Đại Niết Bàn

quyển 6 chương 67: niềm tin

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tô Xán ngồi trên máy bay đọc báo tài chính Dung Thành, trang bìa là tiêu đề là ( Tô Lý Thành dùng chén rượu đoạt binh quyền?), đăng tin liên quan tới tập đoàn Đại Dung.

Con đi đọc báo về cha mình, cảm giác này với Tô Xán rất mới mẻ. Mặc dù đây chẳng phải là điều gì hiếm có, cùng với việc Tô Lý Thành nắm đại quyền Đại Dung, thành tiêu điểm truyền thông không phải chỉ một hai lần nữa, ngay họa báo nội bộ truyền thông Xuyên Nam trước mặt Tô Xán cũng có ảnh Tô Lý Thành chụp chung với Lam Tâm Minh, chủ tịch Xuyên Nam.

Bài báo đưa tin điều chính nhân sự gần đây của Đại Dung.

-.... Phó tổng giám đốc Cát Minh Huy cuối năm nghỉ hưu, một ví phó tổng giám đốc khác là Triệu Tân Hoa rời cương vị đi bồi dưỡng để chuẩn bị điều chỉnh trong tương lai. Đông Kiến Quân sẽ đảm nhận tổng giám đốc sản nghiệp kiến trúc, ngoài ra các công ty cấp dưới đều có điều chỉnh nhân sự cao tầng, đây là lần điều chỉnh nhân sự lớn nhất của Đại Dung trong nhiều năm qua. Việc điều chỉnh này rõ ràng sẽ kết thúc cục diện "chư hầu cát cứ", tăng tốc tiến trình "tập quyền trung ương", chỉnh hợp xí nghiệp dưới cờ, trên cơ sở này thành lập ba tập đoàn lớn trong tương lai. Tập đoàn cổ phần tài chính, tập đoàn cổ phần sản nghiệp và tập đoàn đầu tư. Ba cơ cấu thực thể lớn này phân biệt do chín nhân viên quản lý cao tầng đảm nhiệm chức vị trọng yếu, thực tế do tổng giám đốc Tô Lý Thành và chủ tịch Tôn Gia Dũng nắm soái ấn, những người khác chỉ là phân công thứ cấp...

Ngồi bên cạnh Tô Xán tất nhiên là Đường Vũ, đi chuyến bay của hàng không Xuyên Nam mới, trước khi lên máy bay Tằng Kha còn gọi điện thoại, nói cha y lại lên báo rồi, sau đó còn nói chuyện với Đường Vũ mấy câu.

Thấy lần này báo tài chính Dung Thành dùng nguyên trang giới thiệu biến động nhân sự của Đại Dung, Tô Xán không khỏi bội phục cha mình, cha lần này hành động rất là ngầu, xem ra giữa cha và Vương Bạc phối hợp ngày càng ăn ý.

Đại Dung là quốc xĩ hàng đầu của Dung Thành, top xí nghiệp trong nước, dẫn đầu cả phía tây, trong ngoài nghề đều bao phủ tầng hào quang. Mỗi điều trải qua nhiều năm, quan hệ rối rắm phức tạp vô cùng, nội bộ lục đục nghiêm trọng, người khổng lồ không còn mạnh mẽ mà trở nên cồng kềnh chậm chạp, đây là bệnh chung của toàn bộ quốc xĩ.

Báo chí đua nhau chỉ trích tệ nạn trong quốc xĩ, nhưng đâu phải toàn do lãnh đạo vô dụng, tham ô đục khoét, cũng không phải bọn họ chây ỳ quan liêu, chỉ biết lái xe sang nuôi tình nhân.

Rất nhiều người có hoài bão và thủ đoạn, nếu không ở trong quốc xĩ, ra ngoài tự mình lập nghiệp là hào kiệt lục lâm. Có điều ở vị trí này, ở môi trường nửa quan nửa thương, áp chế đấu tranh xung đột kịch liệt trong nội bộ, còn có thể thực hiện hoài bão của mình chẳng khác nào sừng lân lông phượng.

Tô Lý Thành dám đụng vào vấn đề nhân sự mẫn cảm nhất của quốc xĩ gián tiếp chứng minh khí phách của ông, phải biết rằng trong quốc xĩ ai cũng có bối cảnh rất sâu, động vào ai đó, biết đâu kéo tới cả lãnh đạo tỉnh, nhiều cao tầng xí nghiệp vì cải cách mà gục ngã không biết bao nhiêu mà kể.

Tô Xán biết tình cảm của cha tới Đại Dung lớn thế nào, hồi còn là cán bộ thường ở Cty công trình số Hạ Hải nhiều lần về nhà nói nếu là lãnh đạo công ty, sẽ cải cách ra sao, khi đó chỉ nói cho thỏa miệng, không ngờ tới ngày đó thật.

Tô Lý Thành có quyết tâm, có khí phách, vì xuất thân nên quan hệ công ty cũng đơn giản, không nhiều níu kéo, muốn cải cách thành công, chỉ thiếu một chỗ dựa vững chắc đằng sau, đó là Vương Bạc.

Có điều mới lên làm tổng giám đốc căn cơ chưa ổn nên chưa thể hành động tùy tiện, nếu không thế lực tàn dư của Mộc Khai sẽ cắn trả. Dùng thời gian dài trải đường như thế cũng là bắn tín hiệu, cho đám người Mộc Khai thời gian và không gian, chuyện trước kia có thể bỏ qua, nếu vẫn không chịu tỉnh ngộ, vậy đừng trách đao cuối cùng hạ xuống.

Tô Lý Thành hướng tinh lực sang trọng tổ Xuyên Nam, làm một số hiểu được tin tức này, kiềm chế bớt, biết thời đại của mình đã qua, cúi đầu làm việc mới là lối thoát. Còn một số đi theo con đường khác.

Nghe nói một lần ba công ty dưới tập đoàn thực hiện một hạng mục ở thành phố cấp thị xã, vì đây là công trình dân tâm, bí thư thị trưởng của họ đều cực kỳ chú ý. Tô Lý Thành yêu cầu báo cáo định kỳ tiến độ hạng mục, kết quả mấy lần đến kỳ không có báo cáo, điện thoại gọi cũng không thông, người phụ trách cùng vợ đi Hong Kong mua sắm rồi, tới gần kề thời gian mới về cắt băng. Chuyện tới đó là hết, có điều lần này điều chỉnh, người phụ trách đó tới làm chủ nhiệm sản nghiệp hạng ba của công ty.

Tô Lý Thành dám dùng nắm đấm sắt như vậy, nói rõ Tô Lý Thành liên kết với Vương Bạc càng thêm chặt chẽ, có chỗ dựa đằng sau mới có thể phóng tay làm, tiến hành nguyên tắc tập trung quyền lực bỏ cái nhỏ nắm cái lớn.

Đường Vũ nhận lấy báo trong tay Tô Xán, xem một lượt, hỏi:

- Cha anh làm thế không vấn đề gì chứ?

Trên báo dùng điển cố "lấy rượu tước binh quyền" của Triệu Khuông Dẫn, hình dung hành động lần này của Tô Lý Thành, nói lên sự phức tạp quan hệ nội bộ, nhiều người hoài nghi Tô Lý Thành sao dám dùng nắm đấm sắt như thế? Không sợ sức phản chấn cho ông phải về hưu sao?

Đường Vũ đương nhiên hiểu được ám chỉ mập mờ trong đó, loại xí nghiệp lớn thế này các bên giao phong rất dữ dội.

- Có vấn đề gì chứ, bên trong này chẳng phải nói rồi sao, Đại Dung gánh trọng trách lớn, phải thành hàng không mẫu hạm đặc biệt lớn hàng đầu trong nước, có sức cạnh tranh quốc tế. Trên tỉnh đã phát lời còn có chuyện gì được, tất cả đều hướng về mục tiêu này thôi.

Tô Xán cựa người dựa đầu vào lưng ghế:

- Anh lúc này chỉ thấy cái ghế này cứng quá, đáng lẽ anh phải được ngồi miễn phí ở khoang hạng nhất chứ, cha anh thật là cứng nhắc, không linh động gì cả, lần sau anh không nói mập mờ nữa, yêu cầu thẳng thừng luôn, con có khóc mới được cho bú mà.

Đường Vũ không quan tâm tới lời làm nhảm của Tô Xán, chỉ ừm một tiếng:

- Hiểu rồi.

- Em chẳng bao giờ có nghi hoặc gì à?

Tô Xán ngứa ngáy đang định đợi Đường Vũ hỏi để khoe khoang một hồi, ai nghĩ Đường Vũ trả lời gọn lỏn như thế, quay sang thắc mắc:

- Ví như?

Đường Vũ chớp chớp mắt, tỏ vẻ không hiểu ý Tô Xán:

- Ví như người khác nghe nói anh là người đồng sáng lập Facebook, lập ra văn hóa thời thượng, mới đầu đều không tin, nhưng em chẳng bao giờ hoài nghi cả. Hay như hôm nọ ở quán ăn vì chuyện của Thông Thông mà xung đột, ai cũng khuyên anh không nên kích động, chỉ em là tin tưởng anh có cách xử lý đúng đắn.

Đường Vũ nhẹ giọng nói:

- Có gì phải nghi hoặc sao? Đơn giản em tin anh thôi.

Nói rồi cô đưa ta ra, năm ngón tay đan vào tay Tô Xán, nắm chặt lại:

- Em từng một lần không tin anh, em không muốn có một lần như thế nữa.

Một câu nói nhẹ nhàng làm Tô Xán vừa xúc động vừa thương, biết Đường Vũ nói tới chuyện xưa ở Hạ Hải, nha đầu này có một phần cực đoan trong cá tính, bất kỳ chuyện gì cũng đưa nó lên tầm nghiêm trọng quá mức, suy nghĩ quá nặng nề, chỉ vì trước kia không giữ lời vời mình mà dằn vặt bản thân, còn cắt cả mái tóc yêu quý, đến bây giờ còn chưa chịu tha thứ cho chính mình.

Tính cách này của Đường Vũ khó có thể sửa được trong một sớm một chiều, càng không thể trị dứt, dù tính cách đã trở nên tươi sáng hơn nhiều vẫn rất có thể vì một chuyện kích thích mà đi vào hướng cực đoan, Tô Xán nâng tay Đường Vũ lên miệng hôn khẽ:

- Vậy anh sẽ không bao giờ để em mất niềm tin ấy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio