Vào ngày thứ hai sau cuộc thí nghiệm, công thức chuyển đổi năng lượng đã được các nhà khoa học tính toán xong, bắt tay vào việc lắp đặt đường truyền năng lượng tại nơi nào đó ở tầng năm. Ngoài ra họ cũng gấp rút chế thêm nhiều dung dịch thuốc, axit mạnh và mẫu thực vật phục vụ cho quá trình tái sử dụng năng lượng. Tinh thạch năng lượng chủ yếu được dùng đều là loại có diện tích milimet vuông.
Cứ thế, trong gian phòng lắp đặt đã hình thành một lò năng lượng thực vật kỳ lạ, mà nguyên liệu là những viên tinh thạch năng lượng kết tinh.
Dĩ nhiên, một lò năng lượng nhỏ nhoi như thế không thể nào cung ứng cho cả phi thuyền Hi Vọng sử dụng. Lượng năng lượng mà phi thuyền cần cực kỳ khổng lồ, gần như tương đương với lượng điện cần cho một thành phố có dân số triệu dân. Bởi đang ở trong vũ trụ cho nên hệ thống duy trì sự sống, hệ thống lọc khí tuần hoàn, hệ thống điện lực dân dụng…đều được mở liên tục. Tuy chỉ có vạn người thôi nhưng lượng năng lượng tiêu tốn ngày có thể tương đương với cả một thành phố.
Lò năng lượng này có công năng chủ yếu là chế tạo thêm nhiều đường truyền năng lượng nữa. Theo như bản thiết kế của nhà khoa học Ellison đã khuất, thì lò năng lượng này chỉ cần ngày đã có thể chế tạo đủ nguyên liệu cho việc lắp đặt đường truyền năng lượng. Từ đó bắt đầu sử dụng tinh thạch năng lượng để thay thế nguồn nguyên liệu truyền thống trên phi thuyền.
Đây là chuyện quan trọng nhất cần phải làm, cho nên ngay cả Diêu Nguyên cũng không dám xem nhẹ. Hắn gần như túc trực / bên lò luyện kim, mỗi khi ra lò một đường truyền năng lượng thì ngay lập tức giao cho các nhà khoa học, kỹ sư mang đi lắp đặt tại những vị trí định sẵn. Cứ thế, theo số lượng lò năng lượng tăng lên thì số đường truyền năng lượng được sản xuất cũng tăng lên theo bội số nhân, gần như gấp lần lúc đầu. Đường truyền năng lượng càng nhiều thì lượng năng lượng tiêu hao càng nhiều. Cứ thế, đến ngày thứ năm thì năng lượng trên phi thuyền Hi Vọng đã cạn kiệt, bắt đầu chuyển qua quá trình sử dụng năng lượng từ tinh thạch.
Đến đây thì lượng năng lượng đã đạt mức cân bằng, lượng năng lượng sản xuất ra đã bằng với lượng tiêu hao. Nhưng quá trình luyện kim vẫn không dừng lại. Các nhà khoa học đều hưng phấn đề ra kế hoạch mới, họ hi vọng có thể chế tạo một lò phản ứng khổng lồ tại tầng năm, sử dụng tinh thạch năng lượng có diện tích milimet vuông làm nguyên liệu. Cái này sẽ có thể sản xuất ra đủ lượng năng lượng cần thiết cho việc thực hiện bước nhảy không gian, hoàn toàn thay thế lò phản ứng hạt nhân.
Nên biết, bước nhảy không gian ngoài đặc điểm cần một lượng năng lượng khổng lồ ra, thì điểm quan trọng còn lại là số năng lượng cần trong một giây quá lớn. Bởi thế, cho nên Noah số một mới chỉ thực hiện bước nhảy không gian đã nổ tung, dẫn đến việc phi thuyền Hi Vọng được cải tiến, chứa tới lò phản ứng hạt nhân.
Hiện giờ, mô hình lò năng lượng thu nhỏ có thể cung ứng đủ năng lượng cho sự tiêu hao trong phi thuyền Hi Vọng vào lúc bình thường, hơn nữa còn dự trữ được một ít cho tình huống khẩn cấp. Nhưng xét một cách tương đối, nó vẫn không thể nào kham nổi việc thực hiện bước nhảy không gian, bởi lượng năng lượng cần trong một giây là quá lớn. Nếu lò phản ứng khổng lồ kia thì may ra còn có cơ hội.
Bất quá, đường truyền năng lượng khổng lồ đang trong quá trình chế tạo, ngoài ra một số nhà hóa học cùng sinh vật cũng đang phản đối. Theo như bọn họ phân tích, kỹ thuật của loài người hiện giờ vẫn còn quá kém, không có cách nào chế tạo ra dung dịch axit mạnh tương đồng với axit mạnh tìm thấy trong cơ thể đám sinh vật ngoài hành tinh kia. Cho nên, việc giảm bớt hoạt tính lò năng lượng khổng lồ này là quá khó, nếu như vận hành ngoài đời thì e rằng nó sẽ nổ tung mất, làm cho phi thuyền Hi Vọng gãy thành hai mảnh.
Do thế, sau khi kế hoạch được chỉnh sửa thì đã thay thế lò năng lượng khổng lồ kia thành một lò năng lượng nhỏ hơn, sử dụng tinh thạch năng lượng có diện tích milimet vuông làm nguyên liệu. Dĩ nhiên, lượng điện mà nó cung cấp không đủ tiêu chuẩn để thực hiện bước nhảy không gian…
-Nói cách khác, trước mắt chúng ta chỉ có thể duy trì hoạt động sống bình thường trên phi thuyền Hi Vọng, chứ không thể nào thực hiện bước nhảy không gian sao?
Diêu Nguyên chán nản nhìn mấy nhà khoa học trước mặt, hắn lướt sơ qua vài tài liệu trên tay, đó là những bản báo cáo trình bày chi tiết cần bao nhiêu năng lượng trong một giây cho quá trình thực hiện bước nhảy không gian, cùng với lượng năng lượng sản xuất ra được trong một giây của phi thuyền Hi Vọng. Hai số liệu chênh lệch quá lớn, trừ phi có thể chế tạo được một lò phản ứng khổng lồ, nếu không thì phi thuyền Hi Vọng sẽ bị kẹt tại nơi này.
Các nhà khoa học kia cũng rất bất dĩ.
Lúc còn ở trên Trái Đất, có thể loài người còn chưa nhận ra. Các quốc gia có thể từ từ phát triển, tuy tài nguyên trên Trái Đất không phải là vô hạn nhưng nếu nền khoa học kỹ thuật của loài người phát triển tới mức cao hơn, thì nó không thành vấn đề. Chỉ cần ra ngoài không gian, dùng phi thuyền thu thập quặng, nguyên liệu ngoài đó. Thái Dương hệ lớn như vậy, lượng tinh thạch, quặng thô mà nó chứa đựng cũng cực kỳ khổng lồ. Cho nên có thể nói tài nguyên khoáng sản là vô hạn.
Mà theo sự phát triển khoa học kỹ thuật của loài người, nhiều nhất chỉ cần thêm năm nữa là đã có thể thực hiện.
Nhưng loài người bị buộc phải tiến vào vũ trụ quá sớm, với nền khoa học kỹ thuật của thế kỹ thì nó không đủ để thỏa mãn con người. Chỉ riêng những ngành công nghiệp vật liệu cơ bản nhất như kim loại, dung dịch…đều không đáp ứng đủ tiêu chuẩn trong vũ trụ. Tỷ như trong trường hợp này, nếu nền kỹ thuật của loài người phát triển hơn một chút thì đã có thể chế tạo ra loại axit mạnh phù hợp với yêu cầu. Như vậy đã có thể xây dựng lò phản ứng khổng lồ dùng tinh thạch năng lượng có diện tích milimet vuông làm nguyên liệu, thậm chí có khi dùng tới tinh thạch milimet vuông. Lúc đó, cần gì lo lắng về vấn đề năng lượng nữa.
Schiele thở dài nói:
-Chúng ta đã pó tay rồi, lò phản ứng khổng lồ như thế không phải là thứ mà chúng ta có thể xây dựng với trình độ khoa học kỹ thuật hiện nay. Dĩ nhiên, nền khoa học sẽ luôn luôn tiến bộ, nếu cho chúng ta thêm năm, không, chỉ cần năm nguyên cứu thôi. Thì lúc đó có thể thử chế tạo lò phản ứng như vậy…Nhưng mà hiện giờ, chúng ta quả thật không nghĩ ra biện pháp nào khả thi cả.
Diêu Nguyên biết rõ điều đó cho nên hắn chỉ thở dài, lấy ra vài tài liệu từ quyển sách trên bàn đưa cho Schiele. Schiele nhìn lướt qua là đã biến sắc, rồi nhanh chóng đưa tờ giấy đó cho các nhà khoa học khác. Mấy người khác cũng tương tự, khi đọc xong tờ giấy thì sắc mặt đã tái nhợt.
-Mọi người rõ chưa? Thật ra khi chúng ta rời khỏi Trái Đất thì khả năng sống sót là vô cùng mỏng manh. Nói thật, có thể kiên trì đến lúc này, tìm thấy được nguồn năng lượng mới thay thế cho năng lượng hạt nhân đã là đại hỉ trong đại hỉ rồi.
Diêu Nguyên nhận lại tờ giấy vừa đưa, cười khổ nói:
-Hơn mười hai vạn người a. Tầng vốn là một hệ sinh thái riêng biệt, trừ khu vực trồng trọt còn có thêm khu vực chăn nuôi heo, bò, gà…Bởi vì trong môi trường chiếu sáng /, thêm vào các giống cây, vật nuôi tốt nhất, cho nên thời gian thu hoạch đã giảm xuống gần /. Chỉ cần không lãng phí, thêm vào sự hỗ trợ đắc lực của nguồn điện thì việc nuôi sống mười hai vạn người là không khó.
Nhưng còn thứ khác thì sao? Tỷ như phân bón. Muốn sản xuất nó thì nguyên liệu đâu? Còn có dung dịch thuốc đặc biệt và axit mạnh dùng trong lò phản ứng nữa. Hiện giờ chúng ta đều sử dụng hàng có sẵn trong kho, nhưng về lâu dài thì sao? Không có nguyên liệu a, phi thuyền Hi Vọng không phải là nơi có nguồn nguyên liệu vô tận.
Nếu nói về hai thứ quan trọng nhất là nước và dưỡng khí thì tuy phi thuyền Hi Vọng có hệ thống hơi nước, nước thải tuần hoàn hoàn chỉnh. Nhưng dù sao trong quá trình xử lý, khó tránh khỏi thất thoát một lượng nước nhất định. Dưỡng khí cũng như thế. Nếu không có nguồn bổ sung thì về lâu dài, vấn đề sẽ nghiêm trọng hơn rất nhiều…
Diêu Nguyên nhìn tài liệu trên bàn, âu sầu nói:
-Bây giờ vấn đề năng lượng đã không cần lo nữa. Theo như các nhà khoa học, nếu tính theo lượng năng lượng mà milimet vuông tinh thạch năng lượng có thể tạo ra, thì phi thuyền Hi Vọng dư sức hoạt động hơn năm, nhưng còn vấn đề vật liệu…Nhiều nhất là năm nữa, các loại vật liệu sẽ tiêu hao hết. Ba năm sau, đầu tiên sẽ hết phân bón, rồi tới các nguyên liệu dùng để chế tạo dung dịch thuốc đặc biệt, axit mạnh cho việc tái sử dụng năng lượng. Sau đó tới dưỡng khí, nước…Cho nên, nói một cách lạc quan– phi thuyền Hi Vọng chỉ có thể tồn tại trong vũ trụ lâu nhất là - năm thôi.
Các nhà khoa học kia im lặng không nói nên lời, tất cả bọn họ đều hiểu điều này. Giống như loài người, từ lâu đã muốn tạo nên vật liệu siêu dẫn, như vậy sẽ có thể truyền tải điện mà không hề thất thoát. Nhưng đến mãi bây giờ, họ vẫn không thể nào chế tạo được chất siêu dẫn trong trạng thái bình thường (). Cứ như đó là một chân lý– khi truyền dẫn điện thì phải có hao tổn. Tương tự thế, bất kỳ hệ thống duy trì sự sống, hệ thống tuần hoàn nước nào cũng đều có những thất thoát nhất định. Cũng may phi thuyền Hi Vọng là nơi hội tụ công nghệ, thiết bị tiên tiến nhất của loài người, cho nên mới hao tổn nhỏ như vậy.
Bất quá, chỉ cần tìm được một hành tinh, hoặc là mây thiên thạch thì phi thuyền Hi Vọng sẽ không cần lo tới việc thiếu hụt nguyên liệu nữa rồi.
Chỉ cần tìm được nguyên liệu phóng xạ, thì lò phản ứng hạt nhân sẽ được dùng để khởi động bước nhảy không gian. Mà trong những nguyên liệu thô đó vẫn có rất nhiều chất có ích như Oxi, hydro…chỉ cần dùng thêm năng lượng là có thể tạo ra nước. Còn có tài liệu tạo nên dung dịch thuốc, axit mạnh cũng có thể tìm được bằng cách đó. Cho nên, một là năng lượng, hai là nguyên liệu. Hai thứ đó sẽ quyết định số phận của phi thuyền Hi Vọng, chỉ cần có được hai thứ đó thì nếu không gặp phải tai nạn nghiêm trọng, phi thuyền Hi Vọng vẫn có thể sinh tồn ngay cả khi không có bước nhảy không gian.
Bởi phi thuyền Hi Vọng to lớn như thế, dân số tới hơn mười hai vạn người. Điều này đảm bảo sự đa dạng của nguồn gen, rồi còn có các nhà khoa học, máy tính chủ trên phi thuyền Hi Vọng ghi lại toàn bộ kiến thức của loài người. Nó đảm bảo cho nền văn minh của loài người sẽ được lưu truyền mãi mãi, không bị mai một…
-Cho nên, chúng ta hãy cùng cầu nguyện.
Diêu Nguyên đặt tài liệu xuống bàn, nhìn ra ngoài cửa sổ. Nơi đó chỉ là một khoảng không tràn đầy ánh sáng xanh mờ ảo. Hắn lẩm bẩm nói:
-Cầu nguyện cho tinh vân này đã ngưng tụ đến cực hạn, khiến cho phạm vi của nó nhỏ nhất. Để từ đó, trong vòng ba năm, phi thuyền Hi Vọng có thể rời khỏi nơi này. Hơn nữa, hi vọng rằng chúng ta đang ở trong khu vực của một hệ Hằng tinh (giống như kiểu hệ mặt trời của chúng ta đó) mới…Không phải các vị đã nói, màu sắc đó ngoài khoảng không kia tượng trưng cho việc có một Hằng tinh đang ở gần sao?
Cầu nguyện cho chúng ta có thể nhìn thấy được bóng đêm, bóng đêm của vũ trụ. Tuy bóng đêm thường đại diện cho sự tuyệt vọng, chết chóc. Nhưng vào lúc này, thì việc rời khỏi tinh vân, nhìn thấy bóng đêm mới là hi vọng của chúng ta!
Chú thích:
/Cho đến giờ thì vật liệu siêu dẫn chỉ có thể tạo ra bằng hiện tượng siêu dẫn, mà muốn cho hiện tượng siêu dẫn xảy ra thì nhiệt độ và áp suất cần thiết là rất nhỏ, gần như là bất khả thi trong điều kiện bình thường. Cho nên, có thể nói vật liệu siêu dẫn gần như không tồn tại trong điều kiện bình thường.