Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
Bên tai của Qúy Ức không biết quanh quẩn biết bao nhiêu lần lời nói của Lý Đạt nói với cô trước đó ở trong điện thoại: “Không có khả năng, tôi thật vất vả mới đợi tới được ngày hôm nay, giờ chỉ cách “nó” một chút thôi, tôi không thể từ bỏ như vậy!”.
Lý Đạt nói, “nó” trong miệng Hạ Qúy Thần là chỉ sự nghiệp đạo diễn của hắn.
Hắn vì theo đuổi mơ ước mà từ bỏ Hạ gia, từ bỏ tiền đồ sáng lạn, một mình đi vào đại học B điện ảnh để bắt đầu từ đầu …
Tỷ như Hạ Qúy Thần là thật sự nể mặt anh Dư Quang mới giữ cô lại thì cô không nghĩ tới mình có điểm gì tốt để hắn phải trả giá đắt như vậy
Nếu mọi chuyện là do cô gây nên, vậy thì cô cũng nên giải quyết đi!
Quý Ức đứng tại chỗ, an tĩnh suy nghĩ một lát, sau đó tầm mắt liền dừng ở chiếc đồng hồ đeo trên tay.
Cô bình tĩnh nhìn nhìn đồng hồ trong giây lát rồi mới đem đồng hồ tháo xuống, đưa lên bên tai nghe một lúc lâu, sau đó mới cất bước rời khỏi tiểu khu của Hạ Qúy Thần.
Quý Ức không có trở về trường học mà là trực tiếp đi đến cửa hàng phụ cận tiểu khu, mua cây bút ghi âm, đem đoạn ghi âm chuyển từ đồng hồ đến cây bút ghi âm, sau đó liền tìm phương thức liên lạc của Lâm Chính Ích.
Ước chừng qua mười phút đồng hồ, từ chỗ Từ Nghệ, Qúy Ức biết được tài khoản WeChat của Lâm Chính Ích.
Qúy Ức không có chút chần chờ nào, trực tiếp gửi lời mời kết bạn cho Lâm Chính Ích.
Đại khái qua vài phút, Qúy Ức mới nhận được thông báo đã thêm Lâm Chính Ích vào danh sách bạn bè, cô hồi phục tinh thần, ngón tay nhanh nhẹn gõ chữ trên màn hình điện thoại: “Ngài khỏe, Lâm tổng, tôi là Qúy Ức, tôi có chút việc muốn cùng ngài nói chuyện, xin hỏi khi nào thì ngài có thời gian?”.
Thật lâu sau Qúy Ức mới nhận được câu trả lời của Lâm Chính Ích: “Đêm nay tôi có bữa tiệc ở Duyệt viên, có chuyện gì thì cô cứ trực tiếp đến đó tìm tôi”.
Quý Ức không trả lời lại, trực tiếp thu hồi di động, cô đi đến ven đường bắt một chiếc taxi, sau đó báo địa chỉ của Duyệt viên.
Ở con đường đối diện, bên trong một chiếc xe chuyên dụng dành cho ngôi sao.
“Ngàn tỷ, cô ta đi rồi”. Tài xế ngồi ở ghế điều khiển, đem tầm mắt vừa mới nhìn chỗ Qúy Ức đứng thu trở về, quay đầu nói với Thiên Ca đang ngồi ở phía sau: “Ngàn tỷ, giờ chúng ta trở về công ty sao?”.
*Ngàn tỷ: cách xưng hô, giống như kiểu Nhất tỷ, dành cho người có vị trí cao, được nhiều người công nhận.
Thiên Ca không có nói chuyện, ánh mắt xuyên thấu qua cửa sổ xe, dừng lại ở phía trước chỗ mà Qúy Ức đã đứng.
Qúy Ức từ trong tiểu khu của Hạ Qúy Thần đi ra, chẳng lẽ cô ta giống cô, đều đến đây tìm Hạ Qúy Thần?
Nhưng mà, nếu cô ta tới tìm Hạ Qúy Thần thì tại sao lại vào cửa hàng điện tử mua bút ghi âm?
Cô ta còn cầm điện thoại di động đứng ở ven đường lâu như vậy mới rời đi, là muốn đem bút ghi âm đi đâu sao?
Tài xế thấy Thiên Ca chậm chạp không có lên tiếng, lại mở miệng: “Ngàn tỷ?”.
Qua vài giây Thiên Ca mới lây lại tinh thần, tầm mắt như cũ nhìn chằm chằm chỗ Qúy Ức vừa đứng, ngữ khí thực đạm mở miệng: “Không trở về công ty, quay đầu xe, đuổi theo chiếc taxi vừa nãy”.
Truyện convert hay : Huyền Môn Cô Nhi