-…Đó là những gì mà chúng ta biết về tình hình trước mắt. Còn có những chi tiết mà Trương Hằng thấy được trong mơ. Dĩ nhiên, tuy đó là chỉ mơ, nhưng Trương Hằng là dự tri giả mạnh nhất trên phi thuyền Hi Vọng. Cho nên, ta tin những gì xảy ra trong giấc mơ là sự thật.
So với những binh lính trên mặt đất, còn có những binh lính thuộc quân đoàn vũ trụ được nghỉ ngơi, thì Diêu Nguyên, thân làm hạm trưởng, trung tá duy nhất trong quân đội cũng như sĩ quan chỉ huy tối cao, hắn bận rộn hơn nhiều.
Đừng cho rằng chiến tranh chỉ là việc điều binh lính ra đấm đá một hồi là được. Ngay cả chiến tranh giữa các băng đảng, họ còn biết việc an bài vũ khí, sắp xếp đường lui, điều động nhân thủ. Cho nên, tuy bộ phận quân đội trên phi thuyền Hi Vọng khá nhỏ bé, nhưng bộ khung lại vô cùng hoàn thiện, vô luận là về vấn đề điều động binh lực, trang bị vũ khí, công binh hậu cần, lính trinh sát, trung tâm xử lý thông tin…Một khi hệ thống được khởi động, có rất nhiều chuyện cần phải làm.
May là phi thuyền Hi Vọng tuy nhỏ, nhưng nhân tài lại tương đối đầy đủ. Dù chỉ có hơn vạn người, nhưng phần lớn đều là những người tài giỏi, tinh anh. Bao gồm chuyên gia về chiến tranh, quân sự. Tuy bọn họ không phải là binh lính tham gia chiến trường, nhưng các công việc phía sau như hậu cần, quản lý trang thiết bị vật tư, vũ khí, cung cấp nguyên vật liệu, xử lý thông tin…đều là chuyên gia ưu tú bậc nhất. Bởi bọn họ, nên bộ tham mưu do Diêu Nguyên thành lập mới phát huy tác dụng.
Dĩ nhiên, trừ chuyện trong quân đội ra, còn có rất nhiều chuyện dân sự như công việc đào hầm, trấn an dân chúng đang làm việc….Các chuyện này tuy nhỏ, nhưng quả thật rất rắc rối. Tuy có các nhân viên trong phòng chính phủ chỉnh lý và phê duyệt, nhưng rất nhiều chuyện trong đó phải cần tới chữ ký của Diêu Nguyên. Cho nên, chỉ riêng những chuyện đó đã tiêu tốn hết phút đồng hồ.
Làm xong, hắn vội vàng chạy tới phòng họp tại tầng năm. Nơi đó đã có đông đảo các nhà khoa học, nhân viên nghiên cứu, chuyên gia quân sự chờ…. Từ những người này, Diêu Nguyên nhận được vô số ý kiến và kế hoạch.
Khi Diêu Nguyên công bố toàn bộ tin tức mà hắn có được và suy đoán ra, bên dưới vang lên vô số lời bàn tán. Hiển nhiên, tràng cảnh trong giấc mơ của Trương Hằng khiến cho mọi người kinh hãi không thôi.
Một nhà khoa học lập tức đứng lên, lớn tiếng phát biểu:
-Hạm trưởng, ý của ngài là sinh vật trên vệ tinh số hai kia, dựa vào việc hấp thụ gen để tăng cường tố chất quái vật, sau đó dùng đám quái vật đó để chiếm lĩnh các nền văn minh, hấp thu toàn bộ thành tựu khoa học kỹ thuật của nền văn minh đó?
Diêu Nguyên gật đầu:
-Đúng là như vậy. Tuy rất khó tin, nhưng trong vũ trụ, chuyện khó tin còn nhiều lắm. Mà quái vật trên vệ tinh số hai chính là một trong những chuyện đó.
Một chuyên gia về quân sự khác đứng lên:
-Hạm trưởng, như vậy chúng ta đang phải đối diện với một cuộc chiến tranh. Nếu như giấc mơ của Trương Hằng là thật, cũng như việc sinh vật trong phòng thí nghiệm đã thành công báo cho phi thuyền quái vật trên vệ tinh số hai về thực vật ngoài hành tinh, thì chiến tranh có thể xảy ra bất kỳ lúc nào.
Diêu Nguyên cười khổ:
-Đúng là thế. Thực vật ngoài hành tinh có thể giúp đám quái vật này tiến hóa, mà trình độ khoa học kỹ thuật của chúng ta lại vượt trội hơn hắn. Hai điều này cộng lại cũng đủ làm cho nó muốn thôn phệ chúng ta rồi. Nếu nhân loại chúng ta cũng ở vị trí như nó, chắc chắn chúng ta cũng sẽ gây chiến. Như việc chúng ta liều mạng trong quần thể chiến hạm vậy. Một lần mạo hiểm có thể tiết kiệm được mấy trăm năm, khiến cho nền khoa học phát triển vượt bậc. Chuyện như vậy ai mà không ham muốn chứ.
Diêu Nguyên thở dài, sau đó lên giọng:
-Cho nên, trong tình trạng chiến tranh đã cận kề, ta muốn các vị đề ra một kế hoạch tác chiến mới. Chúng ta nên làm gì mới có thể tiêu diệt hoàn toàn phi thuyền quái vật trên vệ tinh số hai? Tiến sĩ Yvaine, tiến sĩ Mitsuda Saburo, hai người đã tiến hành đủ loại thí nghiệm trên đám quái vật này rồi. Ta nhớ trên hành tinh sa mạc, chúng ta đã từng sử dụng một loại virus thông thường trên Trái Đất để tiêu diệt thực vật ngoài hành tinh. Liệu chúng ta có thể tạo nên kết quả huy hoàng như trên một lần nữa không?
Yvaine cười khổ, hắn còn chưa kịp trả lời thì Mitsuda Saburo đã đứng lên, phát biểu:
-Hạm trưởng, tôi nghĩ tôi có thể trả lời vấn đề ngài vừa hổi. Ngài đã biết chuyên ngành của tôi là virus, vi sinh vật…Thật đáng tiếc, hạm trưởng, tế bào của đám quái vật này là một tế bào hoàn mỹ.
Chân mày Diêu Nguyên nhíu lại, nói:
-Thế giới này không tồn tại sự hoàn mỹ tuyệt đối! Không thể nào có một loại sinh vật có thể thích ứng toàn bộ virus trên mọi hành tinh. Có thể cậu chưa thí nghiệm đầy đủ chăng?
Mitsuda Saburo cười khổ:
-Thật đáng tiếc, hạm trưởng. Lúc trước, tôi vẫn luôn cho rằng như vậy. Cho đến khi nghe ngài tường thật lại giấc mơ của Trương Hằng, tôi mới có kết luận như vậy….Quả thật, sự hoàn mỹ tuyệt đối thì không hề tồn tại, nhưng sự hoàn mỹ tương đối thì lại có thể.
Tế bào của đám quái vật này, không hề có chuỗi gen cố định. Mà chỉ có vô số axit amin dùng để tổng hợp ra gen. Khi nó bị virus tấn công, đầu tiên nó sẽ thử sản xuất các loại kháng thể nhằm tiêu diệt virus xâm nhập. Nếu không thành công, nó sẽ bị virus thôn phệ. Còn tế bào tiếp theo, bọn chúng như đã nhận được tín hiệu từ tế bào đã chết đó, bắt đầu sản xuất một loại kháng thể mới, một hệ miễn dịch mới. Nếu hệ miễn dịch này không thành công, tế bào này sẽ chết đi. Và một tế bào khác lại tiếp tục tạo nên một hệ thống miễn dịch mới. Cứ như vậy tiếp diễn lần lượt, cho đến khi xuất hiện một tế bào có khả năng tạo ra hệ miễn dịch hiệu quả với virus mới thôi.
…Cho nên.