Lớp học ngày một sôi động và náo nhiệt nhờ thông tin của một bà tám nào đó. Tất nhiên đã là bà tám thứ thiệt thì họ ko dễ gì bỏ qua những cơ hội “ tám” trời ban như thế này.
- Này Khay Vi, mày đã thấy mặt nữ hoàng Kỳ Vân chưa hả - Tuyết Trang hăm hở mở màn với cái mặt phấn khởi vô cùng, có thể nói là vui như đi hội, còn vui hơn cả khi nhận được cái túi hàng hiệu kia.
- Này, mầy đi hỏi cái người anh trai đang ngơ ngơ ngác ngác kia xem đã nhìn thấy mặt em gái mình chưa có vẻ hợp lý hơn đấy.
- Gì? nói như vậy thì ko ai biết hết hả? tò mò quá đi. – Ngọc Ninh có vẻ tiếc hùi hụi trong khi ai kia cứ mải mê tô tô vẽ vẽ.
- Có gì mà tò mò, bộ nhỏ đó xuất hiện thì nhà mầy có thêm vài bát cơm hả? – nó vẫn lên tiếng đáp lại cho bằng bạn bằng bè đây mà, nhưng cũng ko quên móc khéo người ta đúng là bản chất trời sinh thế nào cũng ko bỏ được.
- Này, mầy đúng là ếch ngồi đáy giếng, đại tiểu thư đó mà xuất hiện thì ko những bát cơm nhà Ngọc Ninh mà bát cơm của toàn thể nhân dân Việt Nam có khi đều thay đổi hết đó. – quân sư quạt mo giờ mới lên tiếng sau một hồi suy ngẫm.
- Gì? mầy có nói quá ko vậy? – bây giờ thì nàng mới chịu ngước mặt lên mà nhìn người ta nói, tuy nhiên vẻ mặt cũng ko thay đổi gì cho lắm vẫn cười cợt, vẫn ngông nghênh.
- Tao nói mầy là con ếch sống ở đáy giếng quả ko sai mà. Mầy có biết Tập Đoàn Hoàng Kỳ giàu có như thế nào ko hả, bình thường chỉ có một mình Kỳ Khôi là người thừa kế duy nhất, bây giờ xuất hiện thêm một cô tiểu thư nữa thì quyền thừa kế này sẽ thay đổi, mầy hiểu vấn đề này là gì ko? Ôi thôi nói mấy cái này với mầy cũng bằng ko?
- Chỉ có vậy thôi hả? – sau màn giải thích có như ko của Nguyên Thảo thì nó lại cắm cúi cặm cụi tiếp tục tô tô vẻ vẻ, nhưng vẫn bon chen lấy một chân trong hội bà tám.
- Ko chỉ có quyền lực về kinh tế ko thôi đâu. Xung quanh cô ta còn có một truyền thuyết nữa đó. Nghe nói cô đại tiểu thư thuộc tầng lớp quý tộc nhà Lê đó, có danh xưng là Quận chúa gì đó, lúc mới sinh ra trên cánh tay phải của cô ta có nốt ruồi nhỏ, người ta nói đó là ngôi sao chính trong chòm sao bắc đẩu, là chòm sao chỉ đường đó. Điều đó có nghĩa là gì biết ko? Có nghĩa là cô ta có khả năng dẫn đường chỉ lối đó….
- Tào lao.- ko để cho Nguyên Thảo nói hết nó xen ngang câu chuyện phi thực tế kia – thế kỷ nào rồi mà còn mê tín dị đoan vậy hả?
- Mê tín dị đoan cái đầu mầy, chính vì cái mê tín dị đoan của mầy mà cô ta mới bị ám sát đó, nhiều thế lực muốn giết chết cô ta để diệt trừ hậu họa, chính vì lý do đó mà cả gia tộc cô ta mới đổi thành Hoàng Kỳ đó.- nhỏ Nguyên Thảo làm ra vẻ thần bí lắm, nhỏ cuối nhẹ người, thì thầm: - ban đầu gia tộc họ có tên là gia tộc Lê Hoàng, sau vụ ám sát năm đó mới đổi thành gia tộc Hoàng Kỳ nhưng mà vẫn ko che dấu được, tuy vậy cho đến giờ thì ko ai dám đụng vào gia tộc đó cả bởi vì họ quá mạnh.
- Này, những gì mầy nói là thật hả? – mặt nó sầm lại, như ko tin được những gì mình nghe thấy, nó hỏi lại nhỏ Nguyên Thảo nhưng dường như nó đoán được đó là sự thật. đó là lý do tại sao mà chỉ có chuyến bay của nó với ba mẹ nó gặp nạn, còn chuyến bay của Kỳ Khôi và ông nó thì ko sao. Nói như vậy cũng có nghĩa nó chính là nguyên nhân dẫn đến cái chết của ba mẹ nó lẫn bao nhiêu con người vô tội khác. Nhưng những điều đó chỉ thoáng qua trong suy nghĩ nó vì chuyện này cũng đã xảy ra quá lâu rồi, cái lương tâm giẻ rách kia ko làm cho nó bận tâm nhiều. Nghĩ đi nghĩ lại, nó cũng ko để ý nhiều mà tiếp tục công việc của mình – vẽ
- Này,mầy biết gì ko? Tao nghe nói tiểu thư kia rất rất xinh đẹp, người ta gọi cô ta là cô gái của sự hoàn hảo đó. Thật tò mò quá đi,ko biết cô ta là người thế nào nữa.
- Chẳng phải nói tuần sau làm lễ công bố đó sao? Lúc đó biết cũng đâu muộn, tò mò làm gì.
- ……
Bây giờ thì nó chính thức rời bỏ cái hội bà tám kia để tiếp tục côn việc đang dang dở của mình – thiết kế, chứ cứ ngồi mà tám tiếp cái chủ đề kia thì có đến sáng mai cũng chưa xong vì nó quá hot, thật ko ngờ cái danh đại tiểu thư gia tộc Hoàng Kỳ lại ghê gớm đến vậy, nó thầm lắc đầu thở dài mà ko để ý bên cạnh nó có một người tâm trạng đang rất phức tạp.