Đại Pháp Sư Đệ Nhất Tinh Tế

chương 109

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

(Tinh tế đệ nhất Đại pháp sư)

Follow me: maitran.wordpress.com

..

Thật lâu trước kia, Ludwig liền hiểu rõ một đạo lý, vĩnh viễn đừng vì sợ hãi cái chết mà lựa chọn trốn tránh nó.

Không giống như thế giới bên ngoài tưởng tượng, tất cả những người học phép thuật đều biết rằng, chuyển hóa thành sinh vật Bất Tử thực sự là một câu thần rất đơn giản, căn bản không như trong câu chuyện của người ngâm thơ rong hát, cần một nghi thức phức tạp, vật liệu siêu cấp quý giá, khó đến mức khiến mọi người muốn nhảy lầu gì đó, thần chú kia kỳ thực rất đơn giản, học trò của pháp sư cũng có thể hoàn thành, chỉ có điều khác biệt là, Đại pháp sư chuyển hóa thành vu yêu, học trò của pháp sư chỉ có thể chuyển hóa thành vu thi cấp thấp hơn. Nhưng nhìn chung, việc chuyển hóa những người khác, ví dụ như một chiến binh đã chết thành Kỵ Sĩ Tử Vong thì khó hơn là chuyển hóa chính mình.

Nhưng tại sao thế giới phép thuật không bị chiếm giữ bởi vu yêu? Thậm chí, các nghi thức chuyển hóa được ghi lại trong lịch sử chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, vì vậy những người không biết nhiều về ma thuật sẽ tự động não bổ —— cho rằng đó là phép thuật khó siêu cấp, đòi hỏi rất hà khắc, không thì, tại sao các pháp sư lại không làm?

Bởi vì các pháp sư học rộng hiểu nhiều đều biết, thậm chí cả pháp sư tà ác kiêu căng nuôi chí làm xằng làm bậy cũng đều tán thành điểm này: khủng khiếp hơn cả tử vong, chính là dùng một loại hình thái khác nhân loại tồn tại vĩnh viễn.

Không có một vu yêu nào bị chuyển hóa vì sợ chết, nếu như không có một chấp niệm tuyệt đối, tử vong chung quy sẽ thay đổi bọn họ, làm cho bọn họ quên lãng đi điểm mấu chốt "làm ngưởi", sau đó đưa đến đội kỵ sĩ Thánh điện thảo phạt. Cho nên khi còn sống bọn họ chủ yếu là những kẻ cuồng học thuật, chết rồi còn có thể tiếp tục chiến đấu trong phòng thí nghiệm hàng ngàn năm cũng không ngán, nhiệt tình đối với học thuật đã vượt qua khúc mắc sinh tử; hoặc là vì một số tham vọng càng to lớn hơn, như chống lại phong trào diệt pháp, hoặc là chống lại thảm họa ma quỷ, nhưng loại vu yêu này sẽ do Thánh điện Quang Minh phụ trách giúp bọn họ ngủ yên sau khi chiến tranh thắng lợi.

—— mà kẻ trước mắt này, bởi vì không muốn chết, đã biến mình thành một sinh vật lung ta lung tung như tinh thần thể?

Đừng nói những gì hắn đang làm bây giờ không có điểm mấu chốt "làm ngưởi", khi hắn còn sống những ngày cuối đời, % cũng không phải người, chắc chắn không chỉ là những thí nghiệm bất hợp pháp và ngược đãi đồ đệ, sách sử tuyệt đối hạ bút lưu tình!

Ludwig cười nhạo: "Ngươi căn bản không có tư cách được gọi là đối thủ, ngươi chỉ là một con quái vật mà thôi, không có sự khác biệt cơ bản nào với quái vật mất khống chế trong phòng thí nghiệm."

"Nông cạn!" Rakamond lại một lần nữa nói ra từ này.

"Thức ăn gia súc, ngay cả thuật sĩ cũng không bằng!" Ludwig trả lời.

Ludwig lúc còn rất nhỏ đã đồng điệu cùng ma quỷ, nhiều năm như vậy, nhưng ảnh hưởng của ma quỷ chỉ làm cho tính khí của cậu trở nên tùy hứng một chút mà thôi, cho nên đối với Cida · Rakamond, một kẻ vì theo đuổi trường sinh, làm cho cả nhân tính của mình cũng không còn, Ludwig cảm thấy trên đầu hắn quả thực liền viết bốn chữ lớn —— "Sỉ Nhục Pháp Sư", thứ mất mặt như thế, sau đó làm thế nào quang minh chính đại xem thường thuật sĩ?

Ma pháp càng mãnh liệt hơn va chạm bạo phát trong không gian, hai pháp sư truyền kỳ quyết đấu, kỳ thực kém hấp dẫn hơn nhiều so với tưởng tượng của người ngâm thơ rong, từ miêu tả chính xác hẳn là —— quỷ dị.

Phép thuật của các pháp sư chẳng phải là loại đẹp mắt xán lạn, thanh thế hùng vĩ, đặc biệt là phép thuật không gian và phép thuật tinh thần, bản thân các pháp sư bình yên lơ lửng tại chỗ, Ludwig thậm chí vẫn duy trì lối đứng trang nghiêm của pháp sư, vô số phép thuật huyền diệu nở rộ và vụt tắt xung quanh bọn họ, nhanh đến mức khó mà tin nổi, chủng loại đa dạng đến nỗi mắt không kịp nhìn, dù cho có một pháp sư thứ ba ở đây cũng không thể nói ra chính xác tên gọi của tất cả phép thuật.

Không gian rung động, thị giác vặn vẹo, trong không gian thứ cấp thậm chí xuất hiện lỗ thủng hư không có thể nhìn thấy, lửa địa ngục luôn thuận buồm xuôi gió trong trận chiến với Đệ tam văn minh, hiện tại chỉ có thể sử dụng làm phông nền bài trí cho cảnh vật chung quanh, Cida · Rakamond mặc dù là Đại pháp sư hệ không gian, nhưng nghiên cứu những năm cuối đời của hắn chắc chắn liên quan đến hắc ma pháp, dù sao trong phép thuật không gian không tồn tại tà thuật có thể biến hình thức tồn tại của một người thành tinh thần thể.

"Điều ta tò mò chính là ——" Trong mắt Ludwig sáng lên tinh thần lực ngân quang lộng lẫy, bảo vệ tuyệt đối mở ra, trừ khử không gian vặn vẹo do Cida phóng ra, cậu dùng giọng điệu như nói chuyện phiếm buổi trà chiều nói, "Ngươi là thế nào nghĩ đến việc biến mình thành một con bạch tuộc lớn?"

"Rất đơn giản." Câu trả lời của Cida rất thoải mái, nếu như không phải không gian chung quanh hắn biến thành màu tím đậm sền sệt, người ngoài còn cho là bọn họ đang tiến hành giao lưu học thuật thân thiết, "Ta đã đi qua gần như mỗi một tấc đất, ta đến thăm tinh linh cấp cao bị làn sóng máy móc đẩy vào nơi sâu nhất của rừng rậm, ta đi đến rãnh biển sâu Bắc Cực tìm kiếm nhân ngư và hải yêu Naga, ta tìm kiếm đáp án nơi vị Thái cổ Cự Long truyền kỳ cuối cùng sống gần vạn năm... Không có, bọn họ không có ai nói cho ta cách bất tử, Thái cổ Cự Long kia sau khi ta rời đi mấy năm liền hóa thành long tinh thạch, ngay cả Long tộc được xưng là thân thích của thần linh, cuối cùng cũng không thể thoát khỏi tử vong."

"Ngay cả thời gian cũng sẽ diệt vong, một thế giới cũng chưa chắc có thể vĩnh viễn tồn tại." Ludwig nói, "Nữ phù thủy tiên tri cổ đại thậm chí đã nhìn thấy sự kết thúc của thời gian qua Con mắt của ngôn ngữ."

"Đúng vậy." Cida bình thản trả lời, "Vậy đã nói rõ, đáp án ta muốn ở thế giới bên ngoài."

Trên mặt đất dùng Ludwig làm tâm điểm, ma pháp trận phức tạp được trải ra từng lớp, những hoa văn lửa địa ngục thiêu đốt đều không xóa đi được.

Mà Cida ngày càng kinh ngạc.

Hắn là chủ nhân của tháp pháp sư, là người xây dựng không gian thứ cấp, điều này nói rõ hắn chiếm lợi thế sân nhà, trong không gian thứ cấp hắn có thẩm quyền nhất định để đưa ra các quy tắc, ví dụ, hắn mới vừa cấm lệnh triệu hoán vong linh, như vậy Ludwig không có cách nào kêu gọi vong linh, vong linh chỉ có thể ở bên ngoài, ở không gian thấp hơn của tháp pháp sư, tiêu hao một cách vô nghĩa với tinh thần thể.

Nhưng cho dù như vậy, Ludwig vẫn đánh bất phân thắng bại với hắn.

Hắn lại điều động tinh thần lực, có một loại ánh sáng tinh thần lực nào đó lóe lên từ đường nét hình người của hắn, lập tức, uy lực của phép thuật không gian tăng lên gấp bội, Cida thậm chí lần thứ hai sử dụng pháp tắc không gian thứ cấp, giam cầm năng lực ma quỷ trên người Ludwig.

Ludwig dường như không cảm giác được nguy hiểm, cậu kinh ngạc mà tràn ngập hứng thú nói: "Hấp thu tinh thần lực? Ngươi và những tinh thần thể đó cộng hưởng tinh thần lực? Không đúng, là ngươi đơn phương hút lấy chúng —— tinh thần thể này rốt cuộc là từ đâu tới?"

Không chờ Cida trả lời, Ludwig tự mình phán đoán: "Không có sức mạnh trần gian nào có thể sáng tạo sinh mệnh, ngươi không phải thần, ngươi còn lâu mới đủ tư cách... Như vậy đó thực sự là những sinh vật nguyên sinh của thế giới này, ngươi dùng một loại giả kim thuật sinh mệnh nào đó, khống chế chúng nó, hoặc là làm những việc khác... A, ta không đoán ra được, dù sao ta không phải là kẻ não tàn đến mức biến mình thành quả bóng bạch tuộc, đương nhiên không đoán ra được ngươi làm thế nào."

Rầm ——

Ma pháp trận được hình thành trên mặt đất, trong không gian bao phủ một bầu không khí âm u, căn phòng pháp sư ấm áp triệt để bị hủy diệt, thay vào đó chính là một cung điện màu đen, cây cột đột ngột mọc lên từ mặt đất, trên cột điêu khắc bộ xương, vong linh vặn vẹo, nữ yêu xinh đẹp lại khủng bố...

"Ngươi muốn xây dựng lĩnh vực của mình trong không gian thứ cấp sao?" Cida khiếp sợ.

"Mấu chốt là ta thành công... Được rồi, một nửa." Ludwig cười rộ lên, đại điện của cậu hình thành một nửa thì bị ma pháp không gian áp chế, thế nhưng điểm này đã nói rõ, đứng ở một nửa lĩnh vực của mình, Ludwig có thể miễn bị áp chế bởi pháp tắc không gian thứ cấp của Cida.

Lĩnh vực vong linh, Ludwig trước đây thử xây dựng không gian thứ cấp của mình, không có quá nhiều đồ trang trí đầu lâu âm u khủng bố như vậy, nhưng sau khi gặp mặt vị pháp sư tự mình thành thần kia, Ludwig sâu sắc cảm thấy được —— vương tọa bạch cốt thực sự là soái a!

Xương khô ngưng tụ dưới chân Ludwig, xuất hiện rất nhiều đầu lâu há to miệng, dường như không tiếng động mà kêu rên, đó là vong linh được Ludwig điều động, chúng nó biến ảo thành bộ dáng đầu lâu, ùng ục ùng ục lăn tới phía sau Ludwig, chậm rãi xếp thành một chiếc ghế tựa rộng lớn, một đầu lâu trong đó còn ngậm một cái đệm, dùng cằm giật giật bò lên, lăn tới đặt đệm xuống dưới mông của Ludwig —— đây chính là đệm mà Hayden khâu tay, mềm mại thoải mái, nó là vũ khí lợi hại để ngồi lâu chép bút ký!

"Có vẻ như ngươi cũng không được a." Ludwig cười ngồi xuống, nghiêng người dựa vào đệm êm, chân đạp lên một đầu lâu dùng kê chân.

Hắc pháp sư kiêu căng mà ngồi trên vương tọa xương khô, giống như cậu mới là chủ nhân của nơi đây, cậu mới chủ đạo mọi thứ, lửa giận của Cida ảnh hưởng tới tất cả tinh thần thể liên kết với hắn, lượng lớn tinh thần lực theo mạch phép thuật bị hắn lấy ra, áp lực trong không gian đã đủ để đè ép linh hồn thành bụi bặm, Ludwig rốt cuộc không có cách nào che giấu mà run lên một cái, một dòng máu tươi chảy xuống từ khóe môi tái nhợt của cậu, Ludwig không hề để ý, giơ tay lên, dùng máu của mình vẽ một ma pháp trận trên không trung.

Lửa địa ngục vọt lên cao hàng ngàn mét, không gian chung quanh một mảnh hư vô, như thể chỉ còn lại hai pháp sư đối chiến.

Cida nói: "Ngươi rất xuất sắc, nhưng ngươi không thắng được."

Ludwig: "Một con quái vật cũng đánh không lại, ta sẽ không có mặt mũi đi gặp lão sư."

Quái vật, trong mắt Ludwig, đó chính là một con quái vật. Hắn vì theo đuổi trường sinh, thay đổi phương thức tồn tại của chính mình, nhưng hình thái cũng không phải yếu tố mấu chốt quyết định nhân cách, điểm này có thể nhìn thấy từ trên người các trí tuệ nhân tạo, khiến Cida biến thành một quái vật không phải là hình thái hắn cải biến chính mình, mà là hắn đã quên mất mình rốt cuộc là cái gì.

Hắn không còn là Đại pháp sư Bạch Tháp vì ma pháp truyền thừa mà chiến đấu, không muốn theo đuổi học thuật cùng tri thức nữa, trong đầu của hắn chỉ còn lại trường sinh, tất cả sở cầu đều là "Bất tử", vì vậy, hắn cũng chỉ có thể biến thành một quái vật.

Quái vật hấp thu sức mạnh của tinh thần thể đến từ Đệ tứ văn minh, trước ma pháp không gian mà hắn tạo ra, hắc pháp sư giống như người lướt sóng phải đối mặt với cơn sóng thần, lĩnh vực vong linh nhỏ hẹp nằm trong toàn bộ không gian, lảo đà lảo đảo.

...

Bên ngoài tầng khí quyển, vô số xúc tu màu xám mở ra và hợp lại, như từng cái miệng rộng của hoa ăn thịt người.

Hayden đứng trước ống kính, anh không tự mình ra tay, anh đứng nơi đó, với tư thế tao nhã, đồng phục quân đội tôn lên eo nhỏ chân dài của anh, như đang tham gia một cuộc thi tuyển người mẫu nam, mà không phải là chỉ huy chiến trường, vì vậy sĩ khí của toàn bộ thủ đô dâng cao.

—— Đệ tứ văn minh tính là gì, nhìn xem, nguyên soái của chúng ta cả một sợi tóc cũng không loạn!

Tất cả người dân tinh võng tự động bỏ qua sự thật là Hayden đã sớm từ chức, trùng tộc đến để trợ giúp giận sôi lên, phản đối hết lần này đến lần khác —— đó là quan chấp chính của chúng tôi!

Kỳ thực Hayden cũng không thoải mái, "Thiên hà lưu lãng giả" phát dữ liệu từ tất cả các nơi cho anh, Đệ tứ văn minh và nhân loại đang tiến hành một cuộc chiến tiêu hao.

"Thực sự không được, ta có thể phải dùng năng lực chỉ huy vong linh của Hắc ám kỵ sĩ." Hayden thấp giọng nói.

"Thiên hà lưu lãng giả" trả lời: "Nhưng tiên sinh cũng nói, một chiêu kia hiệu ứng hình ảnh đáng sợ, đánh thức các tử thi tác chiến, ngay cả nơi tiên sinh đến, phép thuật vong linh truyền thừa hơn vạn năm, cũng vẫn có người không thể chấp nhận được pháp thuật này, nếu như ngài làm điều này trước màn ảnh phát sóng trực tiếp của toàn bộ tinh tế, liền bị xem là một loại quái vật mới."

Hayden cau mày: "Ta biết, nhưng —— "

"Nguyên soái Hayden!"

Xa xa bỗng nhiên truyền đến tiếng hét, Nigel và Elan xuống khỏi máy bay, mở cửa, Shaw nhảy ra từ bên trong, trong cốp sau Dios bò ra ngoài, tứ chi thiếu chút nữa bị gãy.

Shaw chạy nước kiệu, bởi vì thể lực không tốt, chạy quá nhanh, chục mét cuối cùng lại là bay đến, nhưng cả Shaw cũng không nhận thấy mình đã học xong thuật phi hành, cậu vội vã, thậm chí có chút hào hứng nói: "Em tìm được cách!"

Hayden: "Cách gì?"

"Cách đánh bại Đệ tứ văn minh!" Shaw nghiêm túc nói, "Mới vừa nãy, em cảm nhận được —— sóng tinh thần trên người của tinh thần thể cấp cao đang suy yếu, em phát hiện năng lượng của tinh thần thể bậc thấp bị tinh thần thể cấp cao rút ra, tu bổ cho tổn thất của tinh thần thể cấp cao, nhưng nếu như năng lượng trên người tinh thần thể cấp cao suy yếu —— "

Cậu chạy gấp, lúc này không nhịn được ho khan một tiếng, vì vậy Nigel lập tức giải thích tiếp: "Nhận thức của Shaw rất nhạy bén, cậu ấy có thể phân tích tỉ mỉ tốc độ biến hóa năng lượng của tinh thần thể, sự suy yếu này mang tính quần thể, hơn nữa, mức độ suy yếu của mỗi tinh thần thể có một dáng vẻ giống nhau, bởi vậy chúng tôi đoán, còn có một cấp bậc cao hơn tinh thần thể cấp cao, thứ đó đang rút ra tinh thần lực của chúng nó."

Hayden lập tức nghĩ đến: "Các cậu cho là, Ludwig đang tiêu hao tinh thần thể cấp bậc cao hơn kia à?"

"Đúng, nếu như chúng ta có thể ở đây, giúp ngài ấy tiêu hao hết tinh thần thể cấp cao này..." Nigel khoa tay một chút.

Elan lạnh mặt, "nhất châm kiến huyết" mà tổng kết: "Giống như là rút ra nguồn điện của nó."

Tác giả có lời muốn nói:

Lulu: ngượng ngùng, không phải đấu một mình, đánh là cả đội!

☆♬○♩●♪✧♩  ♩✧♪●♩○♬☆

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio