Ngày thi đấu thứ hai của Đại hội thể thao, khí thế càng hừng hực hơn. Những đội chiến thắng ở vòng loại ôm hi vọng chiến thắng mãnh liệt bước vào vòng bán kết.
Akane và các bạn vừa bước vào đến cửa sân vận động đã cảm thấy không khí quái lạ. Những cổ động viên các trường khác đứng túm tụm thì thì thào thào với nhau. Một số còn chỉ chỉ trỏ trỏ về phía nhóm Akane.
Ngay lập tức mối ngờ vực của Akane được giải đáp khi một đám con gái ồ ạt kéo đến bao vây bốn tên đầu gấu nhà cô (Trong mắt Akane thì Tame, Jun, Hokkai và Tora chỉ là bốn tên đầu gấu to xác. Nhưng trong mắt các chị em trường khác thì đó là bốn mỹ nam lạnh lùng-tài giỏi-khí thế ngút trời :D)
Akane lập tức bị đẩy dẹt sang một bên. Đám con gái lao nhao đòi chụp ảnh, xin chữ kỹ thật không khác gì thần tượng xuất hiện.
“Bọn họ mà thấy bộ mặt thật của mấy tên đó thì có mà chạy mất dép” – Akane lầm bầm. Cô đang định đi trước ra sân bóng rổ thì một đám con trai chẳng biết từ đâu cũng ùn ùn kéo đến chỗ cô. Akane bị choáng với mấy gương mặt lạ hoắc đang nhăn nhở.
-Bạn dễ thương quá ! Lại còn chơi bóng rất hay nữa !
-Bạn cho mình xin chữ ký nha. Số điện thoại nữa càng tốt.
-Tránh ra thằng kia, tao đến trước mà.
-Kệ mày chứ, ai nhanh chân hơn thì được.
Xung quanh thật vô cùng lộn xộn. Akane chịu hết nổi. Cô siết chặt hai nắm tay định hét lên. Đột nhiên có tiếng nói rất lớn và trầm vang lên:
-Tui bay tránh hết ra.
Cả đám quay đầu lại nhìn, thấy ngay hai anh chàng cao to lực lưỡng đứng chắn hết cả ánh sáng mặt trời.
Chẳng thèm nói thêm câu nào, hai người này xách cổ từng tên gạt sang một bên, tạo thành lối đi trống cho Akane.
-Đại tỷ, có đường đi rồi nè.
Akane trợn tròn mắt. Bọn họ vừa gọi cô là cái gì ? Cô chỉ chỉ vào người mình, ý xác nhận lại coi phải bọn họ đang nói với cô không. Hai người kia nhanh chóng gật đầu, gương mặt rất nghiêm túc không có vẻ gì là đùa bỡn cả.
Dù chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng Akane vội thoát khỏi cái đám đông hỗn loạn trước đã. Khi vào đến khu vực của đội tuyển, Akane quay lại nói với hai người kia:
-Cảm ơn hai bạn.
-Không có gì đâu đại tỷ. -Một tên gãi gãi đầu cười nói- Đây là trách nhiệm của tụi em mà.
-Hả ?
-Đại ca nói phải bảo vệ chị khỏi mấy tên quấy rối. Cho nên tụi em lúc nãy có hơi bạo lực một chút, hi vọng không làm chị sợ.
-Đại ca của các bạn là ai ? Mà tại sao từ đầu hai bạn cứ gọi tôi là Đại tỷ không vậy ?
-Chị là bạn gái của Đại ca, không gọi Đại tỷ thì phải gọi như thế nào ?
Hai tên làm mặt ngáo đến mức Akane vừa bực vừa buồn cười.
-Rốt cuộc Đại ca của hai người là ai ?
-Đại tỷ, chị không phải bạn gái anh Rukio sao ?
Cái tên nghe như sét đánh ngang tai. Akane liền hiểu ra vấn đề.
-Tôi không phải.
-Sao lạ vậy ?
-Hôm qua rõ ràng anh ấy chỉ đúng chị mà. Tụi này nhớ không nhầm được vì trước giờ anh Rukio chưa từng công khai bạn gái bao giờ.
Akane mím chặt môi. “Cái gì mà không công khai bạn gái bao giờ ? Thế con nhỏ Nữ Hoàng đến làm loạn trường mình mấy hôm trước là gì ?”
Ngay lúc Akane đang khí giận bốc lên, Shino xuất hiện tươi cười vẫy tay:
-Akane !
Akane vừa nhìn thấy Shino liền hạ hoả, cười đáp lại. Shino tính bước tới gần cô liền bị hai bóng người to lớn chặn lại.
-Hai người không phải làm thế đâu. Cậu ấy không giống mấy tên vừa nãy. Cậu ấy là bạn của tôi.
-Đại ca đã căn dặn kỹ là giải quyết tất-cả-những-tên-giống-đực-đến-gần chị, ngoại trừ nhóm người kia.
Akane chau mày.
-Đó là bạn thân của tôi, không có lý do gì…
-Với tên này, càng phải để tâm đặc biệt. Hôm qua Đại ca cũng nói rõ rồi.
-Cái gì ?!?!?
-Đại tỷ, chị cũng nên thông cảm cho Đại ca. Dù có tỏ ra lạnh nhạt đến đâu nhưng ảnh vẫn là đàn ông. Đàn ông thì không thể không ghen khi thấy bạn gái mình quá thân thiết với thằng con trai khác.
Akane cứng họng không nói được lời nào. Cái gì mà bạn gái, lạnh lùng rồi ghen tuông ?!?!
-Shino, tớ có chút chuyện cần giải quyết bây giờ. Chúng ta gặp sau nhé !
-À… được.
Shino có vẻ bối rối trước việc đang xảy ra. Nhưng cậu không hỏi gì thêm mà vẫy tay chào Akane rồi quay người đi.
-Hai người, đưa cho tôi số điện thoại của anh ta !
-Ủa. Đại tỷ, sao chị lại không có số của Đại ca ?
-Đương nhiên là tôi không có số. Tôi chẳng phải bạn gái gì hết. Mau đưa số đây cho tôi.
Hai tên kia ngơ ngác vài giây, rồi cũng rút điện thoại ra bấm một dãy số.
-Alo.
-Đại ca. Đại tỷ muốn nói chuyện với anh. Có vẻ sắp bão lớn. -Hắn thấp giọng cảnh báo.
Rukio cười nhẹ. -Đưa cho cô ấy đi.
Akane nhận điện thoại, cô lập tức chất vấn:
-Anh nghĩ anh là ai, lấy quyền gì mà kiểm soát tôi như vậy ?
-Quyền bạn trai của em.
-Tôi chưa từng nói nhận lời.
-À, chỉ là vấn đề thời gian thôi.
-Anh tự tin quá rồi.
-Tự tin là một đức tính tốt.
-Tôi không muốn tranh cãi với anh. Hãy dẹp mấy trò ghen tuông vớ vẩn này đi.
-Đây không gọi là ghen tuông, mà là bảo vệ chủ quyền.
Tiếng nói không vọng ra từ điện thoại, mà thoảng qua tai Akane. Cô còn cảm thấy hơi ấm phả gần cổ. Akane giật mình quay lại, đã thấy Rukio đứng sát cạnh.
-Anh…
-Lúc tức giận trông em vẫn rất đáng yêu, Akane.
Tim Akane đột nhiên đập nhanh hơn, mặt cũng cảm giác nóng bừng. Có phải vì trước giờ chưa có tên con trai nào nói những lời ngọt ngào như vậy với cô ?
“Không được.” Akane lắc lắc đầu trấn an bản thân. “Đừng để đối phương dụ dỗ, Akane. Mày biết rõ anh ta là tên playboy như thế nào mà. Rũ bỏ bạn gái chỉ bằng một câu nói. Dù là lúc hắn nói câu đó rất cool. Không. Mày nghĩ cái gì vậy ? Tỉnh lại Akane. Phải sáng suốt.”
Rukio cảm thấy tinh thần của Akane như bay biến đâu mất. Anh dí sát mặt lại gần cô. Akane như choàng tỉnh, lập tức đẩy Rukio ra.
-Anh tính làm gì ? Đang chỗ đông người như thế này !!!
-Ồ. Ý em là nếu ở chỗ vắng người thì anh có thể làm gì gì ? -Môi Rukio vẽ ra đường cong tinh quái.
-Không phải. -Akane yếu ớt phản kháng.
Rukio đột nhiên đặt tay lên đầu Akane xoa nhẹ, vừa cười vừa nói:
-Đội của em đến rồi kìa. Thi đấu tốt nhé ! Anh sẽ theo dõi từ khán đài.
Akane không phản ứng gì cho đến khi Rukio đã lẫn vào đám đông. Cô bất giác đưa tay sờ đầu. Cái cảm giác được đối xử như một đứa trẻ đó, lâu rồi cô đã quên mất.
Phải. Từ lúc mẹ rời bỏ thế giới này, Akane đã tự giao cho mình nhiệm vụ làm một người lớn, để bảo vệ và chăm sóc cho Mikane và cả papa nữa. Akane vẫn nhớ như in papa từng suy sụp nhường nào.
Nhưng hôm nay cử chỉ rất nhỏ nhặt đó của Rukio lại khiến cô thấy mình nhỏ bé trở lại, đến mức cần được bao bọc và yêu thương.
-Hội trưởng !
Tiếng Tame gọi cắt đứt dòng suy nghĩ của Akane. Cô quay lại nhìn, suýt phì cười trước bộ dạng xộc xệch, lếch thếch của họ.
-Xem ra các cậu phải vất vả lắm mới thoát khỏi fan hâm mộ nhỉ ?
-Đúng vậy. Bọn này đâu sướng như chị, có vệ sĩ hộ tống. -Jun chỉ chỉ ngón trỏ về phía hai người “vệ sĩ bất đắc dĩ” kia của Akane.
Cô khẽ thở dài.
-Cũng chẳng sung sướng hơn đâu.
-Dẹp mấy chuyện đó sang một bên đi. Nhìn bảng thi đấu kìa. -Hokkai lên tiếng.
Cả bọn nhìn lên bảng thông báo cặp thi đấu. Đối thủ của họ vòng này là…
(To be continued)
Tác giả: Mấy hôm nay tg tui bị bệnh, nằm rên hừ hừ trên giường, đầu đau như búa bổ. Mặc dù diễn tiến câu chuyện đã trong đầu nhưng đụng đến máy tính là nhức đầu không chịu nổi nên phải buông phím nằm vật lại ra giường. Bạn đọc thông cảm. Hi vọng sớm khỏi bệnh. Ai có mánh nào trị nhức đầu share tui zới !!!