Đại Viên Vương

chương 51: kiếp làm rể

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vương Phật Nhi dùng tay làm một động tác triệu hoán Đà Đa Già tới. Hắn muốn chạy ra khỏi Trương phủ, nhưng để ra được khỏi phủ thì bắt buộc phải đi qua quảng trường đằng cửa trước, mà tại nơi đó bây giờ đang cực kỳ náo loạn. Hắn vừa nghe thấy câu chuyện do người thanh niên vô cùng anh tuấn kia nói ra thì lập tức sinh ra vài phần tò mò.

Ngươi có biết thanh niên này là ai không? Hắn và Trương tiểu thư có chuyện gì vậy?" Truyện "Đại Viên Vương "

Đà Đa Già xuất hiện không một tiếng động ở sau lưng Vương Phật Nhi, truyền âm nói:" Việc này nói ra thì dài lắm."

"Vậy thì ngươi cứ từ từ mà nói, theo tình hình thực tế thì chắc cũng chẳng có thể có cách giải thích nào thoả đáng. Nhớ lại lúc năm xưa trên (trái đất) hình cầu, mọi người khắp nơi nơi mồm năm miệng mười tranh nhau giải thích về xe lửa chạy thì vẫn đặc sắc hơn vài phần."

Đà Đa Già chẳng hiểu Vương Phật Nhi đang huyên thuyên về cái gì, nhưng cũng không có ý muốn hỏi lại, truyền âm đem câu chuyện kể lại từ đầu chí cuối.

"Giờ đây vương triều Đại Càn còn đang duy trì dòng chính thống, về võ thì lấy người đứng đầu là Trương đại tướng quân, một trong bảy đại danh tướng trung thổ, nắm giữ đại bộ phận binh quyền trong sáu đốc binh mã bộ, chỉ huy hơn mười vạn binh hùng tướng giỏi; về văn thì lấy Đông Hải tướng đứng đầu, khống chế ba trấn chín châu ở Đông Hải, thế lực tiềm ẩn cực kỳ khổng lồ."

"Ngươi cứ tiếp tục nói đi, cái gã dùng song đao kia thoạt nhìn có vẻ rất cao thủ, lai lịch thế nào?" Vương Phật Nhi nghe chuyện thì hứng thú nổi lên bừng bừng, không ngừng giục hỏi.

Đà Đa Già đáp:" Cái gã dùng song đao chính là một trong những cao thủ trẻ tuổi nổi danh nhất trung thổ hiện nay, là con trai của Tiết độ sứ Lệ Thọ dưới quyền của Đông Hải tướng, tên là Lệ Hưu Ngôn. Văn võ hai đại hệ thống này mặc dù đều ủng hộ vương triều chính thống Đại Càn nhưng Trương Phong Phủ và Đông Hải tướng lại không hòa thuận."

" Đông Hải tướng thật ra là một đại gian thần, không ngờ lại xúi giục người sử dụng cái chiêu mỹ nam kế đê tiện đến nhường này......"

"Nhưng Lệ Hưu Ngôn lại không hề có quan hệ gì với Đông Hải tướng vì hắn từ nhỏ đã bái sư làm môn hạ của Ngũ Trang Quan là một trong hai thánh địa của đạo giáo. Hắn là một trong bảy đại thần tướng mới của trung thổ Thần Châu, danh tiếng tương đương với năm thanh niên đại cao thủ của Tây Địch chúng ta. Chẳng biết có bao nhiêu thiếu nữ trẻ tuổi ngưỡng mộ tài năng võ công của hắn nên người này cũng là phong lưu thành tính, gái đến không bao giờ từ chối. Chẳng hiểu tại sao lại chủ tâm đến quyến rũ con gái của Trương Phong Phủ, hơn nữa với tính tình cao ngạo của hắn thì chắc cũng không chịu đi làm loại việc vô sỉ này."

"Sau đó thế nào? Con gài của Trương Phong Phủ tự động nhảy vào lòng hắn, hay là trong lúc vô ý bị hớt tay trên?" Vương Phật Nhi căn bản vẫn chưa từng coi người con gái mà cho đến bây giờ chưa từng thấy mặt này là vợ, tiếp tục nói bừng bừng hứng thú, không hề có một chút cảm giác ghen tuông đố kỵ gì cả.

"Thế cũng không phải, con gái Trương Phong Phủ căn bản cũng chưa từng gặp Lệ Hưu Ngôn."

"Thế thì làm sao mà cưa được? Hai người chưa từng gặp nhau thì làm sao mà quyến rũ được?"

Đà Đa Già thở dài nho nhỏ rồi thốt lên một câu: "Miệng lưỡi thật đáng sợ, lời đồn hại chết người."

Vương Phật Nhi thầm suy nghĩ thì cũng hiểu ra, nói với Đà Đa Già:" Chẳng biết ai là người đã phao tin đồn thất thiệt về đôi nam nữ này nhưng nhìn bộ dáng tức giận như thế kia của Lệ Hưu Ngôn thì hắnnhất định là đã bị Trương lão thất phu này chỉnh cho một trận nên hôm nay mới lỗ mãng đến đây trả thù."

Đà Đa Già lạnh nhạt nói: "Không sai, Trương Phong Phủ nghe được tin tức này thì cũng không cẩn thận điều tra mà liền phái tám tên gia tướng thủ hạ đi đánh cho Lệ Hưu Ngôn trọng thương thổ huyết nên sau đó việc này mới bung bét ra, không dàn xếp được nữa."

Vương Phật Nhi cười ha hả, nói:" Nói như vậy thì tên tiểu tử Lệ Hưu Ngôn này mặc dù nhìn rất là dũng mãnh nhưng công phu cũng chẳng ra gì, không ngờ lại bị tám tên gia tướng đánh bại. Lần trước đã bị đả thương, lần này sẽ như thế nào đây?"

Đà Đa Già hơi toát mồ hôi trán, nhỏ giọng đáp: "Tám tên gia tướng của Trương phủ đều là cao thủ trên ngũ phẩm, Trương Kì Liệt cũng có tu vi đệ tứ phẩm còn tên Trương Quy Niên đứng đầu tám gia tướng còn có danh thứ đứng trên cả Trương Kì Liệt và cũng là một trong bảy đại thần tướng mới của trung thổ Thần Châu. Chức quan của những người này cũng không thấp, Trương Quy Niên còn thật sự nhậm chức tiết độ sứ nhiều bổng lộc. Mặc dù tiếng là tám gia tướng của Trương phủ nhưng trên thực tế tám người này thực chất đều là võ tướng của sáu đốc binh mã bộ có quyền lực rất lớn."

"Lần này Lệ Hưu Ngôn bế quan một năm, nghe nói cũng đột phá tới tu vi đệ tam phẩm, luyện thành một môn tuyệt học độc môn nào đó của Ngũ Trang Quan nên bây giờ mới đến đây để rửa nỗi nhục khi trước."

"Khá lắm, quả nhiên rất nam tính, nếu là ta thì nhất định cũng phải bắt con gái của Trương lão thất phu...... Ồ, thế mà bây giờ (cô ta) lại xem như là vợ của ta!"

Đang bừng bừng hứng thú lắng nghe, đột nhiên nhớ ra rằng tuy bây giờ bản thân mình chưa có dây dưa gì vào trong việc này và mặc dù cũng không biết cô vợ hờ này có cái gì đáng quý trọng, nhưng đã là một nam nhân trên phương diện này thì có ai chịu để mất mặt mũi?

"Cho dù ta mới sáu tuổi nhưng cũng không thể để cho người ức hiếp trắng trợn. Này, Đà Đa Già, ngươi có tu vi mấy phẩm, có khả năng xơi được cái tên Lệ Hưu Ngôn kia không?"

Đà Đa Già vội vàng lắc đầu, trong giọng nói của hắn tràn đầy nuối tiếc:" Ta tư chất tầm thường, xếp hạng cuối cùng trong số mười hai hộ pháp thần tướng của thủ tọaCưu Ma La Cấp Đa, chỉ có tu vi ngũ phẩm nên không phải đối thủ của Lệ Hưu Ngôn."

"Vậy ngươi có thể dùng cái Đề xá Di Lặc kia để gọi hai gã hộ pháp thần tướng khác có bài danh cao hơn hắn tới hay không?"

Đà Đa Già lại lắc đầu, nói:" Đề xá Di Lặc không thể rời khỏi người thủ tọa mà hai gã thần tướng kia lại có thân phận đặc thù, cho dù Cưu Ma La Cấp Đa là thủ tọa cũng không có quyền tuỳ ý chỉ huy, bọn họ chỉ phụ trách bảo vệ thủ tọa, không chịu xuất hiện nên ngay cả ta cũng không nhận ra được." Truyện "Đại Viên Vương "

"Vòng va vòng vèo tốn cả nước bọt....."

Vương Phật Nhi hết cách, chỉ có thể tiếp tục xem náo nhiệt.

Lệ Hưu Ngôn đeo song đao ở eo lưng, hai mắt tinh anh nhìn khắp bốn phía, ẩn chứa hai luồng diễm quang màu trắng, có vẻ thập phần tức giận, nhưng khóe miệng lại toát ra một nét cười trông vẻ vô cùng tà quái.

Trương Phong Phủ hừ lạnh một tiếng, một gã khoảng hơn ba mươi tuổi trông vẻ thâm trầm ít nói chậm rãi từ sau lưng hắn bước ra.

"Lần trước huynh đệ chúng ta ra tay hơi nặng một chút, nhưng nếu Lệ huynh khi đó nói rõ chuyện hiểu lầm này thì cũng không có xảy ra xung đột. Trương Quy Niên bây giờ trước hết xin nhận lỗi với Lệ huynh." Truyện "Đại Viên Vương "

So với Lệ Hưu Ngôn hung hăng doạ dẫm thì Trương Quy Niên lại có vẻ khiêm tốn thận trọng. Khác hẳn tám gia tướng còn lại đều mặc giáp trụ toàn thân, hắn chỉ mặc trên người một bộ quần áo vải, không mang trong người bất cứ loại vũ khí gì, cứ như thế đi ra đứng ở giữa sân, cũng không có lấy một tý sát khí nào.

Lệ Hưu Ngôn thấy Trương Quy Niên tiến đến thì hai tay liền nắm chặt cán đao, nét cười nhàn nhạt trên khóe miệng lại càng thêm rõ ràng, hào hứng nói:" Lần trước ta thua dưới bảy mươi hai đường Phá binh quyết và Hỏa thập binh biến của Trương huynh, lần này ta muốn dùng Nhất khí hóa nhật nguyệt, Tụ lí càn khôn ẩn chứa pháp thuật Đạo gia của bổn môn lĩnh giáo một lần nữa để xem võ học Nho môn của huynh tinh diệu, hay là đạo gia của ta pháp lực cao cường."

Động chạm đến cuộc tranh đấu giữa hai trường phái Nho và Đạo, Trương Quy Niên không thể từ chối được nữa, thản nhiên nói một câu: "Được! Quy Niên sẽ lĩnh giáo môn thần công mà Lệ huynh mới tu luyện thành."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio