Giữa sân trường, chiếc Lexus LF-A đỏ đang hiên ngang, chống chọi lấy những cái chỉ trỏ, những con mắt khinh bỉ, ghen tị và những lời miệt thị kinh điển. Nó chạy ào tới, lấy hai tay dẹt mạnh đám đông tạo thành lối vào, đập vào mắt là dòng chữ to đùng được viết trên kiếng trước xe:
“ĐÂY LÀ QUÀ MÀ THIÊN THẦN KHAY VI NHẬN ĐƯỢC KHI QUA ĐÊM CÙNG THIẾU GIA QUANG ANH”
Nhưng hình như điều này ko làm nó tức giận cho lắm, bằng chứng là nàng ta ko hề quan tâm đến dòng chữ kia mà lại lo lắng đi quanh chiếc xe,dòm dòm…. ngó ngó… kiểm tra xem nó có bị “tổn thương” gì khác ko. Nhìn thấy con xe vẫn còn nguyên vẹn, Kỳ Khôi thở phào nhẹ nhõm, anh liếc mắt nhìn nó, nó cũng đang thở phào nhẹ nhõm. Sở dĩ, anh có thái độ như vậy vì anh biết, chiếc xe này là vật mà nó thích nhất, quý trọng nhất, anh đã từng chứng kiến cảnh nó rút súng bắn gãy chân con cún cưng của chính mình, khi chàng cún kia có ý định cào vào thành xe. Cũng ko phải nó keo kiệt gì mà tại vì baby là kết quả của những nỗ lực, những đau đớn mà nó phải chịu trong suốt hai năm ở Mỹ, đó cũng chính là phần thưởng mà lão đại tặng nó khi nó chính thức “tốt nghiệp”,phần thưởng này ko đơn thuần là phần thưởng mà một người ông tặng cho cháu mình mà nó còn là vật nhắc nhở nàng rằng hãy luôn nhớ tới khoảng thời gian khổ cực kia, thời gian mà bao nhiêu mồ hôi, máu, và nước mắt đã rơi xuống để nàng luôn luôn phải cố gắn hơn nữa.
Tuy là thấy an tâm phàn nào khi baby của nó bình an vô sự nhưng dòng chữ kia cũng ko phải là ko có ảnh hưởng chút nào tới tâm trạng của quỷ, nó quay qua Kỳ Khôi lên tiếng, từng âm thanh ghê rợn được phát ra từ bờ môi xinh xắn:- điều tra cho em. Kỳ Khôi quay qua nhìn nó, lần này là nó muốn tự tay xử lý đây mà, kẻ đó chết chắc rồi. Đang định quay trở lại lớp học thì Quang Anh lên tiếng làm tất cả những người có mặt tại đây phải ngạc nhiên mà há miệng trợn mắt:
- Xe này là của Khay Vi à? Tuy là đặt câu hỏi như vậy nhưng hình như ý anh ko phải để hỏi, bằng chứng là mặt anh bây giờ đang rất phức tạp. Tuy nhiên, với những kẻ ko đủ tinh ý để phát hiện ra điều này thì chỉ nghĩ đơn giản là: Quang Anh ko biết nó có xe -> xe này ko phải Quang Anh mua cho nó -> cái điều viết trên kia là ko đúng sự thật. Quay lại với Quang Anh, hình như anh đã phát hiện ra điều gì đấy rồi.Như muốn chắc chắn anh hỏi lại, mặt nhìn nó chăm chăm, ko còn vẻ cợt nhã như bình thường:
- Xe này của Khay Vi sao?
- Phải xe này của tôi đấy. nó trả lời anh bằng thái độ ngang tàn, vẻ mặt kênh kênh như chưa từng có chuyện nó tỏ tình với anh vậy, cái giọng khinh khỉnh làm bàn dân thiên hạ ở đây bất ngờ thêm tập ,họ muốn gãy cả cổ khi cứ hết quay qua nó rồi lại quay qua Quang Anh, rất muốn biết tóm lại là người này đang bị gì và đang nói về vấn đề gì.
- Vậy hôm đó, người lái xe này là em?
- Phải, là tôi.
- À ….. giờ thì anh đã hiểu.
- Tốt.
Bây giờ thì mấy cái mặt ở đây ko thể ngố hơn được nữa, mấy cái mặt này là bao gồm có cả nàng và chàng kia. Họ nhìn người như nhìn sinh vật lạ từ sao hỏa mới rớt xuống, và rồi họ tiếp tục bất ngờ tập .
- Khay vi, bây giờ tôi chính thức tuyên bố, em đã bị tôi đá.
Lúc này, ko chỉ có họ ngạc nhiên, mà chính nó cũng ngạc nhiên, là anh ta tuyên bố đá cô, là cô bị đá, bị đá sau tiếng? bọn kia vỗ tay ăn mừng rần rần tỏ vẻ rất hả dạ, mấy đứa lớp nó thì ngay lập tức quay lại cuộc cá cược, thật hết lời với bọn này, ko thèm quan tâm xem hiện tại có người đang trong tư thế của Từ Hải
Haizz! Đây có được gọi là ác giả ác báo ko ta?
Sau giây đứng hình, nó đã tỉnh, lúc này Quang Anh đã quay lưng đi về lớp. Bên cạnh, bên Kỳ Khôi và Thiên Vũ vỗ vỗ vai anh như để an ủi. Lạ?
Như công cam tâm nó hét lên: Quang Anh, anh là đồ tồi, đồ con lừa ngu ngốc? rồi anh sẽ biết tay tôi. Hứ
Bên cạnh, những ánh mắt nhìn nó vô cùng sung sướng, họ chỉ trỏ, bàn tán, có người còn bày tỏ sự cảm thông với nó, vỗ vai an ủi nó, có người thì lên tiếng chế giễu, mỉa mai “Ôi xấu hổ chết mất!!!!! đồ Quan Anh chết bầm” tức giận thầm chửi trong lòng, nó quay vào bọn họ, cố giải thích, ko ngờ ai kia cũng có ngày này:
- Ai nói mấy người là anh ta đá tôi, sự thật là anh ta biết rằng tôi sẽ đá anh ta nên anh ta mới nói thế đấy,là anh ta nhanh hơn tôi một chút thôi mấy người biết ko hả? anh ta yêu tôi, chết mê chết mệt vì tôi đó chứ.
Nó vừa dứt lời thì lập tức nhận ngay những ánh mắt đầy khinh miệt, nhưng cũng có những ánh mắt đầy thương cảm, họ nhìn nó lắc lắc cái đầu cho rằng nàng đang ko chịu chấp nhận được sự thật đây mà, nhỏ kia tới vỗ vai an ủi nó làm áu nàng sôi sùng sục.
- Mấy người ko tin à. Tôi sẽ chứng minh ấy người thấy là anh ta yêu tôi.
- Cô muốn chứng minh? Cô chứng minh kiểu gì đây? - một người trong số họ lên tiếng, và bọn kia lại một lần nữa mỏi cổ vì cái người đang chơi trò đối đáp kia.
- Trước giờ có ai tỏ tình với Quang Anh chưa?
- Tất nhiên là có.
- Vậy có ai hù dọa nếu anh ta chia tay thì sẽ tự tử chưa?
- Tất nhiên là có
- Thế anh ta nói sao?
- Cứ việc đi chết đi.
- Oh that’ good.
- Tốt chỗ nào.
- Nếu giờ tôi nói tôi sẽ tự tử mà anh ta cầu xin tôi ko làm vậy thì sao?
- Cô mơ?
- Tôi ko mơ? Trả lời đi.
- Thì … thì là anh ấy yêu cô
- Và ngày mai các người sẽ đăng tin “ thiên thần Khay Vi đá thiếu gia Quang Anh sau tiếng yêu nhau chứ?”
Cô nàng kia có vẻ suy nghĩ, hình như vẫn đề này cô ko tự mình giải quyết được, nên quay sang nhìn mấy người bên cạnh, thấy bọn họ cũng gật đầu đồng ý, cô ta cũng đồng ý.
- Ok,cô làm đi
- Lên gọi anh ta xuống đi, biết nói sao rồi chứ?
- Ok.
Quang Anh đang ngồi trên lớp, vẻ mặt vô cảm, hình như đang rất buồn, trong lòng anh đã có đáp án “Khay Vi vì trả thù vụ đụng xe nên mới nói rằng yêu anh”. Thật ra khi nó tỏ tình với anh, anh đã biết là nó ko thật lòng, mà vì một lý do nào đó mà anh ko biết. Tuy vậy, anh cũng muốn được làm người yêu nó một lần, đúng như lời nó nói tối qua “ thà chết trong hạnh phúc” anh thừa biết là nó sẽ hành hạ anh, anh cũng thừa biết trong chén canh hôm qua có gì, nhưng anh vẫn nhắm mắt uống. Có lẽ, anh yêu nó thật rồi, yêu nhiều là đằng khác. Tối qua, khi anh bị mớ thuốc sổ kia hành hạ, anh chàng kia đã hết mực giải thích, khuyên anh hãy từ bỏ đi, nhưng anh chỉ biết cười khổ mà thôi. Anh thà chết trong sự ngọt ngào giả dối của nó, anh chàng kia cũng chỉ biết lắc đầu pó tay. Đang bị mớ suy nghĩ hỗn độn vây kín thì lại có người chạy vào, vẻ mặt hốt hoảng:
- Quang Anh, Khay Vi đang định nhảy lầu tự tử, đang ở ….
Còn chưa nghe được tên kia nói hết câu, anh đã lao ra ngoài, trước ngỡ ngàng của mọi người. anh chàng kia chỉ biết lắc đầu nhìn theo,biết rõ đây là trò quỷ của nhỏ vậy mà lại …. Người ngoài cuộc luôn luôn sáng hơn người trong cuộc mà. Haizz!
Trên sân thượng lầu của thư viện, nó kẽ nhếch môi khi thấy ai kia đang chạy như bay đến, vậy là bàn dân thiên hạ lại được chứng kiến vở kịch có một ko hai này.