Chuyển ngữ: Meounonna
Beta: Cam
Sau khi Lâm Tập Tập phát biểu ý kiến xong, họ lại bắt đầu bàn về vấn đề các phương án khắc phục hậu quả, thậm chí còn có người đang bắt đầu suy diễn nên kinh doanh lĩnh vực mới gì trong tương lai, trong lòng Lâm Tập Tập cảm thấy buồn cười, có lẽ đây là bản tính của các thương nhân nhỉ, thực dụng, tham lam, đặt lợi ích lên đầu, tránh hại tìm lợi.
Tuy rằng lúc trước những người này đã đạt được nhận thức chung, nhất quyết không đóng cửa tiệm thuốc phiện, nhưng thật ra trong lòng họ đều rõ, đây chỉ là đang vùng vẫy giãy chết mà thôi, có lẽ còn có rất nhiều người trong bụng đang thầm tính toán đường lui sau khi đóng cửa tiệm thuốc phiện nữa kìa, nhưng nghĩ cũng chỉ là nghĩ, không ai muốn là người đầu tiên đứng ra nói điều này, vì chẳng ai muốn trở thành mục tiêu công kích của đám đông cả.
Nhưng hôm nay Lâm Tập Tập đã đứng ra rồi, cô không chỉ là người đầu tiên nói ra, cô còn đề ra một phương án khả thi, khiến những thương nhân sặc mùi con buôn này lập tức nắm được trọng điểm, ngay tại thời khắc gian nan này, họ thật sự có thể giành được lợi ích lớn nhất cho bản thân, nên họ khách sáo lễ độ mời Lâm Tập Tập đến, lại cẩn thận bàn bạc với cô, xuất phát điểm của tất cả những hành động này, chỉ vì họ đã nhìn thấy được lợi ích.
Lâm Tập Tập kiên nhẫn nói chuyện với họ một lúc lâu rồi đứng dậy cáo từ, ngay từ ban đầu cô đã không dự định ăn cơm cùng với đám người này.
Ông chủ Lý thấy không thể giữ được cô, bèn đứng dậy theo, tiễn cô đến cửa của gian phòng riêng, từ xa xa nhìn thấy Quý Du Hồng ở bên kia cửa sổ, hỏi cô: “Nếu như tôi nhớ không nhầm, Kính Đình và nhà họ Quý không hợp nhau lắm, nhưng trông dáng vẻ của Lâm tiểu thư, chắc hẳn là có quan hệ thân thiết với Quý Du Hồng.”
Tầm mắt Lâm Tập Tập dừng lại trên người Quý Du Hồng, nghe ông chủ Lý nói vậy, mới lười biếng xoay người đối diện với ông chủ Lý, bảo: “Quan hệ của tôi và Quý công tử, chắc là không cần báo cáo với ông chủ Lý đâu nhỉ.”
Ông chủ Lý cười nói: “Đúng là tôi có hơi quá đáng, nhưng tôi chỉ muốn biết quan hệ giữa cô và Quý công tử, liệu có ảnh hưởng đến kết quả chung cuộc của cuộc họp chiều nay không?”
Quả nhiên là người vô cùng thực dụng, Lâm Tập Tập cười đáp: “Điều này xin ông chủ Lý yên tâm, cứ cho là có ảnh hưởng đi nữa, cũng sẽ là ảnh hưởng tốt.”
Câu nói của cô rất hàm súc, nhưng ông chủ Lý nhanh chóng hiểu được ý nghĩa sâu xa bên trong, ông ta tỏ vẻ hiểu rõ gật gật đầu, cười bảo: “Vậy thì còn gì bằng.”
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Hai người tạm biệt nhau xong, Lâm Tập Tập đi ra phòng riêng hướng thẳng đến chỗ của Quý Du Hồng, Quý Du Hồng thấy cô ra ngoài, nhanh chóng đứng lên tiếp đón: “Họ không làm khó em chứ?”
Lâm Tập Tập hơi nâng cằm lên, đắc ý cười đáp: “Họ hỏi em một vài vấn đề.” Nói xong nhìn lướt qua cái bàn anh vừa ngồi, hỏi: “Anh đến lâu như vậy rồi, sao món anh gọi còn chưa đem lên?”
Quý Du Hồng bảo: “Anh còn chưa gọi món.”
“Vậy vừa hay, em đói rồi, tụi mình mau gọi món đi.” Cô giục anh.
Lúc này Quý Du Hồng mới gọi bồi bàn đến, đặt lại một gian phòng riêng, gọi một bàn thức ăn ngon.
Tuy rằng các món ăn của phòng bên kia trông rất thịnh soạn, nhưng vì đông người quá, ngay cả đôi đũa Lâm Tập Tập cũng chưa đụng tới, còn phòng này chỉ có hai người các cô, đương nhiên ăn uống vừa tự do vừa thoả mãn. Quý Du Hồng ngược lại ăn không nhiều lắm, chỉ lo chăm cho cô ăn, lúc thì lột tôm, lúc thì lột cua, đưa canh xong thì lại đưa cơm, Lâm Tập Tập ăn không xuể, nhịn không được cười bảo: “Anh nghỉ ngơi lát đi nào, em tự có tay mà.”
Quý Du Hồng cũng cười nhạt theo, nói: “Thật ra, anh cũng không biết nên làm thế nào khi ở cạnh em, chỉ biết thuận theo những gì trái tim mách bảo thôi.”
Muốn ở bên cạnh cô, muốn thấy cô cười, muốn nuông chiều cô, đây chính là những điều hiện giờ lòng anh muốn làm.
Xem ra, Quý công tử cũng có thiên phú nói lời âu yếm lắm, Lâm Tập Tập cầm khăn ướt trong đĩa lên lau miệng, cười híp mắt ngoắc ngoắc ngón tay với anh đang ở bên cạnh, nói: “Lại đây, em có chuyện muốn nói với anh.”
Quý Du Hồng bán tín bán nghi, lấy khăn ướt lau tay sạch sẽ, mới nửa nghiêng người dựa vào gần bên cạnh cô.
Nhìn thấy một bên má của anh dâng lên trước mặt cô, Lâm Tập Tập chu môi hôn “chụt” một cái thật kêu lên mặt anh.
“Xong rồi, em nói xong bí mật rồi.” Cô vui vẻ bảo.
Quý Du Hồng: …
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Cuộc họp buổi chiều không kịch liệt như buổi sáng, mọi người đã quen với sự hiện diện của Lâm Tập Tập, nhưng đa phần những người ở đây thi thoảng sẽ khẽ liếc trộm cô một cái, cho dù là buổi sáng đã nhìn thấy biểu hiện can đảm mạnh mẽ của cô, họ vẫn cảm thấy rất hiếm lạ.
Cũng không biết Lâm Kính Đình dạy dỗ ra sao, vậy mà lại dạy em mình giỏi như vậy.
Không có sự cản trở của phe phản đối, biểu quyết nhanh chóng được thông qua, đối với kết quả này, Quý Khôn cảm thấy rất bất ngờ, không cầm được mà nhìn Lâm Tập Tập thêm vài lần, hình như sau khi cô bé này xuất hiện, mọi việc trở nên đơn giản hơn nhiều, ông ấy đã biết việc trưa nay cô bị một đám người mời đi Tuý Tiên Lâu nói chuyện, ông ấy hơi tò mò không biết họ đã nói những gì, sao giác ngộ của vài ba người trong đây lại trở nên cao thế nhở.
Tuy biểu quyết nhanh chóng được thông qua, nhưng lúc cuối cùng giải quyết tới điều kiện của Lâm Tập Tập đưa ra, hai bên lại tranh luận một phen nữa, y như Lâm Tập Tập dự liệu từ trước, phía chính phủ muốn mặc cả với những điều kiện Lâm Tập Tập đề ra, muốn hạ thời hạn ưu đãi xuống trong vòng một năm, đương nhiên, đề nghị này của họ nhanh chóng bị phản đối, các ông chủ đứng trên một chiến tuyến thống nhất, đóng cửa tiệm thuốc phiện có thể, điều kiện phải dựa theo những gì Lâm Tập Tập đã đề xuất, nếu không họ sẽ tiếp tục phản kháng đến cùng.
Sau khi cuộc họp tiến hành được tiếng đồng hồ, cuối cùng phía chính phủ cũng gật đồng chập thuận bốn điều kiện của họ.
Mãi đến thời khắc này, cuối cùng những tiệm thuốc phiện tồn tại lâu đời, đầu độc vô số người dân mới chính thức rời khỏi cuộc sống của mọi người.
Đất nước có lẽ chưa đủ lớn mạnh, nhưng đất mẹ đã bắt đầu nỗ lực thoát khỏi bệnh đau, tuy rằng trước mắt còn có một hành trình đen tối rất dài phải đi, chỉ cần trong lòng có hy vọng, không ngừng tiến lên phía trước, bình minh rồi sẽ đến thôi.
Dựa theo ý của phía chính phủ, ngày đóng cửa tiệm thuốc phiện đương nhiên là càng nhanh càng tốt, nhưng Lâm Tập Tập biết, việc này sẽ không dễ dàng như những gì mọi người suy nghĩ.
Phía chính phủ cho họ thời gian nửa tháng hoà hoãn, cuối cùng dưới sự tranh thủ cực lực của Lâm Tập Tập, thời gian được du di đến một tháng, theo cách nói của Lâm Tập Tập, thì những con nghiện mới là những tai hoạ ngầm khó giải quyết nhất.
Ban đầu Quý Khôn vốn không muốn gật đầu, nhưng sau đó Quý Du Hồng liệt kê ra những cuộc xung đột đẫm máu và thảm kịch ở những tỉnh khác do việc đóng cửa tiệm thuốc phiện gây ra, Quý Khôn mới miễn cưỡng chấp nhận thời gian hoà hoãn một tháng này.
Sau khi cuộc họp kết thúc, tất cả mọi người đều như trút được gánh nặng, lúc đi ra đại sảnh phòng hội nghị, họ cảm thấy bầu trời bên ngoài trong xanh hơn nhiều.
Lúc Quý Khôn đi ra ngoài, ông ấy kêu Quý Du Hồng lại, ra hiệu có chuyện cần nói với anh, Quý Du Hồng nhìn thoáng qua Lâm Tập Tập đang nói chuyện với người ta, chỉ đành xoay đầu đi theo Quý Khôn.
Hai cha con vừa đi vừa nhỏ giọng nói chuyện: “Tiểu tử thúi, khuỷu tay đã chỉa ra ngoài rồi nhỉ, còn dứt khoát chỉa tới nhà kẻ thù nữa chứ, có tiền đồ đấy.”
Quý Du Hồng nhếch môi lên, nói: “Có lẽ không phải là kẻ thù đâu.”
Quý Khôn trừng hai mắt, ngạc nhiên hỏi: “Không phải kẻ thù? Không phải kẻ thù chẳng lẽ là thông gia?”
Quý Du Hồng quét mắt nhìn ông ấy một cái, cười mà không nói.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Mãi đến khi hai người đi đến bên trong đình viện, Quý Khôn mới phản ứng kịp, lập tức vỗ mạnh bàn tay vào sau lưng anh, mắng to: “Tiểu tử thúi, nhưng đó là nhà họ Lâm đấy!”
Hai tay Quý Du Hồng đút vào túi quần, cúi đầu, đá nhẹ cục đá nhỏ dưới chân, nói: “Con cảm thấy rất tốt.”
Quý Khôn như lập tức nuốt phải một quả trứng gà to, nghẹn lời cả buổi trời mới nguôi được cơn tức, rối rắm vò đầu, tự lẩm bẩm: “Trúng phóc rồi trúng phóc rồi, tôi đã bảo mà, sao trong cuộc họp con nhóc đó cứ nói một lát lại quét mắt nhìn anh một cái, còn không chỉ một lần, thì ra là đang liếc mắt đưa tình.”
Nghe thấy Quý Khôn đột nhiên nói câu lả lơi như “liếc mắt đưa tình”, Quý Du Hồng cầm lòng không đậu muốn phụt cười.
“Ngoài thân phận là em gái của Lâm Kính Đình làm người ta khó chịu ra, những mặt khác đều khá là thuận mắt, đặt biệt là rất thông minh nhanh nhẹn, miệng lưỡi lanh lợi, đúng là làm người ta yêu thích, chỉ có điều một cô bé như vậy, nếu cãi nhau, có lẽ con không thắng nổi nó đâu.”
Quý Du Hồng thuận theo câu nói của cha mình, tưởng tượng cảnh hai người cãi nhau, ý cười bên miệng sâu thêm vài phần, nói: “Con nhường cô ấy.”
Quý Khôn:…
Đúng là có con trai lớn trong nhà như quả bom nổ chậm mà.
Lâm Tập Tập vẫn chưa biết Quý Du Hồng đã công khai quan hệ của hai người trước mặt cha anh, sau khi cuộc họp kết thúc, cô vội vàng về nhà, từ sáng sau khi cô ra khỏi cửa, Lý Ngọc vẫn luôn niệm kinh trước tượng Phật, tượng Phật được thỉnh từ chùa Thê Hà trong lần đi đợt này, đã được khai quang rồi.
Lúc này nhìn thấy Lâm Tập Tập bình an vô sự trở về, nàng ấy bất giác thở phào nhẹ nhõm, vội hỏi cô tình hình cụ thể ở cuộc họp, Lâm Tập Tập bèn kể rõ ràng mọi chuyện hôm nay xảy ra với nàng ấy.
Nghe được tin tiệm thuốc phiện sẽ chính thức đóng cửa vào một tháng sau, lòng Lý Ngọc vẫn cảm thấy thấp thỏm, vừa vui vì Lâm Tập Tập đã thành công giải quyết xong chuyện này, vừa lo lắng, lỡ như một tháng sau Lâm Kính Đình trở về, phát hiện mấy tiệm thuốc phiện lớn đều không còn nữa, chẳng biết liệu có lột da hai người chị dâu em chồng các cô không nữa.
Việc đã đến nước này, Lâm Tập Tập đã không băn khoăn nhiều nữa, vì vẫn còn rất nhiều việc đợi cô xử lý.
Trong cuộc họp, tuy cô rất bình tĩnh, dự liệu kỹ càng mà đề ra mấy yêu cầu đó, nhưng không có ai biết, đây là kết quả do cô và Lâm Tiêu cùng nhau bàn bạc tới mấy buổi tối, bây giờ thiệt tình cô không có hơi sức đâu lo lắng việc sau khi Lâm Kính Đình trở về nữa.
Dù sao đợi đến khi Lâm Kính Đình trở về, tiệm thuốc phiện đã đóng cửa dừng kinh doanh từ lâu, dù anh ta có tức giận cỡ nào cũng đành bất lực, không lẽ anh ta có thể ăn thịt cô sao? Cô vẫn rất có lòng tin với thuộc tính muội khống của anh mình.
Muội khống muôn năm!
Sau khi kể cho Lý Ngọc nghe về trải nghiệm tham dự cuộc họp, Lâm Tập Tập bèn kêu người gọi Lâm Tiêu đến, chuyện trong cuộc họp cũng phải để hắn ta biết, dẫu sao cũng có rất nhiều việc, đều là do Lâm Tiêu bày mưu tính kế cho cô tất.
Lâm Tiêu nhanh chóng có mặt, hai người ngồi xuống nói chuyện, Lâm Tiêu nhịn không được khen ngợi: “Đòi một tháng hoà hoãn là đúng lắm, trong khoảng thời gian này, chúng ta có thể làm rất nhiều việc.”
Lâm Tập Tập gật đầu bảo: “Chúng ta có thể phát tán tin tức đóng cửa tiệm thuốc phiện cho dân chúng biết trước, cũng có thể “ném cái nồi” () này cho bên phía chính phủ, để cho những con nghiện lâu năm có sự chuẩn bị tâm lý, mới không đến mức đi gây chuyện ngay ngày tiệm thuốc phiện đóng cửa.”Ném cái nồi
甩锅: thuật ngữ mạng bên TQ, ám chỉ việc trốn tránh trách nhiệm, cố gắng đẩy trách nhiệm của mình sang cho người khác, để người khác gánh thay.
Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Lâm Tiêu nói: “Đây cũng là một cách, nhưng ngày đóng cửa tiệm, tốt nhất vẫn nên để phía chính phủ phái quân đội đi trấn giữ.”
“Chuyện này tôi đã đề xuất với họ rồi, đến lúc đó Quý Du Hồng sẽ dẫn quân của anh ấy đến.”
Hai người lại tiếp tục bàn bạc vài chi tiết về việc đóng cửa tiệm thuốc phiện thêm lát nữa, cuối cùng Lâm Tiêu ăn một bữa cơm tối ở biệt thự nhà họ Lâm xong mới rời đi.
Nhưng dù hai người có sắp xếp cẩn thận thế nào, những chi tiết có nghĩ được chu đáo đến mấy, thì chưa qua được mấy ngày, tiệm thuốc phiện vẫn xảy ra chuyện…
Một tiệm thuốc phiện lớn cách dinh thự nhà họ Lâm không xa, đêm hôm khuya khoắt lại đột nhiên bốc cháy…
Tác giả có lời muốn nói:
Tôi cảm thấy phải mau chóng thả anh Lâm ra thôi, nếu không mấy chuyện đáng yêu phải ít đi rất nhiều í!
…