Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Nói rồi Thạch Kiên liền đến Lưu phủ.
Lưu Tòng Đức vừa nhìn thấy Thạch Kiên trong lòng đã không vui, nhưng vì sợ hắn nên đành để hắn vào. Thạch Kiên mới đầu không khuyên Lưu Tòng Đức, ngược lại còn nói:
- Lưu đại nhân, thực ra ngoài cách nhờ Thái hậu khuyên nhủ Hoàng thượng, còn có một cách khác.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
- Vậy xin Thạch đại nhân nói.
Vừa nghe Thạch Kiên nói không phải đến làm thuyết khách, mà ngược lại đến để giúp mình, miệng Lưu Tòng Đức đã rạng rỡ như đóa hoa sen.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
- Chỉ cần tôn phu nhân đây chịu tự mình nói không thích Hoàng thượng. Đương kim Hoàng thượng là người thấu tình đạt lý, người sẽ hiểu mà từ bỏ thôi.
- Hay lắm. Nhưng nàng và hạ quan bái đường thành thân mới chỉ một ngày.
Lưu Tòng Đức nói tới đây bỗng trên mặt lộ vẻ do dự, cách mà Thạch Kiên nói quả thực rất hay. Nhưng hắn cung không dám khẳng định Vương Thị sẽ đứng về phía mình mà từ chối Hoàng thượng.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
- Lưu đại nhân có tin nhân cách của bản quan không?
- Hạ quan đương nhiên tin tưởng.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
- Vậy thì hãy để bản quan được gặp lệnh phu nhân, có thể sẽ tìm ra cách khiến nàng lên tiếng.
Thạch Kiên hiện tại chỉ mong gặp người con gái đó, mới mong tiếp tục, ngoài ra hắn cũng muốn qua chuyện trò tìm hiểu cách cư xử của nàng. Nếu nàng ta là kẻ lẳng lơ, thì nên nhân lúc chưa muộn cùng Thái hậu khuyên Hoàng thượng từ bỏ.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Lưu Tòng Đức thấy Thạch Kiên mở miệng ra là lệnh phu nhân, đâu còn gì ngờ vực, vội vã sai người mời Vương Thị ra.
Lát sau. Người chưa bước vào, đã nghe thấy chuỗi leng keng do những chiếc vòng ngọc va chạm vào nhau truyền tới. Theo sau là một thân hình thướt tha bước vào phòng. Eo nàng thon đến lọt một vòng tay, trước ngực nhô lên đôi gò bồng đảo nặng trĩu, trên đôi chân thon dài là một vóc dáng mê hồn. Càng tuyệt hơn, với mỗi bước đi của nàng là một lần uyển chuyển dao động, tựa như cây liễu dài để gió thổi lung lay, nhưng những dao động của nàng không quá mạnh chỉ vừa toát lên nét đẹp mà không mất đi vẻ thanh lịch, ngược lại càng tôn thêm sự lôi cuốn khó cưỡng lại. Thạch Kiên nhanh nhạy đưa mắt lướt qua một lượt trên cơ thể nàng, trên khuôn mặt trái xoan các bộ phận hài hòa xếp đặt, làn da thanh khiết điểm chấm ửng hồng. Thạch Kiên từng nhìn các cô nàng đánh phấn boi son, hắn biết chấm hồng trên mặt nàng Vương tự nhiên mà có. Cuối cùng Thạch Kiên mới chú ý tới đôi mắt ướt trong của nàng, sóng thu lưu chuyển, một đôi mắt đen long lanh như nổi trên mặt nước, vô tình phát ra ánh mắt huyền kỳ. Chính đôi mắt này khiến nàng trở nên vô cùng mê hoặc. E rằng Lưu hậu cũng chính vì đôi mắt này mà e chừng nàng là mầm họa của xã tắc.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Dung nhan của nàng khiến Thạch Kiên liên tưởng đến đại mỹ nhân Đài Loan thế kỷ trước, thậm chí có những điểm nàng còn đẹp hơn, chỉ mới nói dung nhan ngay cả Triệu Dung cũng phải xếp sau nàng. Khó trách tiểu Hoàng đế và Lưu Tòng Đức lưu luyến không dứt. Đừng nói là họ, ngay đến bản thân, đứng trước người thiếu nữ này, trái tim cũng không khỏi rung động.
Thạch Kiên định thần, thi lễ:
- Thạch mỗ xin chào phu nhân.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Người con gái nghe thấy hắn chính là Thạch Kiên, vội uyển chuyển thi lễ:
- Dân nữ Vương Tố Phanh cũng xin chào đại nhân.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Nàng có lẽ mới tiến kinh không lâu, giọng nói còn chưa thay đổi, vẫn là chất giọng vùng Tứ Xuyên nói nghiến chặt thanh ba, nhưng giọng của nàng rất trong trẻo, cho người ta cảm giác mềm mại nhẹ nhàng. Chưa cần nhìn tướng mạo, chỉ cần nghe giọng nói thôi đã cho người ta sức tưởng tượng vô tận.
Điều này khiến Thạch Kiên bỗng chốc dao động. Về Lưu Tòng Đức, mắt của hắn chỉ đăm đăm nhìn nàng, ba hồn bảy vía không biết đang ở phương nào.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Thạch Kiên thêm một lần định thần, nhìn nàng và nói:
- Không dám.
Nhưng người thiếu nữ này cũng đang đăm đăm nhìn hắn, mà cùng với mỗi hơi thở của nàng, ngọn núi lớn trước ngực cũng phập phồng không yên.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Thạch Kiên thiếu chút nhắm mắt không dám nhìn, hắn vội thầm niệm:
- Adi đà phật, sắc tức là không, không tức là sắc, ham muốn là dục vọng. Bỏ đi cái lợi, bất sinh bất diệt, bất đục không trong, không tăng không giảm, là trong không không có sắc.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Sau rồi mới lên tiếng:
- Nghe nói nàng đọc nhiều sách, nàng đã từng đọc tác phẩm”Hồng lâu mộng” của ta chưa?
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Vương Tố Phanh đáp:
- Dân nữ mấy năm về trước có từng đọc, dân nữ cũng ngưỡng mộ tài hoa của Thạch đại nhân từ lâu.
Lưu Tòng Đức còn đang ngẩn ngơ, hắn căn bản không nghe thấy Thạch Kiên vừa hỏi gì. Chỉ có Vương Tố Phanh là lấy làm lạ, tại sao Thạch đại nhân vừa gặp đã hỏi những điều này?
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Thạch Kiên mỉm cười đáp:
- Có lẽ vì bản quan từ nhỏ không người chỉ dạy, nên cách nghĩ cũng khác so với mọi người. Bản quan cho rằng phu thê phải tôn trọng lẫn nhau, yêu thương nhau. Nói cách khác là quí mến nhau. Như vậy hôn nhân mới mong hạnh phúc.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Nghe câu nói này của Thạch Kiên, vẻ mặt của Vương Tố Phanh tối lại.
Thạch Kiên đã nhìn ra biểu hiện này của nàng. Hắn hỏi:
- Đương nhiên gia đình bình thường không cần biểu hiện thật thương yêu vẫn cứ sống bên nhau đến già. Nhưng một khi gặp phải chuện gì khó khăn, thì lại khác. Điều này có người cười chê cảnh phu thê má ấp vai kề, đến khi khó khăn thì đường ai nấy đi. Xin thứ lỗi cho bản quan vô lễ được hỏi một câu.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
- Dân nữ không dám, xin Thạch đại nhân cú nói.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
- Vậy phu nhân có thích Lưu đại nhân không?
Vương Tố Phanh đáp:
- Cưới gà phải bay theo gà, cưới chó phải chạy theo chó.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Câu nói này được trích dẫn từ tác phẩm”Kê lặc thiên” của Trang Quý Dụ, cũng tương tự như câu thuyền theo lái, gái theo chồng của người hậu thế. Thạch Kiên lại để ý thấy nét ảm đạm trên khuôn mặt nàng khi nói điều này. Nghĩ cho cùng cũng đúng, trước tiên nàng được tuyển từ Tứ Xuyên vào cung, rồi không hiểu sao lại bị gả cho Lưu Tòng Đức, rồi đêm động phòng hoa chúc tân lang uống say bí tỉ đến động phòng cũng không vào, dù là ai thì cũng phải lo âu.
Thạch Kiên lại hỏi:
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
- Bản quan chỉ đùa một chút, nếu bây giờ Hoàng thượng chọn lựa nàng, nàng sẽ xử chí ra sao?
Vương Tố Phiên khẽ vịn tay áo, nhỏ giọng trả lời:
-Dân nữ đâu có phúc phận đó, nếu Hoàng thượng thích dân nữ, thì đã không đem dân nữ tặng cho người khác.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Thạch Kiên vừa nghe đã thấy có hy vọng. Mục đích hắn nói những lời này chính là khiến Vương Tố Phiên tự mình nói ra muốn được gả cho Hoàng thượng, như thế dù Lưu Tòng Đức có phản đối cũng vô tác dụng. Dù họ Lưu có còn tiếc nuối, cũng chẳng dám đối địch với Hoàng thượng. Đương nhiên Thạch Kiên cũng nhân cuộc trò chuyện để tìm hiểu phẩm hạnh của nàng.
Hắn lại dùng những lời dẫn lối để hỏi Vương Tố Phiên:
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Nàng có muốn được gả cho Hoàng thượng, nàng có thích Hoàng thượng hay không?
Đáng ra Triệu Trinh đã nhìn thấy Vương Tố Phiên trong buổi lễ tuyển chọn cung phi, vậy thì Vương Tố Phiên cũng đã từng gặp Triệu Trinh, dù Triệu Trinh thân thể yếu đuối một chút, nhưng tướng mạo cũng không tệ, ít nhất cũng hơn hẳn Lưu Tòng Đức.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Vương Tố Phiên đáp lời:
- Dân nữ xuất thân từ một gia đình thường dân, đâu dám mơ ước gì cao sang?
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Phụ thân của nàng là Vương Mông Chính tuy cũng giàu có, cũng chỉ là một địa chủ, đích xác chỉ được coi là thường dân.
Nàng nói thêm:
- Về phần dân nữ có thích Hoàng thượng hay không, Thạch đại nhân, ngài có thể thứ lỗi cho dân nữ bạo gan nói một câu này.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Thạch Kiên vừa nghe trong lòng như mở cở, trong lòng hắn nghĩ tốt lắm, ta đang cần nàng bạo rạn nói ra, như vậy mọi chuyện dễ dàng hơn nhiều. Qua cuộc nói chuyện, biểu hiện của nàng cho thấy phẩm hạnh cũng khá. Không giống những cô gái khác vừa nghe đến tên ta đã đánh mắt đưa tình.
Vương Tố Phiên chậm rãi đáp:
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
- Thực ra trong lòng dân nữ sớm đã mến mộ một người, không phải Thánh Thượng, cũng không phải Lưu đại nhân.
Nghe thấy nàng nói không thích Thánh Thượng, Lưu Tòng Đức tức thì mặt mày hớn hở, Thạch Kiên thì lập tức nheo mày. Nhưng vừa nghe nửa câu sau Lưu Tòng Đức tối sầm mặt mày. Thạch Kiên nghĩ chẳng lẽ ở quê nhà nàng ta đã có một người thanh mai trúc mã, vậy thì mọi việc lại trở nên phức tạo rồi
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Vương Tố Phiên chầm chậm rãi bày:
- Kể từ khi dân nữ đọc được văn chương của Thạch đại nhân, dân nữ nguyện cả đời này nếu có thích ai, thì người đó chỉ là Thạch đại nhân.
Vừa nghe Vương Tố Phiên nói câu này. Lưu Tòng Đức trừng mắt nhìn Thạch Kiên như muốn ăn tươi nuốt sống.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Thạch Kiên cười không xong, khóc chẳng được. Vì câu nói này của nàng đã tự đẩy mình ngồi lên đống lửa. Cho Lưu Nga và cả Triệu Trinh thiêu đốt hay sao?
Vương Tố Phiên phân trần:
- Đương nhiên dân nữ hiểu rằng đây là tình cảm đơn phương. Thạch đại nhân không bao giờ ưa thích tiểu nữ.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Thạch Kiên không muốn để nàng tạo thêm rắc rối trong chuyện này hay nói thêm điều gì. Ngày hôm nay đừng nói là thuyết phục Lưu Tòng Đức, e rằng chốc nữa hắn sẽ sai người đánh đuổi ta ra khỏi Lưu phủ. Thạch Kiên lên tiếng ngắt lời nàng:
- Phu nhân, có thể nghe bản quan nói một câu chăng?
Mời đại nhân cứ nói.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
- Cảm giác đó của nàng chỉ là thiện cảm, hay sự ngưỡng mộ. Hoàn toàn khác biệt với ái tình. Yêu một người, không chỉ thích tài năng của người đó, còn phải yêu cả phẩm hạnh, tính tình. Và quan trọng nhất, tình yêu giống như cái vỗ tay. Một bàn tay vĩnh viễn cũng không vỗ lên tiếng. Chỉ khi hai bàn tay đồng điệu vỗ vào nhau mới tạo ra âm thanh. Chuyện tình cảm cũng vậy, cần có hai người ở bên nhau, mới tạo lên cảm xúc thăng hoa. Ví như uyên ương, có đôi có cặp mới tạo nên những nhạc phẩm vô song.
- Đúng vậy, đúng vậy, Lưu Tòng Đức lập tức phụ họa. Người thê tử yêu kiều của hắn thực là một tai họa. Thứ nhất vì tiểu Hoàng Đế tranh giành với hắn. Hơn nữa người mà nàng mến mộ vẫn là Thạch đại nhân. Dù là ai trong hai người này, họ Lưu cũng không đấu nổi.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Vương Tố Phiên thần sắc ưu phiền. Nàng có chút tự giễu mà nói
- Đó là điều đươnng nhiên. Với tài năng hiếm có của Thạch đại nhân, trong thiên hạ có biết bao người con gái ngưỡng mộ. Nếu ai ai cũng được toại nguyện, vậy chẳng loạn rồi sao.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Thạch Kiên thầm nghĩ, đâu chỉ là loạn, vô cùng loạn mới đúng. Nếu chỉ cần người con gái nào thích ta, ta liền rước về nhà. Đừng nói động phòng, dù ta có giàu có thế nào chăng nữa, cũng chẳng thể nuôi sống ngần ấy con người. Thậm chí còn phải xây lầu gác cho họ ở. Hắn bỗng nhớ đến tình cảnh của Lưu Huy ở thành Dương Châu năm thê bảy thiếp mà trong lòng ớn lạnh.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Tuy những lời này có chút buồn cười. Nhưng cả ba không ai cười lấy một tiếng.
Vương Tố Phiên lại nói:
- Hoa cố ý rơi trên dòng nước, nước vô tình để cánh hoa trôi. Thạch đại nhân cũng biết đấy, thế sự mười phân chỉ được tám chín, luôn không như ý muốn của con người. Nói vậy mới chỉ là một phần. Dù cả hai có can tâm tình nguyện, thì có mấy ai đến được với nhau. Trong cuốn “Hồng lâu mộng” của ngài, hai người Lâm- Bảo chẳng phải cuối cùng cũng phải xa nhau sao?
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Nói đến đây, giọng nàng như ngẹn lại. Nàng chỉ tay ra hồ nước bên ngoài khung của sổ. Hiện giờ nước mùa hạ đang đầy, mặt hồ xanh thẳm, bên trên còn có mấy nhánh hoa sen. Và cả những cây lục bình trôi dạt. Nàng nói:
- Thiếp cũng chỉ như cây lục bình, trôi dạt theo gió. Nếu tiểu nữ đoán không sai, hôm nay mục đích Thạch đại nhân đến đây là vì Hoàng thượng có đôi khi nhớ đến tiểu nữ này phải không?
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Nói tới đây, mi mắt nàng khẽ nhíu. Nàng nói như đang châm biếm:
- Đối với những nhân vật lớn như các ngài, tiểu nữ đâu có quyền lựa chọn gì? Chỉ cần các ngài thương lượng xong xuôi, đẩy tiểu nữ đi đâu, tiểu nữ lại không ngoan ngoãn chờ đợi an bài sao.
Nàng nói xong, nhìn càng đáng thương. Dù biết rằng xã hội không có chuyện công bằng tuyệt đối. Không chỉ riêng nàng, đến hàng ngàn cung nữ trong cung, họ muốn gây chú ý với Hoàng thượng còn khó. Càng không phải nói những thái giám kia, vì hầu hạ Hoàng tộc mà bị cướp đi quền nối dõi tông đường. Nhưng nhìnvẻ yếu đuối của Vương Tố Phiên, khiến Thạch Kiên không khỏi trạnh lòng.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Thạch Kiên chắp tay nói:
- Lưu phu nhân, Người đã đoán ra, vậy bản quan cũng không giấu diếm. Vỗn dĩ khi nàng vào cung, Hoàng thượng đã mến nàng. Nhưng nàng cũng biết đấy, diện mạo của nàng, khiến Thái hậu e sợ nàng là người lẳng lơ. Dễ ảnh hưởng tới Hoàng thượng. Nhưng Hoàng thượng ngày đêm mong nhớ, đã sai bản quan ngăn cản nàng và Lưu đại nhân thành thân.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Sau đó Thạch Kiên hướng sang Lưu Tòng Đức nói:
- Lưu đại nhân, bản quan nghe nói phương nam có một loại độc dược, người ăn vào, sinh ra cảm giác mơ ảo như muốn chết đi.
Cái hắn nói chính là thuốc phiện, hiện tại Tống triều vẫn chưa có. Hoặc là chưa có người dùng để hút.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Nói cách khác ngây ngất một lần rồi chết. Lời phu nhân vừa nói ngươi cũng nghe rõ đấy. Sở dĩ nàng bị gả cho ngươi là do nàng và gia đình yếu thế, không thể không phục tùng. Đến phu nhân còn hiểu được đạo lý này, ngươi dựa vào đâu mà tranh giành với Hoàng thượng? Hơn nữa giữa ngươi và phu nhân không hề có chút tình cảm. Ngay cả tư cách nghiện một lần rồi chết đi ngươi cũng không có.
Nói tới đay hắn chắp tay từ biệt. Kỳ thực cũng là tuyên bố kế hoạch thuyết khách lần này coi như thất bại. Vốn muốn dùng Hoàng thượng để mê hoặc Vương Tố Phiên. Rồi khuyên Lưu Tòng Đức chủ động từ bỏ. Nhưng không ngờ Vương Tố Phiên lại nói thích mình, cắt đứt những dòng suy nghĩ của hắn.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Hắn còn phải vào cung bẩm báo sự tình cho Thái hậu và Triệu Trinh. Bằng không Vương Tố Phiên đã nói thích ta, Lưu Tòng Đức chỉ cần đem chuyện này xuyên tạc. Triệu Trinh và Thái hậu ắt sẽ nổi cơn lôi đình, bản thân cũng khó tránh tai họa khôn lường.
Lưu hậu nghe xong cười to. Bà nói:
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
- Thạch ái khanh. Sự việc càng thêm phức tạp rồi. Nếu ai gia sớm biết như thế này, đã đem ả gả cho nhà ngươi. Như thế đã không xảy ra những chuyện này.
Thạch Kiên nghe xong mồ hôi đẫm trán. Tranh giành nữ nhân với Hoàng thượng và cháu trai của Thái hậu ư? Hắn vội phân trần:
- Thái hậu lấy vi thần ra đùa giỡn rồi. Nhưng thần thiết nghĩ việc này không nên quá nóng vội. Vì một người con gái mà khiến Hoàng thượng và bên ngoại của Thái hậu không vui, thật không đáng.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Nói rồi hắn ngẩng đầu, nhìn Thái hậu nhắm liền hai mắt, không biết bà đang nghĩ gì. Vì thế cáo từ và rời cung. Hắn hiện giờ không muốn tốn quá nhiều thời gian vào việc này, như thế sẽ phải nịnh nọt quá mức. Những việc hắn làm lúc này, đã đủ có lỗi với Triệu Trinh rồi. Nhưng hắn vừa về tới nhà, đã thấy Triệu Trinh đang cười híp mắt đợi hắn. Thạch Kiên lại kể lại đầu đuôi câu chuyện một lần nữa.
Triệu Trinh nghe kể Vương Tố Phiên thích Thạch Kiên, sắc mặt cũng thay đổi y như Lưu Tòng Đức, vô cùng kích động.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Thạch Kiên phân trần:
- Hoàng thượng yên tâm. Thần nói cho người được biết, nàng Vương Tố Phiên không phải yêu mến thần đâu, trong mắt nàng thần rất giỏi giang. Đây không phải yêu mến, mà chỉ là ngưỡng mộ. Cũng giống như trong thiên hạ có biết bao người con gái muốn được sánh đôi bên Bệ Hạ, đó là ngưỡng mộ, chứ không phải là ái tình. Sau khi thành thân, họ vẫn cứ yêu thương phu quân của mình. Đây là hai chuyện khác nhau.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Thạch Kiên nhìn vẻ mơ hồ không hiểu của Triệu Trinh, xem ra Người không hiểu ái mộ và ái tình có gì khác biệt nên giải thích lại một lần nữa:
- Hay là thần lại lấy thêm một ví dụ. Khi Hoàng thượng đi tuần hành,, cũng có biết bao phụ nữ chen lấn trên phố để được ngắm long nhan của người, chẳng phải họ cũng vì muốn được bên người mà đến chồng mình cũng không cần.
Triệu Trinh lúc này mới hiểu ra và than thở:
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
- Trẫm hiểu rồi. Có thể nàng cũng không hiểu đạo lý này.
Thạch Kiên đáp:
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
- Đúng vậy. Xét cho cùng nam nữ khác nhau. Thần cũng không thể cùng nàng đi sâu vào những chuyện này. Kỳ thực chỉ cần Bệ Hạ năng qua lại Lưu phủ, thì chuyện gì cũng có thể giải quyết thôi.
Ý này của Thạch Kiên thật là ngu ngốc. Nếu Triệu Trinh thường xuyên qua lại Lưu Phủ, chẳng phải để người đời chê cười sao? Huống hồ họ đã bái đường thành thân. Làm vậy Lưu Tòng Đức nhất định phải chịu đả kích. Đối với Vương Tố Phiên cũng không dám tùy ý làm gì. Ngoài ra, Triệu Trinh cũng có thể chờ thời cơ thích hợp ban phát cho Vương Tố Phiên chút ít ơn huệ, để nàng yêu mến Triệu Trinh. Dù gì tiểu Hoàng Đế cũng là người thông minh. Chỉ xét học vấn đã hơn hẳn Lưu Tòng Đức. Hơn nữa tướng mạo cũng khá hơn Lưu Tòng Đức. Ngoài ra Ngài còn là người tôn quý nhất thiên hạ.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Triệu Trinh hiểu ngụ ý của Thạch Kiên. Người vui vẻ khoác vai Thạch Kiên nói:
- Trẫm biết mà, khanh là người trung thành nhất với Trẫm.
Thạch Kiên nghiêm nghị nói:
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
- Hoàng Thượng, xin người đừng vội vui mừng. Hôm nay thần đã gặp cô nương này. Nói thực lòng, bản thân thần khi nhìn nàng, tim cũng dao động. Vì thế Thái hậu không đem nàng tác hợp cho người, cũng có lý của Thái hậu. Thần to gan hỏi Hoàng thượng một câu, Hoàng thượng yêu mến nàng cũng tốt, nhưng quan trọng là ngài có thể khống chế được sắc đẹp này chăng?
Triệu Trinh vò đầu nói:
- Thạch ái khanh. Câu này ngươi nói quá thâm thúy, có thể nói đơn giản hơn không?
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Thạch Kiên ngẫm nghĩ rồi nói:
- Hoàng thượng, thần ví von một chút, trong lich sử có phải Dương Quý Phi, Tây Thi đều rất xinh đẹp?
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Triệu Trinh nghi ngờ hỏi:
- Chẳng lẽ họ không đẹp sao?
Đẹp. Nhưng trong lịch sử Trung Hoa có biết bao mỹ nữ, chỉ có họ là đẹp nhất hay sao?
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Triệu Trinh ngẫm nghĩ chốc lát rồi trả lời:
- E rằng không nhất định.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Thạch Kiên mỉm cười:
- Bây giờ Người đã hiểu rồi chứ? Sở dĩ họ nổi danh, là vì họ khiến một quốc gia suy vong lụi bại. Mỗi người đều mong có người thê tử xinh đẹp. Hoàng thượng cũng không ngoại lệ. Nhưng không được vì thế mà mê muội. Vậy thà không có còn hơn. Đây cũng là dụng ý của Thái hậu.
Triệu Trinh lập tức đoan chính thi lễ:
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
- Trẫm hiểu rồi. Trẫm thân là vua một nước, phải đặt quốc sự lên hàng đầu.
Thạch Kiên thêm một lần nở nụ cười ấm áp trên môi. Hắn nói:
- Vậy thần có thể yên tâm rồi. Ngoài ra thần cũng nói với Người một việc. Người con gái này dường như thích đọc sách. Ngài có thể chuẩn bị trên phương diện này.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Triệu Trinh không ngớt cảm tạ. Rồi mới vui vẻ cáo từ.
Vài ngày sau, binh sĩ khắp nơi tụ họp về kinh thành ngày càng nhiều. Thạch Kiên thường xuyên đi thị sát tình hình. Trải qua vở kịch phiến quân mà Triệu Trinh xếp đặt, sĩ khí của những binh sĩ này rất hăng hái, luyện tập cũng vô cùng cần mẫn. Nhưng Thạch Kiên luôn thấy thiếu chút gì đó.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Khi trở về hắn nói với bọn Thân Nghĩa Bân, Thân Nghĩa Bân và Triệu Dung đều không hiểu đó là gì? Hiện tại mấy vạn binh sĩ này có thể nói là tinh nhuệ nhất triều Tống. Hơn nữa những binh sĩ trở về từ Duyên Châu và các vùng khác, ai nấy luyện tập không biết mệt mỏi. Có rất nhiều quân sĩ nói với thượng quan rằng đã sẵn sàng xung trận. Ngay đến Tào vĩ cũng nói:
- Lão phu chưa từng thấy những binh sĩ khao khát chiến đấu như thế này.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Thạch Kiên vẫn đi đi lại lại trong phòng. So với quân Tây Hạ, quân Tống còn kém xa. Trong tình thế này, nếu không thể làm quân sĩ trở thành tinh nhuệ nhất, trong lòng hắn vẫn không thể chắc chắn.
Hắn vắt óc suy nghĩ, Triệu Dung và Thân Nghĩa Bân cũng suy nghĩ. Họ nghĩ mãi, nghĩ mãi mà một chút manh mối cũng không ra. Nếu nói về sức chiến đấu, không phải là chuyện một sớm một chiều. Vậy nếu luận sĩ khí, quân lương, lúc này đang ở đỉnh cao. Vậy thì còn thiếu điều gì?
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!
Thạch Kiên bước tới lui hơn một canh giờ, đột nhiên hét lên:
- Đúng rồi.
Truy cập Truyen để đọc truyện nhanh nhất!