Đại Viên Vương

chương 27: gặp lại đại lương vương

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

" Không được! Ngươi trên phố tùy tiện cướp đi hai nữ tử đem tới nơi này, loại chuyện này thật không có nhân phẩm. Cần đổi gì ngươi lấy đồ của chính mình ra."

Vương Phật Nhi nhìn thấy ngoại trừ Nhạn Giang Nam cùng bạch y nam tử, ở ngoài còn có đến hơn mười tên đại hái khuôn mặt hung ác, áo quần trên người bọn chúng cũng khiến Phật Nhi nhớ lại đây đúng là những kẻ từng đuổi chém hắn vài trăm dặm, chính là thủ hạ Đại Lương Vương, kẻ trộm binh đoạt sắc.

Nghe được Vương Phật Nhi nói chen vào, thiếu niên bạch y nam tử ánh mắt chợt quắc lên, giống như một ngọn hỏa diễm kỳ dị thiêu đốt trong mắt. Vương Phật Nhi chỉ cảm thấy ngực tức tức, toàn thân như bị một ngọn núi đè nặng, nhất thời nói không ra lời.

" Thật đúng là nhất lưu cao thủ, chỉ sợ cùng tên Yến Xích Mi vốn là một cấp bậc!"

Vương Phật Nhi lâu nay làm đệ tử của Cưu Ma La cũng học hiểu được cách nhận biết trình độ cao thủ. Trung thổ Thần Châu bởi vì có Đại Càn (kiền) hoàng thiên bảng kỳ bảo, thiên hạ cao thủ phẩm bâc tự nhiên phân biệt rõ ràng.

Một người tập võ đạt đến cửu phẩm mới được tính là có thành tựu, vô luận trong quân ngũ hay là hành tẩu giang hồ đuợc đánh giá cao, nếu võ học tu vi đột phá bát phẩm đã có thể đạt được sự tôn trọng của mọi. Lục, thất phẩm đã tính là cao thủ thật sự, không phải lĩnh quân Đại tướng cũng là một phương hào kiệt mạnh mẽ. Ngoài Ngũ phẩm có thể tu luyện chân khí hóa thành huyễn binh khiến cho khắp nơi kính ngưỡng, hoặc là tương đương cấp bậc thập đại yêu ở phương tây.

Người này không biết là ai, thế nhưng có thể có được khí thế như thế. Vương Phật Nhi trong lòng kinh ngạc, lại nghe sau lưng đều đều một thanh âm thật ôn nhu nói:" Đại Lương Vương thân phận thế nào, sao lại cùng một hài tử so đo."

Ánh mắt của Vương Phật Nhi chăm chú quan sát bạch y nhân đứng phía sau thì phát hiện người này và mình đã từng gặp mặt làm cho hắn hơi kinh hãi. Vương Phật Nhi vốn không nhìn rõ toàn diện thân hình gã kia, những nỗi sợ trong lòng hắn đang dâng lên."

" Không xong, tái ngộ cừu nhân. Chạy! hắn sẽ trả thù!"

Phản ứng đầu tiên Vương Phật Nhi là muốn chạy trốn, sau đó đột nhiên lại nhớ tới Nghiêm đại thẩm bị thủ hạ Đại Lương Vương sát hại, trong lòng một cỗ lửa giận bùng lên đã áp đảo nỗi khiếp đảm. Một tiếng oanh vang lên, khí lạnh bạo tán rồi vô cùng băng hàn đông lạnh khí, thân thể chợt quẫy nhẹ từ dưới khí thế Đại Lương Vương ra.

" Ôi! Thuỷ hoả Linh Lung Tháp quả nhiên bất phàm! Tiểu hài tử không nên dùng đến thứ này, hay là trả lại ta đi!"

Đại Lương Vương vươn tay vỗ nhẹ, Vương Phật Nhi chỉ cảm thấy đan điền bộ vị giống như có hỏa diễm đốt, bị vật gì xâm nhập trong bụng. Hoảng hốt nhất là Thập phương ma đạo Băng hàn chân khí đột nhiên co rút vào đan điền. Bụng dưới ầm ầm chấn động, Vương Phật Nhi đã nhịn không được ói ra một ngụm máu.

Yên ổn trú tại đan điền nhiều ngày nay, Thuỷ Hoả Linh Lung Tháp đột nhiên hoá thành hai luồng sắc khí muốn phá thể mà ra. Sau lưng đột nhiên thấy một bàn tay mềm mại áp vào, một cổ khí kình kỳ dị phá tan luồng chân khí nguy hiểm của Đại Lương Vương.

Nhạn Giang Nam nhướng mày, phản thủ vung lên, một đạo khí đao thật dài chém ngang Đại Lương Vương.

Hắn tuổi bất quá so với Vương Phật Nhi lớn hơn năm sáu tuổi nhưng vừa ra tay lại ẩn nhiên một phong phạm đại tông sư. Hắn bắt gặp Cầm Văn Anh ra tay tương trợ Vương Phật Nhi, tự nghĩ dù sao cũng không kịp cứu viện, phải tấn công giải cứu cho Phật Nhi.

Đại Lương Vương lông mày dựng thẳng quát khẽ một tiếng." Thái Âm lục hồn pháp, thái cổ ngũ hành khí binh! Quả nhiên đều là hảo thủ đoạn!"

Trên cổ tay hắn xuất ra một chiếc đồng hoàn đón gió hóa thành một thanh trường đao, cùng Thái cổ ngũ hành khí binh của Nhạn Giang Nam chạm mạnh một cái.

Vương Phật Nhi nhìn thấy trợn mắt há hốc mồm thầm nghĩ:" Nhạn Giang Nam thằng nhãi này võ công rất cao có thể phát ra huyễn binh khí nhận, ít nhất cũng là ngũ phẩm cao thủ rồi. Xem công phu tựa hồ không thua sư phụ ta, cùng Yến Xích Mi ngang bằng!"

Hắn lại không biết Nhạn Giang Nam thân là ky quan thuật sĩ, trên người đã có chứa thuỷ hoả Linh Lung Tháp các loại vốn là bảo vật, có thể trên diện rộng tăng trưởng chân khí uy lực. Chỉ thấy Nhạn Giang Nam khí đao liên tục biến hóa dựa theo kim mộc thủy hỏa thổ, ngũ hành sinh khắc liên tục biến hóa hơn mười loại thuộc tính cùng danh chấn thiên hạ Đại Lương Vương đấu bất phân thắng bại.

Cầm Văn Anh đang ở sau lưng Phật Nhi nhẹ nhàng ghé vào lỗ tai hắn nói:" Đại Lương Vương vốn là một trong mười tám đường phản vương trong thiên hạ, mặc dù hiếm khi ra tay nhưng cảnh giới ít nhất là tứ phẩm, hắn bây giờ còn không dùng hết toàn lực, đợi lát nữa hắn tung hết toàn lực, ngươi nên chạy cho thật nhanh!"

Vương Phật Nhi vỗ mạnh vào đan điền chính mình đem thuỷ hoả Linh Lung Tháp hút ra giao cho Cầm Văn Anh. Đoạn không nói một lời lập tức rời khỏi phòng. Hắn chẳng biết những người này là quan hệ gì, nhưng hắn mang bảo vật trong người làm cho người ta thèm khát, không bằng sớm giao ra có thể giữ được mạng nhỏ của mình.

Cầm Văn Anh tiếp nhận thuỷ hoả Linh Lung thấy Vương Phật Nhi ra tay dứt khoát nói đi là đi, tâm tư bối rối âm thầm đemThuỷ hoả Linh Lung Tháp trong lòng bàn tay thu vào cơ thể. Tay áo giương lên nhàn nhạt nói:" Đại Lương Vương đến Yên Vân lâu tới nghe đàn là được rồi, sao lại động thủ đập bể cơ nghiệp này. Hay là mọi người hòa giải thì thật là tốt."

Nàng vận khởi tâm pháp Hàn cung nhất mạch, ngọc chưởng hóa thành con bướm rực rỡ trong phút chốc đã đem Đại Lương Vương toàn thân bao phủ. Truyện "Đại Viên Vương "

Mất đi thuỷ hoả Linh Lung Tháp, Vương Phật Nhi lập tức bị đánh trở về nguyên hình, hàn băng chân khí trong cơ thể miễn cưỡng có thể vận đến trên hai tay thì đã thập phần suy yếu." Xem ra sau này cần gia tăng luyện công, không nên dựa vào vật ngoài thân.

Ầm ầm một tiếng! Chợt nghe phía sau một luồng lừa đỏ bắn thẳng đến hướng này, Nhạn Giang Nam thanh âm nhàn nhạt nói:" Đại Lương Vương quả nhiên bá đạo, lần này Nhạn Giang Nam không địch lại ngài đệ tứ phẩm tu vi, mười năm sau ta tu luyện thêm sẽ lãnh giáo sau."

Nhạn Giang Nam từ sau lưng mở ra một đôi cánh nhàn nhạt màu vàng sáng rực, xen kẽ có nhiều màu sắc kỳ lạ đẹp mắt, trong tay ôm một người, nhìn ra đúng là Cầm Văn Anh.

Vương Phật Nhi vội vàngquay lại ẩn thân vào một gian phòng. Chạy trốn không bằng tìm một chỗ ẩn núp mà nhìn. Nhạn Giang Nam trên tay đã bế một người, vị tất còn có thể ôm thêm ai.

Đại Lương Vương nhảy lên đánh vỡ rồi nóc nhà vọt ra, ảm đạm cười:" Ngươi có Tinh Thần Kim hoàng trảm, hôm nay đào thoát khỏi tay ta, muốn lại đến tìm chết, tùy thời hoan nghênh ngươi tìm đến ta."

Tuy Cầm Văn Anh giờ mặc dù có thuỷ hoả Linh Lung Tháp nhưng nàng vốn lục phẩm tu vi, kém Đại Lương Vương một khoảng cách xa. Vừa rồi bị Đại Lương Vương vỗ một chưởng chấn động đến nội phủ, cố nén một luồng chân khí nói:" Đại Lương Vương đến Hoàng Châu có việc, chỉ sợ là vô vọng, mặc dù Cầm Văn Anh ở tại Yên Vân lâu không có quan hệ thân thuộc nhưng tuyệt đối không theo Đại Lương Vương ngươi đi."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio