Quân phòng vệ tấn công vô cùng thuận lợi, dưới sự trợ giúp của chiến sĩ liên sao và quân tiên phong, đồng thời được Hắc Long sáu chân hỗ trợ sức mạnh phá vỡ một số chốt chặn khó khăn, cả quá trình tiến công vô cùng thuận lợi.
Nhưng mà không thể không thừa nhận một điều, tàu mẹ thương nhân ngoài hành tinh thật sự vô cùng to lớn, lớn đến mức vốn dĩ không thể nào chỉ với đội quân hơn người này là có thể xâm chiếm toàn bộ. Từ sau khi tiến hành kế hoạch xâm chiếm đến nay đã tiếng đồng hồ trôi qua, quân trung ương của Vương Quang Chính đã bắt giữ được hơn ba mươi ngàn tù binh người ngoài hành tinh, con số này thật sự đã đến mức cực hạn, hơn người canh giữ hơn ba mươi ngàn tù binh ngoài hành tinh, điều này thật sự rất khó khăn.
Trong tình cảnh như vậy, Vương Quang Chính đã nhạy bén cảm nhận được có điều gì đó không ổn, cho nên anh đã lập tức hạ lệnh cho bốn đội quân sắp xếp lại đội hình chờ đợi mệnh lệnh mới, đồng thời chờ đợi các nguồn lương thực viện trợ từ hậu phương.
Bây giờ phải giới thiệu một chút về tình hình bên trong tàu mẹ thương nhân ngoài hành tinh.
Bên trong tàu mẹ thương nhân ngoài hành tinh trông có vẻ cũ kĩ rách nát nhưng thiết kế của chúng vô cùng tinh xảo, thật sự đã thể hiện được trình độ công nghệ của thời kì cách mạng công nghiệp lần thứ tư, lấy ví dụ như vỏ ngoài của tàu mẹ bị chiến cơ vũ trụ phá thủng thành những lỗ hổng lớn, cho dù trong hoàn cảnh tàu mẹ đã mất đi toàn bộ nguồn năng lượng nhưng vẫn xuất hiện các bức tường vật lý ngăn cản không khí ở bên trong lọt ra bên ngoài vũ trụ.
Không khí ở bên trong tàu mẹ là loại không khí không thích hợp cho con người hô hấp, đó là một loại không khí có độc, cho nên cho dù là lính phòng vệ hay là chiến sĩ liên sao thì cũng cần được bổ sung không khí từ bên ngoài, bên trong chiến giáp hoặc là trang phục phi hành gia cũng cần phải bổ sung năng lượng, thậm chí là nguồn lương thực, thực phẩm cũng cần được tiếp tế từ bên ngoài.
Trình độ khoa học công nghệ của cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư của loài người cũng có các nghiên cứu về sản phẩm mới liên quan vấn đề bổ sung lương thực trong vũ trụ, một loại trông giống như là một con thuyền cách ly loại nhỏ, nó có sức chứa người, người này có thể ở bên trong hoạt động, ăn uống, nghỉ ngơi, chiến giáp liên sao và trang phục phi hành gia có thể bổ sung nguồn năng lượng và không khí, trước mắt bên trong tàu Hi Vọng đã có hơn chiếc thuyền như vậy nằm ở trong kho thành phẩm. Tuy nhiên, đối với lính phòng vệ và hơn chiến sĩ liên sao mà nói, chiếc phi thuyền này chỉ đủ đáp ứng / nhu cầu của họ nhưng cũng đành phải đưa chúng ra để giải quyết tạm thời tình hình trước mắt.
Hơn nữa, bản thân họ ở bên trong tàu Hi Vọng vốn dĩ đã không thể nào cho toàn quân nghỉ ngơi, chắc chắn phải để hơn một nửa lính phòng vệ trông chừng bọn tù binh, cho nên chỉ đủ / thì cứ tạm thời / vậy. Đầu tiên sẽ cho các binh sĩ ở các đội quân luân phiên nhau bổ sung năng lượng và không khí, tiếp đó áp dụng hình thức luân phiên trực ca cho một bộ phận quân lính đi vào bên trong nghỉ ngơi trước sau đó tới bộ phận khác, đây cũng là một biện pháp thích hợp.
Tiếp theo, dưới sự hỗ trợ của máy số do Ba Lệ điều khiển, từng chiếc phi thuyền nghỉ ngơi ở trên tàu Hi Vọng đã được đẩy ra bên ngoài, tiếp đó, do các chiến cơ vũ trụ tiếp nhận rồi vận chuyển từng chiếc từng chiến phi thuyền nghỉ ngơi này tới bên trong tàu mẹ, cuối cùng là bàn giao cho Vương Quang Chính, tiếp đó các chiến sĩ liên sao vận chuyển các thuyền nghỉ ngơi này đến điểm đóng quân của bốn đội quân. Kể từ lúc họ đặt chân đến nay đã tiếng đồng hồ, đây là lần đầu tiên các binh sĩ được ăn một bữa cơm ngon, được uống một chén canh nóng, cũng có một số người bắt đầu được sắp xếp đi nghỉ ngơi nhưng mà / số người còn lại vẫn còn phải tiếp tục cố gắng chịu đựng.
Đây chính là sự chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh kéo dài.
Đương nhiên không phải tất cả các đội quân đều được sắp xếp như vậy, ở một bên khác, Diêu Nguyên đã dùng kĩ năng của kẻ truyền đạt tìm thấy vị trí nhóm người của Lưu Bạch, tổng cộng chiến sĩ liên sao cùng với anh đi tìm kiếm và rước đón các vị anh hùng này.
Trên thực tế, vào lúc này nhóm người của Lưu Bạch đã gần như rơi vào bước đường cùng.
Khoan hãy nói chuyện có các quân địch bao vây, kể từ lúc Ưng kích nổ điểm tập trung năng lượng khiến cho toàn bộ tàu mẹ bị ngắt điện, bên trong tàu mẹ thương nhân ngoài hành tinh đã trở nên vô cùng rối loạn, phần lớn các quân đội bắt đầu đào tẩu, bỏ trốn, vốn dĩ đã không còn quân địch nào truy đuổi sáu người bọn họ nữa, điều khiến cho bọn họ rơi vào bước đường cùng chính là năng lượng của chiến giáp liên sao gần như đã hoàn toàn cạn kiệt.
Bản thân chiến giáp liên sao có một nguồn năng lượng cực lớn nhưng mà với tư cách là một hệ thống duy trì sinh mạng, hệ thống tuần hoàn oxi và hệ thống lớp màng hạt cơ bản cộng với hệ thống cử động tự động của chiến giáp liên sao, năng lượng tiêu hao vô cùng lớn, trước đó sáu người họ đã đánh liên tiếp nhiều trận, năng lượng của chiến giáp liên sao đã sử dụng gần như cạn kiệt, cho đến hiện giờ, năng lượng của chiến giáp liên sao đã không còn bao nhiêu, chỉ cần , tiếng nữa thôi nếu không nạp năng lượng cho chúng, đừng nói là tiếp tục chiến đấu, hệ thống duy trì mạng sống và hệ thống tuần hoàn không khí sẽ lập tức ngừng hoạt động, sáu người này sẽ chết ngay tức khắc ở bên trong tàu mẹ thương nhân ngoài hành tinh.
Nhưng mà chính trong lúc họ đang tuyệt vọng như vậy, khả năng của kẻ truyền đạt từ Diêu Nguyên đã tìm thấy họ, đồng thời Diêu Nguyên đã sử dụng khả năng này nói cho họ nghe về việc lính phòng vệ và chiến sĩ liên sao đã xâm chiếm tàu mẹ, đồng thời Diêu Nguyên cũng yêu cầu bọn họ đứng im một chỗ, không được cử động, giảm thiểu việc tiêu hao năng lượng, Diêu Nguyên sẽ dẫn theo đội quân đến vị trí đó đón họ.
Lúc này, chính trong thời khắc quan trọng nhất, cả sáu người họ bắt đầu ngồi tâm sự với nhau.
- Ưng chết rồi.
Đột nhiên Lưu Bạch thở dài và nói.
Năm người còn lại vốn dĩ định nói một số chuyện thú vị bản thân đã từng trải qua khi ở trên tàu Hi Vọng nhưng khi nghe xong câu nói này thì đột nhiên tất cả bọn họ đều trở nên im lặng.
Hắc Thiết cũng mở miệng nói:
- Thằng nhóc đó trông cũng có vẻ sống rất dai, còn nhớ lúc ở trên địa cầu, có một lần phải đi truy bắt một phần tử tội phạm, xung quanh nơi ẩn náu của tên tội phạm đó được bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt, ngoại trừ lối ra vào ở cổng chính thì ở những nơi khác đều có cài bom, hơn nữa lúc đó lại là đang ở nước ngoài, không thể nào điều động một đội quân lớn ra trận được, thằng nhóc Ưng này nó quá gan dạ, một mình một súng ngang nhiên xông thẳng vào nơi đặt bom mìn, sau đó vài ngày thì có thông tin là mục tiêu đã chết, còn Ưng thì đã chạy thoát khỏi khu vực bom mìn mà không có một thương tích nào, một người sống dai như vậy, không ngờ lần này lại...
Nói đến đây, tất cả mọi người đều cảm thấy đau buồn trong lòng, cho dù trước đây họ đối với Ưng không hài lòng như thế nào, cảm thấy Ưng là một người không có tình người nhưng mà rõ ràng anh là một anh hùng, không chỉ là anh hùng cá nhân mà là một vị đại anh hùng của cả chủng tộc nhân loại, nếu không nhờ có anh, rất có thể cũng không thể nào tiêu diệt và vượt qua được đội quân truy kích của thương nhân ngoài hành tinh để có thể đi đến điểm tập trung năng lượng quan trọng này, một vị đại anh hùng như vậy cuối cùng cũng đã chết một cái chết anh hùng, lúc này tình cảm mọi người dành cho anh chính là sự kính trọng và sùng bái.
Đột nhiên Lưu Bạch lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng, anh hỏi chiến sĩ liên sao kẻ sinh tồn:
- Đúng rồi, anh là thành viên của đội chiến sĩ liên sao nào vậy? Tên anh là gì?
Cơ thể của chiến sĩ liên sao đó khẽ rung, muốn đứng dậy nhưng mà có thể là do vừa đói vừa khát cho nên anh ưỡn thẳng ngực lên một chút rồi nói:
- Báo cáo cấp trên, tôi là chiến sĩ liên sao thuộc chiến đoàn thứ sáu, tên của tôi là Nhiễm Trúc Nghĩa.
- Nhiễm? Họ Nhiễm của Võ Điệu Thiên Vương? Họ này hay quá.
Hắc Thiết đứng bên cạnh đột nhiên reo lên.
Nhiễm Trúc Nghĩa liền trả lời:
- Đúng vậy, chính là chữ Nhiễm đó, chữ Trúc trong cây trúc, chữ Nghĩa trong nghĩa khí, Nhiễm Trúc Nghĩa.
Lưu Bạch liền nói:
- Không cần phải giữ kẽ như vậy, dù sao thì chúng ta cũng đã là chiến hữu, lần này chúng ta vào sinh ra tử, chết đi bao nhiêu anh em, chiến đoàn liên sao của chúng ta chắc cũng sẽ giảm đi một hai chiến đoàn, phải xem thử ở phía bên kia tàu Hi Vọng đã chết đi bao nhiêu người... Ôi chiến sĩ liên sao, chiến sĩ liên sao toàn bộ đều do loài người mới và kẻ sinh tồn tổ hợp thành nhưng mà bây giờ số lượng loài người mới và kẻ sinh tồn không biết làm sao để gia tăng, trận chiến này đã chết đi bao nhiêu người, có trời mới biết đơn vị chiến tranh như chiến đoàn liên sao của chúng ta có thể tồn tại được bao lâu nữa.
Thích Hiểu Điểu đứng bên cạnh cũng nói:
- Thật ra mà nói, những điềm báo lúc sản sinh ra loài người mới và kẻ sinh tồn thật sự không chính xác lắm, cho đến hiện giờ, tổng cộng đã xảy ra hai lần loài người mới và kẻ sinh tồn thức tỉnh, một lần là lúc rời khỏi địa cầu, lần thứ hai là đến địa cầu mới, tôi cứ nghĩ rằng sau khi rời khỏi địa cầu mới thì sẽ sản sinh ra loài người mới một lần nữa nhưng mà thật sự không ngờ dự đoán của tôi sai rồi, không những bây giờ không thể sinh ra còn bị mất đi, có vẻ như là những gì mà tôi hiểu về quy luật thức tỉnh của loài người mới vẫn có gì đó không đúng.
Nhưng không ngờ, Nhâm Đào lại phản bác lại:
- Điều này cũng chưa chắc, nói không chừng sẽ xảy ra những thay đổi mà chúng ta không thể đoán trước được...
Trong lúc anh đang nói, thì bên trong chiến giáp liên sao của anh vọng ra một tiếng gầm rú, mọi người hướng sự chú ý về anh thì phát hiện bên trong chiến giáp liên sao xuất hiện một con ấu thú Hắc Long sáu chân màu trắng ngọc nhỏ xíu đang bò qua bò lại bên trong chiến giáp liên sao của anh.
- Có vẻ như thằng bé này nó đói rồi, haha, hi vọng là nó vẫn còn chịu đựng được, đừng nhìn nhầm tưởng tôi là miếng thịt rồi cắn tôi một phát là được.
Nhâm Đào sững sờ trong giây lát rồi phá lên cười và nói.
Lúc này, Thích Hiểu Điểu nhắm mắt một chút rồi đột nhiên hét lớn:
- Đúng rồi, Nhâm Đào! Tình hình lúc trước vô cùng khẩn cấp, cho nên chưa có thời gian để hỏi anh, con ấu thú Hắc Long sáu chân này làm sao mà anh có được? Tại sao đi đến đây đàm phán với thương nhân ngoài hành tinh anh lại đem theo con ấu thú Hắc Long này? Chẳng lẽ anh đã đoán trước được có điều gì không hay sao? Không, không thể nào, cho dù là đoán trước được cũng không được phép mang theo con ấu thú Hắc Long này!
Lúc này mọi người xung quanh mới bắt đầu để ý, quả thật con rồng đen sáu chân này đã cứu toàn bộ loài người, lúc đó nếu như không nhờ có nó cắn đứt mấy cánh tay robot kia, đội quân này làm sao có thể thoát được ra bên ngoài, tiếp đó họ mới có thể hoàn thành được các nhiệm vụ do Diêu Nguyên đưa ra, cho nên có thể nói tất cả điểm mấu chốt chung quy lại chính là từ con Hắc Long sáu chân này, đó mới là điểm mấu chốt khiến cho con người chuyển bại thành thắng!
Nhâm Đào khoác tay và nói:
- Cho nên tôi mới nói, lần này khi rời khỏi địa cầu mới, có lẽ không phải là không có loài người mới thức tỉnh, chỉ là đã xảy ra một số chuyện mà chúng ta không biết hoặc là không thể nào đoán trước được, a, Thích Hiểu Điểu, anh có cách nhìn như thế nào về thời gian, nói một cách chính xác hơn, anh cho rằng có thể đoán trước được tương lai không?
Thích Hiểu Điểu sững sờ trong giây lát, anh suy nghĩ một chút rồi nói:
- Đoán trước tương lai, cần phải thu thập một lượng thông tin khổng lồ, sau đó sẽ dựa vào nguồn thông tin này tiến hành suy luận...
- Không, không phải là suy luận như vậy, mà là nhìn thấy tương lai hoặc biết trước tương lai sẽ xảy ra những gì, bao gồm cả khái niệm hỗn mang trong thuyết hỗn mang, lấy một ví dụ đơn giản, viên châu có đánh thứ tự chuyển động một cách không trật tự, ở phía trước chúng chỉ có một cái lỗ vừa đủ để lọt một viên châu, như vậy có thể về mặt lý thuyết biết được sau bao nhiêu lần chuyển động không trật tự như vậy, viên châu đầu tiên lọt ra khỏi lỗ đó là viên châu mang số mấy không?
Nhâm Đào lắc đầu nói.
Thích Hiểu Điểu phân vân trong giây lát, suy nghĩ rồi nói:
- Không, không thể nào, nếu như thống kê về mặt tần suất thì không, nếu như thời gian chuyển động vừa đủ, phạm vi chuyển động vừa đủ thì cũng không thể nào tính toán dựa trên mặt tần suất được, điều này chắc chắn là không thể nào đoán trước được...
Nhâm Đào cười phá lên, anh chỉ vào con rồng con sáu chân ở bên trong chiến giáp liên sao của mình rồi nói:
- Nhưng tôi đã được chứng kiến lời tiên tri như vậy...
- Đây chính là sự đổi mới mà chúng ta không nghĩ ra cũng không biết được!