Người nọ cực xinh đẹp, thế gian khó có được dung nhan tinh xảo như vậy. Đường nét trên mặt giống như trên tranh vẽ, hoàn mỹ đến mê người.
Màu da trắng mịn nõn nà, như ngọc sáng chói lọi. Thanh nhã và thuần khiết. Mi mắt và tóc thuần trắng như tuyết, cả y phục trên người cũng màu trắng. Đôi mắt hẹp dài, không cần làm gì, chỉ cần lẳng lặng nhìn, lại có thể tỏa ra ngàn vạn loại phong tình nhã vận.
Mi tâm hình hoa lạc tím, hiện lên tử sắc, vừa lạnh lùng lại mang vẻ mỹ lệ cuốn hút. Cái mũi cao thẳng, hai cánh môi mỏng cong cong, cười như không cười, nhìn không rõ đang suy tư cái gì.
"...... Ôi......"
Mắt cá chân đau đớn làm đôi mắt hẹp dài của Bạch y mỹ nam tử ngưng tụ, nhìn sợi dây lụa màu xanh nhạt mang theo từng sợi tiên khí ở cổ chân mình. Đáy mắt, một mảnh nhu hòa.
Yêu khí bị đè nén trong người lưu động, máu có xu thế chạy ngược dòng, mỹ nam tử ngồi trên mặt đất ngưng thần điều khí.
Chỗ bị thương ở mắt cá chân giống như một cái lỗ hỗng lớn làm yêu khí bị thoát ra ngoài. Nghĩ đến vừa rồi bị chư thần Hàng Ma trận nhốt khóa lại, yêu khí trong cơ thể nhanh chóng bị hút khô, tu vi thâm hậu của hắn rõ ràng vì như thế mà sẽ biến mất!
Nếu không phải người nọ tương trợ...... cho dù không có bị hút khô yêu khí, bị đoạt lấy nội đan, mấy ngàn năm tu vi chỉ trong chốc lát có thể bị hủy hoại, còn sống không bằng chết.
Chư thần Hàng Ma trận, chính là vật của Thiên Giới, pháp lực càng là cao thâm, trận này phát huy uy lực càng lớn, lần này có thể may mắn thoát khỏi quả thật trong bất hạnh có vạn hạnh.
Yêu khí của mỹ nam tử bị trận này hút gần hết, muốn khôi phục như ngày xưa ít ra cũng phải mất vài năm.
Yêu thú, pháp lực càng cao thâm, sống càng lâu, đến khi có thể độ kiếp thành công, có khả năng thọ cùng thiên địa, sau này ngày tháng dài dằng dặc, vài năm thời gian bế quan tu luyện chỉ trong nháy mắt.
Nhưng hôm nay......Vài năm tu luyện mặc dù là ngắn, có thể người nọ vài năm sẽ còn có thể như hôm nay.....
"Nếu như ngày nào đó trở về, còn gặp ngươi tại đây, ta sẽ cùng ngươi ngao du thiên hạ được không."
Lời nói đó cứ quanh quẩn trong tai, bạch y mỹ nam tử không khỏi nghĩ đến khi biến thành bộ dáng hồ ly, nam nhân dùng đầu ngón tay nhẹ chạm vào thân mình.
"Ha ha......"
Mỹ nam tử nhếch môi có chút xuất thần vuốt ve mảnh lụa màu xanh nhạt.
"Ngươi hãy nhớ kỹ lời ngươi nói, ta chờ ngươi trở lại sẽ làm sao?"
Ấn ký hình hoa lạc lóe sáng, tựa hồ báo hiệu chủ nhân giờ phút này nội tâm không bình tĩnh.
Lập tức, phải đem một thân yêu lực khôi phục......Phải là trong thời gian ngắn nhất.
Tại Lạc Nhạn thành. Cách U Minh sơn hai canh giờ ngự kiếm phi hành.
Trên đường không ít yêu ma đã chạy ra khỏi phong ấn trắng trợn làm hại nhân gian, bắt đầu bắt trẻ con hút tuỷ não, hút tinh khí trai tráng, không ít phụ nữ và trẻ em bị bắt đi. Có thể đạo hạnh của chúng còn yếu kém nhưng cũng giảo hoạt hơn thường nhân, yêu thú tu vi tăng lên đáng kể.
Loại tình thế này mười phần không tốt.
Nam nhân nghĩ nửa ngày cũng không biết chỗ nào không đúng, mày liễu vẫn nhíu chặt. Phi hành hơn phân nửa buổi sáng, nam nhân có chút mệt mỏi, hạ kiếm xuống dưới, đi vào một khách điếm gần bờ sông, chọn một bàn gần cửa sổ ngồi.
"Vị chân nhân này, người muốn gọi món gì?"
"Mang vài món đặc sắc ở đây, và một bình trà là được."
"Được, xin người chờ một lát."
Tiểu nhị ghi nhớ lời nam nhân nói, lại đi mời một khách nhân khác.
Liễu Khanh Nhan một bên chờ thức ăn, một bên nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.
Trên sông Bạch Phàm có mấy thuyền bắt cá, nam nhân thoải mái híp mắt nhìn, gió từ sông thổi lên phả vào mặt quét qua hai bên tai thổi những sợi tơ lụa màu xanh nhạt tung bay trong gió chập chờn nhiều vẻ.
Không ít thực khách hướng mắt nhìn thân ảnh mặc áo bào màu xanh nhạt gần cửa sổ, trong lòng đầy ngưỡng mộ.
Đột nhiên, có người lớn tiếng thét lên
"Có, có yêu quái!"
"Có người chế phục, không cần kinh hoảng, bất quá......"
"Người nọ thủ pháp rất hung tàn, không giống người tu đạo......"
Nam nhân nghe mọi người nói, cũng chăm chú nhìn theo.
Bọt nước không ngừng xoay tròn nâng cao từng đợt cả mặt sông, sóng cồn dâng cao chỉ thấy một màu trắng tạo thành màn che cùng một chỗ lên xuống.
Sóng nước xoay tròn nhấp nhô, hắc khí đen kịt như mực nhuộm đen cả nước sông, nhanh chóng lan tràn, lúc này nước sông như bị nấu sôi sùng sục, một thân giao long màu đen bay lên giữa không trung!
"Chạy mau! Chạy mau!! Có yêu quái đến đây!!!"
Thực khách sợ tới mức gà bay chó chạy, hoảng hốt chạy bừa ra khỏi khách điếm. Không mấy chốc khách điếm đông nghịt lập tức trống rỗng. Vài tên tiểu nhị trong tiệm sợ tới mức lạnh run, vịn mép bàn muốn đi lại không dám đi.
Trong phòng còn có một người, nam nhân nhìn thoáng qua là một kiếm khách, tóc đen dùng một cây không biết vật gì đó cột vào sau đầu, mặc áo bào màu tím hoa mỹ tinh xảo, người nọ ung dung ngồi ăn uống.
Một thanh Tử Kim kiếm, dài hai thước khắc hình sao băng bươm bướm, chuôi kiếm gắn tua màu tím, thân kiếm có khảm mấy viên bảo thạch khác màu, lấp lánh chói lọi. Mà mũi kiếm đang chỉ thẳng giao long màu đen vừa bay lên trên mặt sông.