- Anh ấy là Sean Parker, người sáng lập ra mạng âm nhạc Napster, là một thiên tài trong làn sóng internet, đương nhiên là thiên tài thực sự trong những thiên tài nhan nhản ở thung lung Silicon.
Sean Parker được Mark dẫn tới trước mặt Tô Xán, cũng tóc xoăn, cũng gầy gầy cao cao, hơn hai mươi tuổi mà trông như hai bảy hai tám, ánh mắt khó nắm bắt.
Hắn được đoàn đội của Mark cực kỳ chú ý, một số thành viên đang chơi bóng bàn trong phòng giải trí cũng bỏ ra hoan nghênh, đám Katherine ở tầng hai đều đi xuống, Katherine lại càng nhiệt tình hơn bình thường, rõ ràng có ý nhắm vào Tô Xán từ chối cô trước đó, làm Tô Xán hơi xấu hổ.
Tô Xán cũng chỉ biết qua cái tên Sean Parker. Không sống ở Mỹ nên không cảm thụ được sức hút của cái tên này, nhưng từ phản ứng của người xung quanh, Tô Xán biết được việc làm của Sean trước kia, được bộn họ tôn trọng và sùng bái.
Sean Parker vào cửa, nhìn người Đông Á duy nhất trong phòng, liền bước tới bắt tay:
- Cậu chính là Tô Xán phải không?
- Đúng là tôi, rất vui được gặp anh.
Tô Xán bắt tay hắn, cảm nhận đầu tiên của Tô Xán là người này rất từng trải:
Đợi hai bọn họ chào hỏi xong, Mark hưng phấn nói:
- Chắc cậu không tin nổi đâu, Sean và bạn gái anh ấy ở ngay đối diện với chúng ta, khi đó chúng tôi vừa mới chuyển tới, thấy anh ấy và nhóm bạn đi qua, thật là quá trùng hợp.
Tô Xán gật đầu:
- Đúng là trùng hợp thật.
- Đây chính là bất ngờ tôi giành cho cậu đấy Tô!
Mark tiếp tục vui mừng nói:
- Sean quen biết rất nhiều nhà đầu tư mạo hiểm, hơn nữa còn tìm được cho chúng ta một công ty tốt nhất, là quỹ Hồng Diệp, Sean đã thuyết phục được bọn họ cung cấp cho chúng ta triệu USD, mua lấy % cổ phần của Facebook.
Tô Xán nhíu mày thắc mắc:
- Vậy thì cũng giống với giá Viacom đã đưa ra cho chúng ta, vì sao không chọn bọn họ, nếu Viacom đầu tư vào công ty chúng ta, danh tiếng lớn của bọn họ sẽ tăng giá trị của chúng ta lên.
Sean nghe xong liền lên tiếng:
- Cậu nói rất đúng, nhưng đừng quên rằng, Viacom không khảng khái như vậy đâu, mục đích thực sự của bọn họ là nuốt gọn facebook. Thu mua không thành công, phương án này cũng sẽ không thực hiện, đó là đặc điểm phổ biến của những công ty đầu tư mạo hiểm, đầu tiên là dùng một phương án để cậu nhìn thấy giá trị của công ty mình, sau đó lại dùng một phương án có giá trị cao hơn giá trị công ty các cậu ước tính. Dưới tình huống đó, cậu khó mà đưa ra phán đoán chính xác. Tập đoàn Vcom sẽ không đầu tư cho các cậu triệu đâu, đó chỉ là mồi nhử mà thôi.
Tô Xán không tỏ thái độ vội, nhìn Mark như đứa trẻ khoe đồ chơi mới, nhìn những người khác nối nhau tới bắt tay Sean, Tô Xán biết, ý kiến phản đối của mình lúc này sẽ đẩy bản thân đứng về phía đối lập với tất cả.
Đêm.
Trong quán cà phê ở tầng hai, Tô Xán tay cầm một cốc cà phê đứng ở ban công nhìn sinh viên Đh Stanford ra vào trường, chỗ này không có sẵn trà, Tô Xán đành phải nhập gia tùy tục.
Đằng sau có tiếng bước chân, Sean tiêu sái dựa vào khung cửa, tay cũng cầm một cốc cà phê, thong thả nói:
- Cậu nên chấp nhận phương án đầu tư này, vì theo tôi biết không có công ty nào chịu đưa ra điều kiện ưu đãi hơn nữa đâu.
Tô Xán quay đầu lại, không hề do dự vạch trần hắn:
- Anh sống ở nhà đối diện, trùng hợp gặp được Mark, trùng hợp nữa anh lại là người liên hệ được với nhà đầu tư, tôi chỉ thấy quá nhiều sự trùng hợp thôi … các người bố trí tốt lắm.
Sean cũng thẳng thắn thừa nhận:
- Xem ra cậu thuộc trường phái âm mưu, nhưng quan trọng nhìn vào kết quả, đây là kết cục hai bên cùng có lợi, quỹ Hồng Diệp mời tôi ra mặt, ở chuyện này tôi nợ họ một món ân tình, nhìn từ phương án đầu tư thì đây là vụ đầu tư hợp lý, cả với cậu, tôi hoặc là Mark.
Tô Xán nổi giận:
- Điện thoại của Chiêm Hóa nói tình huống không thể khống chế được, thực ra là muốn tôi ổn định Mark, để tôi vì các người đẩy lui các nhà đầu tư mạo hiểm khác, đúng không?
- Cậu cảm thấy bị lợi dụng, đừng, nên nhớ quyết định là do cậu đưa ra, chúng tôi không mảy may tác động được vào cậu.
Sean bình tĩnh nói:
- Chuyện này không phải là chứng tỏ sự nhiệt tình của chúng tôi sao, nói thật, cậu làm tôi hơi thất vọng, trong kinh doanh dùng chút thủ đoạn này không phải quá bình thường à, chúng tôi đâu làm gì hại tới cậu, tôi đến đây là để bàn về phương án đầu tư, cậu có thể phản bác điều không hợp lý trong phương án, nhưng cậu lại không đồng ý một phương án hợp lý vì nghĩ rằng mình bị lợi dụng?
Chiêm Hóa đúng là con hồ ly, ông ta biết rõ cái giá tâm lý của mình rồi, cho nên gọi mình qua đây để ngăn cản Mark đồng ý với giá thấp hơn, trải qua thời gian dài mệt mỏi vì những bữa tiệc, đích xác nghe được các nhà đầu tư khác không ra giá cao hơn, niềm tin của Mark không thể không bị mài mòn.
- triệu đổi lấy % cổ phần, hoang đường.
Sean lắc đầu thở dài:
- Lấy thân phận của một người từng sáng nghiệp, tôi khuyên cậu, cậu nên sớm đưa ra quyết định hợp lý, nhìn vào thực tế, đứng nhìn vào giá trị mộng tưởng.
- Tôi không thích bị uy hiếp, nếu Chiêm Hóa muốn tiếp tục hợp tác, thì ông ấy hãy suy nghĩ phương án tôi đưa ra... Nếu không tôi sẽ về.
Sean chăm chú nhìn Tô Xán ánh mắt dần trở nên sắc bén, vẻ mặt Tô Xán khi nói câu này rất bình tĩnh, không có một sơ hở nào.
Bọn họ đã thành công rồi, tìm tới Sean, nhân vật được thanh niên Mỹ sùng bái, lợi dụng hắn làm dao động Mark, Mark hiện giờ cực kỳ động lòng với phương án này, nếu Tô Xán phản đối, rất có thể sẽ khiến quan hệ của y với Mark có vết nứt.
Tô Xán không cam tâm, cách làm này cũng khiến Tô Xán không tin tưởng, Chiêm Hóa chỉ cần đạt mục đích mà không ngại có thể gây ảnh hưởng xấu facebook, ông ta rõ ràng không chút mảy may quan tâm tới mục đích của họ, điều ông ta quan tâm chỉ là trục lợi từ facebook mà thôi.
Nếu phương án này không phải một cái bẫy được bố trí, nếu Chiêm Hóa thẳng thắn tới đây đặt phương án lên bàn làm việc, y sẽ nghiêm túc nghiên cứu nó, nhưng bây giờ đồng ý, tức là đồng ý để đối phương xỏ mũi, hợp tác không đối đẳng, tương lai sẽ bị thiệt thòi.
Sean nhìn Tô Xán mấy giây thấy ý y đã quyết, liền gật đầu:
- Tôi sẽ chuyển nguyên văn lời của cậu.
Trước khi đi, Sean trầm ngâm nói:
- Là người từng trải, tôi thưởng thức dũng khí của cậu, nếu cậu dứt khoát như thế, chúc cậu may mắn.
…..
Nhà đầu tư mạo hiểm ở thung lũng Silicon tự hình thành một mạng lưới, tin tức tình báo truyền bá nhanh không kém gì mức độ bùng nổ của internet ở Mỹ, cơ cấu tình báo bên thứ ba gần như mỗi ngay đều theo dõi sát sao động tĩnh của Tô Xán và Mark.
Những động tĩnh này được một số tạp chí tin tức nhạy bén phát tán, nâng cao danh tiếng cho facebook.
Thành viên hạch tâm của facebook có sự tin tưởng rất yếu ớt vào Tô Xán, ở trong thời đại này, một công ty mạng internet, dùng % cổ phần huy động được triệu USD đầu tư là khó tin rồi, huống hồ Tô Xán còn đói % chỉ với %.
Điều này không có nghĩa là đoàn đội của bọn họ không có lòng tin vào chuyện mình làm, nhưng bất kỳ sự tự tin nào cũng phải kiến lập trên cơ sở hiện thực, tất cả mọi người đều cho rằng, Tô Xán có tinh thần như thế là chuyện tốt, nhưng tự tin một cách mù quáng là tự đại rồi.
Không ai thích một kẻ tự đại, không ai muốn một trong số lãnh đạo của mình là người tự đại tới không tiếp nhận ý kiến bất kỳ ai.