Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trong phòng bếp Chân gia chẳng những có đùi dê mà còn có cả cháo ngô hạt sen trứng hoa và đậu xanh ướp lạnh.
Đại Tra Công tước thịt dê thành từng miếng từng miếng, ghém thêm bánh nếp nướng sém vàng thơm phưng phức, quết thêm tương ớt ngọt, thêm một chút lá húng quế.
Tiểu Mỹ Nhân là chính thê của Chân Kiệt hắn, dù có thích ăn thịt, còn ăn rất là nhiều đi chăng nữa thì cũng phải ăn thật đoan trang tao nhã, không thể tiếp tục bày ra dáng vẻ mặt mày dính đầy dầu mỡ tội nghiệp được.
Tiểu Mỹ Nhân đói sắp chết, mạnh mẽ ăn như hùm như sói.
May mà miệng cậu nhỏ, cổ họng cũng mảnh, nên tuy tướng ăn có hung mãnh thì cũng không ăn nhanh lắm.
Đại Tra Công pha một ấm Bích Loa Xuân hai lượng bạc một chỉ, bị Tiểu Mỹ Nhân xem như nước lạnh mà ừng ực ừng ực uống nửa ấm.
Đại Tra Công âm trầm mỉm cười: “Ăn ngon không?”
Tiểu Mỹ Nhân ợ một tiếng no nê, vuốt vuốt cái bụng tròn vo của mình, mềm nhũn co quắp ngã xuống ghế tựa gỗ lê. Ánh mắt cậu vì mệt do ăn no mà hơi rời rạc, mất một hồi lâu mới thấy rõ mặt Đại Tra Công rồi ngoan ngoãn gật đầu.
Đại Tra Công cười xấu xa tiến đến: “Vây thì đến lượt ta ăn.”
Trong lòng Tiểu Mỹ Nhân còn uất ức vì chuyện của Bạch Nguyệt Quang nên khóc hiu hiu muốn đẩy Đại Tra Công.
Một ép một đẩy, hai người quấn quýt lấy nhau một lát, trong mắt Tiểu Mỹ Nhân thoáng dâng lên nước mắt.
Tim Đại Tra Công run lên.
Tiểu Mỹ Nhân há há miệng, “Oẹ” một tiếng nôn đầy người Đại Tra Công.
_______________
Cho chừa =)))))))
Chuyên mục đồ ăn, đáng lẽ ra nên đăng vào khuya
Cháo ngô hạt sen trứng hoa
Đùi dê nướng
Đậu xanh ướp lạnh
Bánh nếp nướng