Đến chiều nó thức dậy với bộ dạng mệt mỏi-Dậy rồi sao?- Hắn- Mấy giờ rồi- Nó- Ukm- h rồi- Hắn cầm con dế "ghẻ" của mình ra xem-Thế sao muộn vậy sao?- Nó- Đói không chúng ta đi ăn- Thôi đợi tối ăn cho ngon miệng- Nó hơi đói cố nhịn- Vậy ăn nhẹ chút nha em vào WC VSCN đi- Hắn nói rồi tốc biến- Hắn đi nó dậy VSCN cách thần tốc và s sau- Nước cam ép, bánh bao ko nhân, bit- tet em ăn đi- Hắn- Nhiều thế em ăn ko hết- Nó- Ăn được bao nhiêu cứ ăn ko hết anh ăn cho- Hắn- Ukm- Nó nói rồi ăn chiếc bánh bao ko nhân và vài miếng bit- tết rồi uống ngụm cam ép nguyên chất rồi nó bỏ dở- Sau khi nó ăn xong hắn lập tức chén hết số bit- tet còn lại-À phải rồi mẹ em vẫn chưa được cứu chết chết phải mau cứu mẹ của em thôi- Hắn tính đi thì nó lập tức ngăn lại- Ko cần đâu em cứu mẹ của em rồi anh ko cần phải lo- Nó nói cho hắn an tâm- Giờ mẹ em đang ở đâu- Hắn- Bà ấy đang nằm ở trong bệnh viện trung tâm đang chữa trị anh đừng lo vài hôm nữa ta sẽ đến thăm mẹ- Nó- Ukm vậy thì mai chúng ta sẽ đến thăm bà ấy mà em hợp nhất NJ và N.T lại E&D rồi sao?- Hắn- Có vấn đề gì sao?- Nó- Ko anh rất thích- Từ sau khi có em anh định đổi tên công ty thành cái tên đó nhưng mà em đi trước anh bước rồi vk anh thật giỏi nha- Hắn ôm nó cưng nựng- Nó ko nói gì sà vào lòng hắn thưởng thức sự ấm áp từ hắn.
Sáng hôm sau.Ryan đã đứng trước cửa sân bay chờ Vane. Vane lấp ló từ từ xuất hiện làm Ryan ko kiềm được lòng chạy tới ôm Vane thể hiện tình cảm- Vane anh nhớ em lắm- Ryan- Thôi nào người ta nhìn kìa bỏ em ra đi kì lắm-Vane-Chúng ta về nhà thôi- Ryan nói rồi xách vali cho Vane- Vane à tối nay anh dẫn em đến nơi rất đặc biệt bảo đảm em sẽ thích-Ryan-Nơi nào vậy-Vane- Bí mật sẽ được bật mí chúng ta đến nhà Erick và Demi rủ họ đi ăn sáng rồi bàn chuyện đại sự nào - Ryan nói rồi phóng xe đến nhà của nó-Alo-Hắn- Tao và Vane đang ở trước cửa nhà "Vk" mày ra mở cửa đi chúng ta đi ăn sáng rồi bàn chuyện đại sự luôn- Ryan- Rồi rồi khổ lắm-Demi dậy thôi Ryan và Vane đang ở trước cửa nhà chúng mình đấy dậy đi nào-Hắn ngái ngủ đập dậy gọi nó- Cả lập tức tốc biến vscn rồi nhanh chóng chạy ra mở cửa cho Ryan và Vane vào- Tới sớm thế cha có việc gì hệ trọng mà đến sớm thế-Hắn-Chuyện riêng của tao cần mày giúp đỡ- Ryan- Chuyện gì- Hắn- Lát nữa nói sau thôi chúng ta đi ăn sáng đi lâu rồi mọi người ko được đông đủ như bữa nay -Ryan- Ukm dc đấy ok luôn-Nó nói rồi cả người xe phóng đến nhà hàng Limaxteen- người vui vẻ bước vào nhà ăn nhanh chóng trở thành tâm điểm của quán ai cũng nhìn họ ánh mắt rất lạ- Cậu đã sắp xếp xong mọi chuyện ở công ty rồi chứ-Vane-Ukm sắp xếp xong rồi Erick về rồi nên tớ sẽ theo cậu đi tìm những người còn lại-Nó nói - người tính đi đâu-Hắn-Đi tìm những £ giống bọn em hihi- Nó cười tươi- Hơi lâu đấy- Ryan nói- tụi em dự định tuần nữa sẽ khởi hành du lịch vòng quanh thế giới tìm kiếm bọn họ với trình độ và năng lực hiện tại của bọn em em tin sẽ tìm ra họ nhanh thôi- Vane- Ukm nếu vậy thì mày cũng tranh thủ đi-Ryan nhíu mày nhìn hắn-Ukm tao bit rồi ko cần mày nói-Anh đi đâu à- À cũng ko có gì chỉ là anh cần hoàn thành số việc lặt vặt ấy mà - Hắn- À phải rồi mẹ của Demi ốm phải nằm viện tôi tính lát nữa đi thăm bác ấy người đi chung ko?-Hắn-Đi chứ chuyện này quan trọng mà-Vane - Ukm ăn xong chúng ta sẽ đi- Ryan-...................
Sau khi thăm mẹ của nó xong Ryan và Vane đi chơi khu công viên giải trí chơi giải tỏa những áp lực mà trong thời gian qua người đã phải chịu-Vane đang vui đùa cùng những chú chó ở ngoài công viên thì nhìn thấy gương mặt quen quen- Chào em Vane lâu rồi không gặp dạo này em vẫn khỏe chứ-Là Onick-Chào anh em vẫn rất khỏe, nhìn anh dạo này khác hẳn lãng tử hơn và đẹp trai hơn- Vane khen thì Onick khoái chí lắm. À phải rồi tối nay em có rảnh ko anh mời em về nhà ăn cơm tiện thể thăm mẹ anh luôn mẹ mấy tháng nay không thấy em mẹ anh cứ buồn buồn sao sao ấy-Onick-Tối hôm nay...xin lỗi Lâm tổng tối hôm nay tôi và vk chưa cưới của tôi có hẹn rồi anh thông cảm- Ryan bước đến lạnh lùng nói thẳng trước mặt Onick- Onick thấy Ryan thì bất ngờ ngạc nhiên - Này ngài Erick ngài cũng vừa vừa phải phải thôi ngài đã có được Demi rồi còn thêm cả Vanessa nữa là sao?- Onick gắt gỏng khi nhìn thấy Ryan nắm tay ôm eo Vane- Xin lỗi Lâm tổng tôi ko phải Erick Hwant mà tôi là Ryan Lee chủ tịch tập đoàn JSN- Ryan lạnh lùng đanh mặt nhìn Onick khiến Onick khá bất ngờ- Onick đây ko phải là Erick anh ấy là Ryan chồng chưa cưới của em còn Erick cậu ấy hiện đang cùng với Demi đi thăm bệnh mẹ cô ấy chuyện này em có thể xác nhận- Vane nói đến từ "Chồng chưa cưới đã khiến Onick từ trên tầng mây hạ xuốg tầng địa ngục-Sắp tới tụi em sẽ làm lễ đính hôn mong anh sẽ tới dự- Vane-...- Lâm tổng sắp tới tôi và Vane sẽ đính hôn hy vọng anh SẼ TỚI DỰ ĐÁM CƯỚI CỦA CHÚNG TÔI- Ryan nói nhấn mạnh mấy từ cuối để làm Onick tỉnh mộng- À ừ nhất định rồi- Onick nói trong vô hồn- Ryan liền dẫn Vane đi nơi khác tránh Onick làm điều ko hay-Onick đứng đó nhìn Ryan và Vane đi khuất- Ê thằng kia sao mày ngơ ngơ ngáo ngáo trúng tà thế thằng kia-Train đập vai Onick- Hết rồi hết thật rồi- Onick ra vẻ như đau khổ lắm- Hết cái gì nói tao nghe coi- Train- Thôi tao có việc đi trước mày muốn ở lại chơi thì ở lại mà chơi- Onick nói rồi buồn bã bước đi- Hắn và nó sau khi thăm mẹ nó xong hắn lập tức đến công ty xử lý công việc nó thì tiếp tục rong chơi ở ngoài muốn đi đâu thì đi- Nó bước vào một võ đường mà trước đây nó thường xuyên tập võ lúc còn nhỏ- Hôm nay học sinh đến đây học cũng khá đông vì hôm nay thứ -Chào em em đến đăng kí học sao?anh chàng khá bảnh tiến lại gần nó hỏi- Ko tôi đến xem lại võ đường thế nào.Tôi đã học ở đây năm từ khi tôi t-Nó ko nhìn người kia mà vẫn trả lời như ko - À thế à võ đường chúng ta mấy năm sau có rất nhiều cái mớ...i..- Nó quay lại thì làm cho tên kia choáng trước vẻ đẹp "nghiêng thành đổ thúng" của nó nó- Tôi muốn ở lại xem xem võ đường có bao nhiêu nhân tài trong võ đường này..ko phiền chứ- Nó nhíu mày trước tên đó- À được....được ko vấn đề gì- Tên đó giật mình sau đó cười mỉm với nó- Nó cũng chả quan tâm thay bộ võ phục tiến đến nhóm người kia lạnh lùng ngồi xuống-M người nhíu mày khó hiểu với sự xuất hiện của nó chào em nhìn em rất quen hình như chúng ta đã gặp nhau ở đâu rồi nhỉ- người thấy nó tiến tới làm quen-Tôi chưa bao giờ gặp anh-Nó hờ hững trước nụ cười nửa hiền nửa đểu của người kia- Ồ chắc là anh nhầm người hehe- Tên đó vẫn cười như không- Hôm nay là thứ mọi người đã có ngày làm việc học tập mệt mỏi hôm nay hãy lên võ đài đây xả hết những áp lực đó trên võ đườg này- Trưởng võ đường nói- Aaaa...- M.n( trừ nó) hét lên- À hôm nay chúng ta hình như có thêm thành viên mới chào em mời em đứng lên giới thiệu về mình- Trưởng quán thấy nó xa lạ thì bc tới nắm tay nó dẫn nó lên- Chào em mời em giới thiệu về bản thân chút- Trưởng quán- Chào. Tôi là Nguyễn Thiên Kỳ Duyên học viên khóa cũ của võ đường này trở lại võ đường tham quan chút mong mọi người giúp đỡ- Nó nói làm Trưởg quán khá bất ngờ khi nghe nó nói vậy-Bạn ơi cho mình hỏi bạn là học viên khóa cũ vậy bạn học K nào- học viên khác-K đến K-Nó hững hờ trả lời- Ồ bạn năm nay bn tuổi- t tôi học từ năm tuổi- Nó đáp- Ồ bạn học sớm như vậy chắc là võ nghệ cao cường lắm-Cả đám đt thanh khen ngợi - Cũng chưa chắc- cô gái vừa lạ vừa quen bước lên nói- Lâu rồi không gặp Demi- Chúng ta quen nhau- Nó- Cũng ko gọi là quen nhưng đã học với nhau cũng vài tháng của năm -Cô gái-Ra là cô Phan Ngọc Tú Quyên tôi nhớ rồi-Trí nhớ cũng tốt đấy nào đấu thôi- Bunie- Nếu cô muốn- Nó lạnh lùng hững hờ- Cả bước lên võ đài bên chào nhau rồi Bunie tiến đến tấn công nó dồn dập- Nó chẳng thèm đánh trả trước những đòn tấn công chậm chạp của Bunie-Tuy là những cú đánh khá hiểm nhưng với tốc độ hiện giờ nó thừa sức né tránh và phản đòn-Sao cô không đánh trả- Bunie thấy nó ko đánh trả liền hỏi- Tốc độ của cô quá chậm nên để lộ ra rất nhiều sơ hở chỉ cần vài chiêu của tôi là cô sẽ sớm gục-Nó lạnh lùng- Hừ giám coi thường tôi sao được tôi sẽ cho cô thấy -Bunie nói rồi lập tức ra những thế đòn hiểm hơn và mãnh liệt hơn nhưng nó vẫn có thể né vì hiện tại nó đạt đến tốc độ ánh sáng và đao thương bất nhập-Được lúc nó cảm thấy chán ngán với Bunie nó lập tức đánh vào lỗ sơ hở của cô ta khiến cô ta nhanh chóng bị đánh xuống võ đài- Hoan hô Kỳ Duyên cô thật tuyệt-Đám người tung hô nó như tung hô vị cứu tinh- Bunie bị đánh rơi khỏi võ đài thì rất tức định lên võ đài đấu lại nhưng nó đã xuống võ đài và đi vào thay đồ và bước ra khỏi võ đường- Xả hơi thể là đủ cảm ơn trưởng quán-Nó nói rồi lạnh lùng bước ra khỏi võ đài-Bunie nhìn theo nó khuất bóng tức giận mặc dù cô chả thể làm gì trong lúc này- Bỗng len lỏi đâu đó trong võ đường ánh mắt hướng tới nó, ánh mắt thể hiện sự chiếm hữu.