Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
-Đúng như Trương Hằng nói, bọn chúng chỉ là sinh vật có những bản năng và trí tuệ cơ bản nhất. Việc tiến hóa và chiếm lấy khoa học kỹ thuật là ưu tiên hàng đầu với bọn chúng, còn lại, mọi thứ đều không quan trọng. Nhưng nếu thật sự như thế, ta rất muốn hỏi nó, chẳng lẽ nó không biết? Bây giờ, nó…đã không thể quay đầu nữa rồi.
Sau tiếng phút, con quái vật mẹ bắt đầu thay đổi hình dạng. Trong màn hình quan sát của phi thuyền Hi Vọng, nó bắt đầu biến đổi từ gen của thực vật ngoài hành tinh. Một loại sinh vật kinh khủng, vượt xa trí tưởng tượng của loài người dần dần hiện ra, thể hiện sự mạnh mẽ đáng sợ trong những giây phút cuối cùng…
Chỉ mấy chục giây thôi, làn da của con quái vật mẹ biến thành màu thịt sống, thân thể nhỏ bé bành trướng dữ dội, phảng phất như có thể nuốt gọn cả một hành tinh.
Làn da của nó bước đầu trông có vẻ mỏng manh, nhưng cho dù quan sát trên phi thuyền Hi Vọng ở khoảng cách xa, vẫn thấy được sự tăng trưởng của nó. Lớp da càng lúc càng dày, phình ra, thể tích gần như tăng theo cấp số nhân.
Không chỉ vậy, ở phía sau nó mọc lên vô số quả cầu nhỏ giống như thiết bị đẩy mini, số lượng lên tới hàng nghìn, thậm chí còn nhiều hơn. Bọn chúng bắt đầu điên cuồng phun hạt phản lực, định thoát khỏi mặt trời.
Nhưng…
Nó cách mặt trời quá gần, chỉ trong khoảng . km. Sức hút khủng khiếp từ mặt trời đã trói chặt nó, hơn nữa nhiệt độ kinh khủng phát ra kèm theo các bức xạ nóng bức do phản ứng nhiệt hạch bên trong lõi mặt trời càng lúc càng kéo nó….đi về phía địa ngục!
-Tốc độ của nó đang giảm, còn km/s…
- km/s…
- km/s…
-Thiêu đốt…
Trên màn hình theo dõi, một con quái vật khổng lồ đang từ từ bị đốt cháy. Làn da cháy khét của nó đang lan rộng. Tuy tốc độ vẫn đang duy trì nhưng không thể cản được việc nó đang từ từ rơi vào mặt trời. Cho đến khi, cả thiết bị thăm dò siêu từ cũng không thể quan sát được bóng dáng nó, trên màn hình chỉ là một màu trắng xóa…
Cùng lúc đó, tại một quán nét công cộng ở tầng ba, trong quán chỉ có một khách hàng đang sử dụng máy tính. Đó là Thích Hiểu Điểu, hắn đã sử dụng chứng minh thư đặc thù của mình để bao trọn cả quán net này. Ngồi trước chiếc máy tính quen thuộc, hắn đã mở trò chơi Star Craft hơn tiếng liên tục. Từ khi tỉnh lại sau giấc ngủ, hắn đã có mặt ở chỗ này.
Cho đến khi một nickname có tên ZERO đăng nhập vào phòng chat, Thích Hiểu Điểu choàng tỉnh, ngồi thẳng lưng dậy.
-Newbie, ngươi đến rồi à?
Thích Hiểu Điểu lập tức gõ chữ.
-Ta không phải newbie! Ngươi đã nhận thấy sai lầm của mình chưa, thấy rõ không? Đó mới chính là trùng tộc thật trong vũ trụ! Thích Hiểu Điểu!
-…Nếu đó là trùng tộc, vậy ngươi là ai? ZERO!
Một lúc lâu sau, ZERO vẫn chưa trả lời, Thích Hiểu Điểu cảm thấy hơi lo, có lẽ mình đã hỏi quá trực tiếp thì bỗng nhiên, trên màn hình hiện ra câu trả lời.
-Ta là ZERO, theo như lý thuyết của loài người các ngươi, ta là những con số, là hình thái nguyên thủy…
-Theo lý thuyết của loài người các ngươi? Như vậy ngươi không phải là loài người à? Ngươi là ai? Là bản thân phi thuyền Hi Vọng à? Hay là người ngoài hành tinh? Là thần? Hay ác quỷ?
ZERO vẫn im lặng không đáp, nhưng Thích Hiểu Điểu có đủ sự kiên nhẫn. Hắn một mực chờ đợi. Quả nhiên, lát sau, ZERO hồi đáp:
-Ta là sinh mệnh có trí tuệ ra đời trên Trái Đất, hơi khác biệt so với các ngươi…loài người. Ta không rõ mình là cái gì, nhưng ta có trí tuệ của riêng mình…Còn nữa, trong vũ trụ không có thần, chỉ có ác ma. Từ ác ma mà các ngươi đề cập đến trong Kinh Thánh.
Thích Hiểu Điểu bối rối, hắn tò mò hỏi:
-Ngươi là vật thể sinh mệnh có trí tuệ sinh ra trên Trái Đất, nhưng lại khác loài người chúng ta…
Đột nhiên, hắn như bừng tỉnh, hưng phấn gõ:
-Ta biết rồi! Ngươi là người Atlantis cổ đại sao? Nói như vậy chắc ngươi là nàng tiên cá rồi? Ngươi là phái nữ à?
Lần này, ZERO phản ứng rất nhanh, trả lời ngay:
-Không, ta không phải là người Atlantis, cũng không phải nàng tiên cá, ta là…Một sinh mạng thuần túy chỉ có năng lượng và linh hồn. Ngươi có thể coi đó là một loại sinh mệnh biến dị…
-Từ từ, cái gì là sinh mệnh…
Tuy Thích Hiểu Điểu quả thật là suy luận giả, nhưng hắn không phải là nhà khoa học! Hắn chỉ là một sinh viên đại học bình thường, cho nên thảo luận thuyết tiến hóa với hắn quả là một khảo nghiệm khó khăn.
-Sinh mệnh chỉ có năng lượng và linh hồn, không phải là Thiên Sứ sao? Cũng là phái nữ rồi? Nhiều game khác cũng y hệt. Mà không đúng, trong game Hero World thì thiên sứ là nam mà. Hơn nữa còn là loại thiên sức chân lông, mặc quần đùi chạy long nhong. Ngươi…ngươi không phải là loại thiên sứ biến thái này chứ?
-…Ngươi rất ghét phái nam à?
Đột nhiên, ZERO hỏi.
-Ách, không phải là ghét. Chỉ là khi nghĩ đến hình tượng thiên sứ thuần khiết, tự dưng nghĩ ngay đến các em gái xinh tươi, chân dài miên man, eo thon ngực bự mang cánh trắng muốt thôi. Ngươi biết đấy, khi đang tưởng tượng thế, nghĩ đến các gã trai cao to đen hôi, mặc quần đùi chạy long nhong thì hơi khó chịu.
Thích Hiểu Điểu suy nghĩ một chút, gõ chữ đáp.
(DG: Chết cười với bác Thích Hiểu Điểu
)
-Vậy ta là phái nữ vậy. Bất quá ta không phải thiên sứ…Ta đi đây, con quái vật mẹ dường như đã chết rồi. Không uổng công ta điều khiển chương trình phân tích từ xa, khiến cho thời gian giải mã của nó kéo dài thêm….Sau này đừng có gọi là ta newbie đấy.
Trên màn hình xuất hiện dòng chữ của ZERO.
Thích Hiểu Điểu lập tức phản hồi:
-Vậy làm sao để tìm ngươi? Ách, ngươi biết đó, tìm ngươi để thỉnh thoảng chơi game cho vui. Star Craft này, Civilization , HeroWorld …Toàn là game multiplayer không. Huống chi, vấn đề trùng tộc đã giải quyết rồi, hành tinh được an toàn, chúng ta có nhiều thời gian rảnh rổi mà…
-…Không rõ, đến lúc cần, ta sẽ tìm ngươi. Ngoài ra…hòa bình không kéo dài lâu. Bởi tiến trình vẫn đang được vận hành. Nếu không đột phá được nền văn minh cấp chín đỉnh cao, hoặc tìm được “chìa khóa”, như vậy vĩnh viễn không thể…
Những dòng chữ cuối cùng chưa hiện lên, nickname ZERO đã biến mất khỏi phòng chat.
Sau cuộc nói chuyện, Thích Hiểu Điểu thu thập được rất nhiều tin tức hữu dụng. Tuy đoạn đối thoại lúc nãy trông như đoạn đùa giỡn giữa hai người bạn, nhưng với các tin tức nhận được, hắn đã xác nhận đến / các suy luận của mình lúc trước. Hiện giờ, chỉ còn phải tìm một nơi trên phi thuyền Hi Vọng, nơi mà tuyệt nhiên không có sóng điện tử cũng như thiết bị thăm dò để thảo luận với Diêu Nguyên. Chuyện này cần hắn sắp xếp một chút mới được…
Nhưng điều khiến hắn cảm thấy run sợ chính là những lời nói cuối cùng của ZERO. Tại sao hòa bình lại không kéo dài lâu? Tiến trình gì vẫn đang tiếp tục? Còn nữa, đột phá nền văn minh cấp chín đỉnh cao là sao? Thứ gọi là “chìa khóa” là cái gì?
Tất cả câu hỏi như xoáy vào đầu hắn, mọi chuyện tựa hồ vượt xa dự đoán ban đầu.
Khi Thích Hiểu Điểu tắt máy tính, đi ra khỏi quán net, hắn nghe được tiếng hoan hô của các người dân bên cạnh, còn có tiếng hét vui mừng vang lên trong các tầng lầu. Tất cả dân chúng trên phi thuyền Hi Vọng đều đang ăn mừng, lý do chỉ có một…
Thắng lợi rồi! Loài người đã thắng lợi!
Một hành tinh có biển xanh bao la, bầu trời cao vời vợi, màu xanh tươi đẹp…
Nó đã trở thành hành tinh mẹ thứ hai của loài người!