Đại Viên Vương

chương 324

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Tôn nghiêm Mục Vân gia, không thể mạo phạm! Ra khỏi thành, kết trận!

Mục Vân Mộng hét lớn một tiếng, quân phòng thủ Mục Vân thành ngay lập tức lao ra ngoài thành.

Vương Phật Nhi đang nghĩ có nên tiếp tục tập tễnh vài bước, làm cho thân hình lảo đảo, giả bộ càng thêm chật vật. Nhưng nhìn thấy quân phòng thủ Mục Vân thành, lại ra ngoài thành kết trận, nhất thời tinh thần hắn tỉnh táo, thầm nghĩ:

"Quả nhiên là bị giết đến choáng váng rồi, lại lại có thể liều lĩnh đến tình cảnh này!"

Cho dù có là tinh binh đi chăng nữa, khi bày trận cũng cần chút thời gian. Coi như quân đội Mục Vân gia, nghiêm chỉnh huấn luyện làm thời gian bày trận rút ngắn. Nhưng đối với loại cao thủ như Vương Phật Nhi, vẫn tạo cho hắn cơ hội tàn sát.

Nếu là Mục Vân Đề đã được kiến thức qua vũ lực Vương Phật Nhi, sẽ không dám to gan như vậy, lúc trước ở trong thành kết xong mới đón đánh Vương Phật Nhi. Cho dù như thế mà vẫn còn lưỡng bại câu thương.

Mục Vân Mộng cùng Mục Vân Đề tranh đoạt vị trí gia chủ, đã sớm thủy hỏa bất dung (như nước với lửa). Hắn có đại tông đệ nhất Đạo môn, Ngũ Trang Quan làm chỗ dựa sau lưng, sư phụ Hành Đạo Trang lại là một trong số ít những cao thủ mạnh nhất trong thiên hạ, nên hắn tâm cao khí ngạo tới cực điểm.

Tuy rằng thấy Vương Phật Nhi có thể đánh bại đệ đệ của hắn, cũng được coi như nhân vật lợi hại, vẫn quyết định dẫn quân ra khỏi thành đón đánh, lấy thủ làm công, hắn không thể không tin vào một thân Đạo Môn thần công chính mình, ngay cả ngăn chặn Vương Phật Nhi một lát, để cho Mục vân quân có thời gian triển khai Xích Nguyệt Phù Long trận cũng không có.

- Đao Nhất đi ra ngăn cản cái tên có bộ mặt không khác gì thi yêu kia!

Mục Vân Mộng thực ra dự đoán cũng không sai biệt nhiều lắm. Lấy võ công của hắn của hắn quả thật cũng có thể bám trụ Vương Phật Nhi một lát, nhưng hắn không thể đoán được Vương Phật Nhi còn có phân thân Đao Nhất mạnh như vậy? Truyện "Đại Viên Vương "

Gọi Đao Nhất đi ra, Vương Phật Nhi nhanh chóng xông tới, nửa điểm thương tích cũng không thấy.

Có một bộ điển cố danh truyền thiên hạ, trong đó từng ghi lại một người với chiến lược vô cùng khí phách hào hùng. Người kia cũng có hình dạng như hầu tử đã từng nói qua. Sư Đà lĩnh không phải có bốn vạn bảy-tám ngàn tiểu yêu sao. Ta đây kéo dài hai đầu gậy cũng dài bốn mươi lăm trượng, to đến bảy-tám trượng, nam sơn lăn một vòng giết năm nghìn, bắc sơn lăn một vòng lại giết tiếp năm nghìn, từ đông lăn một vòng đến tây, cho dù trong lúc đó có ngủ gà ngủ gật, nhưng cũng không đến nửa ngày đem bốn-năm vạn tiểu yêu giết thành thịt vụn bầy nhày.

Vương Phật Nhi thấy Mục vân quân rất nhiều, cũng không biết như thế nào lại nhớ tới điển cố này, thật sự đem Thập Hung Sát Thần Bổng kéo ra, to lên hơn mười thước, ngay lại chỗ lăn đi. Còn phóng ra toàn bộ thi binh trong binh phù thúc đẩy cự bổng.

Trong Mục Vân quân cũng không thiếu những hảo thủ, nhưng đối mặt với chiến thuật cùng hung cực ác như vậy, nên cả một đám không có biện pháp nào, võ công cao còn có thể nhẩy lên không trung trốn được tai ương đuổi giết. Nhưng đại đa số quân sĩ ngay cả nhập phẩm vũ lực cũng không có, làm sao có thể tránh khỏi phương pháp giết người tàn khốc này?

Chỉ trong chốc lát hơn ngàn nhân mã đã bị giết hoặc bị thương trong tay Vương Phật Nhi, còn Mục Vân Mộng đang ở giữa không trung bị Đao Nhất cuốn lấy, kinh hãi đến tay chân run lên. Nếu như vì chiến lược của hắn sai lầm, bị Vương Phật Nhi tàn sát hàng loạt dân trong thành, sau này địa vị của hắn tại Mục Vân gia nhất định thay đổi đột ngột theo chiều hướng xấu.

Mục Vân thành chính là một trong ba nơi quan trọng của Mục Vân gia, tầm quan trọng chỉ đứng sau Mục Vân Sơn trang.

- Cút đi!

Mục Vân Mộng liều mạng chịu một thương viêm đao khí của Đao Nhất, xông qua Đao Nhất tiến vào trong Mục Vân quân. Hai tay vận kình đem thần binh Tử Mẫu Kim Long thương mang bên mình mạnh mẽ đâm trên mặt đất, cùng đụng vào Thập Hung Sát Thần Bổng của Vương Phật Nhi. Chẳng qua trên thân Băng Tinh cự bổng lực lượng cuồn cuộn nên có thể tưởng tượng ra được, Mục Vân Mộng ngay tức khắc thổ ra một ngụm máu tươi. Chỉ có điều, hắn kiên cường chống đỡ một lát, Mục Vân quân cũng tỉnh táo lại mấy chục-mấy trăm tên chiến sĩ cũng gia nhập vào hàng ngũ ngăn chặn cự bổng, tốc độ lăn của Băng Tinh cự bổng liền chậm lại.

Mục Vân quân người trước ngã xuống người sau xông lên, phương pháp lăn cự bổng của Vương Phật Nhi cũng mất đi hiệu quả. Trên chiến trường chia thành hai đại quân ở hai bên một cây cự bổng to lớn vô cùng, cùng nhau ra sức đẩy tạo thành tình cảnh nực cười.

Đao Nhất mất đi mục tiêu cũng không vội vã đuổi theo, mười ngón tay liên tục bắn ra, chỉ trong chốc lát đã phát ra hơn trăm đóa hắc hỏa. Sau khi rơi xuống đất liền nổ mạnh, mỗi một hắc hỏa đều đoạt đi bảy-tám sinh mệnh Mục Vân quân. Hơn nữa còn phóng ra hướng đến những binh lính chuyên ngăn chặn cự bổng.

Tinh thần Vương Phật Nhi càng thêm phấn chấn, hắn hắc hắc cười lạnh, hai tay lại ngưng tụ ra một cây Thập Hung Sát Thần Bổng, hai tay hắn nâng lên băng Tinh cự bổng so với hắn còn to lớn hơn, tàn nhẫn nện vào giữa Mục Vân quân làm binh lính Mục Vân quân chết một đám.

Mục Vân Mộng vừa ngưng tụ chân khí muốn đánh gãy Băng Tinh cự bổng thứ hai của Vương Phật Nhi, thấy vậy tức hộc máu. Ác tâm nổi lên, cũng cũng không để ý đến chết sống của binh lính, hướng Tử Mẫu Kim Long thương đánh thẳng tới Vương Phật Nhi.

"Hắc hắc! Người này đã rối loạn trận tuyến a!"

Tay Vương Phật Nhi nắm lại, dùng nắm tay đó đánh bừa một chiêu cùng Mục Vân Mộng.

Không có Vương Phật Nhi ở phía sau thúc đẩy, Mục Vân quân liền hiện rõ ưu thế về quân số. Vương Phật Nhi cũng chẳng muốn đi để ý đến sống chết đám binh lính này. Chỉ phân ra một tia thần niệm, Đao Nhất lập tức từ trên không hạ xuống, lấy thi khí cấp minh hoàng, đủ để biến người sống hóa thành thi binh. Vì thế Vương Phật Nhi sao lại không dùng chiêu này chứ?

- Tên khốn Mục Vân Đề chứ? Mau đưa Khuynh Thành ra đây, bằng không ta sẽ khiến trên dưới Mục Vân gia chết hết!

Mục Vân Mộng kêu lên một tiếng đau đớn, muốn mắng trả lại nhưng không có nửa điểm khí lực để phân tâm. Trước đó hắn bị thương viêm đao khí Đao Nhất đả thương, lại mới va chạm với Băng Tinh cự bổng, nội thương nghiêm trọng tới bẩy phần. Nên để cho song chưởng cự viên hóa thân của Vương Phật Nhi đánh cho loạn bậy không kịp tránh né. Truyện "Đại Viên Vương "

Đại Thừa Thương Đạo của Mục Vân gia chính là thương pháp đứng đầu thiên hạ, hơn nữa trong chiến đấu còn có thể điều dưỡng trị thương, Vương Phật Nhi cùng Mục Vân Mộng khổ đấu một trận, phát hiện nam tử cao gày này càng đấu càng linh lợi, lập tức thay đổi chiến pháp, đại thủ vỗ ra trống rỗng ngưng tụ thành một đạo tường băng từ không trung nện xuống.

Loại công kích trên diện rộng này, khiến Mục Vân Mộng không thể tránh né, chỉ có thể lấy Tử Mẫu Kim Long thương ngạnh cứng phá tường băng mà ra, liên tục phá mấy chục lần lên bề mặt tường băng, cuối cùng cũng làm vết thương tái phát, ở giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi, thấy tình thế không ổn rồi.

Nhan Long Thanh Tuyết ở bên cạnh đang theo dõi cuộc chiến, thầm than một tiếng trong lòng. Truyền âm nói với Vương Phật Nhi:

- Mục Vân Mộng là con trưởng trong Mục Vân gia, Vương Phật Nhi huynh nếu là có thể nếu có thể bắt sống người này, vừa lúc trao đổi được với cô nương Khuynh Thành, nếu mà giết đi thì có chút đáng tiếc!

Vương Phật Nhi đang muốn tàn nhẫn hạ sát thủ, nghe thấy lời đề nghị như vậy, không khỏi cười đến ngoác miệng, lớn tiếng đáp:

- Nhan Long Thanh Tuyết tỷ tỷ nói không sai, ta lưu cái mạng chó của hắn lại, coi như chiếm chút lợi thế!

Mục Vân Mộng nghe thấy muốn hộc máu, nhưng tình thế hiện tại hắn như cá nằm trên thớt, nếu không muốn bị bắt sống thì chỉ còn nước tự sát mà thôi, thế nhưng lấy thân phận Mục Vân Mộng, hắn làm sao chịu tự sát chứ?

Sau khi nhận được ám hiệu của Vương Phật Nhi, Đao Nhất bỗng nhiên bỏ qua không cùng Mục Vân quân chém giết nữa, nhanh chóng thoát ra khỏi cuộc chiến. Chỉ trong nháy mắt đã đánh đến sau lưng Mục Vân Mộng.

Võ công Mục Vân Mộng so với Đao Nhất mới vượt qua tiểu thiên kiếp mạnh hơn một bậc, nhưng bây giờ hắn đang bị thương nên công lực hao tổn khá nhiều. Cũng không có biện pháp nào chống đỡ Đao Nhất, chẳng qua Mục Vân Mộng cũng sẽ không thúc thủ chịu trói, liền trở tay xoay Tử Mẫu Kim Long thương ra sau lưng đán hvề phía Đao Nhất.

Cùng lúc đó Vương Phật Nhi đột nhiên duỗi một ngón tay, một cỗ ý niệm huyền ảo vô cùng theo một đường kiếm khí yếu ớt, đánh thẳng vào óc Mục Vân Mộng. Hắn sử dụng công phu chính là kiếm quyết Yến gia.

Lấy bản lĩnh như Vương Phật Nhi mà ban đầu gặp Kiếm Quỷ còn bị nếm mùi lợi hại, thì Mục Vân Mộng sao có thể ngăn cản được chiêu pháp quỷ thần khó lường này chứ? Bị kiếm khí cuồn cuộn bao hàm tinh không mênh mông bắn trúng, trong thức hải chứa đựng ý thức tức thì chấn động mạnh.

Trúng phải kiếm quyết Yến gia lúc này thân hình Mục Vân Mộng ngưng trệ. Đao Nhất trở tay một cái liền đoạt được Tử Mẫu Kim Long thương trong tay Mục Vân Mộng, lại một quyền đánh ngay trên lồng ngực đại công tử Mục Vân gia. U Minh Chân hỏa cùng vô tận minh khí dũng mãnh tiến vào thân thể Mục Vân Mộng.

"Lão tử không giết ngươi, chỉ cho ngươi thành quỷ, cùng Mục Vân gia kết cừu hận lớn như vậy, làm sao có thể hóa giải? Chỉ là Nhan Long Thanh Tuyết nói cũng không sai. Lưu lại cái xác toàn thây của ngươi, còn hữu dụng để đổi lấy Khuynh Thành."

Thức hải bị bạo, thân thể lại bị U Minh chân hỏa của Đao Nhất xâm nhập. Mục Vân Mộng ngay lúc đó mặc cho chân thân cùng phân thân Vương Phật Nhi hợp lực hóa thành một đầu siêu cấp Thi quỷ. Từ thi quỷ bình thường có thể tiến vào cấp bậc Minh Hoàng, sợ rằng từ xưa đến nay chưa bao giờ có. Mục Vân Mộng may mắn được làm người đầu tiên, cũng không biết may mắn hay là không xui xẻo.

Thuận tay hạ phong ấn, sau đó Vương Phật Nhi quát to:

- Mục Vân quân nghe đây, lập tức đầu hàng, bằng không đại công tử nhà các ngươi sẽ bị phanh thây vạn đoạn!

Đao Nhất vươn đặt tay trái lên sau lưng hắn, để chứng minh lời Vương Phật Nhi, thương viêm đao khí từ tay phải thoát ra đem hai cây Băng Tinh cự bổng cắt thành hơn mười đoạn.

Quân đội Mục Vân gia thấy công tử rơi vào tay địch, nhất thời không biết làm thế nào cho phải? Hai mắt Kim Phật ứ huyết, nhưng lại không thể làm gì hơn, đành ra lệnh:

- Mọi người không thể để thiếu chủ bị thương, mau buông vũ khí đầu hàng!

Vương Phật Nhi cười hắc hắc liếc mắt nhìn Nhan Long Thanh Tuyết, mỹ nữ lập tức cúi đầu thở dài không nói gì. Hắn đem Mục Vân Mộng hóa thành thi, cũng chỉ có Nhan Long Thanh Tuyết nhìn ra, những người khác tu vi quá thấp, sao sao có thể biết thủ pháp ảo diệu như vậy. Truyện "Đại Viên Vương "

Mục Vân thành đầu hàng, Vương Phật Nhi tuy rằng sát ý cực thịnh, nhưng cũng biết giờ phút này tàn sát hàng loạt dân trong thành tàn sát hàng loạt dân trong thành tàn sát hàng loạt dân trong thành là chuyện vô bổ, liền kêu Đao Nhất đưa Mục Vân Mộng không còn sức phản kháng vào trong thành, ngay tức khắc tra hỏi hướng đi của Khuynh Thành.

Lúc này Kim Phật không dám có nửa điểm giấu diếm, lập tức nói Mục Vân Đề sau khi bắt được Khuynh Thành liền đưa đến Quảng Hàn cung. Vương Phật Nhi sau khi nghe được chau mày nghĩ ngợi.

"Hình Ngọc cung chủ Quảng hàn cung không may đã bị Võ thánh đại nhân giết chết, nhưng nghe Khuynh Thành nói qua, Quảng Hàn cung vẫn còn cao thủ tiểu thiên kiếp. Nếu như còn một hoặc hai tên ta cũng không sợ, chỉ sợ lại giống như Bạch Lộc động có ba trưởng lão luyện công phu kiếm trận. Ta không những không cứu được Khuynh Thành còn ăn quả đắng, tìm sư phụ hỗ trợ thì không kịp rồi!"

Vương Phật Nhi làm sao có thể ở lâu chỗ này, một chưởng tùy ý đánh cho Kim Phật vỡ đầu. Ngay sau đó khởi hành đi Quảng Hàn cung cứu người. Nhan Long Thanh Tuyết thấy Vương Phật Nhi giam giữ hồn phách Mục Vân Mộng, trong lòng có chút bất nhẫn, đối với Vương Phật Nhi nói:

- Quảng Hàn cung tồn tại đã ngàn năm, thực lực sâu không lường được! Vương Phật Nhi huynh công lực có cao đến đâu, cũng khó có khả năng cứu được. Trong Quảng Hàn cung ta có kết giao với một số tỷ muội, có thể giúp huynh tìm hiểu tin tức, sau đó lén ra tay cứu người, so với liều lĩnh xông vào cơ hội lớn hơn nhiều!

Vương Phật Nhi nghe được lời đề nghị của Nhan Long Thanh Tuyết, trên mặt hơi biến đổi, nhưng vẫn thản nhiên nói:

- Nếu lần này có thể cứu được Khuynh Thành, sau này Nhan Long Thanh Tuyết tỷ tỷ có yêu cầu gì, Vương Phật Nhi ta nhất định sẽ toàn lực đáp ứng!

Nhan Long Thanh Tuyết mỉm cười lắc đầu không nói gì, Vương Phật Nhi trong lòng như lửa nóng chạy đi bất chấp mặt mũi, từ trong ngực lấy ra phong trấn đem Mục Vân Mộng biến thành thi quỷ phong ấn lại, động thân hóa thành Ly Loan biến, đón Nhan Long Thanh Tuyết bay lên.

Nhan Long Thanh Tuyết mặc dù có chút ngượng ngùng, cũng biết thời gian cấp bách nên không có chối từ, thật cẩn thận nhảy lên lưng, Vương Phật Nhi lập tức vỗ cánh bay đi.

Từ Đông Hải chạy đến Mục Vân thành, giờ lại đi Quảng Hàn cung, Vương Phật Nhi như ngựa không dừng vó, không dám có chút chần chừ.

"Chỉ sợ Quảng Hàn cung quy củ nghiêm ngặt, nếu ra lệnh một tiếng, đem Lệ Khuynh Thành xử tử, cho dù sau đó ta sẽ giết ngàn vạn người thì có ích gì?"

Vốn khuyên giải an ủi Vương Phật Nhi một câu không cần phải như thế cần phải lo lắng như thế, Lệ Khuynh Thành chắc chắn bình yên vô sự, nhưng nhìn thấy hóa thân đại điểu hai cánh dưới thân Vương Phật Nhi dốc sức chuyển động, Nhan Long Thanh Tuyết đột nhiên nổi lên tâm sự nữ nhi.

"Vị Khuynh Thành tỷ tỷ này thật có phúc khí, cũng không biết trên đời này có một nam tử nào chịu vào sinh ra tử vì ta không?"

Nhan Long Thanh Tuyết xuất thân là hậu duệ quý tộc Đông Ngao tộc, sinh ra liền được vô số người coi như trâu ngọc bao bọc lấy. Đông Ngao tộc tuy rằng không cùng quan hệ với Đông Hải, nhưng có tổ tiên thái cổ Thương Long bảo hộ, chưa bao giờ trải qua loạn lạc, thần cung dưới đáy biển giầu có sung túc vô cùng, san hô, mã não, đồi mồi, trân châu, đúng là đầy rẫy, nên mọi người cũng không quá mức coi trọng.

Nhan Long Thanh Tuyết trải qua cuộc sống không thiếu thốn thứ gì, lại làm môn hạ Võ thánh Bạch Thương Hoang, địa vị càng được quý trọng, cho dù có là tộc trưởng Đông Ngao tộc, cũng tôn trọng nàng gọi một tiếng Nhan Long Á Thánh. (Á thánh - kém hơn so với Thánh)

Nhưng ngay tại lúc này, giây phút này, Nhan Long Thanh Tuyết đột nhiên cảm thấy, dường như Vương Phật Nhi với đôi cánh cánh mạnh mẽ có thể đem nàng lên chín tầng trời, thuận gió vờn mây.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio