Khả năng trao đổi chất của siêu quái thú quả thật mạnh mẽ. Thi thể con thằn lằn mà Diêu Nguyên săn được, sau khi bị con siêu quái thú giống đực ăn, chừng một tiếng sau nó đã từ từ đứng lên. Tuy cả người vẫn còn run rẩy, suy yếu nhưng tình trạng đã tốt hơn trước nhiều.
Sức sống của siêu quái quá mạnh mẽ, khi nhìn thấy cảnh đó, đến cả Diêu Nguyên cũng cảm thấy kinh hãi. Nhưng cũng may, bọn chúng sinh sản khá khó khăn. Ít nhất cho đến giờ, theo các thiết bị thăm dò, trên toàn hành tinh nhiều nhất chỉ có khoảng vạn con siêu quái thú. Nên biết rằng đây là một hành nguyên sơ, chưa hề có sự phá hoại từ bên ngoài. Số lượng nhân khẩu như vậy, theo tiêu chuẩn của loài người thì đã đến bờ vực diệt chủng.
Thực ra, có nhiều nhà khoa học cho rằng, dù không có nhân tố bên ngoài phá hoại môi trường tự nhiên, tương lai mấy ngàn năm nữa thì siêu quái thú cũng sẽ tuyệt chủng. Nguyên nhân rất lớn nằm ở khả năng sinh sản hạn chế của bọn chúng.
Trong lúc Diêu Nguyên suy nghĩ về sự uy hiếp của số lượng siêu quái thú với loài người trong tương lai, không ngờ con siêu quái thú giống đực chợt hướng về hắn gầm nhẹ một cái, sau đó chân thấp chân cao đi khỏi.
Chuyện gì đây?
Diêu Nguyên hoàn toàn mù tịt. Nhưng tiếng gầm kia không giống với tiếng gầm đối địch, nhưng cũng chưa tới mức “thân mật” như bạn bè. Nếu cảm giác kỹ, nó giống như tiếng tiếp xúc giữa đồng loại hơn. Hơn nữa, con siêu quái thú giống đực đi dứt khoát như vậy, làm cho Diêu Nguyên khó hiểu hồi lâu. Chẳng lẽ nó đi lấy bảo vật hồi đáp?
Nhưng dựa vào kỹ năng của dự tri giả, hai con siêu quái thú đi thẳng vào rừng rậm, rồi biến mất. Đến quay đầu lại nhìn một cái cũng không, làm cho Diêu Nguyên buồn bực hồi lâu.
Nhưng siêu quái thú dù sao cũng siêu quái thú, đó là sinh vật đỉnh cao trên hành tinh này. Bọn chúng là những sinh vật bất bại, là chủ nhân trên hành tinh này. Có lẽ, đây là lần chịu thiệt đầu tiên của bọn chúng. Không những mình bị thương gần chết, mà ngay cả con mình cũng bị bắt đi. Không đứng lên tấn công Diêu Nguyên đã là may, chẳng lẽ còn trông chờ bọn chúng lập tức quỳ xuống thần phục loài người? Nghĩ như vậy là sỉ nhục giống loài này.
Vì vậy, Diêu Nguyên cũng không quá để ý. Nhưng hắn cũng nhận được một tin tốt, đó là trí tuệ của siêu quái thú có lẽ còn cao nhà khoa học phán đoán. Về phần đến đâu, có lẽ cần thêm một vài thí nghiệm để kiểm tra. Tuy nhiên có thể chắc chắn, trí tuệ của bọn chúng vẫn chưa thể so với con người. Chỉ cần bọn chúng không có khoa học kỹ thuật trợ giúp, dựa vào lực lượng cơ thể thì không thể nào đối kháng với thiên nhiên. Như vậy, trí tuệ của nó càng cao càng tốt, bởi như vậy thì khả năng hợp tác giữa hai bên càng lớn.
Cứ như vậy, xế chiều hôm đó, Diêu Nguyên trở về phi thuyền Hi Vọng tiếp tục xử lý công việc, đồng thời nhận được tin tốt từ Mitsuda Saburo – siêu vắc xin dành cho người bình thường đã chế tạo thành công. Nhưng vẫn cần một vài thử nghiệm cuối cùng lên động vật, đồng thời dùng máy tính chủ đánh giá mức độ an toàn. Nếu thành công, có thể bắt đầu chế tạo hàng loạt siêu vắc xin, khi đó người dân sẽ chính thức được đặt chân xuống mặt đất.
Đó quả là một tin tốt, Diêu Nguyên dĩ nhiên rất vui mừng, nhưng hắn ra lệnh giữ bí mật. Trước khi có được sản phẩm chính thức, không nên tiết lộ tin này ra ngoài, nhằm đề phòng việc điều chế thất bại khiến cho người dân thất vọng. Hi vọng càng cao, như vậy thất vọng càng lớn.
Sáng hôm sau, Diêu Nguyên lại một lần nữa xuống mặt đất, lại ven rừng. Lúc này, hai con siêu quái thú đã có mặt, đồng thời bọn chúng cũng mang tới thi thể một con dã thú nặng mấy chục kg. Tình trạng của con siêu quái thú giống đực đã tốt hơn, ít nhất đã không còn vẻ run rẩy của ngày hôm qua. Nhưng chân của nó vẫn đang thối rữa, hơn nữa sự thối rữa càng lúc càng nghiêm trọng. Mới qua một ngày mà đã có ấu trùng, ký sinh trùng xuất hiện trên miệng vết thương.
Lúc này, phản ứng của hai con siêu quái thú lại làm cho Diêu Nguyên cảm thấy ngạc nhiên. Con siêu quái thú giống đực gầm nhẹ về phía hắn, đi về phía Diêu Nguyên. Khi còn cách mấy mét, nó ngồi xuống, đồng thời đưa chiếc chân thối rữa ra trước mặt hắn, ánh mắt chăm chú nhìn Diêu Nguyên. Tuy không nói chuyện, nhưng động tác của nó đã biểu lộ ý định của mình, nó hi vọng Diêu Nguyên có thể đắp thêm các chất kháng sinh hôm trước cho nó. Hiển nhiên, nó đã biết các loại thuốc hôm trước có tác dụng rõ rệt với vết thương của mình.
Diêu Nguyên nhanh chóng lấy ra các bình thuốc kháng sinh, đi tới trước mặt nó. Con siêu quái thú giống đực không né tránh, chỉ im lặng chăm chú nhìn Diêu Nguyên. Còn Diêu Nguyên thì đang quan sát cái chân bị thương, sau đó nói tiếp:
-Thối rữa quá nặng. Phải cắt bỏ nó thôi. Ngươi hiểu ý ta không? Cái chân này coi như vô dụng rồi, phải cắt bỏ hoàn toàn, chính là cắt đứt khỏi thân thể của ngươi. Nếu không, ngươi sớm muộn gì cũng chết.
Lúc nói, dĩ nhiên Diêu Nguyên sử dụng kỹ năng của truyền đạt giả. Nhưng hắn vẫn không chắc chắn con siêu quái thú có hiểu hay không, không ngờ nó lại đứng lên, làm cho Diêu Nguyên hoảng sợ lui về sau vài bước. Con siêu quái thú giống đực không tấn công hắn, chỉ há miệng cắn vào bắp đùi bị thối rữa, xé nó ra. Cả chiếc chân bị nó xé ra, vứt trên mặt đất. Máu tươi tuôn trào, cả mặt đất nhuộm màu đỏ.
-Fk.
Diêu Nguyên sững sờ, nhào tới trước mặt con siêu quái thú giống đực. Cùng lúc, hắn trút toàn bộ lọ thuốc kháng sinh vào miệng vết thương. Nhưng con siêu quái thú giống đực xé bỏ cái chân của mình rất dứt khoát, cả bắp đùi bị đứt lìa, không cách nào cầm máu. Diêu Nguyên chỉ đành dùng tay ép chặt vào miệng vết thương nhằm giảm bớt lượng máu chảy ra ngoài.
Diêu Nguyên nhanh chóng liên lạc thông qua thiết bị liên lạc:
-Ta là hạm trưởng Diêu Nguyên. Nhanh chóng điều bác sĩ và đội y tế đến đây….Không, phái quân y của lực lượng phòng vệ tới. Ta cần các nhân viên chuyên về giải phẫu và chăm sóc, với các trang thiết bị chuyên dụng khác. Đồng thời chuẩn bị dịch dinh dưỡng và máu nhân tạo…Mau lên, đúng rồi, nhớ đem cả siêu quái thú sơ sinh đến đây.
Thời khắc vừa rồi, Diêu Nguyên rốt cuộc có thể xác nhận việc siêu quái thú là một giống loài có thể trao đổi. Dĩ nhiên, phần lớn là do công lao của kỹ năng truyền đạt giả, nhưng bất kể thế nào, điều này chứng tỏ siêu quái thú có thể trao đổi. Hơn nữa, Diêu Nguyên có cảm giác, hai con siêu quái thú này có thể là chiếc cầu nói để con người và giống loài siêu quái thú tiếp xúc với nhau. Với một chủng tộc thông minh như vậy, Diêu Nguyên tin tưởng bọn chúng tất nhiên có phương pháp liên lạc trong nộ bộ…Hơn nữa, có thể việc liên lạc này còn rất chặt chẽ.
Cho nên, điểm mấu chốt là những con siêu quái thú đã từng tiếp xúc với con người, cũng như đã nhận được sự giúp đỡ từ con người!
Do ý đó, Diêu Nguyên quyết định liều một phen, đánh cược con siêu quái thú này có đủ trí thông minh, hiểu cái gì có lợi, cái gì có hại với bọn chúng. Hi vọng bọn chúng hoàn toàn khác với những con dã thú khác…Nếu không, tương lai của bọn chúng chỉ có thể hủy diệt.
Nhanh chóng, phút sau một chiếc phi thuyền vận chuyển đã xuất hiện. Con siêu quái thú giống đực lúc này đã rất yếu, miễn cưỡng muốn đứng dậy nhưng bị Diêu Nguyên ngăn cản. Còn con siêu quái thú giống cái thì cảm thấy bất an, liên tục gầm rống, đồng thời dùng ánh mắt quan sát đồng bạn.
-Đừng sợ, bọn họ tới cứu ngươi. Đừng tấn công, bọn họ đến để cứu ngươi, đừng…
Diêu Nguyên liều mạng nói chuyện, vừa sử dụng kỹ năng của truyền đạt giả để trấn an cả hai con siêu quái thú. Nhưng con siêu quái thú giống cái vẫn vô cùng kích động. Sự kích động đó không phải là hoảng sợ, mà dường như là sự uy hiếp.
Quả nhiên, khi phi thuyền vận chuyển dừng lại, con siêu quái thú giống cái dường như không thèm để ý đến sự an toàn của con siêu quái thú giống đực, nhanh chóng lao về phía phi thuyền vận chuyển. Diêu Nguyên nhìn thấy cảnh đó hoảng sợ. Nên biết rằng ngay cả trang phục chiến đấu, bọn chúng cũng có thể cắn nát. Cho dù vật liệu làm nên phi thuyền vận chuyển không tồi chút nào, nhưng sao có thể so sánh với trang phục chiến đấu. Nếu bị siêu quái thú tấn công, phi thuyền vận chuyển sẽ bị xé rách như một trang giấy. Còn người bên trong…
Lúc Diêu Nguyên định bỏ con siêu quái thú giống đực ra, đuổi theo ngăn cản con siêu quái thú giống cái. Không ngờ, nó chỉ dừng lại bên dưới phi thuyền vận chuyển, liên tục phát ra thanh âm xèo xèo. Thanh âm này không hề giống như các loại thanh âm đe dọa trước đây, mà mang theo một sự dịu dàng của tình mẹ.
Thấy thế, Diêu Nguyên mới thở phào nhẹ nhõm, một lần nữa vận sức đè chặt vết thương của con siêu quái thú giống đực. Đồng thời, hắn vẫn liên tục sử dụng kỹ năng của dự tri giả nhằm cảm ứng nguy hiểm, hơn nữa dùng kỹ năng của truyền đạt giả trấn an cả hai con siêu quái thú. So ra, hắn còn bận rộn hơn cả hai con siêu quái thú nữa.
Phi thuyền vận chuyển sau khi dừng lại, bắt đầu cẩn thận đáp xuống. Thực ra, các nhân viên trên phi thuyền cũng cảm thấy bất an. Nhưng cũng may, bọn họ không phải là binh lính trong quân đoàn vũ trụ. Tuy đã nghe nói qua siêu quái thú, nhưng không hề rõ sự đáng sợ của bọn chúng. Bọn họ chỉ chọn một điểm để hạ phi thuyền, sau đó phái nhân viên chăm sóc bước ra ngoài.
Lúc này, con siêu quái thú giống cái đã không còn nhịn được nữa, thân hình lóe lên như một tia chớp màu đen. Khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, nó đã đến trước mặt một nhân viên, tay mang một chiếc hòm thủy tinh, đưa vuốt lên trảo một cái. Không đợi mọi người định thần, chiếc hòm thủy tinh đã nát bấy, sau đó trong miệng con siêu quái thú giống cái đã ngậm một con siêu quái thú sơ sinh, toàn thân trắng nõn như ngọc. Con siêu quái thú giống cái kêu xèo xèo không ngừng, đồng thời dùng lưỡi liếm láp con siêu quái thú sơ sinh.
Sự việc diễn ra quá nhanh, làm cho các bác sĩ và nhân viên y tế giật nảy mình. Nhưng con siêu quái thú giống cái này không hề tấn công bất kỳ ai, vì vậy mọi người cũng đành im lặng, cho nó liếm láp con siêu quái thú sơ sinh. Sau đó, con siêu quái thú giống cái lập tức mang theo con mình quay trở về bên cạnh con siêu quái thú giống đực. Để lại một đám nhân viên ngơ ngác sau lưng, trong đó người nhân viên cầm hòm thủy tinh thì sắc mặt tái nhợt.
Một nữ bác sĩ quân y bên cạnh tò mò hỏi:
-Sao vậy? Anh vẫn còn sợ việc vừa rồi à?
Người bác sĩ quân y này lắc đầu, nhỏ giọng đáp:
-Em không biết…Chiếc hòm thủy tinh kia được chế tạo từ loại thủy tinh nano mới nhất. Độ cứng của nó tuyệt đối không thua kém bất kỳ hợp kim nào. Đừng nói là móng vuốt, cho dù thiên thạch va phải nó cũng chưa chắc đã có thể phá hủy. Nhưng vừa rồi…
Con siêu quái thú sáu chân kia…quả thật khủng khiếp.