Nó hất hất mặt ra hiệu cho nhỏ kia (nãy giờ bất động), ngồi xuống bàn bên cạnh.
- Nhỏ đó là ai mà bắt nạt you vậy? gặm … gặm,nó lên tiếng hỏi
- Bạn không biết à? đó là Tuyết Trang, có thể nói trong số nữ sinh trong trường này chị ta là giàu nhất, gia đình có thế lực nhất, cũng là chị hai của trường này đấy.
- Ây da! Vậy là nãy giờ mình đụng phải tổ kiến lửa đó hả. Nó giả bộ làm ra vẻ sợ hãi.
- Mình xin lỗi, vì mình mà bạn bị liên lụy rồi. Nhỏ ra vẻ thiểu não
- Không có gì coi như là mình hành hiệp trượng nghĩa ra tay cứu người đi.sau này mình gặp khó khăn bạn giúp lại mình là được mà. Mà sao chị ta lại đánh bạn vậy? nó lại hỏi
- Vì nhà mình nghèo. Nhỏ kia đáp gọn lỏn làm nó suýt nghẹn.
- Nghèo Á? liên quan gì đây.
- ừm, trường này chỉ dành cho những người giàu,còn những người nghèo như mình là cái gai trong mắt bọn họ mà.
- Ôi thôi rồi! mình cũng nghèo lắm, sớm muộn gì thì cũng bị như bạn thôi. Nó vừa nói vừa thở dài tỏ ý chán nản lắm. Mà bạn tên gì vậy? nó lại hỏi
- Mình tên là Tuyết Mai. Còn bạn?
- Mình là Kỳ….. À bạn cứ gọi mình là Khay Vi đi.Xuýt nữa thì lỡ miệng.
- À ….Khay Vi, tên tiếng Anh luôn đó, mình làm bạn nha. Nhỏ kia tự nhiên dạn dĩ hẳn lên
- Uhm, hai người cùng cảnh ngộ mà,hihi. Vừa nói vừa gặm … gặm( gặm hoài có mỗi cái hambege mà ăn hoài không hết).
- Mà bạn học lớp nào vậy? Tuyết Mai lên tiếng hỏi
- Mình học lớp MA (M là năm thứ , A là lớp A). Nó lên tiếng
- Ủa mình cũng học M A mà, à bạn là người mới hả?chắc tại hôm nay mình đi học muộn nên ko biết. hihi
- uhm, đúng rồi, coi như mình có duyên đi. Nhai… nhai…
- Hi, hai bạn, mình ngồi chung được không. Tự nhiên ở đâu có hai con nhỏ tới xin ngồi cùng bàn. - Mình thấy hết rồi nha, bạn thật là can đảm, trường này không ai dám chống lại Tuyết Trang chứ đừng nói là đánh chị ta,bạn thật là dũng cảm quá đi,thật ra bọn mình cũng ghét chị ta lắm nhưng không làm gì được, ai kêu chị ta giàu vậy. Nhỏ xổ một hơi mà không để ý bên này nó với Tuyết Mai đang trố mắt nhìn hai sinh vật lạ từ trên trời rơi xuống cứ huyên thuyên hết chuyện này đến chuyện khác. Và cuối cùng là: chúng mình làm bạn đi.
- Không sợ bị liên lụy sao? Nó lên tiêng hỏi lại Gặm …gặm
- Cũng sợ chứ nhưng mình tin tưởng bạn, trực giác của mình ko sai bao giờ, bạn sẽ hạ được Tuyết Mai, cứu những người khốn khổ như bọn mình.”Trời nhỏ đó làm như phim kiếm hiệp không bằng, hahaha”- nó vừa nghĩ vừa gật gù cái đầu ra vẻ đồng ý làm hai nhỏ kia cứ tít cả lên.
- Mình là Nguyên Thảo,còn đây là Ngọc Ninh, chúng ta học cùng lớp với nhau đó.
- Chung lớp á. Cả nó cùng Tuyết Mai cùng ngạc nhiên.
- Hihi, tại bọn mình hay cúp học nên hai bạn không biết cũng phải
- À …. À. Nó tỏ vẻ đã hiểu
- Vậy từ giờ bọn mình à bạn nha. Nhỏ kia lại tiếp tục lên tiếng
- Ừ …Ừ, gật …. Gật
Vậy là ngày đầu tiên đi học nó đã trải qua rất nhiều chuyện như vậy, còn quen cả đứa bạn từ trên trời rớt xuống, cũng thấy hay hay, nhất là nhở Nguyên Thảo mắc bệnh nói nhiều, nhưng chẳng phải những người nói nhiều thường có tâm địa trong sáng đó sao, nghĩ vậy nó cũng thấy an tâm.