- Hóa ra là cái đồ không nên thân nhà ngươi, đáng tiếc lúc ấy ta không thêm cho ngươi một quyền, để ngươi còn sống cho tới bây giờ, trở thành nỗi sỉ nhục của Đại Kiền vương triều!
Thanh âm Hình Xích Đế thản nhiên phát ra, cung chủ Quảng Hàn cung Hình Ngọc không tức giận mà lại cười lên, liên tục thúc dục Thái Phần Bát Thao, đem khí kình hộ thân của Hình Xích Đế chấn cho loạn bậy. Hắn cũng xuất thân là hoàng tộc Đại Kiền vương triều, đối với Ngũ Đế Long Quyền rõ như lòng bàn tay, bởi vậy thời điểm công kích, có thể nhìn ra được nhược điểm mà nhằm vào.
- Ngươi đã không nên thân như thế, đừng trách ta không nể mặt lưu tình. Chiêu tiếp theo ngươi liền lưu lại mạng đi thôi!
Lời Hình Xích Đế vừa ra, tinh thần Vương Phật Nhi lập tức phấn chấn, hết sức chăm chú. Chuyện cười, võ công cung chủ Quản Hàn cung Hình Ngọc so với hắn cao hơn mấy lần, nếu Hình Xích Đế tùy tiện một chiêu có thể đánh chết, vậy mạng nhỏ của hắn không khác gì con kiến trong tay người ta, chết hay sống là do người ta có muốn hay không mà thôi.
“Nếu để cho ngươi có thể tùy tiện g!ết chết tên hoàng đế xui xẻo đời trước này, lão tử lập tức dùng tới Ly Loan biến, bay xa ngàn dặm, không chạm đến vũng nước đục này.”
Hình Ngọc thản nhiên nói:
- Ta làm cung chủ Quảng Hàn cung cũng đã có chút mệt mỏi. Quản lý oanh oanh yến yến, so với hậu cung Đại Kiền vương triều còn khó khăn hơn. Hoàng thúc nguyện ý thành toàn cho, vãn bối cầu còn không được.
Hoàng thúc hơi cúi đầu quát lên, khí thế trên người biến hóa, thần hình nháy mắt biến mất, cơ hồ Vương Phật Nhi không chút nghĩ ngợi, Thập Hung Sát Thần bổng trong tay đã xuất ra vô cùng ngoan độc.
Có thể thông qua tiên vô lục đạo, bản lĩnh thuấn di cao cường, căn bản là hắn không có kĩ năng nào chống đỡ. Một kích của Vương Phật Nhi thuần túy là tìm vận may mà thôi.
“Mẹ kiếp, nếu kế tiếp mà Hoàng thúc liên tục dùng tới thuấn di ngàn dặm, cuộc chiến này sẽ thế nào đây?”
‘Oành’ một tiếng vang lên thật lớn, Vương Phật Nhi thử vận may thành công, Hoàng thúc muốn sử dụng thần thông thuấn di ngàn dặm, tự nhiên phải tán đi hộ thân Thanh Đế Trường Sinh ấn khí kình, bề mặt Thập Hung Sát Thần bổng rất rộng, nên hiệu quả cực lớn. Hung hăng nện trên người Xích Đế khi xuất hiện trước Quảng Hàn cung cung chủ Hình Ngọc.
Cho dù lấy bổn sự của Hoàng thúc Đại Kiền, cũng không thể nào cùng Hoang thần so đấu man lực, Thập Hung Sát Thần bổng của Vương Phật Nhi bị phản kình, chấn thành từng khúc bạo vỡ, nhưng mà Hoàng thúc Hình Xích Đế cũng chịu một lực lớn, chấn bay ra ngoài gần dặm thân hình mới đứng vững được.
Hình Xích Đế vốn một thân Hoàng bào, khí độ uy nghiêm, nhưng hiện tại biến thành quần áo xộc xệch, khóe miệng chảy ra ít máu tươi, thoạt nhìn chật vật vạn phần. Ngay cả Vương Phật Nhi cũng không ngờ, từ lúc khai chiến tới nay, người thứ nhất tổn thương được tuyệt đại cao thủ thiên hạ vô địch, vậy mà lại là chính mình.
“Không xong, tiếp theo nhất định sẽ chịu hình phạt trả thù của Hình Xích Đế a!”
Cơ hồ trong đầu vừa mới nghĩ tới ý này, Vương Phật Nhi đã biến từ Thái cổ Ma Viên thành Ly Loan biến, vỗ cánh bay cao, hướng ra ngoài bỏ chạy, theo phán đoán của hắn. Cơ hồ là hắn vừa mới bay khỏi chỗ đó, chợt nghe thấy vô số khí kình nổ đùng đùng vang lên ở sau người.
Căn bản ngay cả đầu cũng không dám ngoái lại. Trong lòng Vương Phật Nhi chỉ có một chữ:
Trốn!
Ly Loan thần điểu bằng vào khả năng bay nhất thiên hạ mà tung hoành Thần Châu, cho dù biến hóa của Vương Phật Nhi chỉ là hàng nhái, tốc độ phi hành cũng là thứ nhất tại Trung thổ này, nhưng là vô luận hắn có tận lực vỗ cánh thế nào, cũng vẫn nghe thấy quyền kình bá đạo đuổi theo phía sau.
“Hình Xích Đế đuổi thật là nhanh a, chẳng lẽ là thần thông thuấn di ngàn dặm, so với tốc độ Ly Loan biến còn nhanh hơn?”
Thông qua tiên thiên lục đạo, thuấn di đến cự li xa, thân mình ít nhất cần phải tiêu phí thời gian, thế nhưng mỗi lần sử dụng thần thông này, nhất định phải có thời gian hồi khí, không có khả năng liên tục vận dụng. Hơn nữa, Hình Xích Đế dù lợi hại thế nào, cũng không thể phán đoán được lộ tuyến di chuyển của Vương Phật Nhi, mỗi lần thuấn di, nhất định cự li không thể quá xa, chỉ có thể đem mục tiêu ở xung quanh hắn, để điều chỉnh phương hướng tiếp theo.
Bởi vậy tốc độ phi hành của Vương Phật Nhi, chợt nhanh chợt chậm, lại liên tục thay đổi phương hướng, hi vọng vào có thể bay ra ngoài tầm mắt Hình Xích Đế, làm cho đối phương mất đi mục tiêu thuấn di tiếp theo, mới chạy trốn được.
Cũng không biết trải qua mấy canh giờ, Vương Phật Nhi nghe thấy tiếng sóng biển mạnh mẽ đánh vào bờ, cúi đầu nhìn xuống, phát hiện đã đi tới Đông Hải.
Khi hắn quay đầu nhìn lại, một đoàn ngũ thải quang kình đang ở phía sau đuổi theo cực nhanh, có lẽ là Hoàng thúc Hình Xích Đế. Mà ở chỗ xa xa, có hơn mười đạo quang mang chớp động, đích thị là nhóm Hành Đạo Trang, Hình Ngọc, sư phụ Cưu Ma La Cấp Đa.
Đáng tiếc nước xa không cứu được lửa gần, ta hơi có do dự, là chờ không được bọn hắn tới cứu. Ta cũng không tin, Hình Xích Đế ngươi có thể đuổi ta đến góc biển chân trời.
Vương Phật Nhi đang muốn hướng biển bay đi, đột nhiên nghe thấy một thanh âm dịu dàng dễ nghe, xuất hiện ở phía sau hắn. Một lão nhân mặc áo bào trắng, đơn giản mộc mạc đến cực điểm, chẳng biết xuất hiện từ bao giờ đang ngồi xếp bằng trên một tảng đá ngầm câu cá.
- Tiểu hầu tử ngươi thế mà có thể khiến cho Hình Xích Đế đuổi giết, xem như chữ ‘tử’ thật lớn đã treo trước mặt a, bất quá Đông Hải này là địa giới của ta, ngươi xuống dưới đi thôi!
Vương Phật Nhi đối với lão giả áo bào trắng này hoàn toàn không có hảo cảm, tự nhiên không nghe theo sự phân phó của hắn đi xuống chờ Hình Xích Đế đuổi tới. Nhưng mà, khi hắn cảm thấy sức ép trên thân chợt nhẹ, khí kình Ngũ Long Đế Quyền lại ngừng lại, trong lòng nhất thời giật mình, ở trên không chần chừ một chút, cuối cùng nhớ ra một người, trong lòng mừng thầm nói:
- Sư phụ nói Mộc tộc Kiếm Suất sẽ tham dự lần đại chiến này, không ngờ Kiếm suất còn chưa tới, Võ thánh đã xuất hiện.
Có thể nói Đông Hải là địa bàn của hắn, ngoài Bạch Nguyệt Võ Thánh Bạch Thương Hoang ra. Còn có ai nữa chứ?
Bất quá Võ thánh Bạch Thương Hoang này. Ý thần nhàn nhã, giống như không phải lâm đại địch, làm Vương Phật Nhi thập phần bội phục. Rốt cuộc thu lại hai cánh, hóa thân thành thực thể hài đồng sáu tuổi, rơi xuống phía sau lão giả áo bào trắng kia.
- Bạch Thương Hoang. Ngươi cố ý ở chỗ này chờ ta sao?
Hình Xích Đế nói ra câu đầu tiên, khiến cho trong lòng Vương Phật Nhi buông lỏng, có chỗ dựa Võ thánh nổi danh cùng Hình Xích Đế, hắn tự nhiên không cần lo lắng đến cái mạng nhỏ của mình bị mất đi.
- Cũng không phải, ngươi làm lớn chuyện như vậy, ta đương nhiên chú ý tới. Bất quá ta cũng không có hứng thú, nhúng tay vào chuyện tình của bọn tiểu bối. Cho dù ngươi đánh ngã đồ đệ của ta Bạch thái tử, ta cũng đều không có ra tay, hiện giờ càng không có ý định ra tay.
Hình Xích Đế lạnh lùng nói:
- Bạch Thương Hoang. Ngươi đến tột cùng là muốn làm gì, không ngại nói thẳng ra chứ. Nếu ngươi nói ở chỗ này cùng ta tám một chút, cũng không quá dọa người như vậy chứ.
Bạch Nguyệt Võ thánh Bạch Thương Hoang mỉm cười nói:
- Ta chỉ muốn nói với ngươi, ba ngày sau ta nghênh đón thiên kiếp lần thứ tư, mặc kệ thành công hay không, tiếp theo ta cũng không tồn tại trên đời này, mà thế lực bốn mươi bảy đảo. Ta cũng lười tiếp tục xử lý, chuẩn bị tìm người nối nghiệp.
Hình Xích Đế hơi tức giận nói:
- Ngươi không phải nói với ta, người tìm người nối nghiệp chính là tiểu tử này chứ?
Bạch Thương Hoang mỉm cười nói:
- Như thế nào không được? Cho nên nếu ngươi ra tay với vãn bối Bạch Nguyệt yêu tộc, thì giống như là khiêu chiến với ta. Đều vượt qua ba lần thiên kiếp, cũng có chút lão làng, ta tự nghĩ không có thủ đoạn hơn Ngũ Long Đế Quyền của ngươi, nhưng ngươi nhất định cũng không nắm chắc, mà ta còn có bảy mươi hai đạo sát khí cùng với Bích Diễm Âm Lôi đao nữa!
Hình Xích Đế hừ lạnh một tiếng, coi như cam chịu. Truyện "Đại Viên Vương "
Bạch Nguyệt Võ thánh tính tình kì dị, không có nắm chắc phần thắng, thì không dễ dàng ra tay. Hình Xích Đế khiêu chiến toàn bộ cao thủ thiên hạ, nhưng cũng rất kiêng kị kẻ thành danh còn chậm hơn một nửa thời gian so với phản đồ Quảng Hàn cung.
Bởi vì mỗi lần mỗi khi hắn muốn khiêu chiến với Bạch Thương Hoang, không lý do đều nhớ tới đòng dạng kẻ phàn đồ Thập biến Ma Phật Đà Tốn Ngột Khung (). Bình sinh chỉ một lần thảm bại, làm cho hắn từ trước tới nay đối với người Bạch nguyệt tộc hết sức kiêng kỵ.
() Tốn Ngột Khung: Mấy chương trước bản CV bị lỗi mãi mới biết tên Ma Phật Đà này.
Vương Phật Nhi nghe thấy có người muốn chắp tay giao cả cơ nghiệp một đời cho mình. Nhất thời ngây người, hắn hoàn toàn không hiểu tại sao Bạch Thương Hoang lại chọn một tên như hắn. Tránh ở phía sau Võ thánh, tâm tư không không ngừng tính toán.
“Nếu Hình Xích Đế đột nhiên ra tay, ta có bản lĩnh ngăn cản hay không? Bạch Nguyệt Võ thánh chắc gì đã đáng tin, ta tùy thời phải phòng bị Hoàng thúc tấn công.”
Bạch Thương Hoang cùng Hình Xích Đế, hai người đều không nói gì, liền trầm mặc như vậy.
Sau đó, Hành Đạo Trang cùng Hình Ngọc cũng đã đuổi tới, nhìn thấy Bạch Thương Hoang, hai người đều biến sắc, không biết thế nào mới tốt.
Bạch Thương Hoang đột nhiên cười nói với hai người:
- Ta nghe nói Quảng Hàn cung Dao Trì phái, mãi mãi không ngừng có ý nghĩ g!ết chết ta, mấy năm nay bồi dưỡng ra được cao thủ chứ. Vốn năm đó ta theo tình hình thực tế phân rõ, không có giết người Quảng hàn cung, bất quá hôm nay Hình Ngọc cung chủ ngươi đã tới đây. Lão Bạch ta nói không chừng cũng muốn không khách khí một lần.
Hình Ngọc đang muốn mở miệng, đột nhiên bích diễm (ngọn lửa xanh) trước mặt ngập trời. Bach Thương Hoang quả thật là tới, liền lập tức động thủ, không nói một lời thừa nào. Trong lòng Hành Đạo Trang kinh hãi, vội vàng dùng Ngũ Đại tiên Huyền một trong Tứ linh kiếm ấn của Ngũ Trang quan, bốn đầu kiếm khí tụ thành linh thú, kết ấn thành hình ở hai tay, mạnh mẽ đánh tới Bạch Nguyệt võ thánh, lại hiềm một chút có lẽ không kịp rồi.
Bạch Thương Hoang cũng như Hình Xích Đế đều đã vượt qua ba lần thiên kiếp, vị Bạch Nguyệt Võ thành này vô luận là ở Trung thổ hay là ở hải ngoại đều có thần khí vô cùng uy nghiêm, uy tín ở bốn mươi bảy đảo ngoài hải ngoại so với Đại Kiền Vương triều còn hơn vài phần.
Nhưng người nào cũng biết Bạch Thương Hoang là một trong ba người mạnh nhất thiên hạ, là một hung sát. Hình Xích Đế thích nhất là khiêu chiến cao thủ thiên hạ, bởi vậy thanh danh tối uy, được xưng là đệ nhất thiên hạ. Bạch Thương Hoang lại kiên trì với tín niệm của mình, phàm là người có bất đồng tín niệm với hắn, vô luận thân sơ, vô luận đúng sai, hết thẩy đều bỏ qua. Truyện "Đại Viên Vương "
Chính là sau khi Bạch Thương Hoang thành danh, thu phục được bốn mươi bẩy đảo hải ngoại, tự lập làm vua, vị Bạch nguyệt võ thánh này căn bản là ít về Trung thổ, bởi vậy hung danh ít hiển lộ.
Hình Ngọc chưa bao giờ tiếp xúc với Bạch Thương Hoang, tự nhiên không biết tự mình tới cửa trêu chọc chính vào loại tối kỵ Bạch Nguyệt Võ thánh. Cho dù có địch nhân, Bạch Thương Hoang cũng lười đối phó, nhưng chạy đến địa bàn hắn, Bạch Thương Hoang cũng không bỏ qua [email protected] muốn ‘sát’.
Ỷ vào Bích diễm Âm Lôi đao hoành hành thiên hạ, cơ hồ chỉ vừa lóe lên liền biến mất, theo đó thấy Bạch Thương Hoang đã lui về trên tảng đá ngầm, tay nhặt cần câu, ngồi vững vàng như núi Thái, tựa hồ như chưa hề động thân.
Tứ Linh Kiếm Ấn của hành Đạo Trang phát ra tất cả đều đánh vào khoảng không.
Trong lúc hai con mắt mọi người còn đang chăm chú nhìn, cung chủ Quảng Hàn cung một trong hai đại Thánh địa Đạo Môn, đột nhiên ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lớn, trong miệng bi thảm phun ra quang diễm xanh biếc, lục sắc quang diễm mãnh liệt này, làm cho vị Đạo môn đại tông sư cũng dần dần không duy trì được, chỉ trong chốc lát hóa thân thành tro bụi.
Đám người Cưu ma La Cấp Đa đuổi tới, nhìn thấy Võ thánh ra tay, trong lòng đều phát lạnh.
Cho dù Hình Ngọc là cao thủ vượt qua thiên kiếp hai lần, cũng không đỡ được một chiêu của Bạch Thương Hoang, lần vây công Hoàng thúc Hình Xích Đế, lần thứ hai xuất hiện biến hóa mà không thể nào biết trước.
Bị Bạch Thương Hoang ngay trước mặt giết người, Hình Xích Đế nhất thời cảm thấy có chút không thoải mái, cho dù Hình Ngọc cam tâm làm định nhân muốn giết hắn, nhưng dù sao cũng là đệ tử hoàng tộc Đại Kiền vương triều, bởi vậy Hình Xích Đế cũng không nói nhiều, hơi quát lên: Truyện "Đại Viên Vương "
- Bạch Thương Hoang, ta chưa từng ngăn cản thói quen ngươi ra tay giết người, ngươi muốn bao che cho tiểu tử này, chúng ta vậy chiến thôi. Ta cũng đã lâu chưa thử qua mùi vị gặp đối thủ rồi.
Bạch Thương Hoang lắc đầu nói:
- Ta cần phải đối mặt với thiên kiếp lần thứ tư, bởi vậy không có tâm tư đánh với ngươi trận này, ngươi nếu không chịu phục, đại khái có thể cùng ta vượt qua thiên kiếp, thắng bại nhìn cái là biết ngay.
Hình Xích Đế hơi hơi kinh ngạc, hắn sau khi liên tiếp vượt qua ba lần thiên kiếp, đối với sự mạnh mẽ bá đạo của thiên địa, chư người nào không ghét cay ghét đắng, căm thù đến tận xương tủy, bởi vậy đã quyết định trước khi thiên kiếp lần thứ tư buông xuống, sẽ xé rách hư không, đi hướng khác thế giới.
Bây giờ Bạch Thương Hoang lại đưa ra đề nghị này, tương đương với tham dự vào trò chơi mà cơ hội tử vong cao tới bẩy lần.
Hình Xích Đế rất muốn nói là không muốn, nhưng ngạo cốt trời sinh, làm cho hắn không có cách nào đem lời này thốt ra khỏi miệng, hắn chỉ thản nhiên nói:
- Hai người cùng độ thiên kiếp, đúng là việc này chưa từng xẩy ra tại Trung Thổ Thần Châu. Ngươi thật nắm chắc vượt qua thiên kiếp lần này sao?
Bạch Thương Hoang lắc đầu nhún vai, tuy rằng vẻ ngoài hắn trông có chút già nua, nhưng Vương Phật Nhi nhìn thấy từ trên sắc mặt, khí chất vị Bạch Nguyệt Võ thánh này dễ dàng đánh giá được, người này khí lực không giảm, tuổi càng lớn phong cách càng nhẹ nhàng, đúng là bản lĩnh trời sinh.
- Bạch Thương Hoang đề nghị này của ngươi, bổn vương thật có hứng thú, Trung thổ Thần Châu chưa từng có nhân vật độ kiếp qua lần thứ tư, để cho bổn vương làm đệ nhất nhân đi thôi!
Bạch Thương Hoang khẽ cười nói:
- Một khi đã như vậy, ba ngày sau chúng ta gặp lại ở Băng Hỏa Huyễn Quang thành. Trước tiên ta muốn mang tiểu tử này đi bàn giao một số chuyện.
Hình Xích Đế hét lên một tiếng đau đớn, tùy tiện tìm một tảng đá ngầm trên biển ngồi xuống, Hành Đạo Trang hai mắt phun lửa. Nhưng nhìn Bạch Nguyệt Võ thánh nên không có cách gì khác. Bọn hắn lên kế hoạch g!ết chết Hình Xích Đế đã lâu, nhưng hiển nhiên hôm nay thật sự là bất lợi, không hy vọng trả thù bằng vận may được.
Cưu Ma La Cấp Đa, Khuất Hàn Thiền, Trương Húc theo sau cũng tới. Nhưng Hình Ngọc đã bị Bạch Thương Hoang thuận tay g!ết chết. Vì vậy xác suất thắng lợi khi vây công Hình Xích Đế giảm xuống, nhất thời cũng buông bỏ ý tưởng