Đại Thúc Ngộ Thượng Lang

chương 222

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi từ du thuyền trở về ngày đó, mỗi ngày Vĩnh Trình đều hẹn y cùng nhau đi ăn cơm, ngẫu nhiên Vĩnh Trình còn có thể dẫn y qua nhà. Hai người giống như đang quen nhau vậy, hài hòa lại tự nhiên lui tới. Y còn nhớ rõ đêm đó ở trên du thuyền, Vĩnh Trình ôm y tiến vào khoang thuyền, đêm đó y rất ôn hòa tiếp nhận Vĩnh Trình nhiệt tình “ôm”.

Thời gian khởi công gần đây Lâm Mộ Thiên cứ luôn thất thần, bằng không sẽ mở miệng cười ngây ngô một mình (:v tương tư giội). Nhân viên bên cạnh nhìn xem đều thấy lạ, mọi người đang đoán nam nhân rốt cuộc làm sao vậy??? Tâm tình nam nhân trở nên đặc biệt tốt, lúc chấm điểm cho thí sinh cũng sẽ cho một vài lời khích lệ, lực tương tác của y được nhóm thí sinh rất thích, cũng được nhiều fan theo đuổi..

Đương nhiên, nam nhân chưa bao giờ thiên vị ai, y đều cho điểm hợp tình hợp lý, sẽ không độc đoán như mấy giám khảo khác. Y không có loại thái độ lãnh khốc ác liệt như mấy giám khảo kia.

Hôm nay cũng giống mọi lần, Lâm Mộ Thiên tham gia thu hình trận bán kết để vào chung kết, không khí hiện trường trở nên có chút vội vàng. Bởi vì hôm nay ông chủ lớn đại danh đỉnh đỉnh của Công ty giải trí Phong Xa đi vào hiện trường thu hình, thí sinh và nhân viên đều trở nên dị thường khẩn trương.

Các thí sinh liền lợi dụng đi qua để hấp dẫn lực chú ý của ông chủ, phải biết rằng ở trường hợp như vậy có thể được ông chủ ưu ái chẳng khác nào một bước lên trời. Người có tâm tư đương nhiên sẽ không bỏ qua loại này cơ hội, nhưng những người này ở trong mắt Lâm Việt, đều chỉ là thằng hề mà thôi, Lâm Việt ghét nhất những kẻ thích giở thủ đoạn tiểu nhân.

Bất quá, cả cuộc tranh tài này, nhóm thí sinh coi như đều phát huy ổn định, không đến mức làm cho Lâm Việt quá mất vọng, nhất là thí sinh nam mà Lâm Mộ Thiên xem trọng kia: giọng hát hạng nhất, kỹ thuật nhảy hạng nhất, tướng mạo hạng nhất, dáng người cũng hạng nhất. Chỉ một vũ khúc, lại dẫn tới tiếng vỗ tay toàn trường, ngay cả Lâm Việt cũng nhịn không được lưu ý thiên tài huyễn vũ này nhiều hơn. (: múa những điệu múa huyền huyễn – beta)

“Người khiêu vũ kia tên gọi là gì?” Giữa lúc đài truyền hình cắt ngang để quảng cáo, Lâm Việt yêu cầu Lâm Mộ Thiên đưa một phần tư liệu thí sinh, an vị ở một góc lật xem tư liệu.

“Cậu đang nói A Nhạc sao?” Lâm Mộ Thiên nhìn về phía người đang lau mồ hôi trên sân khấu, đưa ra đánh giá đối với người này, “Trước mắt cậu ấy đúng là thí sinh ưu tú nhất trong đợt tuyển nghệ sĩ lần này.”

Lâm Việt trầm mặc lật xem tư liệu của A Nhạc tựa hồ đang suy nghĩ gì đó, Lâm Mộ Thiên cũng không có nói nữa.

Sau khi buổi ghi hình chấm dứt, Lâm Việt dắt Lâm Mộ Thiên đi ra hiện trường thu hình. Nam nhân luôn ôn hòa theo em trai bốc đồng Lâm Việt này, ở hành lang đài truyền hình, hai người gặp An Lâm đang tiến đến để thu tiết mục.

“Ông chủ, buổi tối có rảnh không, chờ em thu xong tiết mục rồi cùng đi dùng cơm, cái nhà hàng hôm qua……”

Lâm Việt lạnh lùng cự tuyệt An Lâm: “Tôi không rảnh.” Hắn không một chút dừng lại trực tiếp lướt qua bên cạnh An Lâm. Sắc mặt An Lâm trở nên xanh mét trừng mắt Lâm Mộ Thiên (mụ zô ziên >.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio