Đại Phụng Đả Canh Nhân

chương 2090: hết cùng lại thông (4)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngay sau đó, những đau thương này cũng không còn, thay thế vào đó là chiến ý điên cuồng.

Khí huyết trôi đi như vỡ đê, nhưng sinh cơ càng cường đại hơn đã sống lại ở trong cơ thể, linh uẩn Bất Tử Thụ ẩn sâu ở trong máu thịt bắt đầu cuồn cuộn không ngừng vận chuyển sinh cơ, chữa trị thương thế.

Khí tức Hứa Thất An chẳng những chưa giảm xuống, ngược lại liên tiếp kéo lên.

Người ở tuyệt cảnh không thể lui nữa!

“Ngọc Toái” là đạo của Hứa Thất An, là đạo của một vị nửa bước Võ Thần.

Chỉ có ở tình cảnh chắc chắn phải chết, hắn mới có thể phù hợp đạo của mình, thật sự phát huy lực lượng của Ngọc Toái.

Cái này không thể dùng tinh thần tự mình thôi miên, cũng không cách nào dùng nguy cơ ngắn ngủi để kích hoạt, chỉ có thật sự lâm vào tuyệt vọng, hắn mới chính thức nắm giữ Ngọc Toái.

Đổi lại mà nói, trong giao thủ trước đó, Hứa Thất An cũng chưa bày ra một mặt cường đại nhất của bản thân, hắn chưa bùng nổ ra đạo võ phu lấy làm kiêu ngạo.

Sau khi Giám chính trở về thiên đạo, tất cả trở nên không thể vãn hồi, sau khi một chút hy vọng cuối cùng phá diệt, hoàn toàn không còn đường lui.

Ngược lại mang hắn đẩy về phía đỉnh phong.

Hứa Thất An hãm thân hố đen mặc cho khí huyết xói mòn, không thấy kinh hoảng phẫn nộ, búng vang ngón tay.

Bốp!

Hố đen chợt bị kiềm hãm, bên trong vang lên tiếng gầm gừ phẫn nộ của Hoang.

Khí huyết tinh hoa nó cắn nuốt, ở khoảnh khắc búng vang ngón tay, biến mất không dấu vết.

Cái trán Hứa Thất An nổi gân xanh, ngoài thân hiện lên hoa văn tượng trưng cho lực lượng, hắn mang đao kiếm cắm vào mặt đất, siết nắm tay.

“Rầm!”

Nắm tay đánh vào hố đen, hố đen cắn nuốt vạn vật thế mà lại chưa thể hút được kẻ địch, bị một cú đấm đánh văng ra ngoài.

Lúc này, bóng đen che cả bầu trời bao phủ Hứa Thất An, Cổ Thần từ trên trời giáng xuống, thân thể cao lớn như Thái Sơn áp đỉnh nện xuống.

Trong lỗ khí của nó phun ra sương máu màu đỏ tươi, thân thể to lớn căng thành một khối, không gian phát ra tiếng nổ không chịu nổi gánh nặng.

Một lần này, Hứa Thất An không bị che chắn, bởi vì ở trước khi Cổ Thần nện xuống, nó phun ra một đám người đẹp quốc sắc thiên hương, không một mảnh vải, trước nở sau cong, bộ ng.ực cao ngất, cái mông no đủ, đường cong thân thể mềm mại tràn ngập dụ hoặc, gợi lên dụ.c vọng.

Cổ Thần một lần nữa điểm hỏa dụ.c vọng của Hứa Thất An.

Mặt khác, trong cơ thể những người đẹp này cất giấu kịch độc đủ để gi,ết chết nhất phẩm võ phu, cất giấu Thi Cổ có thể khống chế nửa bước Võ Thần, đồng thời, Cổ Thần còn tiến hành tâm linh khống chế đối với Hứa Thất An.

Nhưng trong mắt Hứa Thất An chỉ có chiến ý dâng cao, quyết tâm thấy chết không sờn.

Cũng không phải không có dụ.c vọng, mà là tuyệt vọng bao trùm mọi cảm xúc, ý chí chiến đấu không chịu bất cứ sự dao động nào nữa.

Trầm hông, nắm tay, đánh về phía bầu trời.

Người đẹp quốc sắc thiên hương tan rã ở trong lực đấm, lực cú đấm ngược không trung mà lên, nổ vang “Ầm”, lực cú đấm lao vào trong bóng ma, thân thể Cổ Thần nứt ra từng vết nứt, da tróc thịt bong, máu tươi đỏ sẫm rơi như mưa.

Nhưng nó vẫn bằng vào thể phách cường đại, cùng với lực lượng vượt qua nửa bước Võ Thần, bổ nhào tới Hứa Thất An.

Ầm!

Đất rung núi chuyển, vô số khói bụi bốc lên cao, theo gợn sóng khí cơ hướng bốn phương tám hướng khuếch tán, hóa thành cơn bão cát bụi đáng sợ.

Thần Ma đảo xuất hiện một cái hố khổng lồ, đáy hố là một núi thịt.

Sau khi áp chế Hứa Thất An, Cổ Thần làm tương tự một màn không lâu trước đó, Độc Cổ ăn mòn hắn, Thi Cổ thao túng hắn, Tình Cổ mê hoặc hắn, tính từng chút một mài mòn nửa bước Võ Thần được xưng bất tử bất diệt.

Hoang lượn lờ ở nơi xa, tìm cơ hội mà hành động, nhưng chưa tiến lên tranh đoạt chiến quả.

Đầu tiên, nửa bước Võ Thần sẽ không dễ dàng bị gi,ết chết như vậy, tiếp theo, nó đã ngửi được “hương vị” quen thuộc.

Quả nhiên, thân thể cao lớn của Cổ Thần bắt đầu run rẩy, ngọn núi thịt này khi thì căng thẳng, khi thì thả lỏng, như là đang đấu sức với ai.

Nó bị chậm rãi nâng lên, ở đáy bóng ma chảy xuôi, là Hứa Thất An nâng “núi”.

Làn da hắn bị ăn mòn, hai mắt mù, xương khớp toàn thân đứt gãy, trong cơ thể bị cấy vào vô số cổ con, tranh đoạt quyền chủ đạo thân thể với hắn.

Nhưng ở một khắc đó hắn nâng lên núi thịt, toàn bộ thương thế đều phục hồi như cũ, cổ con dài mà nhỏ từ trong lỗ chân lông chui ra, ùn ùn rơi xuống, héo rũ chết đi.

Lực lượng của hắn càng mạnh hơn rồi.

Hoang không có bất cứ sự kinh ngạc nào, nó nhớ tới trận chiến độ kiếp vốn nên đảo điên vương triều Trung Nguyên đó.

Lúc ấy Hứa Thất An là lấy phẩm cấp nhị phẩm võ phu, dựa vào linh uẩn Bất Tử Thụ cùng “đạo” càng đánh càng mạnh, cứng rắn bám trụ nó, tranh thủ được thời gian quý giá cho Lạc Ngọc Hành độ kiếp.

Do đó nghịch chuyển thế cục.

Linh uẩn của Bất Tử Thụ cùng Ngọc Toái của hắn quả thực tuyệt phối... Trong lòng Hoang mắng một tiếng, lập tức để sáu cái sừng trên đỉnh đầu sinh ra xoáy khí, diễn biến thành hố đen, lao về phía Cổ Thần cùng Hứa Thất An.

“Đừng cho hắn cơ hội chữa trị thân thể, hắn sẽ càng đánh càng mạnh!”

Vừa dứt lời, Hứa Thất An một cước đá bay, mang cả ngọn núi nâng lên không trung, bản thân hắn biến mất không thấy.

Khi xuất hiện trở lại, đã ở trên bầu trời.

Dưới trời xanh, Hứa Thất An giãn tứ chi, tứ chi lực lượng mênh mông trước nay chưa từng có, làn da hiện ra màu đỏ quỷ dị, trong lỗ chân lông tràn ra những giọt máu, đây là cơ bắp bành trướng đánh vỡ mạch máu nhỏ bé gây ra.

Lực lượng của hắn đã hoàn toàn vượt qua nửa bước Võ Thần, tăng lên tới một lĩnh vực không thể đánh giá.

Bởi vì thế gian không có Võ Thần, cũng chưa bao giờ võ phu có được lực lượng của hắn giờ phút này.

Hứa Thất An đưa tay từ trong hư không chộp một cái, chộp được Thái Bình Đao, tiếp theo lắng đọng toàn bộ cảm xúc, thu liễm toàn bộ khí cơ, đan điền co lại thành “hố đen”, thu hút tụ tập một thân sức mạnh to lớn.

Sau đó, hắn vượt ở lúc Cổ Thần thi triển Che Chắn, chém ra Thái Bình Đao.

Ngọc Toái!

Cảm giác nguy cơ thật lớn bùng nổ trong lòng, mang thiên phú thần thông tăng lên tới cực hạn, hố đen sinh ra lực hút cuồn cuộn.

Đây đã là thủ đoạn sát phạt mạnh nhất của nó, cũng là thủ đoạn phòng ngự cường đại nhất.

Bởi vì bất cứ công kích nào sinh ra năng lượng, đều sẽ bị hố đen cắn nuốt.

Trong thiên địa, ánh đao màu vàng sẫm chợt lóe rồi biến mất.

Ngay sau đó, hố đen sụp đổ, Hoang mặt người thân dê hiện ra nguyên hình, một vết thương hầu như chặt ngang lưng nó vỡ ra, mùi máu tươi nháy mắt tràn ngập.

Nó thống khổ rít gào ra tiếng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio