Editor: Na
Beta: Hoàng Lan
Có mới nới cũ? Có ý gì?
Bằng trực giác của phụ nữ, Thanh Hà cảm thấy Thái tử phi có địch ý với mình.
Thanh Hà không nghĩ ra, nàng và Thái tử phi không có bất kỳ xung đột lợi ích gì, tại sao Thái tử phi liên tục nhắm vào nàng?
Thanh Hà nói: “À, Tào phu nhân cũng thích nhạc công câm bị hủy dung đó, thường xuyên gọi nàng ấy đánh đàn, ta đã để nhạc công ở lại biệt viện Lâu Hồ rồi, lúc nào Tào phu nhân muốn nghe đàn cũng có thể gọi nhạc công tới.”
Thanh Hà lấy chỗ dựa lớn là Tào Thục ra, Thái tử phi cũng không dám há miệng đòi người với Tào Thục.
Quả nhiên, nghe được tên tuổi Tào Thục, Thái tử phi cũng từ bỏ ý định.
Hiện giờ Vương Duyệt là Thái Tử Hữu, có thể ra vào cung, hai người gặp mặt, Thanh Hà nói điểm khác thường của Thái tử phi cho Vương Duyệt nghe: “… Biểu hiện của Thái tử phi rất kỳ lạ, ta cũng không nói rõ được, cũng không hiểu được lòng thù địch của nàng ta đối với ta. Nhưng ngoài việc nhằm vào ta thì Thái tử phi có tiếng tốt ở đông cung, Đông Hải Vương phi Bùi thị cũng khen nàng ta tốt.”
Vương Duyệt cũng khó chịu, nói: “Thái tử phi sinh được hai trai một gái, xuất thân vọng tộc, hiền huệ nhân từ, Thái Tử vẫn luôn rất kính trọng nàng ta, Đông Cung cũng không có phi tần khác. Hơn nữa sau khi Thái tử phi biết được chuyện của Tuân thị cũng đã tạo áp lực với Hoàng Đế, đã mấy lần theo Thái Tử tới Phương Lâm Uyển thăm Tuân thị, là Thái tử phi tri có tri thức hiểu lễ nghĩa.”
Thái tử phi đối xử tốt với tất cả mọi người, sẽ không căm thù Thanh Hà không rõ lý do. Vương Duyệt nói: “Ta sẽ đánh tiếng với Thái Tử, Thái tử phi sẽ không làm trái ý Thái Tử.”
Thanh Hà nghĩ thầm, giữa phụ nữ có một số việc mà đàn ông không thể biết rõ, nhưng với tình hình hiện giờ, Thái Hưng Đế muốn bán nàng với giá cao, đồng minh của nàng ở Đài Thành là Đông Cung, nếu chung sống không hòa thuận với Thái tử phi, chẳng phải là để Thái Hưng Đế thừa cơ chui vào kẽ hở sao?
Có thêm một đồng minh luôn tốt hơn có thêm một đối thủ, Thanh Hà gật đầu.
Đông Cung, Thái Tử dặn Thái tử phi chăm sóc tốt cho Thanh Hà.
Thái tử phi mang vẻ sợ hãi, “Tại sao Thái Tử nói lời này? Ta đối xử với nàng ấy còn chưa đủ tốt sao? Là nàng ấy oán trách ta với Thái Tử sao?”
Thái Tử nói: “Không có, nàng đừng nghĩ nhiều, ta chỉ dặn dò nàng nhiều thêm một câu thôi. Bây giờ vì ta và nàng thường xuyên tới Phương Lâm Uyển thăm mẫu thân nên phụ hoàng có nhiều bất mãn vỡi Đông Cung. Trong hoàng thất, công chúa có địa vị cao, huống chi tương lai công chúa phải phải lập gia đình, công chúa có quan hệ tốt với Đông Cung thì sẽ có lợi cho Đông Cung.”
Trong lòng Thái tử phi yên tâm hơn một chút, “Vâng.”
Thái Tử nói: “Nàng đi làm việc đi, hôm nay Thái Tử Hữu muốn dẫn ta đến một buổi tụ tập, khuya mới có thể về cung, nàng cứ đi ngủ, không cần chờ ta.”
Từ đó, thái độ của Thái tử phi đối với Thanh Hà chuyển sang tốt đẹp, không phải mời nàng ngắm hoa thì là mời nàng uống trà nghe nhạc, giữa chị dâu em chồng hòa thuận vui vẻ, cũng không thấy nói những lời có giấu dao giấu kiếm nữa.
Thái tử phi nhiệt tình quá mức, Thanh Hà càng cảm thấy khó chịu, nàng không muốn qua lại quá gần gũi với Thái tử phi, cũng không muốn xã giao, nàng ở trong cung mười sáu năm, bàn về thiết kế kiến trúc thì vẫn có sự chênh lệch giữa Đài Thành Kiến Khang và hoàng cung Lạc Dương, tuy Thanh Hà mới vào Đài Thành nhưng đã chán ghét cuộc sống cung đình, ở trong mắt nàng, không khí hoàng gia xa hoa sầm uất và lãng phí đều nhạt nhẽo vô vị, giống như sau khi ăn phô mai đậm đà béo ngậy rồi lại uống sữa tươi sẽ thấy rất nhạt nhẽo.
Thái tử phi, hy vọng cô sớm ngày trở thành Hoàng Hậu, như vậy ta có thể bay khỏi Đài Thành.
Ngay lúc Thanh Hà sống trong Đài Thành như ngồi tù thì từng đợt gió tanh mưa máu đang nổi lên ở hoàng cung nước Hán - kinh thành Bình Dương cách xa nghìn dặm.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, chính là vì kiểm soát hoàng quyền.
Nói về Lưu Diệu bị Thái Tử Lưu Xán loại bỏ, cũng vì bảo vệ Vương phi Dương Hiến Dung, Lưu Diệu tự xin đi trấn giữ Trường An, mang theo Dương Hiến Dung và các thân tín rời khỏi Bình Dương, rời xa triều đình.
Kẻ gây họa lớn là Lưu Diệu vừa đi, Thái Tử Lưu Xán lập tức tìm được mục tiêu mới —— chính là cha ruột của mình, Hoàng Đế Lưu Thông.
Thái Tử không muốn làm Hoàng Đế thì không phải là một Thái Tử tốt.
Từ khi thống nhất Trung Nguyên, Lưu Thông lập tức trở nên không “thông minh”, cả ngày sa vào nữ sắc, không để ý tới triều chính, các đại thần muốn gặp ông ta một lần cũng khó.
Chuyện quốc gia đại sự nằm trong tay hoạn quan và Thái Tử Lưu Xán. Vốn Lưu Thông dùng hoạn quan để kiềm chế Thái Tử, nhưng Thái Tử thật sự quá giỏi, giỏi đến mức lập tức muốn làm Hoàng Đế và git cht cha ruột.
Lưu Xán mua chuộc hoạn quan, thêm nguyên liệu mạnh vào loại thuốc Lưu Thông dùng để “tăng khoi cảm”, chẳng bao lâu, Lưu Thông đã chết trên người mỹ nhân.
Hoàng Đế Lưu Thông chết đột ngột, tin tức Thái Tử Lưu Xán kế vị truyền tới Trường An, Trung Sơn Vương Lưu Diệu nghe xong cũng không thấy bất ngờ, con sói con Lưu Xán này vì hoàng quyền mà không còn ranh giới cuối cùng, làm ra được chuyện giết cha hành thích vua. Ông viết ngay một bản tấu, nói mình hoảng sợ khi nghe tin tiên đế qua đời, ông đau lòng muốn chết. Tiếc là biên quan báo tình hình khẩn cấp, hai cựu thần của Đại Tấn là Lưu Côn và Tổ Đích chưa từ bỏ ý định, vẫn luôn quấy rối biên ải nước Hán, muốn đánh vào Trung Nguyên, tuy ông rất muốn trở lại Bình Dương đưa tang tiên đế nhưng phải bảo vệ biên quan, ông không thể đi...
Lưu Diệu hiểu được, một khi ông đi Bình Dương, lấy tính xấu của Lưu Xán, nhất định hắn sẽ giết ông —— đến cả cha ruột cũng giết được thì hắn sẽ càng không nương tay với một anh em nuôi không có máu mũ như ông.
Lúc này Dương Hiến Dung đã mang thai sáu tháng, bụng đã nhô lên, Lưu Diệu càng phải bảo vệ bà thật tốt, nói: “Nàng không cần lo lắng, cứ yên tâm dưỡng thai, chuyện bên ngoài cứ giao cho ta, ta thề, ta sống một ngày, sẽ tự bảo hộ nàng chu toàn.”
Cách mười bảy năm, Dương Hiến Dung lại phải làm mẹ, trong lòng vừa kích động vừa sợ hãi, nói: “Ta tin tưởng chàng.” Lúc này, bà không thể rụt rè sợ hãi.
Lưu Diệu ôm vợ, trong lòng hạ quyết định… Vì nàng, ta sẵn sàng phản bội tất cả!
Thái Tử Lưu Xán kế vị, lấy niên hiệu là Hán Xương, ý nghĩa chính là hy vọng nước Hán có thể phồn vinh hưng thịnh.
Nhưng mỗi một việc Hán Xương Đế Lưu Xán làm đều không liên quan gì đến phồn vinh hưng thịnh.
Việc đầu tiên sau khi hắn đăng cơ chính là phong ba vị Hoàng Hậu còn sống trong số sáu Hoàng Hậu mà cha hắn lập làm Thái Hậu, sau đó còn đưa từng Thái Hậu lên long sàng, biến tất cả mẹ kế thành tình nhân.
Lưu Xán chung sống hòa thuận vui vẻ cùng ba Thái Hậu ở trong cung, ngủ cùng phụ nữ của cha, làm cha không có chỗ để ngủ, chỉ có thể ngủ trong quan tài.
Hoàng Đế Lưu Xán này không hề có tính người, chuyện đứng đắn thì không làm được một cái nào, cả ngày đều làm những chuyện không đứng đắn.
Vậy quốc gia đại sự phải làm thế nào? Lưu Xán giao tất cho Đại Tư Không, Tư Lệ giáo úy, cha vợ Cận Chuẩn. Hoàng Hậu Cận thị đã sinh Thái tử cho hắn, dù sao sau này giang sơn cũng là của Thái Tử, huống hồ Thái Tử còn nhỏ tuổi, Lưu Xán rất yên tâm về Cận Chuẩn.
Nhưng Cận Chuẩn cũng là người có dã tâm, sau khi hắn cầm quyền đã thu gom người đẹp và của cải ở khắp nơi dâng lên cho Lưu Xán để bày tỏ lòng trung thành, Lưu Xán càng thêm tín nhiệm hắn.
Cận Chuẩn thừa cơ rót lời gièm pha, nói: “Các đại thần tam công cửu khanh trong triều bất mãn với vi thần, nói bệ hạ thiên vị và tin tưởng vi thần quá đà, còn muốn trở thành đại thần nhiếp chính giống như Y Doãn của nhà Thương và Hoắc Quang của triều Hán, giết vi thần và bệ hạ, sau đó lựa chọn một phiên vương nghe lời bọn họ trong hoàng thất lên làm Hoàng Đế. Hoàng Thượng, ngài phải sớm ra quyết định tiêu diệt đám gian thần và hoàng gia tông thất có mưu đồ gây rối, muốn thay thế Hoàng Thượng trước khi bọn chúng ra tay!”
Lưu Xán cũng là người từng trải, Thái Tử của hắn còn nhỏ, cho nên vẫn còn nghi ngờ đối với nhóm tôn thất đặc biệt là mấy vị Hoàng thúc, nhưng các Hoàng thúc cũng là một thế lực kiềm chế nhạc phụ Cận Chuẩn, Lưu Xán không nghe lời nói của một phía, tạm thời không có hành động.
Cận Chuẩn thuyết phục ngay con gái là Cận Hoàng Hậu, cùng với bạn giường của Lưu Xán là Cận Thái Hậu —— không sai, cô và cháu gái của Cận gia cùng nhau hầu hạ Hoàng Đế.
Cận Hoàng Hậu và Cận Thái Hậu đồng thời thổi gió bên gối Hoàng Đế Lưu Xán, cô và cháu gái một trái một phải, thổi hết mọi mặt không còn góc chết, “Hoàng Thượng! Các Hoàng thúc hm muốn sắc đẹp của chúng ta, muốn đoạt ngôi vị Hoàng Đế, đoạt phi tần hậu cung như bọn ta, sau này bọn ta phải làm sao!”
Sắc đẹp làm mê muội đầu óc, Lưu Xán cuối cùng đưa ra quyết định giết toàn bộ Hoàng thúc, chém đầu cùng một loạt, còn có những đại thần thường ngày qua lại với các Hoàng thúc, những đại thần này người chết, người chạy trốn, còn có một số người không rõ tung tích —— tất cả đều được Lưu Diệu lén phái người đưa đến Trường An.
Cận Chuẩn loại bỏ phe đối lập, Hoàng Đế Lưu Xán làm việc ngang ngược, tiếng oán giận bất bình trong triều sục sôi mạnh mẽ, Lưu Diệu thừa cơ xông vào, ngầm chiêu binh mãi mã và lên kế hoạch lớn.
Trong thời gian này, hai con trai năm đó Thái Văn Cơ sinh ra là Lưu Diên Niên và Lưu Hoan Lạc đều được Lưu Diệu đưa đến Trường An, lấy lý do để bảo vệ hai vị tôn thất đại thần đức cao vọng trọng duy nhất còn sót lại của hoàng tộc.
Vì hai người này là con do phụ nữ Hán tộc sinh ra nên bị coi thường xa lánh, người Hung Nô cảm thấy anh em bọn họ không phải người cùng chủng tộc, tất có dị tâm, không ngờ rằng vì nguyên nhân này mà Cận Chuẩn và Hoàng Đế Lưu Xán đều cảm thấy hai anh em bọn họ không tạo thành uy hiếp đối với ngôi vị Hoàng Đế nên không giết bọn họ mà chỉ tước chức quan.
Đau khổ lớn nhất trong đời hai người là vì mẹ là Thái Văn Cơ, nhưng cũng vì mẹ là Thái Văn Cơ mà thoát khỏi cái chết, mẹ đã cho hai anh em sinh mạng lần thứ hai.
Hai người này vốn có quan hệ họ hàng với Dương Hiến Dung (Muội muội Thái Trinh Cơ của Thái Văn Cơ gả tới Thái Sơn Dương thị, sinh ra Dương Hỗ và Cảnh Hiến Hoàng Hậu Dương Huy Du), thấy Dương Hiến Dung đã mang thai thì trong lòng có suy nghĩ khác, bọn họ giao hết thế lực giấu giếm trong triều cho Lưu Diệu.
Cận Chuẩn dùng người không khách quan (), giao toàn bộ binh quyền cho người nhà họ Cận, em họ Cận Minh giữ chức Xa Kỵ Tướng quân, Cận Khang giữ chức Vệ tướng quân. Cho dù là quan văn hay quan võ đều là người của Cận gia, Hoàng Đế Lưu Xán đã bị cha vợ làm cho mất hết thực quyền, đã thế còn ngu ngơ không biết gì, cả ngày uống rượu mua vui với Cận Thái Hậu và Cận Hoàng Hậu.
Dùng người không khách quan: dùng người chỉ xem xét trên quan hệ thân thiết giữa cá nhân với nhau, không đáng giá đánh đạo đức, tài năng
Cận Chuẩn bành trướng, sau khi nắm binh quyền trong tay đã khởi binh mưu phản tức thì, git cht Hoàng Đế Lưu Xán, sau đó giết sạch từ Thái Tử đến tất cả thành viên hoàng thất của gia tộc Lưu thị, không chừa một người nào, thậm chí chém cả chị gái là Cận Thái Hậu và con gái là Cận Hoàng Hậu.
Hoàng cung Bình Dương máu chảy thành sông, địa ngục trần gian cũng không như vậy.
Cứ như thế, không có gì đáng ngạc nhiên khi Cận Chuẩn đăng cơ làm Hoàng Đế, hắn đã chờ đợi ngày này rất lâu rồi.
Còn một người cũng đã chờ đợi ngày này rất lâu —— chính là Lưu Diệu đang trấn giữ Trường An.
Lưu Xán vừa chết, Lưu Diệu vẫn luôn giả chết không ra mặt giơ cao cờ dẹp loạn tức thì, tuyên bố Cận Chuẩn là phản tặc, phải báo thù thay Hoàng Đế Lưu Xán và những hoàng tộc đã chết thảm.
Sau khi Lưu Diệu giơ cao cờ lớn, có rất đông người hùa theo, Lưu Diệu là đại tướng biên quan, mấy năm nay chinh chiến sa trường, lấy được danh tiếng và đất đai bằng thực lực, từ trước đến nay luôn có tiếng tăm vang dội ở trong quân.
Binh lính nước Hán rối rít hưởng ứng Lưu Diệu, phản chiến () lẫn nhau, chuyển sang giết đại tướng nhà mình và đầu quân cho Lưu Diệu.
( ‘) Phản chiến: đánh ngược lại, quay súng lại bắn quân mình
Lưu Diệu tụ tập thế lực khắp nơi, mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, thế như chẻ tre, lấy thế phá vỡ chế độ mục nát đánh tới Bình Dương và git cht Cận Chuẩn.
Hai con cháu duy nhất còn sống của nhà Hán là Lưu Diên Niên và Lưu Hoan Lạc dâng tấu, thỉnh cầu Lưu Diệu xưng đế.
Sau ba lần từ chối, đến lần thứ tư Lưu Diệu cũng chấp nhận.
Lưu Diệu xưng đế, quốc hiệu là Triệu, lập vợ Dương Hiến Dung làm Hoàng Hậu nước Triệu.
Chú thích: Tên chương có nghĩa là Dương Hiến Dung đã được lập làm Hoàng Hậu sáu lần (năm lần phế năm lần lập ở Đại Tấn, đến lần Lưu Diệu lập Hậu là lần thứ sáu bà được phong làm Hoàng Hậu)