, nó còn có rất nhiều chỗ chưa xác định, thân ngoại hóa thân của bốn hệ lực lượng Lôi điện, Hắc ám, Phong, Thủy vẫn chưa chính thức dung hợp với thần thức hắn.
Sau khi miễn cưỡng thi triển một kích xử lý Áo Tác Ai, sáu hệ lực lượng vừa dung hợp lại mơ hồ sắp tách ra. Nhất là bốn hệ Lôi điện, Hắc ám, Phong, Thủy, bắt đầu không chịu khống chế. Hắn thầm hiểu rằng, nếu bọn Đạt Tạp không phải bị doạ sợ mà lui lại, một khi bốn hệ lực lượng thoát khỏi tầm kiểm soát, hắn cũng không thể thoải mái tiêu diệt đối phương.
Từ chỗ ngàn vạn ma đầu cắn nuốt hấp thu lẫn nhau, hỗn hợp các loại lực lượng đã sinh ra dị biến thành mười ba thân ngoại hóa thân mới. Ngay cả hai thân ngoại hóa thân Tử vong, Hủy diệt, Hàn Thạc còn không rõ lắm tác dụng và lực lượng thực sự của chúng, thì mười một cái thân ngoại hóa thân kia càng làm cho hắn không mò ra được chút nào.
Trong giai đoạn hiện nay, hắn biết trước hết mình cần phải hiểu rõ tất cả về mười ba thân ngoại hóa thân này. Sau khi chân chính nắm giữ lực lượng cùng tính nết của bọn chúng, hoàn toàn dung hợp một thể với thần thức của mình thì mới có thể thật sự phát huy hết sức mạnh của bọn chúng.
Trước lúc đó mà miễn cưỡng dung hợp mấy thân ngoại hóa thân, tâm thần chưa hợp nhất thành một thể là cực kỳ nguy hiểm.
Tiểu Khô Lâu hiển nhiên cũng không biết tình trạng thân thể hắn, chứng kiến thân ngoại hóa thân kia vừa mới hình thành đã một kích đã tiêu diệt Áo Tác Ai, hắn đương nhiên cho rằng “ông bô” mình lại đột phá đến cảnh giới không thể tưởng tượng, giết chết một tên Áo Tác Ai dễ dàng như vậy, thì kẻ khác theo lý nào có thể thoát khỏi lòng bàn tay của phụ thân hắn chứ.
- Bố Lai Ân, quả nhiên khiến người khác giật mình, thật sự không ngờ rằng ngươi lại tiếp tục đột phá nhanh như vậy. - Thống lĩnh Liệp thần giả duy nhất còn lưu lại sau khi đám đồng bọn bỏ chạy, Cam Đạo Phu, mỉm cười nhìn Hàn Thạc, cười ha ha nói.
Lúc này, bản thể Hàn Thạc máu tươi đã ngừng chảy, Ma nguyên lực khô kiệt như cổ thụ vào mùa xuân, lại bắt đầu tươi mới toả sáng. Từng tia Ma nguyên lực giống như những sợi tơ, lưu động khó khăn trong cơ thể hắn...
Ma nguyên lực yếu ớt chậm rãi hội tụ lại, vô thanh vô tức bồi dưỡng thân thể, xương cốt, kinh mạch hắn. Kinh mạch nứt ra dần dần bắt đầu liền lại, tế bào ở miệng vết thương hoạt động rất nhanh, cốt dịch thể tụ lại cùng một chỗ, biến hóa kỳ diệu từ từ xảy ra trên người hắn.
Cùng lúc đó, trong thần thức Hàn Thạc vô tri vô giác hiện ra từng bức hoạ kỳ dị hiện ra trong đầu, rất nhiều văn tự cổ mơ hồ không ngừng lay động lấp lánh sắc thái thần thức có thể thấy, tẩy rửa tâm linh hắn, làm cho cả người hắn chìm trong một loại cảnh giới kỳ ảo lúc có lúc không.
Ma môn vạn vật, do ta làm chủ!
Giác ngộ đột nhiên phát sinh, có lẽ ngồi trên vị trí chủ nhân Hàn gia đã lâu, cũng có lẽ là vì quá bận tâm lo nghĩ cho Ngũ Hành giáp thi, Tiểu Khô Lâu... Mà Hàn Thạc phát hiện mình đã trở thành chủ nhân lãnh tụ của bọn họ, hắn chẳng những phải thu xếp tất cả cho bọn họ, lại còn vì an nguy thực lực của bọn họ mà hao tốn tâm tư.
Do ma làm chủ, do ta làm chủ, ta chính là Ma chủ!
Âm thanh lớn vô biên bắt đầu vang vọng trong thần thức Hàn Thạc. Thần thức hắn giống như là một hải dương yên ả, lúc này lại bị tiếng nổ lớn này làm dấy lên cơn sóng gió động trời. Trong chốc lát, hải dương thần thức biến thành sâu xa vô tận, giống như trời sao mênh mông rộng lớn bao la, không vật gì, không người không thần nào có thể kháng cự!
Vạn vật là ma, vạn vật là ta, ta chính là ma, ta chính là vạn vật...
Đủ loại ý nghĩ kỳ dị hiện lên trong hải dương thần thức hắn, từng âm thanh lạ lẫm cứ vang vọng. Hải dương thần thức hắn dần dần đã xảy ra biến hóa, giống như bầu trời sao sâu xa có ngôi sao lóng ánh rực rỡ, chuyển động theo quỹ tích vĩnh viễn bất biến.
Dường như thần thức hắn đã hoá thành một vũ trụ thu nhỏ, cũng có vẻ như hắn và cả vũ trụ đã hòa hợp thành một thể...
Phía bên kia, Cam Đạo Phu kinh ngạc quan sát Hàn Thạc, cũng không biết trong lòng đang có tâm tư gì, ngơ ngác đứng đó không nhúc nhích, không ra tay công kích hắn, cũng không lập tức rút khỏi nơi này.
Không biết qua bao lâu, Hàn Thạc mới hoàn toàn tỉnh lại.
Đột nhiên, hắn biết mình đã đạt tới cảnh giới Ma Chủ, chỉ có điều lực lượng trong cơ thể vẫn chưa tích lũy đến mức nhất định làm Ma thể thay đổi về chất, khiến thể xác và tinh thần cùng đạt thành cảnh giới Ma Chủ!
Cúi đầu liền thấy vừa rồi Ma thể còn đầy vết thương đã khôi phục sơ bộ, tuy rằng không bằng lúc ở cảnh giới cao nhất trước đó, nhưng cũng đã khôi phục năm thành Ma nguyên lực. Từ lúc người đầy vết thương, đến bây giờ chỉ trong thời gian ngắn đã khôi phục thương thế, còn khôi phục lực lượng đến hơn nửa, loại biến hóa này dọa cho hắn giật nẩy cả người.
Đưa tay lên nhìn vào lòng bàn tay, làn da óng ánh như ngọc, hiện lên sự sáng bóng yêu dị, so với làn da nữ nhân còn hoàn mỹ hơn.
Nét vân tay rõ ràng, liếc mắt nhìn lại hình hoa văn trong lòng bàn tay hắn nắm chặt co duỗi không ngừng biến hóa, làm cho người ta có một loại mỹ cảm kỳ diệu...
- Thế này, thế này... - Hàn Thạc thì thà thì thào, vẻ mặt đầy nét kinh ngạc không thể tin được.
- Bố Lai Ân.
Cam Đạo Phu lại mở miệng, mỉm cười, khi Hàn Thạc biểu tình đề phòng dõi về phía hắn, Cam Đạo Phu mới cười ha ha nói:
- Chúc mừng chúc mừng!
Hàn Thạc ngẩn ra, tâm thần chợt động, thân ngoại hóa thân sáu hệ hắn nỗ lực duy trì đột nhiên tách ra, hơn nữa mười ba hư ảnh thật lớn lại trở về hết trong Vạn Ma đỉnh lơ lửng giữa không trung. Vạn Ma đỉnh trôi về đến ngực hắn rồi biến mất, Hàn Thạc chậm rãi đứng lên, cổ quái dò xét Cam Đạo Phu, hỏi:
- Sao ngươi không đi?
Đối với tên Cam Đạo Phu này, Hàn Thạc dẫu sao cũng cảm thấy không thoải mái lắm. Là một thống lĩnh Liệp thần giả phản bội Quang Minh thần, hắn chẳng những có được cây Thập tự do Quang Minh thần tự tay luyện chế, còn có thể lấy đủ lực lượng tín ngưỡng một tỷ tín đồ ngưng tụ thành “Hoàng kim thần thánh chiến giáp”, nhân vật này quả thật khiến cho người ta có phần hoài nghi rốt cuộc hắn có phải Liệp thần giả hay không.
Nhìn Cam Đạo Phu, Hàn Thạc theo bản năng cảm thấy có gì đó không bình thường, thần thức hắn ngưng tụ trên người đối phương nhưng cũng nhìn không ra sâu cạn của Cam Đạo Phu, cứ cảm thấy gã này hình như có ý đồ nào đó với mình, trên người cũng ẩn tàng loại lực lượng càng thêm cường đại. Tất cả những điều này đều là linh giác bản năng của Hàn Thạc.
- Ta vì sao phải đi? - Cam Đạo Phu cười phá lên, hỏi lại hắn.
Không biết Cam Đạo Phu rốt cuộc có ý đồ gì với mình, Hàn Thạc nghe hắn vừa nói như vậy liền hắc hắc cười lạnh, mười bảy thanh phi kiếm rít lên bay ra, Vạn Ma đỉnh trôi nổi lại một lần nữa đánh về phía Cam Đạo Phu.
Mặc dù chỉ khôi phục năm thành lực lượng, nhưng tâm cảnh đã đạt tới Ma Chủ, lực lượng mười bảy thanh phi kiếm và Vạn Ma đỉnh của Hàn Thạc thi triển ra không yếu mà còn mạnh hơn. Sau khi thần thức cùng tâm cảnh hắn bất ngờ đột phá Ma Chủ, công kích bình thường cũng biến thành thần kỳ khó lường, huống chi mười bảy thanh phi kiếm vốn đã lợi hại.
Hàn Thạc tin rằng với sức mạnh Cam Đạo Phu biểu hiện trước đó, mười bảy thanh phi kiếm và Vạn Ma đỉnh này công tới thì cho dù là “Hoàng kim thần thánh chiến giáp” cũng không ngăn được một kích như thế, e là sẽ lập tức khiến hắn bị thương.
Nhưng biểu hiện của Cam Đạo Phu lại có phần ngoài dự kiến của Hàn Thạc.
tui.net/
Đột nhiên, hắn giống như mặt trời chói chang phóng ra ánh sáng lóa mắt, một cỗ lực lượng thần thánh từ trên trời hạ xuống, nhập luôn vào trong cơ thể Cam Đạo Phu. Vốn biểu hiện chỉ có chút đẹp mắt, “Hoàng kim thần thánh chiến giáp” trên người Cam Đạo Phu giờ lại càng thêm dị quang, cây Thập tự hắn nắm trong tay đột nhiên bay lên, Quang Minh lực lượng thánh khiết từ nó vọt tới.
Bất luận là mười bảy thanh phi kiếm, hay là Vạn Ma đỉnh của Hàn Thạc vậy mà cũng không thể phá vỡ dị quang phòng ngự từ Cây Thập tự của Cam Đạo Phu.
Sắc mặt chợt biến đổi sợ hãi, Hàn Thạc thu hồi mười bảy thanh phi kiếm và Vạn Ma đỉnh lại, nhìn Cam Đạo Phu thật sâu, hỏi:
- Rốt cuộc ngươi là ai?
- Đám Nội Tư Đặc sắp tới, ha ha, ngươi trông nom kỹ Hàn Hạo đi. - Cam Đạo Phu thu tay lại, cười tủm tỉm nhìn Hàn Thạc.
Hàn Thạc lại cả kinh, người dám gọi thẳng tên Nội Tư Đặc, cả Chúng thần đại lục chắc cũng không có mấy người. Tên Cam Đạo Phu này rốt cuộc là ai?
Quả nhiên, đối phương mới nói xong không bao lâu, không đợi Hàn Thạc đáp lời, Vận Mệnh nữ thần và Tử Vong chủ thần đã cùng đến, đột nhiên hiện ra trước mặt hắn.
Nội Tư Đặc vừa xuất hiện, hai mắt liền lập tức ngưng tụ trên người Tiểu Khô Lâu đang ngồi trên Bạch cốt vương tọa, lắc đầu cười khổ nói:
- Thật không ngờ, ngay cả ta cũng bị lừa!
Vận Mệnh nữ thần con ngươi như tinh không sâu xa liếc nhìn Hàn Thạc, rồi chợt liếc nhìn Hàn Hạo, cuối cùng mới đưa ánh mắt lại phía Cam Đạo Phu, lạnh nhạt nói:
- Ngươi làm gì thế?
Đối mặt Vận Mệnh nữ thần, Cam Đạo Phu không như Hàn Thạc dự đoán cúi chào, thần sắc không hề câu nệ và khiếp đảm, vẫn cười ha ha nói:
- Ta chỉ cho hắn một chút áp lực, trợ giúp hắn tiến bộ nhanh hơn! Ha ha, ngươi cũng biết, thời gian của chúng ta cũng không nhiều, nhìn xem, dưới áp lực của ta, hắn không phải lại cường đại hơn rồi sao?
- Quang Minh thần, ngươi chính là Quang Minh thần! - Hàn Thạc sửng sốt một lát rồi mới nhận thức ra, chợt thốt lên.
Cam Đạo Phu cười gật đầu, nói:
- Không sai, chính là ta, ta chỉ mượn thân thể Cam Đạo Phu thôi. Ha ha, Bố Lai Ân à Bố Lai Ân, ngươi thật đúng là lợi hại ngoài dự đoán của mọi người ha.