Thường ngày khi mặc quần áo, nhìn cứ nghĩ Rukio khá gầy. Nhưng sự thật là cơ thể anh rất rắn chắc. Chiều nay khi mặc đồ lặn, Akane đã thấy vầng ngực và cánh tay anh nổi lên với những bó cơ rất rõ ràng.
Nhưng bây giờ, anh chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh eo, lộ ra toàn bộ phần ngực và bụng vô cùng quyến rũ. Akane nuốt nước bọt cái ực.
Rukio ngâm nửa người dưới nước, hai cánh tay gác lên thành bể. Anh ngửa đầu chiêm ngưỡng mặt trăng đêm nay.
Ánh sáng bạc dịu nhẹ phủ tràn lên cơ thể Rukio, khiến Akane liên tưởng đến một bức tượng sứ điêu khắc của La Mã cổ đại.
Akane đến thở cũng không dám thở mạnh, chỉ sợ anh sẽ phát hiện ra cô ở đây.
Hai người cứ như vậy ngâm mình trong nước nóng, chỉ cách nhau một làn khói mờ nhạt và vài tảng đá.
Rukio ngâm người lâu đến mức Akane tưởng anh đã ngủ quên mất. Cô lưỡng lự không biết có nên lén lút lên bờ ? Nhưng nếu anh chưa ngủ thì chẳng phải sẽ bị bắt quả tang sao ? Akane không dám nghĩ tới hậu quả. Thế nên cô đành cắn răng ngồi chờ thêm chút nữa.
Cuối cùng Rukio cũng rời khỏi bể tắm. Không chậm trễ, Akane cũng vội vã trở ra. Cô không quên nhìn lại biển báo xác nhận xem thực ra là cô hay anh đi nhầm chỗ. Akane căng mắt nhìn chữ viết trên bảng. Nhìn rõ xong, cô ngượng ngùng chạy một mạch về phòng.
Đêm đó có ai kia bị mất ngủ vì não bị quấy rầy bởi những hình ảnh + (há há há cho nàng chừa cái tật lanh chanh đi nhầm)
…
Akane cả đêm trằn trọc mãi không ngủ được nên sáng sớm đã thức dậy đi tản bộ. Khi về đến sảnh, đi ngang qua phòng của bên nam, cô vô tình nghe được mấy giọng nói quen thuộc đang lầm rầm bàn bạc. Không kìm nổi sự tò mò, Akane áp tai vào vách, nghe lén.
(Jun) : Anh chắc lần này được chứ ?
(Rukio) : Chắc chắn. Kế hoạch hoàn hảo luôn.
(Jun) : Lần trước anh cũng nói thế còn gì ? Anh bảo chỉ cần em đưa mèo nhỏ đi chơi mỗi ngày, sẽ khiến Hội trưởng cảm thấy cô đơn. Đến lúc đó, anh sẽ có cơ hội nhảy vào an ủi. Nào là suy luận logic, nào là tâm lý học phân tích…cuối cùng Hội trưởng vẫn chẳng thèm liên lạc với anh.
(Rukio) : Quả thực lần đó có chút ngoài dự kiến. Nhưng lần này thì khác. Anh đã chuẩn bị đâu vào đấy. Chú chỉ cần giúp anh đưa Akane đến đó là được.
(Jun) : haizz…Hội trưởng giết em chắc luôn.
(Rukio) : Đừng lo. Sau khi thành công, anh sẽ không quên ơn chú.
Akane nghe xong mẩu đối thoại thì thấy khí nóng bốc đầy đầu. Hoá ra hai tuần cô đơn lẻ loi của cô là bắt nguồn từ âm mưu thâm độc mà hai tên quỷ kia hợp tác với nhau.
“Jun, nhóc được lắm ! Dám hợp tác với người ngoài mà hãm hại đồng đội. Để xem chị làm thế nào trừng phạt nhóc.”
Akane hầm hầm bỏ về phòng.
…
Sau bữa sáng, Jun nhờ Akane giúp cho một việc. Akane biết tỏng cậu nhóc đang thi hành nhiệm vụ mà Rukio giao phó. Akane vờ như không biết gì, vui vẻ đi theo Jun. Cô chỉ muốn biết cuối cùng thì cái tên Rukio đó sẽ giở trò gì nữa.
Jun đưa Akane đến gần một nhà thờ nhỏ. Sau đó, cậu nhóc viện lý do rời đi. Akane kiên nhẫn đứng chờ.
Bỗng nhiên Akane nghe tiếng động lớn vang ra từ trong nhà thờ, cả tiếng phụ nữ hét lớn. Dường như là bản năng, Akane chạy vụt vào trong nhà thờ.
Bên trong nhà thờ, một cô gái bị trói chặt hai tay đang không ngừng khóc lóc. Cô ta quỳ bên cạnh một người đang cố gắng gượng dậy.
Khi Akane đến gần, cô nhận ra người kia là Rukio. Một tay anh đang giữ chặt phần bụng. Akane có thể nhìn rõ vết máu loang ra trên phần áo sơ mi.
Cô hốt hoảng chạy lại đỡ lấy Rukio. Anh nằm trong lòng cô, gương mặt lấm tấm mồ hôi, có lẽ vì vết thương quá đau. Tay anh vẫn ấn chặt vào bụng. Akane luống cuống, cô không biết phải làm gì, đầu óc hoàn toàn trống rỗng, chân tay thừa thãi.
Ngay lúc đó điện thoại trong túi Rukio đổ chuông. Akane vội vàng bắt máy.
-Ruk ! Tớ đang đuổi theo hắn. Cậu không sao chứ ? -Giọng Rita sang sảng cùng với tiếng thở mạnh.
-Chị Rita ! Anh Rukio bị thương. Em…em phải làm sao đây ?
-Akane ? Được rồi. Bình tĩnh. Hãy gọi cấp cứu và tìm cách cầm máu. Cảnh sát cũng đang trên đường đến. Em phải giữ bình tĩnh xử lý tình huống. Hiểu không ?
-Em hiểu…
-Good.
Rita cúp máy. Akane liền gọi cho cấp cứu. Sau đó, cô lo lắng nhìn gương mặt tái dần của Rukio.
-Rukio, anh sẽ không sao đâu. Đội cấp cứu của đảo đang trên đường tới. Anh hãy gắng chịu đựng một chút !!!
Rukio vươn tay chạm nhẹ vào má Akane. Anh cười dịu dàng.
-Xin lỗi, định dành cho em một món quà nhỏ, không ngờ lại thành ra thế này.
-Anh đừng nói nữa. Hãy giữ sức.
-Không. Anh phải nói. -Gương mặt Rukio đầy vẻ đau đớn. -Nếu giờ không nói, chẳng biết sau này có còn cơ hội nữa không.
-Đừng nói vậy Rukio … anh sẽ không sao đâu… -Giọng Akane bắt đầu run rẩy.
-Anh thích em. Rất thích em. Càng ngày càng thích em. Vì vậy…đồng ý làm bạn gái anh nhé ?
Akane cảm thấy mắt mình nhoè đi. Chớp mắt một cái giọt nước nhỏ bé đã rớt xuống thấm vào lớp vải áo của Rukio.
-Em nói đồng ý đi. -Rukio siết nhẹ bàn tay Akane. -Anh muốn trước lúc chết nghe được câu trả lời từ em.
-Đừng nói bậy !!! -Akane quệt nước mắt.
-Em nói đi…
Ánh mắt thiết tha của Rukio khiến Akane đau lòng. Cô thút thít gật đầu thừa nhận:
-Em đồng ý.
-Ngoan. -Rukio mỉm cười xoa xoa đầu cô.
Ngay lúc đó, đội cấp cứu của đảo ập vào. Bọn họ cởi trói cho cô gái, xem xét vết thương của Rukio.
-Thật may là vết thương phần mềm, cũng không sâu lắm, chỉ băng bó một chút là cậu sẽ ổn thôi anh bạn.
Akane nghe thấy vậy thì khói bốc đầy đầu. Ra nãy giờ Rukio chỉ giả vờ như sắp chết đến nơi để lừa cô ? Còn cô thì ngây ngô tưởng thật, khóc lóc mếu máo như một con dở hơi. Akane lúc này chỉ muốn dùng một cước đá văng Rukio ra khỏi trái đất, vĩnh viễn cũng không cần nhìn thấy bản mặt đó nữa.
Akane vừa xấu hổ, vừa tức giận, quăng Rukio ở đó hầm hầm bỏ đi. Rukio gượng dậy gọi với theo, liền bị tay bác sĩ đè xuống trở lại, tiếp tục sát trùng băng bó.
(Tg) : hehe có rất nhìu bạn hỏi chap có cảnh H ko… Thành thật xin lỗi nha, làm mọi ngừi thất vọng :D Con nhỏ tg là cái loại bảo thủ giữ gìn sự trong sáng của trẻ thơ hô hô mặc dù cái đầu nó đen tối hết mức.
Nhân tiện thông báo lun cho cả nhà, lịch up truyện là thứ hàng tuần nhé, để mọi ngừi bít khỏi sốt ruột hỏi. Thời gian hơi lâu vì con nhỏ tg (tui nè) bận bịu công ziệc òi. Không kím tiền thì lấy gì bỏ zô mồm ăn, mọi ngừi nói phải hok nè ? Kaka … xong rùi lui cung đây.