Đại Thúc Đích Hạnh Phúc Nhân Thê Sinh Hoạt

chương 2-4: sở hữu (4)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Anh nấu cơm làm đồ ăn kiêm làm ấm giường cho em?” An Dật cười hỏi ngược lại, “Sao em không biết anh là xuống bếp hồi nào ấy nhỉ?”

“Sặc, ít nhất vẫn là có thể làm ấm giường chứ, em coi thân thể cường tráng biết bao nhiêu há”. An Ninh so ra là một tư thế tiên sinh kiện mỹ.

An Dật cười lắc đầu, đang định trả lời, chuông điện thoại di động vang lên, An Dật nhìn số, “Xin lỗi”. Mới cầm lấy điện thoại đi vài bước, đột nhiên lại lộn trở lại thì thầm bên tai An Ninh vài câu, An Ninh hú lên quái dị, “Vậy người tốt như anh phải làm sao đây”.

An Dật cho hắn một ánh mắt hoài nghi.

Thẩm Trác Hi đang quan sát An Ninh, đã thấy vẻ mặt An Ninh mới vừa rồi còn cười đùa cợt nhả, chờ An Dật vừa đi ra liền trầm xuống, Thẩm Trác Hi chỉ cảm thấy tim nhảy lên, người này không phải người bình thường, mới vừa rồi lúc hắn cười hì hì không cảm giác, không phải là loại cảm giác thương nhân bọn họ, ánh mắt sắc bén nhìn Thẩm Trác Hi không ngừng sợ hãi.

“Anh An”. Thẩm Trác Hi chuẩn bị ký vào hóa đơn trên tay An Ninh.

An Ninh hừ một tiếng, xuất thẻ đưa cho bồi bàn vẫn lúng túng đứng bên cạnh, chờ bồi bàn kia đi như được đại xá, “Thẩm Trác Hi, tôi cho anh biết anh tốt nhất đừng có ý đồ gì với An Dật nhà tôi”.

Câu nói đầu tiên làm Thẩm Trác Hi bị nghẹn, y biết điều này nghĩa là An Ninh nhìn y không vừa mắt, lại không ngờ trực tiếp tỏ rõ ra như vậy, hơn nữa câu An Dật nhà tôi kia sao lại nghe chói tai đến thế. “Không biết anh An và An Dật là quan hệ gì, tôi nghĩ bạn thân cũng không xen vào việc An Dật kết giao bạn bè chứ”.

“Bạn?” An Ninh cười lạnh một tiếng, “Chẳng lẽ anh muốn làm bạn với An Dật sao? Tôi nhìn An Dật lớn lên từ nhỏ, cậu ấy là người nhìn mặt lạnh, kỳ thật rất mềm lòng, cho nên nếu như cậu ấy và anh có quan hệ gì thật, chẳng qua chỉ là thấy anh đáng thương thôi, đừng có suy nghĩ nhiều”.

Sắc mặt Thẩm Trác Hi trắng nhợt, những lời này của An Ninh đánh trúng hồng tâm, y lúc đầu đúng là đem một mặt sa sút nhất hiện ra trước An Dật, An Dật mới có thể cùng y lên giường, sau đó là y mặt dày quấn quít lấy An Dật, mới có thể phát triển thành loại quan hệ như bây giờ, hồi tưởng lại, An Dật thật không chủ động hẹn y ra ngoài, thậm chí về mặt tình cảm An Dật cũng không quá chủ ðộng, vẫn là biểu hiện có thể có cũng có thể không. Bây giờ nghĩ lại, An Dật có phải vì chừa cho y một chút tôn nghiêm cuối cùng hay không? Cho nên mỗi lần y có yêu cầu hai người cũng đều lên giường. Điều đó vẫn luôn luôn là nỗi đau trong lòng y, không muốn nhắc tới cũng không muốn nghĩ tới, bởi vì nghĩ tới, sẽ phải nhận được kết quả giống như An Ninh nói, An Dật chẳng qua chỉ là đang thương hại đồng tình y thôi.

“Tôi nói đúng không? An Dật hẳn là lấy một người vợ hiền ôn nhu xinh đẹp, sau đó có một đám nhóc con cùng hưởng hạnh phúc làm cha, mà không phải ở cùng một người đàn ông”.

Lại một lần nữa đâm đến chỗ đau của Thẩm Trác Hi, mặc kệ y thích An Dật bao nhiêu, vì hắn làm cái gì, cũng không thể thay đổi sự thật y là một người đàn ông, âm dương giao hợp mới là chính đạo. Thẩm Trác Hi mở miệng muốn nói, nhưng lại phát hiện y với lời An Ninh nói nửa câu cũng không thể cãi lại.

An Ninh ngồi ở đối diện đột nhiên lại đổi trở về khuôn mặt tươi cười, “Tiểu An tử em đã quay lại rồi”. (đồ quỷ trở mặt nhanh hơn cả lật sách! >”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio